Một lần nữa xuất hiện, Vệ Nguyên Tử ngưng tụ thân hình, không dám tin nhìn Đường Kiếp: - Ngươi có thể giết ta một lần?
- Rất kỳ quái sao? Đường Kiếp khinh thường bĩu môi.
- To gan! Vệ Nguyên Tử quát lên: - Cửu khúc bi thu trướng, xuất!
Song chưởng chấn động, chỉ thấy người hắn tỏa ra vô tận quang hoa, tia sáng như tơ như sợi cuốn thành bụi mù xông tới Đường Kiếp, chưa kịp tới gần, Đường Kiếp đã cảm thấy một cỗ uy hiếp lớn.
Đó là hàn ý và bi thương phát ra từ nội tâm khiến Đường Kiếp cũng cảm thấy lạnh run.
Cửu khúc bi thu trướng, Đường Kiếp cảm thấy suy yếu vô lực.
Đường Kiếp biết không tốt, cắn đầu lưỡi quát một tiếng: - Oanh!
Tiếng hô như sấm, chấn động nhật nguyệt, nhưng lại khiến ánh sáng của cửu khúc bi thu trướng lung lay một chút, giống như có vật gì đó đâm rách, chiếu sáng lên phía chân trời, biến bi thương trở thành hư không.
Đường Kiếp liên tục đánh quyền, Chiến Hoàng Đồ Lục phát động, quyền thế cuồn cuộn như trường giang đại hà, mỗi một kích đều như sao băng va chạm. Vệ Nguyên Tử biết không tốt, tuy rằng đã có vòng bảo hộ, nhưng bị Đường Kiếp oanh tạc vẫn cảm thấy khó có thể ngăn cản.
Ầm ầm, vòng bảo hộ lại lần nữa vỡ vụn, quyền của Đường Kiếp cắt qua phía chân trời, hung hăng đánh vào mặt gã mất đi nửa cái đầu. Tuy rằng ngay sau đó Vệ Nguyên Tử khôi phục như thường, nhưng chỉ có thương thế bề ngoài chứ tâm hồn lại rung động khó thể bình tĩnh.
- Làm sao có thể? Hắn thất thanh kêu lên.
Lần đầu tiên lỡ tay còn có thể quy kết là do sơ suất, nhưng vừa rồi hắn đã dùng thần thông sở trường nhất, cửu khúc bi thu trướng không chỉ ăn mòn ý chí, khiến đối thú mất đi chiến ý, còn khiến bản thân tăng cường phòng ngự, trừ phi là thân thể ý chí tu luyện tới cứng rắn như tinh kim, người bình thường đừng mơ dễ dàng phá giải. Không ngờ Đường Kiếp nói phá là phá.
- Không có gì không thể, ngươi cũng nếm thử chút thủ đoạn của ta! Đường Kiếp hét to, Đế Nhận lần nữa chém xuống.
Vệ Nguyên Tử biết bảo vật này sắc bén, làm sao còn dám đón đỡ, song chưởng ảo hóa ra vô số tơ sợi quấn lấy Đế Nhận, dùng phương pháp lấy nhu thắng cương.
Mắt thấy tơ nhện quấn tới, trong chớp mắt cuốn Đế Nhận không thể nhúc nhích, Vệ Nguyên Tử nhẹ nhàng thở hắt: - Hóa ra là một anh chàng lỗ mãng. Lúc trước thấy ngươi bày trận, còn tưởng là người tâm tư tinh tế, nhưng không ngờ lại là hạng liều lĩnh, hiện giờ ta đã biết ngươi, xem ngươi còn có thể làm như thế nào. Thu cho ta!
Vệ Nguyên Tử như một con nhện bắn ra càng thêm nhiều tơ trắng.
Bạch tơ kỳ thật đều là tiên khí trực tiếp tiến hóa tạo thành, không gì phá nổi, sau khi cuốn lấy Đế Nhận thì quấn hướng Đường Kiếp, mắt thấy bao từng tầng lên Đường Kiếp, Vệ Nguyên Tử trong lòng đắc ý cười ha hả.
- Tiểu bối, Tử Phủ có thể nào cùng tiên nhân tác chiến? Ta có sinh mạng vô tận, thất bại một lần cũng có thể lặp lại, không giẫm lên vết xe đổ. Mà ngươi, cho dù ngươi là rồng trong loài người, có thần binh bảo nhận và nhiều loại thủ đoạn thì sao bì kịp được tiên uy mênh mông của ta. Ta không ra tay thì thôi, vừa ra tay tất dồn ngươi vào chỗ chết!
- Ngươi nói xong chưa? Đường Kiếp cười lạnh.
- Hả? Vệ Nguyên Tử ngẩn ngơ.
Chỉ thấy Đường Kiếp còn một cái đầu lộ ra ngoài, trong ánh mắt hiện ánh hào quang.
Tia sáng này làm Vệ Nguyên Tử giật mình, mơ hồ cảm thấy như mình đã làm sai điều gì.
Chợt nghe Đường Kiếp nói: - Như ngươi nói mình là tiên nhân, có rất nhiều mạng, cho nên không thể giết chết. Tuy nhiên với ta mà nói, quan trọng không phải giết chết ngươi như thế nào mà là làm thế nào sau khi giết chết ngươi vẫn có thể bảo tồn thực lực, dù sao tiên nhân ta muốn giết không riêng mình ngươi. Cho nên... Có thể tiết kiệm một chút khí lực, giết ngươi ít đi vài lần thì tốt hơn.
Theo lời Đường Kiếp nói, chỉ thấy Đế Nhận sinh ra một ngọn lửa. Ngọn lửa này vừa xuất hiện thì tơ trắng do tiên khi tạo ra tự động tan rã, một lần nữa tái hiện bản thể Đế Nhận.
- Điều này sao có thể? Vệ Nguyên Tử lúc ấy sợ ngây người. Đây là tiên khí ngưng kết, sao có thể nhẹ nhàng đốt đi như vậy?
Ngọn lửa cháy lên, Vệ Nguyên Tử rồi đột nhiên cảm thấy một cỗ khí tức hủy diệt khổng lồ lao tới.
- Hủy diệt lực! Vệ Nguyên Tử thất thanh kêu lên.
Hắn rốt cuộc biết thứ phá hủy tơ trắng của mình là gì rồi. Đó là hủy diệt lực và Dị hỏa giao hòa luyện thành lửa hủy diệt, là lực đại đạo.
Tiên khí tuy mạnh nhưng so trình tự ra kém lực đại đạo, lực hủy diệt lại có thuộc tính phá hủy hùng mạnh, tiên khí tiếp xúc với nó như bông tuyết chạm lửa, đương nhiên sẽ không có kết cục gì tốt đẹp.
- Không, không! Vệ Nguyên Tử điên cuồng kêu to, muốn thu hồi tiên khí nhưng đã không kịp.
Chỉ thấy ngọn lửa bùng lên, tiên khí của Vệ Nguyên Tử cứ như thế bị Đường Kiếp đốt thành tro tàn, đồng thời Đường Kiếp tiến lên: - Thập Tuyệt Sát Nhận, ra đi!
Đế Nhận tuôn lửa hóa trường long chém xuống.
Bản Thập Tuyệt Sát Nhận đầy đủ có uy lực mạnh hơn trước, khí thế hủy diệt thiêu tận bát hoang không có bất kỳ tồn tại nào có thể chống cự nó phá hủy!
Một khắc này Vệ Nguyên Tử đã dốc hết toàn lực ngăn cản, nhưng vẫn là bị một kiếm chém thành hai đoạn.
Lúc này Đế Nhận không có tiến hóa vạn sát kiếm, vạn sát kiếm tuy mạnh, nhưng chỉ thích hợp đánh úp, hiện giờ Vệ Nguyên Tử đã có chuẩn bị, Đường Kiếp sẽ không làm như vậy.
Hắn cũng không cần làm như vậy.
Đánh một kiếm, Đường Kiếp đã gấp rút động hủy diệt lực thẩm thấu vào cơ thể Vệ Nguyên Tử, nháy mắt dập nát, trừ khử hắn. Nếu như là hủy diệt lực đại thành thậm chí còn có thể trừ khử toàn bộ tiên khí khiến Địa Tiên không có cả cơ hội sống lại. Đáng tiếc bây giờ Đường Kiếp chưa được, nhưng một kiếm này cũng hủy diệt rất nhiều tiên khí, thêm vào số tiêu hao chỉ đủ cho Vệ Nguyên Tử sống thêm một lần, tương đương với một kiếm giết Vệ Nguyên Tử hai lần. Hơn nữa tiên khí hao tổn, với Vệ Nguyên Tử có thể nói là tổn thất thê thảm và nghiêm trọng.
Ngay sau đó hắn sống lại, mặt lộ vẻ dữ tợn, khóe mắt muốn nứt ra kêu lên: - Thiên hạ có lẽ có Tử Phủ có thể giết Tiên Đài, nhưng không thể diệt Tiên Đài! Ngươi không thắng được ta đâu, ngươi không thể thắng ta!
Dứt lời, lại đánh tới Đường Kiếp.
Giờ này khắc này hắn còn cho là mình sẽ thắng.
Bởi vì như hắn lời nói, trước đó ở Tinh La Đại Thiên Giới có Tử Phủ có thể giết Địa Tiên, nhưng không thể giết chết Địa Tiên.
Vệ Nguyên Tử không tin ví dụ này sẽ ứng vào hắn.
Đường Kiếp lại chỉ hừ một tiếng, Chiến Hoàng Đồ Lục sử xuất, sức mạnh khổng lồ kết hợp lực hủy diệt mang đến uy thế cuồn cuộn, rốt cục khiến Vệ Nguyên Tử cảm nhận được sự khủng bố đến từ đối thủ.
Hắn liên tục ra tay, vạn thế lôi quang, cửu khúc bi cầu thịnh thế, thiên hoa sương tuyết băng…. các thủ đoạn đều dùng hết, bảo vật cùng nhau tế lên, đối mặt với kẻ liên tục giết hắn hai lần, tiêu hao gần nửa tiên khí như Đường Kiếp thì không thể lưu tay.
Nhưng mà càng như thế, hắn lại càng khiếp sợ thực lực của Đường Kiếp, mãi đến thời khắc này hắn mới phát hiện Đường Kiếp có lực lượng vượt xa sự tưởng tượng của hắn.
Điều này một Tử Phủ sao có thể có?
Lực lượng của hắn giống như Địa Tiên, giống đại đa số tiên nhân gã từng gặp qua.
Xoát!
Một kiếm đánh xuống, Vệ Nguyên Tử bay về, lại lần nữa sống lại.
Đối mặt với thế công khủng bố của Đường Kiếp, Vệ Nguyên Tử rốt cục sợ hãi, từ khiếp sợ và không thể tin tỉnh lại, hắn quát to một tiếng, bất ngờ quay đầu bỏ chạy.
Hắn lại muốn chạy.
Thấy vậy Đường Kiếp hừ một tiếng: - Chạy đi đâu!
Rồi đuổi theo.
Vệ Nguyên Tử vừa bay vừa kêu lớn: - Ngươi diệt không được ta đâu, Đường Kiếp! Thiên hạ có Tử Phủ giết tiên nhưng không có Tử Phủ diệt tiên, ngươi không làm được, không làm được!
Bay vút như điện!
- Thực dông dài. Nhìn gã bay đi, Đường Kiếp phát động Gang Tấc Thiên Nhai, thân hình chợt lóe lên trước Vệ Nguyên Tử, vung một kiếm chém Vệ Nguyên Tử.
Vệ Nguyên Tử ngưng tụ lại chạy trốn tiếp, chỉ có điều mặc hắn chạy thế nào cũng không thoát khỏi Gang Tấc Thiên Nhai.
Một lần nữa bị giết chết, Vệ Nguyên Tử tuyệt vọng.
Hắn vẫn hô to: - Điều đó không có khả năng... Thiên hạ không có Tử Phủ diệt tiên... Tử Phủ không thể diệt tiên!
Xoát, liên tục hơn mười kiếm ngắt lời, Vệ Nguyên Tử phá nát trong gió.
Không khí kích động, tiên phong lượn lờ, mơ hồ có thể thấy được một nhân hình đang giãy dụa, cố gắng ngưng tụ, đồng thời phát ra tiếng không cam lòng: - Không... Có…..Tử….Phủ….Diệt... Tiên...
- Hiện tại có rồi. Đường Kiếp nói, nhẹ nhàng phất tay, chưởng phong lao tới, hình người rốt cục hoàn toàn bị phá vỡ.