Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 1216: . Quay về (p1)



Chẳng qua Vạn Tiên Đỉnh và Thiên Tuyền Diệt Thần Kiếm đều là trong tay Tử Phủ, còn xa mới phát huy được uy lực chân chính của chúng.

Về phần Tiên Thiên Đạo Binh, đó không phải thứ sức người có khả năng sáng tạo ra.

Nó chỉ tồn tại trong Bảo Xán Hà ở biển sao vô tận.

Đó là bảo vật do lực lượng thiên địa tạo ra, mỗi một kiện đều là thần vật trời sinh, đại đạo do tự nhiên khắc lên mới là Tiên Thiên Đạo Binh. Đạo Binh lại không luận đạo lớn đạo nhỏ, ít nhất cũng là tồn tại Tiên Thiên, như cây cối hoa cỏ sinh trưởng trong trời đất, tự nhiên hình thành, không bị con người tác động sớm muộn cũng tới viên mãn. Đạo Binh như thế sử dụng đương nhiên thuận buồm xuôi gió, uy năng tiến nhanh. Hơn nữa sử dụng loại Đạo Binh không nhất thiết phải Tiên Đài mới có thể vận dụng, bởi vì nó vốn viên mãn, ai sử dụng dung nhập, tăng cường, đều có thể phát huy đầy đủ tác dụng của chúng.

Tiên Thiên Đạo Binh và ngụy Đạo Binh tương phản, ngụy Đạo Binh lấy đạo vân làm phụ, thứ chân chính sử dụng vẫn là uy lực của thần trân. Tiên Thiên Đạo Binh thì chỉ nhìn đại đạo, ngoại trừ đại đạo thì bản thân không có uy lực gì đáng nói. Bởi vì nó không phải hung khído người tạo ra, mà là trời sinh đất dưỡng, mang theo ý chí tồn tại của đại đạo, một vài Tiên Thiên Đạo Binh cao hơn thậm chí còn thể hiện ý chí của đại đạo.

Tỷ như quan tài vĩnh hằng là một kiện Tiên Thiên Đạo Binh. Luận thứ tự đại đạo nó vượt xa bất cứ thứ gì, nhưng luận công dụng thực tế, kỳ thật nó còn chưa sánh nổi với một kiện ngụy Đạo Binh. Tuy nhiên Tiên Thiên Đạo Binh, đạo vân đồng bộ, dù không có công năng như ngụy Đạo Binh thì cũng có thể dùng để tham khảo ngộ đạo. Còn vật như ngụy Đạo Binh căn bản không thể dùng để ngộ đạo. Hậu Thiên Đạo Binh có thể ngộ đạo, nhưng chỉ có thể ngộ hữu hạn. Vạn Tiên Đỉnh chính là do Vạn Giới Vương Đình tạo ra, ở trong Hậu Thiên Đạo Binh cũng coi như cấp cao nhất nên mới có thể làm Đường Kiếp ngộ đạo. Đổi là một kiện Hậu Thiên Đạo Binh khác, Đường Kiếp chưa chắc có thể ngộ ra nhiều đạo âm dương như vậy.

Nghe Hoàng Vô Cực giải thích, Đường Kiếp rốt cục đã hiểu được phân loại Đạo Binh.

Quả nhiên kiến thức ở địa phương lớn cũng khác, điều khó trách vì sao có bao nhiêu tán tu chưa hẳn có nổi một kiện Đạo Binh mà đại môn phái lại có thể một người một kiện. Đó cũng là do trình độ của ngụy Đạo Binh. Đại phái có nội tình của đại phái, loại nội tình này không phải lời nói mà bày ra trên các phương diện.

Tuy nhiên dựa theo cách phân chia này, Đường Kiếp đột nhiên nhớ tới một vật.

Hoàng Thiên ấn!

Nói như vật, Hoàng Thiên ấn chẳng phải cũng có thể là một kiện Tiên Thiên Đạo Binh?

Giống như Vạn Tiên Đỉnh, Diệt Thần Kiếm, hắn sử dụng đều cảm thấy phải cố hết sức, rất khó phát huy toàn bộ tác dụng, nhưng sử dụng Hoàng Thiên ấn lại không có cảm giác này. Hắn trước kia luôn nghĩ vì Hoàng Thiên ấn là đạo binh phụ trợ, vừa vặn quan tài vĩnh hằng cũng là Đạo Binh phụ trợ, sử dụng cũng không khó, Đường Kiếp liền theo bản năng cho rằng dùng Đạo Binh mang tính phụ trợ sẽ không gặp khó khăn.

Nhưng giờ nghe Hoàng Vô Cực nói như vậy, Đường Kiếp mới ý thức chuyện không phải như mình nghĩ.

Liền lấy Hoàng Thiên ấn ra giao cho Hoàng Vô Cực nói:
- Kính xin Hoàng huynh giúp ta xem vật này có phải Tiên Thiên Đạo Binh.

Thuận tay đập tới tên Địa Tiên vừa sống lại.

Hoàng Vô Cực vừa nhìn đã kích động tới suýt đập không chuẩn làm Địa Tiên kia chạy trốn.

Hắn đoạt lấy xem:
- Quả nhiên là Đạo Binh, hơn nữa còn là Tiên Thiên Đạo Binh? Sao ngươi lại có? Sao ngươi có thể có?

Giọng điệu kích động, quên cả việc cứ liên tục đập Địa Tiên kia.

Đường Kiếp cuống quít dùng quyền đấm cước đá, vừa dồn sức đánh vừa toàn lực áp chế:
- Khiến huynh xem có phải Tiên Thiên Đạo Binh không, huynh kích động như vậy làm gì chứ? Trả ta đây!

Hoàng Vô Cực nhìn kỹ vài lần, liên tục gật đầu:
- Đúng rồi, đương nhiên là đúng, vật này không phải Tiên Thiên Đạo Binh thì còn là gì?

Ánh mắt nhìn Đường Kiếp đầy kinh nghi.

Tiểu tử này có hơn hai trăm kiện thần trân kinh thế hãi tục chưa nói, giờ còn có thêm một kiện Tiên Thiên Đạo Binh, đáng thương là mình tìm nửa đời người còn chưa tìm được một kiện!

Hắn vẫn không biết Đường Kiếp không chỉ có mấy món này.

Bên này Đường Kiếp cũng âm thầm thở dài.

Quả nhiên thứ tự Hoàng Thiên ấn cao hơn Thiên Tuyền Diệt Thần Kiếm một bậc, khó trách có thể sử dụng thuận buồm xuôi gió, bất kể là cái gì cũng có thể chuyển hóa, ngay cả tư anh và thái cổ đại xà đều có thể chuyển hóa thành tiên khí.

Thú Luyện Môn có bảo bối mà không biết, đúng là đáng tiếc.

Tuy nhiên chuyện này cũng khó trách, bọn họ dùng luyện thú làm chính, có tốt yêu thú đều dùng để làm đồng bạn chiến đấu, sao có thể dùng để luyện hóa. Như sau khi Đường Kiếp phát huy uy lực Hoàng Thiên ấn cũng không dùng giống như Vạn Tiên Đỉnh. Hơn nữa người không hiểu sinh mạng chi đạo sẽ càng không thể phát hiện bí mật ẩn sâu trong Hoàng Thiên ấn.

Đáng tiếc cho tới giờ Đường Kiếp luôn dùng nó để đề thăng bản thân, không để ý việc dùng nó tìm hiểu sinh mạng đạo.

Hiện tại nghe Hoàng Vô Cực nhắc nhở, hắn đã biết kế tiếp mình nên làm như thế nào rồi.

- Xem xong thì đưa ta đi.
Đường Kiếp vẫy tay nói.

Hoàng Vô Cực kinh ngạc, có chút cổ quái nhìn Đường Kiếp.

Hắn nghĩ không thông, tiểu tử này cứ như vậy chắc chắc mình sẽ trả hắn?

Kỳ thật lòng người đều có giá cả, lúc trước mình ở Đa Bảo cung không tham thần trân, cũng có thể do mình chướng mắt. Nhưng hiện tại là một kiện Tiên Thiên Đạo Binh, tuyệt đối không có khả năng chướng mắt. Hắn dựa vào cái gì mà tự tin như vậy?

Thực sự nghĩ mình có thể đánh thắng Địa Tiên?

Đánh đến hiện tại, Hoàng Vô Cực đã có hiểu biết về thủ đoạn của Đường Kiếp. Giống như quyền pháp lúc hắn tiêu diệt tiên nhân mặt đen, hơn phân nửa là sau mười hai quyền sẽ rất khó thi triển. Bằng không hai lần cuối chẳng tiêu hao hết mười sáu kiện thần trân.

Điều này nói rõ thực lực của hắn không bằng lúc trước, mà Hoàng Vô Cực lại không hao phí bao nhiêu.

Tiểu tử này vì sao còn tự tin như thế?

Đường Kiếp lại chỉ cười hì hì nhìn hắn.

Hoàng Vô Cực ngạc nhiên nửa ngày, cuối cùng lắc lắc đầu trả Hoàng Thiên ấn lại cho hắn, thuận miệng nói:
- Xem như tiểu tử ngươi may mắn.

Hắn không cho rằng Đường Kiếp có chuẩn bị gì, chỉ là thật sự không qua được cửa ải bản thân. Hoàng Vô Cực vốn không phải kẻ giết người cướp của, nói hắn vì tham bảo vật mà giết người thì hắn thật sự là không làm được.

Huống chi nếu thật ra tay cũng không có chỗ tốt gì. Cho dù có được một kiện Tiên Thiên Đạo Binh nhưng tâm tính từ đây không viên mãn, về sau chỉ sợ rất khó tinh tiến.

Vậy nên mới nói ngươi may mắn.

Hắn lại không biết Đường Kiếp đã nắm rất chắc.

Hắn lo lắng về Vân Thiên Lan.

Giờ phút này Vân Thiên Lan ở phía xa đi theo hai đại phái, nhìn bọn họ ra khỏi mộ tiên đế, sau đó canh giữ ở cửa mộ.

Nói cách khác, Hoàng Vô Cực thật muốn trốn chạy, chờ đợi hắn sẽ là Vân Thiên Lan nộ sát. Dù sao Hoàng Thiên ấn cũng không lợi chiến đấu, Vân Thiên Lan hoàn toàn không cần để ý tới nó.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com