Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 1292: . Mưu cầu phát triển



Khai Môn Kỳ tới tay, Đường Kiếp lấy ra bày lá kỳ khác, tám lá hợp một chỗ lập tức hiện ra dị trạng.

Trên mặt tám lá kỳ đồng thời phát ra âm thanh, quang hoa nở rộ, mang tới cảm giác vui mừng như gặp lại bạn cũ xa cách từ lâu, rốt cục hiện giờ đã có thể đoàn tụ.

Đường Kiếp buông tay, tám mặt kỳ lẩn quẩn bay lên không trung phấp phới, tám đạo quang trụ mờ mờ ảo ảo dâng lên.

Quả nhiên là Đạo Binh!

Đạo vân lóe lên như con bướm đang bay múa, xoay chuyển tỏa ra hào quang mê người.

Khí tức cổ xưa tỏa ra, mang theo sự tang thương trải rộng.

Nhìn Bát Môn Kỳ, Đường Kiếp thậm chí cảm thấy trận đạo ẩn chứa trong đó. Đúng vậy, Bát Môn Kỳ chính là trận đạo, đạo ở chân lý.

Đường Kiếp năm đó nhập đạo chân lý cũng từng tăng lĩnh ngộ với trận đạo, nhưng cuối cùng ngưng tụ đạo pháp vẫn lựa chọn kết hợp Tứ Cửu Chân Ngôn ngưng tụ Ngôn Xuất Pháp Tùy, chỉ vì khi đó đạo pháp chiến đấu của hắn còn quá ít.

Hiện giờ trận đạo chí bảo vào tay cũng coi như trong lúc vô ý đền bù tiếc nuối của Đường Kiếp, thời khắc này cảm thụ được chân ý khiến rất nhiều thứ Đường Kiếp còn u mê dần dần giải khai.

Có ý muốn thử uy lực vật này, Đường Kiếp đem Bát Môn Kỳ bố trí trận pháp.

Hắn bố trí trận pháp phong ấn là Âm linh ngưng sát trận, lấy Minh giới âm khí làm nguyên, bố trí mà thành.

Trên trận pháp, Đường Kiếp vì đi theo Hư Mộ Dương nên tôn sùng tự nhiên, nhập gia tuỳ tục. Nếu nơi đây âm khí phong phú, vậy lấy âm khí làm nguyên, hơn nữa thay đổi hiệu lực ẩn giấu. Nói tới độc đáo thì không thua gì người bày trận trước.

Chỉ có điều so với dùng ám viêm hà trấn áp có vẻ kém chút, uy lực hơi thấp, có khả năng sẽ làm một vài âm linh chạy ra.

Mà khi Đường Kiếp bày Bát Môn Kỳ ra, hắn lập tức cảm thấy trên trận truyền tới cảm giác dị thường. Hắn có thể lựa chọn tăng cường hiệu quả ngưng sát của âm linh trận, tăng mạnh độ phủ kín cửa vào, cũng có thể lựa chọn tăng cường che giấu nhưng không thể lựa chọn tăng cường phòng ngự. Chỉ vì trận này khi bố trí đã trừ bỏ hết thảy năng lực phòng ngự.

Đường Kiếp lập tức hiểu ra, đây là tác dụng của Bát Môn Kỳ, một khi lựa chọn nâng cao thành đạo trận sẽ tăng lên cấp đạo, ít ra có thể thay đổi.

Nhưng đồng dạng, cũng chỉ là một phương diện chứ không phải toàn bộ phương vị tăng lên.

Dù vậy, uy lực Bát Môn Kỳ có thể nghĩ. Thử nghĩ như Phong Hỏa Yên La Trận tăng phòng ngự tới đạo cấp thì gần như không thể phá hủy. Hay sát lục đại trận trực tiếp tăng lên tới Sát lục Đạo, ở trong trận, đối mặt với trận pháp toàn sát lục đạo lực thì đáng sợ cỡ nào?

Nghĩ đến đây, Đường Kiếp cảm thấy mỹ mãn, cười lớn thu hồi Bát Môn Kỳ.

Mình có một kiện đạo binh có thể nâng cao sức chiến đấu rồi.

Cho tới nay hắn có nhiều Đạo Binh nhưng không có loại nâng cao chiến lực đấy. Bình thiên quan đã cho Y Y, Nhiếp Hồn Linh cho Hứa Diệu Nhiên, Vạn Tiên Đỉnh và quan tài vĩnh hằng cho vào Hoàng Đình thế giới, trở thành chủ thể xây dựng. Duy có Hoàng Thiên ấn thực dụng nhất nhưng chỉ nâng cao tu vi, không đề cập tới chiến lực. Hiện giờ Bát Môn Kỳ xuất hiện bù lại, phối hợp Đế Nhận, Vạn vật âm dương lô mới chân chính trở thành sát khí trong tay Đường Kiếp.

Dưới sự hưng phấn, Đường Kiếp trở về đỉnh Xuất Vân.

Vừa mới trở lại Tiêu dao điện, chợt nghe tiếng của Vân Thiên Lan truyền đến:
- Đường Kiếp, đến chỗ ta!

Tổ sư triệu tập, Đường Kiếp cũng không dám dừng lại, tự đến hậu sơn.

Đi vào nhà cỏ, Đường Kiếp cũng không cần thông truyền, trực tiếp tiến vào.

Ngồi xuống gần Vân Thiên Lan, hắn nói:
- Không biết sư tổ có chuyện gì triệu kiến.

Vân Thiên Lan vốn đang nhắm mắt mở ra nhìn Đường Kiếp, mỉm cười nói:
- Ngươi làm rất khá. Ta có thể cảm thấy, phái Tẩy Nguyệt khí thế đại tăng, phúc vận khôn cùng, từ nay về sau, vạn năm không lo. Đây là công lao vận mệnh đạo pháp của ngươi. Chỉ là ta không rõ nó là đạo pháp gì?

Đường Kiếp đưa Hứa Nguyện Thư tới.

Vật vào tay, Vân Thiên Lan cũng ngạc nhiên:
- Đạo Binh?

Lập tức cảm thấy không đúng, vật ấy tuy là Đạo Binh, có khí tức thuộc về mình Đường Kiếp, đại biểu cho không phải hắn thì không thể sử dụng. Điều này giống như pháp khí có thể thêm vào các loại cấm chế, chỉ có thể chính mình sử dụng.

Vấn đề là đạo thư trong tay Vân Thiên Lan đang truyền đến một sự bài xích, thậm chí có ý uy hiếp, dường như chỉ cần Vân Thiên Lan cưỡng ép nó thì sẽ bị vận mệnh nguyền rủa, từ nay về sau vận rủi quấn thân, đây cũng là hiệu quả cấm chế bình thường không thể có, khiến Vân Thiên Lan hoảng sợ buông lỏng tay.

- Đây là đạo pháp của ngươi sao?
Vân Thiên Lan như ý thức được gì, hỏi.

Đường Kiếp gật đầu, lúc này mới đem chuyện mình dùng Diễn thiên kính kết hợp vận mệnh đạo luyện thành vật này, Vân Thiên Lan ngồi nghe cũng chậc chậc tán thưởng không ngừng.

Đường Kiếp từ khi mới bắt đầu đã tự mở ra một con đường, không đi theo con đường của thường nhân.

Lại nói, Đường Kiếp cho tới bây giờ, thủ đoạn chân chính hùng mạnh gần như tất cả đều là hắn tự tạo. Ngoại trừ Binh Chủ di lưu, từ đạo pháp, thần thông, toàn bộ đều là nghiên cứu của mình, kế thừa những môn phái kia vĩnh viễn chỉ là tham khảo.

Cũng vì vậy, Đường Kiếp mới hùng mạnh như thế, thủ đoạn hiện giờ của hắn có thể viết thành sách, có thể so với vô thượng tâm pháp như Tử Ngọc tâm kinh, Thần Tiêu Kiếm Điển....

Thời khắc thổn thức qua đi, Vân Thiên Lan mới nói:
- Phái Tẩy Nguyệt có ngươi là phúc của Tẩy Nguyệt, có Đại hứa nguyện thuật, vạn năm tích lũy, phái Tẩy Nguyệt xứng đáng thành tựu phi phàm, tiền đồ rộng lớn không thể đo lường. Tuy nhiên cũng bởi vậy, Đường Kiếp, ngươi không biết là Tê Hà Giới vẫn quá nhỏ sao?

Đường Kiếp sửng sốt, chợt hiểu ra ý của Vân Thiên Lan.

Tê Hà Giới trong chư thiên vạn giới quả thật tương đối nhỏ. So ra còn nhỏ hơn một châu của Hồng hoang. Chớ coi thường một chữ nhỏ, thiên địa lớn có vận mệnh lớn. Tê Hà Giới sở dĩ ngàn vạn năm khó có một vị Chân Tiên, ngoại trừ có Hồng Mông đại kiếp cũng là vì thiên địa vận mệnh này.

Đường Kiếp tại sao phải giết Địa Tiên, Tử Phủ làm phong phú Hoàng Đình thế giới? Vì sao nâng cao vận mệnh thế giới. Dù vậy, Hoàng Đình thế giới cũng chỉ có thể miễn cưỡng tăng lên tới Địa Tiên, hơn nữa theo hắn nâng cao đã hao tổn trọng đại, kế tiếp cũng khó khăn đề thăng Địa Tiên thứ hai.

Đây chính là cực hạn của thế giới.

Đường Kiếp dùng Đại hứa nguyện thuật bảo vệ phái Tẩy Nguyệt vạn năm bất hủ, nếu không ngoài ý muốn, qua vạn năm tích lũy, Địa Tiên có thể ra một đống, nhưng nếu muốn tạo ra Chân Tiên thứ hai, trừ phi Đường Kiếp dùng vận mệnh đạo ngưng tụ số mệnh, nếu không vẫn ngàn vạn khó khăn.

Vân Thiên Lan tìm hắn để nói chuyện này.

- Vận mệnh Tê Hà Giới quá nhỏ.
Vân Thiên Lan nói:
- Ngươi xem, nếu bên ngoài Tê Hà có một lớp tường vây bảo vệ thế giới này. Nhưng phái Tẩy Nguyệt nếu muốn phát triển lớn mạnh, ngoài lực thủ hộ còn phải có lực lượng công phá ra ngoài.

- Lực lượng công phá ra ngoài?
Đường Kiếp lẩm bẩm nói:
- Sư tổ muốn nói là?

- Đánh ra ngoài, đạt được nhiều thiên địa hơn nữa!
Vân Thiên Lan trả lời.

Quả nhiên là như vậy!

Đường Kiếp bừng tỉnh đại ngộ.

Con đường tu tiên vĩnh viễn không chừng mực, cho nên mỗi lần tiến thêm một bước chính là tương lai xa hơn, tham vọng cao hơn. Khi Đường Kiếp dùng Đại hứa nguyện thuật phù hộ phái Tẩy Nguyệt, dã tâm của Vân Thiên Lan cũng nhanh chóng tăng lên, phái Tẩy Nguyệt nếu muốn phát triển lớn mạnh, hắn phải tìm kiếm cơ hội đột phá kim tiên, hết thảy đều khiến cho Vân Thiên Lan tích cực tìm kiếm cơ hội khuếch trương ra ngoài.

Chỉ có thiên địa lớn hơn nữa mới có thể phát triển cao hơn, dù là môn phái hay con người cũng thế!

Đường Kiếp sáng tỏ ý Vân Thiên Lan, hỏi:
- Vậy là chiến tranh tu giới.

- Phải khuếch trương, tất nhiên phải có chiến tranh.
Vân Thiên Lan cũng không phải không dám nói.

Đường Kiếp chần chờ một chút, mới nói:
- Nhưng chư thiên vạn giới sớm có quy định, các giới không được công phạt lẫn nhau, không thể vì nội đấu mà suy yếu lực lượng, không thể cho Hồng Mông yêu ma thừa dịp cơ hội.

Vân Thiên Lan nói:
- Sớm thành nói xuông rồi. Nếu thật như thế, ban đầu ở ngũ nguyên động phủ sao ngươi phải giấu đi truyền tống trận, không phải là phòng bị bọn họ sao? Nói cái gì liên hợp lại cùng chống chọi với Hồng Mông, nhưng lịch sử đã bao giờ chân chính liên hợp? Lại nói Hồng Mông tuy mạnh nhưng vĩnh viễn chỉ là khách qua đường, nơi này không là thế giới của bọn họ, bất kể bọn họ đánh đến mức nào, cuối cùng đều sẽ rời đi, khác biệt chỉ là thương tổn nhiều hay ít. Bọn họ như giặc ngoại xâm, bất kể hung mãnh thế nào, cuối cùng vẫn sẽ rút đi. Ngược lại trong chính giới, tranh đoạt là vĩnh cửu. Vậy nên cái gọi là liên hợp vĩnh viễn chỉ là lời nói suông, rất nhiều thời điểm, tu giả chúng ta cần phòng bị hơn cả Hồng Mông!

Đường Kiếp không nói gì, Vân Thiên Lan nói không sai, Hồng Mông yêu ma bất kể mạnh thế nào thì cũng sẽ rút đi, ngược lại tu giả mới là mối họa. Vậy nên khẩu hiệu liên hợp năm nào cũng hô nhưng chiến tranh vẫn cứ tồn tại. Đường Kiếp cũng biết điểm ấy, cho nên ban đầu mới (hoặc: tài) cẩn thận như vậy, không để cho Hồng hoang thừa dịp cơ hội.

Vân Thiên Lan nói:
- Hồng hoang đại lục ngàn vạn năm mới đến, nhưng công phạt giữa các giới đếm không hết, nếu không như thế, sao có thể có bước phát triển như thế. Nếu không như thế, bọn họ phải nhập thế giới vào thế giới khác. Chẳng những là tài nguyên, cả lãnh thổ cũng nuốt gọn!

- Nhập vào thế giới của người khác?
Đường Kiếp kinh hãi:
- Ý ngài là...

- Đúng vậy!
Vân Thiên Lan khẳng định nói:
- Chính là xác nhập hai thế giới, đem tiểu thế giới biến thành Đại Thế Giới. Bằng không ngươi cho là Hồng hoang đại lục vốn lớn như vậy hay sao?

Đường Kiếp nói:
- Ta nghe nói, giữa đất trời nguyên bản chỉ có hai thế giới, một là Tinh La, một là Hồng Mông. Sau lại...

- Sau Tinh La vỡ vụn hóa thành thế giới vô tận tán vào hư không, duy có Hồng hoang lớn nhất, là thế này phải không?
Vân Thiên Lan mỉm cười nói:
- Bất quá là che dấu chân tướng kẻ xâm lược, đường hoàng lấy cớ thôi. Tinh La chính giới tồn tại qua trăm vạn năm, chúng ta cũng không rõ một vạn năm trước phát sinh chuyện gì thì sao dám nói tới lịch sử huyền bí của vũ trụ Hồng hoang? Hiện giờ chân tướng như thế nào cũng không trọng yếu, quan trọng là ... Quy củ vĩnh viễn chỉ dùng để trói buộc người dưới. Như Tê Hà Giới trước kia, lục phái thế chân vạc không thống nhất, đối với chuyện này chỉ có thể mặc kệ nó. Nhưng lúc này không giống như xưa, ngươi lấy vận mệnh khôn cùng phù hộ bản phái, chúng ta lại làm sao có thể không thừa cơ cố gắng một phen?

Đường Kiếp nghe vậy, nhíu mày:
- Đại hứa nguyện thuật đích xác phù hộ phái Tẩy Nguyệt, nhưng vận mệnh đạo pháp không phải là vô địch. Con đường phía trước sửa lại, khí tượng cũng thay đổi. Vả lại nếu có người khác cũng sở trường về vận mệnh chi đạo thì cũng có thể phá được Đại hứa nguyện thuật. Còn chuyện Hồng hoang đại lục nuốt tiểu giới khác, Tê Hà thâu tóm lại là một chuyện khác. Có một số việc người khác làm được, không có nghĩa là chúng ta có thể làm được.

Vân Thiên Lan nghe hắn không có ý tranh giành ý, cũng không cản trở, chỉ nói:
- Ngươi xuất thân từ Tê Hà, bất kể ngươi đi ở đâu, Tê Hà đều là nhà của ngươi. Ngươi sở trường về vận mệnh chi đạo, ứng với khí vận, số mệnh một người, đại đa số ở gia hương mới là mạnh nhất.

Điểm này Vân Thiên Lan nói không sai, trừ phi bị trời ghét, nếu không gia hương số mệnh phù hộ luôn mạnh nhất.

Nhưng sự khác biệt chỉ ở trên người bình thường khá rõ ràng, với Đường Kiếp ý nghĩa không lớn. Lấy số mệnh, tu vi, tâm trí, bất kể đi đâu cũng hóa bất lợi thành lợi.

Bởi vậy những lời này không có ảnh hưởng quá lớn tới Đường Kiếp.

Nhưng ngay sau đó, Vân Thiên Lan suýt làm hắn nhảy dựng lên.

Hắn nói:
- Lại nói Hoàng Đình thế giới phát triển cũng đang tiến vào bình cảnh nhỉ? Có phải hay không phát hiện tài nguyên căn bản không phải thứ ngươi có thể thỏa mãn? Nhưng nếu tịnh giới, như vậy tất cả vấn đề không còn là vấn đề rồi.

Đường Kiếp suýt nhảy dựng lên.

Hắn lời ít mà ý nhiều:
- Phân pháp thế nào?


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com