Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 1364: . Xâm lấn



Đây là một tinh cầu màu đỏ.

Nó không phải bán cầu như Tê Hà Giới mà là một hình cầu đầy đủ chuyển động trong hư không.

Nó tên Viêm Dương giới.

Viêm Dương giới có nhiệt độ cao hơn các giới khác, điều này khiến những người ở có năng lực chống cự cái nóng, cũng am hiểu vận dụng ngọn lửa. Tông môn lớn nhất Viêm Dương giới lấy hỏa xưng Đại Nhật tông.

Ở một đỉnh núi cao vạn trượng so với mặt biển có một tòa thành lửa đứng sừng sững, nơi này chính là Đại Nhật tông.

Đại thành chiếm đất rộng lớn, trong thành nhiều thứ hình thù kỳ lạ đột ngột từ mặt đất mọc lên, chúng thoạt như ngọn lửa vặn vẹo nhảy lên, đông một lùm tây một lùm, chằng chịt không tinh tế, ngược lại chỉ có sự điên cuồng, hoang dã và tùy ý của lửa.

Thậm chí người sinh hoạt bên trong cũng tùy ý. Bọn họ ở trong đó đi lại, ân cần thăm hỏi, bất kể người lớn tuổi hay bé, nam hay nữ đều tràn đầy nụ cười hạnh phúc, chẳng phân biệt tôn ti, tự nhiên dung nhập vào nhau.

Nhưng trong nơi nhìn như không có thứ tự này vẫn có điều che giấu, ở nơi bề ngoài nhìn như bình đẳng vẫn có tồn tại cấp bậc.

Trong kiến trúc như vô số ngọn lửa kia có một tòa tháp hết sức cao lớn, hạ thấp mọi công trình xung quanh xuống.

Tòa tháp này tên tên Loa Toàn Hỏa Diệm.

Nó nguy nga như một ngọn lửa hướng lên không trung, mà người tới dưới tháp này đều không tự chủ được cúi người bái thật sâu, bởi vì nơi đó có lãnh tụ họ kính yêu nhất, tông chủ của Đại Nhật tông, Nguyên Thiên Trọng.

Ở tầng cao nhất Loa Toàn Hỏa Diệm có lão giả một đôi mắt màu xanh nhạt, râu trắng đang ngồi.

Hai tay không ngừng biến hóa ra ấn pháp, trong lòng bàn tay có ánh lửa không ngừng nhảy lên, thoạt nhìn như thật như giả. Đây đúng vô thượng hỏa hệ đại thần thông, bất diệt như chân của Đại Nhật tông.

Bất diệt u hỏa bùng lên, soát một tiếng, bùng nổ ra hỏa hoa nho nhỏ.

Hỏa hoa nhỏ nhìn như không có gì lạ, Nguyên Thiên Trọng lại run rẩy dữ dội, trong mắt màu xanh nhạt lóe hồng quang:
- Đây là...

Hắn run rẩy đứng lên, nhìn ra ngoài tháp.

Chẳng biết lúc nào, khoảng không bên ngoài đã bịt kín một tầng mây đen dày.

Mây mù màu đen che khuất bầu trời , gần như che đi Đại Nhật tông. Nếu đứng cao hơn sẽ thấy màn sương đen đang phủ xuống che đậy mọi thứ, nhìn xa hơn mới biết, hoá ra toàn bộ Viêm Dương giới đều bị bao phủ trong màn sương đen.

Thấy vậy, Nguyên Thiên Trọng run rẩy nói:
- Đây là... Đây là...

Sau đó hắn đột nhiên hô lên:
- Tiểu Vũ!

Một nam tử trẻ tuổi mặc trang phục võ sĩ màu trắng xuất hiện, quỳ gối:
- Tông chủ!

Nguyên Thiên Trọng nói:
- Lệnh toàn bộ giới, chuẩn bị chiến tranh.

- Cái gì?
Võ sĩ sửng sốt:
- Toàn bộ giới? Chiến tranh với ai?

Nguyên Thiên Trọng gằn từng chữ một nói:
- Minh giới.

- Minh giới?
Võ sĩ kia ngạc nhiên.

- Đúng, Minh giới xâm lấn... Hơn nữa là...
Nguyên Thiên Trọng nhìn màn sương đen phía xa, ngữ khí trầm trọng nói:
- Xâm lấn đại quy mô.

——————————————

Sâu trong Minh giới, Cửu U hoàng tuyền vẫn chảy không ngừng.

Nó đang dần dần sôi trào!

Hoàng tuyền bắt đầu ùng ục ùng ục, phát ra khí tuyền màu vàng.

Trong khí tuyền đều có quỷ vật nổi lên, hoặc hư thối, hoặc âm u lạnh lẽo, hoặc dữ tợn, hoặc khủng bố, có hư có thực, thiên kì bách quái. Chúng nó giãy dụa, thét chói tai, lượng lớn khí tức tàn nhẫn tuôn trào ra.

Cửu U hoàng tuyền có thêm càng nhiều quỷ vật, khí tức tử vong nồng đậm bao phủ toàn không gian hoàng tuyền.

Mà ở trung ương hoàng tuyền có một lốc xoáy lớn.

Nó xoay tròn, không hề đứt đoạn bay lên, phù hiện ở không trung, dần dần hình thành một tồn tại như cánh cửa không gian.

Nước sông cuộn xoáy càng ngày càng mỏng, càng ngày càng sáng, ở đối diện lốc xoáy, mờ mờ ảo ảo chính là thế giới kia sao?

Một tiếng chim hót sung mãn, líu lo làm bừng sống thế giới.

Cùng lúc đó, vô số quỷ thuyền đi tới.

Chúng lao nhanh trong nước, nghiền ép quỷ vật, phá mọi trở ngại chạy về phía lốc xoáy. Hàng trăm, hàng ngàn quỷ thuyền cứ thế xông tới hình thành đại quân trùng trùng điệp điệp. Mà càng lúc càng có thêm nhiều quỷ vật từ trong sông đi ra, gia nhập đội ngũ quỷ thuyền, nếu như nói quỷ thuyền là kỵ binh, như vậy quỷ vật trong sông là bộ binh. Chúng không có thần trí, không thể giống như quỷ trên thuyền dùng trận pháp hợp lực, nhưng chúng có số lượng khủng bố, phóng nhãn nhìn lại, vô tận quỷ tốt kéo đến nghìn vạn dặm, cả khu vực hoàng tuyền đều là quỷ vật.

Lốc xoáy thăng nhập không trung càng lúc càng lớn, lớn đến có thể nuốt cả tòa thành thị tiếp theo.

Quỷ thuyền đầu tiên xung phong lên tiếng hoan hô.

Ở tầng sâu năng lượng mắt thường không nhìn thấy có luồng năng lượng lớn đang bạo hành, mãnh liệt mênh mông phá tan mọi trở ngại, tiến vào thế giới vĩ mô, đó là luồng lốc xoáy lấp lánh không ngừng.

Hoàng tuyền phun trào!

Khi năng lượng tăng lên tới cực hạn sẽ thấy lốc xoáy từ từ mở ra, giống như khe nứt không gian, nhưng to lớn hơn, vững chãi hơn, cũng an toàn hơn!

Thông đạo giữa Minh giới và Nhân Giới đã được khai thông.

- Rống!
Ngay trong nháy mắt thông đạo mở ra, quỷ thuyền tiên phong dẫn đầu nhảy vào trong thông đạo.

Chúng muốn tài nguyên phong phú ở Nhân Giới thì phải chém giết để chiếm được những thứ mình muốn.

Từng quỷ thuyền cứ thế nhảy vào lốc xoáy.

Trong Viêm Dương giới, trong màn sương đen trên không trung, từng chiếc quỷ thuyền từ trên trời giáng xuống, sau đó lan tràn giống như ôn dịch.

Khí tức tử vong trong nháy mắt trải rộng đại địa.

Nhìn cảnh tượng này, Nguyên Thiên Trọng chỉ cảm thấy lạnh lẽo.

Lời cảnh cáo từ tháp lâu truyền ra, nhưng Minh giới xâm lấn quá nhanh, đã vượt quá tưởng tượng của bọn họ.

Chuẩn bị không còn ý nghĩa, nó giống tu giới đại chiến, thứ quyết định vận mạng chỉ có thực lực.

Mà trong phương diện này, Viêm Dương đã hoàn toàn thất bại.

- Không ngờ không phải Hồng hoang đại lục.

Ngồi ở bạch cốt vương tọa nhìn màu lửa đỏ trong lốc xoáy, phân tích đặc điểm, Đường Kiếp rất nhanh xác định mục tiêu lần này của Minh giới chỉ là một tiểu giới chứ không phải Hồng hoang đại lục.

Nếu như là Hồng hoang đại lục, Đường Kiếp không lo lắng, nơi đó có quá nhiều cường nhân, lấy thực lực của Minh giới, bất kể chúng lợi hại thế nào cũng có phải chịu thiệt. Hơn nữa còn giới hạn cấp bậc dưới Tử Phủ xâm lấn.

Nhưng chỉ nhằm vào một tiểu giới lời thì mọi chuyện sẽ hoàn toàn khác.

Dù không có Đại Năng ra tay, riêng số lượng quỷ vật có thể bao phủ cả giới. Mà cho dù có Đại Năng cũng vô dụng, trong Minh giới cũng có Minh hoàng Minh thần nhìn chằm chằm, thậm chí còn nhiều tồn tại mạnh hơn. Có lẽ bọn họ đang mong đợi Đại Năng xuất thủ, sau đó dùng thủ đoạn ti tiện đánh lén... Những quỷ vật Minh giới trước giờ vốn không biết xấu hổ mà.

Nhưng bất kể là khả năng nào, giới này nhất định gặp xui xẻo.

Quy mô của nó nhỏ hơn so với Hồng Mông đại kiếp nhiều.

Nhưng với Viêm Dương giới mà nói cũng chẳng có gì khác biệt.

Quỷ vật không ngừng tuôn trào, càng lúc càng nhiều.

Chúng xuất hiện vào ban ngày, nhưng mượn dùng màn sương đen, không còn sợ hãi ánh nắng thần thánh. Khí tức của Cửu U bao phủ khiến nơi này trở thành một phần của minh thổ, tuy rằng thời gian không lâu đã có thu hoạch lớn.

Từng chiếc quỷ thuyền như tướng quân xung trận trảm ngươi, đón gió phá sóng. Ở trước chúng có bình dân tay không tấc sắt, cũng có tu giả tu luyện lâu năm. Tất cả đều bị chúng giết chết.

Chỉ trong nháy mắt, thiên địa biến hóa, một trận chiến trùng trùng điệp điệp triển khai.

Trong minh hà, thuyền của Đường Kiếp còn đang xếp hàng.

Bởi vì tìm tòi câu hồn, hắn tới chậm chút, không thể dẫn đầu tiến vào, cho nên bị chen chúc ở phía sau.

Nhưng có thể đi trước thì sao chứ?

Lấy thực lực của hắn, có thể ngăn được một hai chiếc thuyền nhưng không ngăn được cả trăm thuyền ngàn thuyền, huống chi còn có quỷ vật dưới minh hà xuất hiển, trở thành đại quân bổ sung đáng sợ nhất, nguyên không ngừng lao vào chiến trường.

Có vật hi sinh, quỷ thuyền có thể tiến thêm một bước, cũng có thể bổ sung lĩnh hữu hiệu.

So sánh ra, lực lượng của Đường Kiếp thật nhỏ bé.

Đừng nói là hắn, cho dù là phân thân của Tiên Đài, đối mặt với cảnh tượng này cũng cảm thấy đau đầu.

- Tôn chủ, chúng ta...
Quỷ ưng Sát La nhìn về phía Đường Kiếp.

Biết thân phận của Đường Kiếp, đối mặt với tình huống này cũng cảm thấy sợ hãi. Hiện tại sợ nhất chính là Đường Kiếp nhiệt huyết vì cứu nhân loại mà không tiếc vượt lửa qua sông.

Cũng may Đường Kiếp chỉ thở dài nói:
- Đừng lo lắng, ta sẽ không làm chuyện điên rồ đó.

Quỷ ưng, tam vương đồng thời thở ra.

- Tuy nhiên chiến thì vẫn phải chiến.
Đường Kiếp nói một câu làm mọi người khẩn trương lên:
- Lấy lợi ích phân tranh làm danh, ta cũng phải tận khả năng. Về phần kế tiếp thì phải xem thiên ý rồi.

Xem thiên ý!

Nếu như người hiểu về Đường Kiếp, nhất định sẽ chấn động.

Từ lúc nào Đường Kiếp lại nói như vậy?

Cho tới bây giờ hắn vốn không phải người nhìn trời mà hành sự.

Vào thời khắc này, Đường Kiếp nói như vậy, ánh mắt thâm thúy nhìn phương xa, thể hiện vẻ bi thương khó nói nên lời.

- Vâng, tôn chủ!
Quỷ ưng tam vương đồng thời lĩnh hội, cùng nhau quay lại kêu lên:
- Còn chờ gì nữa? Xung phong! Xông lên trước, ai dám chặn đường thì giết hết.

Bách quỷ dạ hành thuyền ầm ầm đánh tới quỷ thuyền phía trước...


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com