Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 1112: Chờ đợi



Đảo mắt lại là một tháng trôi qua.

Cơ Dao Tiên giống như đá ném vào biển rộng, vẫn không có một chút tin tức.

Băng Hoàng rốt cục đứng ngồi không yên.

Nàng đã cảm thấy chuyện có chút không đúng.

Cơ Dao Tiên mãi đến bây giờ cũng không có động tĩnh, đây tuyệt đối là một chuyện không bình thường.

Nhất định đã xảy ra chuyện!

Nàng bắt đầu lo lắng, ánh mắt nhìn Đường Kiếp cũng tràn ngập sát khí.

Lúc này nàng nhìn Đường Kiếp đã cảm giác có uy hiếp rất lớn.

Tuy rằng hiện tại Đường Kiếp còn đang bị cấm chế, nhưng hắn sớm muộn gì cũng sẽ thoát khốn.

Mình nên làm cái gì bây giờ?

Có nên giết hắn ngay bây giờ không?

Nhưng sư tôn không có hạ lệnh, nếu chẳng may mình giết hắn, sư tôn lại trở về thì phải làm thế nào?

Sư tôn còn muốn thu được bí mật Binh Chủ Bí Cảnh.

Nghĩ vậy Băng Hoàng lại cảm thấy buồn bực, sớm biết như thế lúc trước cần gì sớm vạch trần chân tướng như thế chứ, tiếp tục lừa gạt Binh Chủ Bí Cảnh ra là được rồi, cũng giảm bớt gian nan cho bây giờ. Tuy nhiên ngẫm lại Binh Chủ Bí Cảnh là căn bản của Đường Kiếp, với địa vị của mình trong lòng hắn mà nói, đoán chừng có thế nào cũng không lừa ra được, nếu không thì sư tôn cũng sẽ không hiện thân sớm như vậy.

Băng Hoàng trái lo phải nghĩ, tâm loạn như ma, nhất thời không biết nên làm thế nào mới phải.

Lại nghĩ mình còn một đoạn ngón tay do sư tôn lưu lại, cho dù Đường Kiếp thật sự thoát khỏi cấm chế thì cần gì phải sợ chứ?

Nghĩ vậy lại yên tâm hơn, tiếp tục buồn bực mà tu luyện, đang mong đợi sau khi ngồi xuống mở mắt ra là thấy sư tôn xuất hiện.

Cứ như thế trôi qua, tâm tình lặp lại, hoảng hốt, vội vàng mà trôi qua vài ngày, mắt thấy đã hai tháng trôi qua rồi, nhưng vẫn không thấy bất kỳ động tĩnh nào, tâm tình lo lắng của Băng Hoàng dần trở nên thất vọng, lại từ thất vọng trở thành tuyệt vọng.

Nàng biết rằng, chính mình sợ là không thể chờ đợi thêm nữa.

Gần hai tháng, cấm chế mà Cơ Dao Tiên lưu lại trên người Đường Kiếp, Đường Kiếp bất cứ lúc nào cũng có thể thoát khốn.

Nàng lại đứng ngồi không yên, đi tới bên người Đường Kiếp, mắt phượng căm tức nhìn hắn nói:
- Sư tôn tới nay vẫn chưa về, nhưng ngươi lại chưa bao giờ tỏ vẻ kinh ngạc. Nói, có phải ngươi sớm biết rồi hay không?

Đường Kiếp nhìn Băng Hoàng giống như người xa lạ, trong ánh mắt lại toát ra bi ai và thông cảm nồng đậm.

Hắn nói:
- Cơ Dao Tiên là đối thủ giả dối nhất mà ta từng gặp.

Băng Hoàng không hiểu vì sao hắn lại đột nhiên nói lời này, có chút không rõ ràng.

Đường Kiếp chậm rãi nói:
- Từ khi ta bắt đầu đến nay, tu hành đã hơn bốn trăm năm. Trong bốn trăm năm này, Đường Kiếp ta cũng từng dùng qua vô số thuật giảo quyệt, hãm hại, có thể nói trên con đường tu luyện, chỉ có ta không muốn lừa người chứ không phải là ta không lừa người…. Cơ Dao Tiên….. nàng là người đầu tiên lừa lại ta. Quả nhiên là thủ đoạn tốt, tâm kế tốt!

Băng Hoàng kinh ngạc nhìn hắn, không biết tại sao, thời khắc này nghe Đường Kiếp nói chuyện nàng lại có cảm giác tim đập nhanh không thể hiểu.

Đường Kiếp tiếp tục nói:
- Tuy nhiên cũng chính vì Cơ Dao Tiên rất giỏi về tâm cơ mới có thể thua về tâm cơ. Kỳ thật với năng lực của nàng, sau khi xuất cốc có thể trở thành thiên hạ vô địch, muốn làm cái gì chỉ cần trực tiếp dùng lực nghiền ép, không cần dùng tới âm mưu quỷ kế. Nhưng chính vì nàng đã quen giảo quyệt, thế cho nên làm chuyện gì cũng lấy dối trá làm đầu…. Cũng giống như ta năm đó, lại không biết rằng thợ lặn giỏi cũng có thể bị nước nhấn chìm. Thủ đoạn có thể giúp ngươi thành công, nhưng cũng là nguyên nhân khiến ngươi thất bại. Quỷ kế là thủ đoạn kẻ yếu dựa vào chứ không phải dành cho cường nhân. Thân là một cường nhân mà vẫn sử dụng âm mưu thủ đoạn như trước, chỉ biết thừa cơ hội mà trấn áp đối phương. Cơ Dao Tiên chính là phạm vào sai lầm này….

Nghe nói như thế, Băng Hoàng liền không ngừng run rẩy, nàng lùi về phía sau như đã gặp quỷ:
- Ngươi…. Ngươi…

Đường Kiếp nhìn về phía Băng Hoàng, khóe miệng treo lên nụ cười:
- Ngươi có nghĩ tới, nếu ngươi không lừa được ta sẽ có kết quả gì?

Toàn thân Băng Hoàng chấn động, nàng nhào về phía trước nắm lấy cổ áo Đường Kiếp, nhấc hắn lên hô to:
- Nói! Ngươi rốt cục đã làm cái gì?

Đường Kiếp cứ mặc Băng Hoàng xách mình lên như thế, dùng giọng điệu lười biếng nói:
- Cũng không có gì, chỉ là vụng trộm sửa chữa tọa độ mà thôi.

- Ngươi nói cái gì?
Toàn thân Băng Hoàng chấn động:
- Cải biến tới nơi nào?

- Còn có thể là nơi nào chứ?
Đường Kiếp cười lạnh:
- Tất nhiên là hư không vô tận. Ma cốc Hồng Mông không trói được nàng, cũng chỉ có hư không vô tận của Tinh La Đại Thiên Giới mới là nơi của nàng.

Băng Hoàng hoàn toàn si ngốc.

Lúc này Đường Kiếp không có nói dối, Cơ Dao Tiên đích xác là bị đưa đến trong hư không.

Người phụ nữ này có thể nói là thành vì tâm cơ mà bại cũng vì tâm cơ.

Nếu không phải nàng tính kế quá mức, nghĩ muốn lại lần nữa lừa gạt Đường Kiếp, lợi dụng hắn trở thành người dẫn đường cho mình đi tới Hồng Hoàng, cướp lấy Bí Cảnh, Đường Kiếp vốn là sẽ không có cơ hội.

Nhưng chính là bởi vì nàng đã nghiện chơi tâm cơ, lấy lừa gạt làm thú vui, dùng chỉ số thông minh nghiền ép đối thủ, kết quả lại tạo cho Đường Kiếp cơ hội.

Loại sự tình này trong lịch sử nhìn mãi đã quen mắt, từng nhân vật thành công kỳ thật đều dùng “kinh nghiệm” của mình tổng kết nên “thành công tâm đắc”, trước khi bọn hắn thất bại, liền dùng tới kinh nghiệm của mình, rất tin tưởng mà không hề nghi ngờ.

Đúng như câu châm ngôn kia, người thất bại đều cho rằng tất cả đều do hoàn cảnh bên ngoài mà không phải do mình; còn người thành công lại cho rằng tất cả đều dựa vào bản thân cố gắng, không hề có quan hệ với hoàn cảnh bên ngoài.

Cơ Dao Tiên cũng là như thế, nàng thành công lừa gạt Đường Kiếp một lần , nàng liền bởi vì gạt được Đường Kiếp lầm thứ hai mà vui mừng, coi đây là vinh quang, dù sao nàng cũng biết rất nhiều về Đường Kiếp, biết đây là một người trẻ tuổi có rất nhiều thủ đoạn và rất giỏi. Có thể chơi đùa người như thế trong lòng bàn tay, so với cậy mạnh cưỡng chế hắn lại có lạc thú và cảm giác thành tựu hơn rất nhiều.

Có thể nói, chính loại tâm tính này của Cơ Dao Tiên đã chôn vùi chính nàng ta.

Nàng nằm mơ cũng không nghĩ tới trước khi Đường Kiếp tới cũng đã biết chuyện Ngọc Nữ Băng Tâm quyết.

Dưới tình huống đã có chuẩn bị tâm lý, nếu còn bị nàng lừa gạt, Đường Kiếp thật sự là kẻ ngu ngốc.

Dưới loại tình huống đó, Đường Kiếp tất nhiền liền làm một lựa chọn, chính là sửa đổi tọa độ của trận Truyền Tống.

Mặt ngoài của trận Truyền Tống là vận chuyển tới Hồng hoang Đại Thế Giới, trên thực tế lại mang đến một chỗ sao trời cô quanh. Mảnh trời sao rộng lớn kia, trốn trải vô ngần, giống như sa mạc, cho dù bay lên mấy trăm năm cũng chưa chắc có thể tìm được một tiểu thế giới.

Cơ Dao Tiên tương đương với bị trực xuất tới trong hư không vô tận, về phần khi nào thì có thể tìm được một thế giới để an thân thì phải xem vận khí.

Đưa nàng vào Minh giới, với thực lực Đại La Kim Tiên còn có thể một đường giết chóc mà trở về, đưa đến hư không vô tận, cho dù nàng có bản lĩnh thông thiên cũng đừng mơ có thể trở về trong mấy trăm năm.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com