Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 1366: . Đối chiến



Nghe lời Phi Thiên Dạ Xoa nói, tất cả quỷ vật đều kinh sợ.

Vào lúc vạn quỷ tàn sát dân trong thành, đang lúc chiến đấu hăng hái. Dù sao bên trong thành còn rất nhiều người, thịt người ăn mãi cũng không hết.

Thế sao lại đột nhiên có một tên nói ra lời này?

Cảm xúc không hiểu ra sao không ngừng quanh quẩn trong lòng.

Một quỷ thuyền đi tới, Quỷ Vương trên thuyền nói:
- Biết ngươi đang nói gì không? Dạ Xoa!

Trên không trung, Dạ Xoa cao ngạo khinh thường nói:
- Ta biết mình đang nói gì, nhưng ngươi lại không biết mình đang đối mặt với cái gì.

Câu trả lời vô lễ này đã chọc giận chúng quỷ.

Một gã Quỷ Vương kêu lên:
- Cút ngay, nơi vạn ác chi quỷ đặt chân không cho phép một con Dạ Xoa tiến vào!

- Nơi này không chào đón ngươi!

- Đuổi hắn đi!

Tất cả quỷ vật cùng nhau rầm rĩ kêu lên.

Dạ Xoa lộ vẻ cười dữ tợn:
- Muốn đánh nhau phải không? Rất hợp ý ta.

Nói xong liền đánh tới quỷ thuyền.

Trên thuyền là một con âm sát tu thành Quỷ Vương, thấy Dạ Xoa đánh tới thét chói tai, tỏa khí tức băng sương tới đối phương. Chỉ có điều Dạ Xoa trời sinh dũng mãnh, đối mặt với âm sát khí cũng không để ý tiếp đón. Âm sát khí chạm vào người cũng chỉ làm hắn rùng mình một cái, ngay sau đó Dạ Xoa vung đinh ba xiên về phía Quỷ Vương.

Nhìn cú đâm trông vô cùng đơn giản nhưng lại ẩn chứa lực lượng kinh khủng. Quỷ Vương biết không tốt, trong nháy mắt gia trì pháp tráo (lồng phép) hộ thể, va chạm đinh ba tỏa sáng. Ngay sau đó đinh ba đâm thủng pháp tráo, đâm thẳng vào người Quỷ Vương.

Quỷ Vương tru lên thê thảm, còn muốn chống cự, lại thấy Dạ Xoa tiếp tục đâm tới, ánh mắt lạnh như băng.

Ánh mắt lạnh như băng khiến Quỷ Vương cảm thấy không đúng, nếu như nói trước đó hắn cảm nhận Dạ Xoa kiêu ngạo, ngông cuồng, như vậy ánh mắt này hoàn oàn không phải kiêu ngạo, ngông cuồng, mà là kiên quyết.

Cảm giác không ổn trào dâng, bản năng khiến hắn kích phát năng lượng toàn thân, sương mù màu đen bùng lên bao phủ hắn, thân ảnh của Quỷ Vương biến thành hư vô, mơ hồ tan vào hư không.

Khi hắn nghĩ Dạ Xoa chỉ có thân thể mạnh mẽ, cũng không am hiểu phá hư, nhưng vào lúc đó Dạ Xoa lại đấm tới một quyền.

Mặc dù chỉ là một quyền bình thường, nhưng Quỷ Vương vẫn cảm nhận được nguy hiểm lớn.

Đó là cảm giác hung hiểm trước giờ chưa từng có, thế cho nên hắn theo bản năng kêu lên:
- Không!

Đây là tiếng kêu cuối cùng của hắn, theo tiếng kêu này, quyền của Dạ Xoa khiến thân thể hắn hư hóa, năng lượng vô biên làm hắn nổ tung, một khắc này Quỷ Vương phát hiện mình đã đối mặt với năng lượng khủng bố không thể chống đỡ, trong nháy mắt đã bị bạch quang cắn nuốt hết.

Xoát!

Băng tuyết tan rã!

Trong mắt các quỷ vật còn đơn giản hơn.

Dạ Xoa chỉ với hai lần tấn công đã giết chết một vị Quỷ Vương, thậm chí không cho chúng quỷ trên thuyền kịp phản ứng.

Quỷ Vương vừa chết, quỷ thuyền tán loạn, không còn tâm chiến đấu, gào thét lui ra sau.

Dạ Xoa này là Đường Kiếp, sau khi thăng tiến Thiên Tâm thực lực tăng nhanh. Quỷ Vương vừa rồi chỉ là sơ cấp Quỷ Vương, lúc Thoát Phàm hắn đã có thể đánh bại đối thủ, mà sau khi thành Thiên Tâm, có thể ngăn cản một kích của hắn đã là biểu hiện rất giỏi, đánh hai lần đã chết cũng là chuyện bình thường.

Trong mắt Đường Kiếp là bình thường, trong mắt chúng quỷ là sự kinh hãi.

Năm quỷ thuyền còn lại không hẹn mà liên hợp đánh tới Đường Kiếp. Năm Quỷ Vương ba sơ cấp, hai trung cấp liên hợp ra tay, mà ngay cả quỷ binh cũng xuất động. Lực lượng này, cho dù là hóa hồn đỉnh cao cũng có thể bị tiêu diệt.

Nhưng mà đối mặt với thế lực mạnh mẽ, Đường Kiếp chỉ cười ha hả:
- Vậy thì tới đi, xem bộ tộc Dạ Xoa đáng sợ thế nào!

Nói xong đinh ba bắn ra ba mũi nhọn, phân biệt bắn về phía ba Quỷ Vương. Đồng thời Đường Kiếp vung cánh tay, chưởng lực hùng hậu đánh tới đám quỷ, hai cổ khí kình thì kình xạ Quỷ Vương còn lại.

Hắn đồng thời khiêu chiến năm Quỷ Vương, sự kiêu ngạo, ngông cuồng này thật làm người ta khiếp sợ.

Ngũ đại Quỷ Vương đồng thời ra tay, hơn nữa binh tướng quỷ thuyền cùng nhau phát động, vô số khí kình che kín không trung, hình thành sóng triều mãnh liệt lao tới Đường Kiếp.

Đối mặt với công kích khủng bố, Đường Kiếp cười dài vung song chưởng đón nhận.

Lực lượng tuôn trào từ song chưởng của hắn, hình thành lốc xoáy hùng mạnh. Lốc xoáy lập tức bộc phát ra năng lượng gió lốc kinh người. Nhưng Đường Kiếp sừng sững không lùi nửa bước, mặt trướng đỏ bừng. Vì thế khí kình liên tục trào ra làm kinh sợ chúng quỷ vây công.

Đây quả thực là chuyện không thể tin nổi, cứng rắn lấy sức một mình đối kháng với đối thủ gấp mấy trăm lần mình, tu vi lại chỉ là sơ cấp Quỷ Vương, hoàn toàn không hợp với lẽ thường.

Chúng quỷ kinh hãi không hiểu, Đường Kiếp lại cười ha ha:
- Tới đi!

Song chưởng huy động, một cỗ lốc xoáy hình thành, ném về phía đối thủ.

Chúng quỷ bị hắn bắt buộc, nhưng lại không thể không cùng hắn đối diện.

Đây cũng là kết quả Đường Kiếp cố ý gây nên, hắn muốn mượn lực lượng của đối thủ tôi luyện chính mình.

Một mặt do Binh Chủ chi đạo ở rèn luyện, trong hoàn cảnh chiến đấu có thể kích phát lực lượng bản thân. Thứ hai do thân thể hoàn mỹ, pháp lực dung khắp toàn thân, khí lực và pháp lực hoàn mỹ hòa làm một thể mới có thể một quyền bình thường này có uy năng vượt trội. Mà sự dung hợp này cũng cần được rèn giũa để trở nên sâu sắc hơn. Ba là hắn mới vào Thiên Tâm, là thời cơ rèn luyện tốt nhất.

Vì thế, Đường Kiếp ngang nhiên lựa chọn cứng đối cứng, đối mặt năm quỷ thuyền liên kết cũng không sợ, cứng rắn ra tay chống đỡ.

Từng quyền kình oanh ra, quyền kình nhìn như Thể Tu mãnh liệt, kỳ thật bên trong lại sung mãn pháp lực không ngừng biến hóa, tăng thêm uy năng, khí thế vô biên phức tạp vượt xa tưởng tượng.

Nếu như nói ngũ đại quỷ thuyền có số lượng tuyệt đối thì Đường Kiếp chính là có chất lượng tuyệt đối.

Chưa từng có ai dung hợp hoàn mỹ như hắn, hình thành sức mạnh vô biên trình diễn một màn tuyệt sát.

Chỉ thấy trên bầu trời, một gã Phi Thiên Dạ Xoa sừng sững không ngừng đấm quyền về phía trước.

Quyền kình nhìn như đơn giản nhưng lại có uy năng làm người ta không dám tin. Mỗi một quyền đều có lực lượng long trời lở đất, quyền phong khắp nơi, quỷ tốt liên tục gục ngã như gặt lúa trên đồng.

Trên tường thành, nhân loại và tu giả hoàn toàn ngây ngốc.

Một tu giả run rẩy nói:
- Sư... Sư huynh... đây... đây là uy năng của Tử Phủ sao?

Lệ sư huynh lắc đầu:
- Không giống. Uy năng tử phủ thông thiên triệt địa, rộng khắp, pháp lực có thể diệt nửa thành. Dạ Xoa tuy rằng dũng mãnh, nhưng oai một quyền chỉ tầm hơn mười trượng, nhìn bề ngoài mới là Linh Hoàn. Chỉ có điều...

Chỉ có điều phạm vi không rộng sao uy lực lại khủng bố như thế?

Lệ sư huynh không ở trong cuộc chiến nhưng vẫn có thể cảm nhận được sự hùng mạnh và đáng sợ ở đó. Quyền phong ngưng mà không tán, không dễ lan ra ngoài, nhưng chỉ cần ở trong đó sẽ khó mà tồn tại.

Dưới quyền phong kia, mọi khu vực đều gặp phải khảo nghiệm sinh tồn nặng nề, mà ngay cả ngũ đại quỷ thuyền kích phát pháp tráo thủ hộ cũng lung lay sắp đổ. Đối mặt với công kích cũng bị quyền phong bẻ gãy nghiền nát, khí lực mạnh mẽ, sắc bén không thể chống đỡ được phát huy vô cùng nhuần nhuyễn.

Một tu giả nói:
- Sư... Sư huynh, huynh xem ai có thể thắng?

Lệ sư huynh trả lời:
- Nếu luận thực lực, Dạ Xoa tuy mạnh mẽ nhưng chưa chắc kiên trì được lâu. Chỉ cần ngũ đại quỷ thuyền có thể kiên trì, Dạ Xoa chưa chắc thắng. Tuy nhiên...

- Tuy nhiên cái gì?
Mọi người cùng hỏi.

- Tuy nhiên Dạ Xoa kia cũng không phải chiến đấu một mình.
Lệ sư huynh chậm rãi nói.

Ánh mắt nhìn về phía quỷ thuyền phía sau.

Từ khi Dạ Xoa xuất chiến, quỷ thuyền kia vẫn bất động, không hề nghi ngờ, nó thuộc về Dạ Xoa kia. Giống Dạ Xoa, chiếc quỷ thuyền này thể hiện uy lực vô biên —— ở phía sau nó là một nhánh quỷ tốt đông đúc.

Nếu chỉ có một người độc chiến, Dạ Xoa có lẽ sẽ có lúc kiệt sức không địch lại, nhưng có quỷ thuyền quỷ dị kia, như vậy ai là người thắng sau cùng không cần nói cũng biết.

- Vậy còn chờ gì?
Có người vội la lên:
- Mau chạy, nếu không không còn kịp nữa rồi!

- Đi? Chúng ta còn có thể đi đâu đây?
Lệ sư huynh nhìn phương xa, thản nhiên trả lời.

Lời này làm mọi người sửng sốt.

Đúng vậy, bọn họ còn có thể đi đâu? Viêm Dương giới đã bị xâm lấn, khắp nơi đều là Minh giới quỷ vật, ngoại trừ tử chiến, bọn họ đã mất đường đi. Nhìn Dạ Xoa mạnh mẽ và đáng sợ, nói thực ra, cho dù bọn họ có thể đi trước một bước thì như thế nào?

Không ai có lòng tin chạy thoát khỏi tay Dạ Xoa.

Chiến đấu vẫn còn tiếp tục!

Bại cục của Ngũ đại quỷ thuyền cũng đã định.

Sự tình còn cực đoan hơn Lệ sư huynh phỏng đoán, bách quỷ dạ hành thuyền thậm chí chưa xuất động, ngũ đại quỷ thuyền đã không chống đỡ nổi.

Không phải lực lượng liên hợp của năm thuyền không chống nổi công kích của Đường Kiếp, Đường Kiếp dù sao cũng chỉ là Thiên Tâm, dựa vào thực lực hùng mạnh chống lại hợp lực cũng bị tiêu hao lớn. Theo tiêu hao gia tăng, cuối cùng nhất định sẽ không chống đỡ nổi.

Nhưng ngũ đại quỷ thuyền có một vấn đề trí mạng là chúng không thật sự đồng lòng.

Khi Đường Kiếp thể hiện ra sự cường đại của mình, ngũ quỷ rốt cục khiếp đảm.

Một quỷ thuyền yếu thế, bắt đầu lui về sau.

Tiếp theo là lại một quỷ thuyền lui ra, sau khi chứng kiến thực lực kinh người của Đường Kiếp, chúng nó quyết định theo lời lúc trước, dâng thành này cho đối phương.

Nhưng hiển nhiên Đường Kiếp không nghĩ như vậy.

Năm thuyền lui hai, áp lực giảm nhiều, hoàn toàn có thể chuyên chú công kích một thuyền. Còn tam đại Quỷ Vương muốn chạy cũng không còn kịp, dưới thao thiên sát uy của hắn, một quỷ bị đánh với tan vỡ.

Tiêu diệt hết ba Quỷ Vương, Đường Kiếp nhìn về phía hai Quỷ Vương chạy trốn hừ một tiếng:
- Nếu đi từ trước, bổn vương đã bỏ qua cho các ngươi, hiện tại đã muộn.

Nói xong đã đuổi theo.

Tu giả đầu thành trong tâm trạng chờ chết thì thấy quỷ vật nội chiến, thậm chí không thể nghĩ gì về an toàn của nhân loại, trong lúc nhất thời ai cũng choáng váng.

Vốn còn tưởng Dạ Xoa đuổi theo hai đại Quỷ Vương sẽ trở về, nhưng sau đó, Dạ Xoa một đi không trở lại. Một hồi tai kiếp cứ thế biến mất khiến mọi người không thể giải thích.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com