Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 1034: Cương phong + Chương 777:. Tiêu dao (p1)



Lăng Tiêu đi gặp Vân Tổ, trước dâng hương tắm rửa, sau đó từng bước một đi ra sau đỉnh, không dám có nửa điểm vượt khuôn phép, Đường Kiếp thì cứ như vậy bay thẳng ra sau núi, tiến vào bên trong, nhìn thấy băng sơn đồng tử cũng chỉ vung tay lên coi như chào hỏi rồi tự mở cửa vào trong.

Vào nhà, Vân Tổ mở mắt ra nhìn về phía Đường Kiếp, trong mắt có ý mỉm cười:
- Ba mươi năm để ý quốc sự, lo liệu chủ quản, gảy dâ đàn vận mệnh, ngay cả lão phu cũng phải nói một tiếng khâm phục.

Đường Kiếp khom người nói:
- Đây là tấm lòng của đệ tử, mong thúc tổ vui lòng nhận cho.

Vân Tổ gật đầu nói:
- Trên đời này đã không còn lễ vật gì có thể làm cho ta vui mừng rồi, ngươi lại trước sau hai lần tặng ta đại lễ, hậu lễ, đều là trọng lễ, ta nên lấy cái gì tạ ơn ngươi đây?

Đường Kiếp cúi đầu không nói.

Vân Tổ cười nói:
- Để ta nghĩ. Nếu ta không đoán sai, là chuyện tấn công hóa thần đi?

Tấn công hóa thần, tuy rằng không gian nan, hung hiểm như tấn công Tử Phủ nhưng cũng không phải chuyện dễ dàng gì, cần thời gian dài tích lũy. Nếu như nói 150 năm có thể thăng tiến, vậy Minh Dạ Không đã sớm hóa thần, làm gì chờ đến hiện tại.

Sự thật chính là tấn công hóa thần tuy không phải không thể vượt qua lạch trời, nhưng tuyệt đối không phải 150 năm có thể dễ dàng thu phục, trong tình huống bình thường, năm trăm năm mới có thể thăng tiến.

Cho dù Đường Kiếp có được đại lượng linh tiền, bởi vì càng lên cao yêu cầu tài nguyên càng cao, tác dụng của tiền cũng nhỏ đi, bởi vậy muốn thông qua tài nguyên đề thăng gấp ba tốc độ là không có khả năng.

Nhưng Đường Kiếp biết không phải mình không có cơ hội.

Thời khắc này hắn nhìn Vân Tổ, không nói gì.

Vân Tổ nói:
- Ngươi đang nghĩ gì?

- Thiên Thần Cung, Thú Luyện Môn.
Đường Kiếp trả lời.

Vân Tổ đang nhíu mày hòa hoãn lại:
- Hóa ra là vậy. Xem ra ngươi đã tính toán xuống tay với bọn họ?

Đường Kiếp trả lời:
- Lúc con tấn công Tử Phủ, bọn họ từng đến cản trở. Tuy nói chiến bại rời đi, lại bị Thất Tuyệt Môn đánh lén, nhưng nghiêm khắc mà nói, phái Tẩy Nguyệt vẫn chưa có trả thù.

Vân Tổ khẽ vuốt chòm râu mỉm cười nói:
- Hảo tiểu tử, vậy ngươi tính toán trả thù như thế nào?

- Để tài nguyên của họ có thể giúp con tới hóa thần là đủ rồi.
Đường Kiếp trả lời.

Vân Tổ bị Đường Kiếp làm cho ngạc nhiên:
- Ngươi muốn càn quét Thiên Thần Cung và Thú Luyện Môn đến một cọng lông đều không còn sao?

- Cái đó không cần.
Đường Kiếp trả lời:
- Lấy đi thần niệm Kim Thân và Hoàng Thiên ấn là được rồi.

Hử!

Vân Tổ hít một ngụm khí lạnh.

Thần niệm Kim Thân là bảo vật lập giáo của Thiên Thần Cung, Hoàng Thiên ấn là đạo binh đệ nhất của Thú Luyện Môn, hai thứ này là gốc rễ của hai đại phái, sao có thể để hắn lấy đi, nếu Đường Kiếp động tới thứ này, lão tổ hai phái tuyệt đối sẽ lập tức ra tay, đuổi giết Đường Kiếp.

Vậy nên lúc trước Thất Tuyệt Môn xâm nhập Thiên Thần Cung khi, không dám động tới thần niệm Kim Thân mà còn phái người bảo hộ, sợ kẻ nào đui mù ra tay với nó.

Có thể nói, cuộc chiến giữa lục đại phái chính là cuộc chiến hữu hạn được sáu vị Địa Tiên giám sát. Chỉ cần chiến đấu không vượt giới hạn, lục Địa Tiên sẽ không xuất thủ mà còn khích lệ đệ tử.

Với bọn họ mà nói, một hồi thắng bại chỉ như trẻ con té ngã, có thể rèn luyện đứa nhỏ. Nhưng xuống tay với thần niệm Kim Thân thì là trẻ con ăn trộm, tuyệt đối không thể nhẫn nhịn.

Nghe xong, Vân Tổ cũng rốt cục hiểu được dụng ý của Đường Kiếp:
- Ngươi muốn ta ra tay?

Đường Kiếp gật đầu.

Vân Tổ lập tức lắc đầu:
- Điều này không có khả năng. Sáu vị Địa Tiên sớm có giao ước, tuyệt sẽ không tham dự tranh giành môn phái. Trong thiên hạ, chỉ có hai chuyện có thể khiến chúng ta ra tay, một là quan hệ tới hưng thịnh và diệt vong của môn phái, hai là Hồng Mông xâm lấn.

Đường Kiếp chậm rãi nói:
- Giao ước chung quy chỉ là giao ước, cũng có thể phá vỡ.

Hai mắt Vân Tổ hiện thần quang:
- Ngươi nói cái gì?

Một tiểu tử hậu bối cũng dám làm bảo mình phá giao ước lục tiên, hắn thật to gan!

Đường Kiếp cũng không sợ:
- Thúc tổ nếu có thần niệm Kim Thân, thăng tiến Chân Tiên nhanh thôi.

Vân Tổ lập tức cứng đờ.

Sao ông không biết diệu dụng của thần niệm kim thân, Địa Tiên Thiên Thần Cung bởi vì trường kỳ hun đúc nên đã rất khó đạt được tiến bộ từ thần niệm kim thân, nhưng với người của ngũ đại phái, thần niệm Kim Thân lại chính là cái bánh thơm ngon, mỗi người đều muốn cắn một cái.

Về phần Hoàng Thiên ấn là đạo binh của Thú Luyện Môn, vị trí như sinh mạng, ý nghĩa chính là dung hợp, chủ yếu dùng để đề thăng thực lực tu giả. Mạnh Quan Sơn và yêu hợp thành nửa yêu thân liền nhờ thông qua ấn này tạo nên, mặc dù đối mặt với Thiên Tuyền Diệt Thần Kiếm Tiêu Biệt Hàn cũng không sợ hãi, có thể thấy được thực lực rất mạnh.

Nếu có được nó, cũng giúp nâng cao trợ giúp với bản thân.

Nhưng mà Vân Tổ chỉ hơi ngẫm nghĩ một chút, lại vẫn lắc đầu:
- Không ổn, không ổn. Diệp Vân Tử kia thực lực mạnh lắm, ta chống lại hắn cũng không có phần thắng. Nếu không chiếm được thần niệm Kim Thân có khi còn bị thiên hạ chê cười. Cho dù có lấy được thì cũng sẽ chịu thiên hạ chỉ trích, khiến lòng ta mơ hồ, dù có thông thiên tài nguyên, cũng không có thể đột phá tâm chướng, có thể phản ngược vào tâm.

Nói xong đã nhắm hai mắt lại.

- Vậy tỷ như Diệp Vân Tử chủ động ra tay công kích chúng ta, có nên mời Vân Tổ che chở?

- Chỉ cần các ngươi không làm chuyện gì quá phận, hắn sẽ không xuất thủ.

- Nếu là chúng ta không có làm chuyện gì quá phận, lại không ngờ khiến Diệp Vân Tử phá hư quy củ?

Vân Tổ đột nhiên ngây ra, hai mắt nhìn về phía Đường Kiếp:
- Nếu là hắn phá quy củ trước, lão phu không thể không xuất thủ.

Đường Kiếp khẽ cười:
- Nếu như thế, đợi ngày phái Tẩy Nguyệt báo thù, kính xin thúc tổ phù hộ.

Vân Tổ gật gật đầu:
- Có thể, chỉ cần các ngươi làm việc không sai quy củ, lão thất phu kia mà dám ra tay, ta tất che chở các ngươi chu toàn.

Với Vân Tổ mà nói, đây đã là hứa hẹn khó có được, trong tình huống bình thường, hắn làm sao quản được mấy chuyện linh tinh trong phái.

- Đương nhiên.
Đường Kiếp cười nói.

- Vậy Hoàng Thiên ấn chẳng lẽ cũng là như thế?

- Đến lúc đó tiểu tử tự có biện pháp.
Đường Kiếp mỉm cười nói.

Nghe hắn nói như vậy, Vân Tổ cũng không hỏi nữa, chỉ nói:
- Ngươi tính chừng nào thì bắt đầu?

- Không vội, trước chờ thêm một trăm năm đi.
Đường Kiếp trả lời:
- Trăm năm số mệnh gia thân, cho dù không thể khiến sư thúc tổ đột phá chân tiên, thì tu vi cũng phóng đại, chống lại Diệp Vân Tử kia cũng có thêm phần thắng.

Vân Tổ cười:
- Ngươi đã tính hết rồi, vậy còn dài dòng làm gì? Đi đi.

Phất phất tay, đúng là muốn tiễn khách rồi.

Đường Kiếp đang định rời đi, Vân Tổ đột nhiên nói:
- Đúng rồi, mấy ngày nữa, ngươi đi xem Thanh Vân Giới đi.

- Đệ tử hiểu.
Rồi khom người thối lui.

Ra khỏi phòng, Đường Kiếp cũng không khách khí, bay thẳng lên không trung, băng sơn đồng tử nhìn thoáng qua, nói thầm:
- Tiểu tử thối, càng ngày càng không lễ phép rồi.

Rồi cúi đầu tiếp tục dọn dẹp hoa cỏ.

Đường Kiếp ở trên không trung bay thẳng đến chín tầng mây, trước mắt đúng là cương phong hộ giới.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com