Tuy rằng Chu Thiên Tinh Thần Vạn Bảo Đại Trận đồ cũng có thể phát huy uy lực của Thiên Huyền Trọng Thủy, nhưng chung quy do trận đồ hạn chế mà trình độ suy yếu, thật có chút đáng tiếc.
Thất hải châu có thể nạp trăm sông, cùng Thiên Huyền Trọng Thủy kết hợp càng tạo ra nhiều diệu dụng. Đường Kiếp cũng từng cố gắng tìm kiếm, không ngờ nhìn thấy vật ấy ở đây.
Thời khắc này nhìn về phía quạt ngọc công tử nói: - Ta có thể cứu ngươi, nhưng ngươi phải đáp ứng bảo vật này thuộc về ta.
Quạt ngọc công tử vội vàng đáp ứng.
Đường Kiếp liền vung tay tới thất hải châu.
Bảo vật này lấy thực lực của hắn bản không thể phá trận, nhưng có quạt ngọc công tử thì có thể thử xem. Thời khắc này Đường Kiếp liên tục ra tay, từng đạo chỉ phong đánh vào các nơi, kích động trận vân khiến ba đào lan rộng, biển rộng vô biên biến mất không thấy gì nữa.
Đường Kiếp liền chộp tới thất hải châu.
Nhìn Đường Kiếp chộp lấy Bảo Châu, quạt ngọc công tử nghĩ mình cực khổ suýt mất cả mạng, cuối cùng lại may áo cưới cho kẻ khác, trong lòng thầm hận.
Mắt thấy Đường Kiếp sắp bắt được, quạt ngọc vung lên, một cỗ âm phong thổi hướng Đường Kiếp.
Hứa Diệu Nhiên thấy thế biến sắc: - Phu quân cẩn thận!
Lúc này, phía trước Đường Kiếp có vô số ánh sáng xuất hiện, ngưng kết thành một bức tường ánh sáng, đúng là Vạn Cổ Trọng Lâu.
Đạo pháp thi triển nhanh như vậy là do tu vi Đường Kiếp nâng cao, thêm vào cũng đã sớm có chuẩn bị. Hắn cũng không quản đối phương dùng thủ đoạn gì, trực tiếp thả Vạn Cổ Trọng Lâu ngăn trở tất cả công kích, đồng thời nắm thất hải châu hừ một tiếng: - Tặc tử sói tâm biết không phải thứ tốt đẹp gì, cho ngươi chút giáo huấn!
Nói xong hắn đấm một quyền tới quạt ngọc công tử.
Quạt ngọc công tử ác khí nói: - Muốn chết!
Chém một chém ra.
Một lần chém mang theo tiếng gió hú, giống như toàn bộ thế giới gặp phải cơn lốc tai ương, giống như cương phong hộ giới, phong trào linh hoạt, sắc bén, thế không thể đỡ.
Quạt này đúng là thu thập cương phong ngàn năm luyện thành Quỷ Sát âm phong, khí âm tuyệt không thể sao sánh. Lúc trước vì thất hải châu tỏa đại dương mênh mông không phát huy ra uy lực. Tuy nhiên cũng chứng mình được uy năng bản thân, dù sao các bảo vật ở đây đều được đại trận tăng thêm, giống vậy do Tiên Đài Đại Năng sử dụng vậy.
Quạt ngọc công tử thấy chiêu thức của mình, cho dù không khoét thủng thịt Đường Kiếp thì cũng làm hắn bị thương nặng, đến lúc mình nhân cơ hội đoạt bảo, thuận tiện chiếm luôn tiểu mỹ nhân Dục Anh Kỳ kia mới là tuyệt vời. Không nghĩ tới Đường Kiếp không thèm để ý vẫn đấm một quyền tới, lúc này quạt ngọc công tử mới cảm nhận được lực lượng kinh khủng đánh tới mình, hắn vội niệm động pháp sinh khoác lên một tầng linh khí bảo hộ.
Nhưng khi quyền kia đánh tới, vòng bảo hộ tựa như vỏ trứng bị vỡ nát, vô số linh khí tiêu tan trong gió.
Sau đó quạt ngọc công tử nổ lớn bay lên, ngã vào trong hồ nước, lại đúng vào một mắt trận cơ quan khác, chỉ thấy sấm sét nổi lên bao hắn lại.
Đường Kiếp đã sớm tính toán vị trí cho hắn.
Quỷ Sát âm phong cũng thổi tới Đường Kiếp, khi trúng thân thể Đường Kiếp thì héo rũ suy tàn, chỉ phá hủy lớp da rồi nhanh chóng ngừng, da mới tái sinh rất nhanh, còn chưa cần sinh mạng đạo và phép thuận khôi phục.
Riêng thất hải châu đã không kháng nổi, cơn lốc mang theo vô tận thiên lôi thì càng không đỡ nổi.
- Bão nguyên thủ nhất, ngự khí ngưng thần, dùng thổ lực chống đỡ lôi oai. Bất ngờ, Đường Kiếp chỉ điểm cho quạt ngọc công tử cách chống đỡ.
Quạt ngọc công tử ngạc nhiên nhưng vẫn làm theo. Cơ thể đang bị cháy xem rốt cục có cơ hội thở dốc, nhưng cũng chỉ là thở dốc mà thôi. Ngay sau đó Đường Kiếp ra tay, điểm từng điểm phong tỏa trận vân, khống chế tám cửa, khiến cho nó dần dần mất linh.
Quạt ngọc công tử thấy vậy, rốt cục bừng tỉnh kêu lên: - Hoá ra ngươi đang lợi dụng ta thu bảo!
Đường Kiếp dù hiểu trận pháp, nhưng đạo trận hùng mạnh, cho dù là xuất khiếu tu vi cũng khó phá giải, dạo qua một vòng Đa Bảo cung cũng chỉ lấy được vài món, bảo bối thật sự tốt thì uy lực dũng mãnh, hắn không phá được.
Nhưng có quạt ngọc công tử thì không còn như vậy, Đường Kiếp trực tiếp lấy hắn mồi, để hắn đi kháng pháp trận còn mình nhân cơ hội thu bảo.
- Là ngươi tự tìm. Đường Kiếp lạnh lùng trả lời.
Sau khi đã chuẩn bị đầy đủ, hắn thuận tay phong lôi bình vào túi Giới Tử.
Phong lôi bình vừa thu thì sấm gió đều không còn, quạt ngọc công tử cho là mình thừa dịp thoát thân, không ngờ bị Đường Kiếp đánh tiếp.
Vẫn không thể địch nổi một quyền, quạt ngọc công tử lại ngã vào mắt trận.
Quạt ngọc công tử vừa tức vừa giận, nhưng không có cách nào, vì mạng sống phải theo Đường Kiếp chống cự pháp trận. Chỉ mệt hắn chịu khổ mà không có phúc lợi, còn Đường Kiếp chả mất tý sức nào, nhẹ nhàng và khéo léo lấy đi một kiện bảo vật khác.
Mỗi lần lấy đi bảo vật lại một quyền đánh quạt ngọc công tử tới chỗ khác. Dù quạt ngọc công tử dùng hết thủ đoạn, đối mặt với Đường Kiếp đều không có biện pháp, hơn nữa ở trong trận chịu đủ chà đạp, bị thương càng lúc càng nhiều, linh khí tiêu hao càng lúc càng lớn, chênh lệch với Đường Kiếp càng lúc càng xa.
Về sau, quạt ngọc công tử đã hấp hối, không chống đỡ nổi, lúc này hắn đã giúp Đường Kiếp ngăn cản tám pháp trận, lấy đi tám kiện thần trân trọng bảo. Đã không tiếp tục kiên trì.
Mắt thấy đao quang kiếm ảnh hạ xuống, quạt ngọc công tử quyết định chắc chắn, rõ ràng không thèm chống cự, để vô tận kiếm khí xuyên thấu mình.
Nhìn thấy cảnh này, Đường Kiếp rốt cục thu tay lại.
Hắn đứng một bên, lạnh lùng nhìn quạt ngọc công tử.
Hắn nói: - Vào thời khắc cuối cùng của sinh mệnh, ngươi rốt cục cũng có chút cốt khí.
Đã không dùng quạt ngọc công tử làm mồi, vạn kiếm tiên này không có cách nào lấy được rồi.
Quạt ngọc công tử hung hăng trừng mắt, miệng phun máu tươi nói: - Ngươi dám chọc Thiên Dạ ta, chúng ta sẽ không bỏ qua ngươi.
Quạt ngọc công tử a một tiếng, ngã xuống đất chết đi.
Ngay lúc hắn chết, thần hồn xuất hiện oán độc nhìn Đường Kiếp, đúng lúc hóa thành tro tiêu tan vô tung thì Đường Kiếp cảm thấy có thứ gì bám vào người mình.
Đường Kiếp hơi kinh ngạc: - Không ngờ không tiếc thần hồn câu diệt, cũng muốn nguyền rủa ta, để Thiên Dạ môn tìm được ta ư? Khí lượng nhỏ như vậy, khó trách tự tìm đường chết.
- Giết thêm vài người chứ sao. Đường Kiếp trả lời.
Nhìn quạt ngọc công tử tử, hắn hít vào một hơi.
Hứa Diệu Nhiên cho là hắn đang thở dài vì bị nguyền rủa thì chợt nghe Đường Kiếp nói:
- Đáng tiếc, vạn kiếm tiên tuy rằng đơn dùng uy lực bình thường, nhưng rất thích hợp với vạn bảo đại trận đồ... Sao không biết chống đỡ thêm lát nữa.
Không thu được vạn kiếm tiên là tiếc nuối của Đường Kiếp, không có mồi sống là quạt ngọc công tử hắn càng thêm tiếc nuối.
Kỳ thật cho dù quạt ngọc công tử không chết, việc dùng người khác làm mồi cũng rất khó kéo dài —— chiến hoàng thập nhị tuy mạnh nhưng chỉ đánh được mười hai lần.