Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 1379: . Bình hành chi đạo



Đường Kiếp la lên xông tới, vẻ mặt bi phẫn khiến chúng quỷ cũng có cảm giác tiếc nuối sâu sắc với Dạ Xoa trẻ tuổi thông minh, chỉ là lỡ tay, nhưng hắn thật sự đã tận lực.

Duy có Phi Yến nhìn Đường Kiếp xông tới, trong mắt hiện lên dị sắc.

Quỷ vật không có trí tuệ linh quang, còn nàng không đần như vậy thì sao không phát hiện được dị thường trong đó. Nếu như nói ngay từ đầu chỉ là trùng hợp, như vậy khi một đám quỷ vật chết đi, Phi Yến đã bắt đầu cảm thấy băn khoăn. Chẳng qua là khi Đường Kiếp xông lên cũng khiến nàng kinh ngạc, không còn tự tin về phán đoán lúc trước. Chỉ có điều tâm tư mê man nhưng tay không chậm chút nào, một bàn tay theo bản năng đánh tới Đường Kiếp.

Hơn nữa từ tâm lý đề phòng cao độ với Đường Kiếp, một chưởng này thật sự không nhẹ.

Đường Kiếp lại một lần nữa xuất chưởng ứng đối.

Ầm!

Đường Kiếp lại lần nữa bị đánh bay, ngũ tạng tan vỡ. Nếu như nói lúc trước chỉ là bể thành khối, vậy hiện tại phải vỡ thành cát rồi. Máu tươi như suối không ngừng phun ra.

Mặc dù như thế, Đường Kiếp vẫn quỳ rạp trên mặt đất hô:
- Đánh đi, dư lực của nàng không còn nhiều nữa, ngoài hai quỷ thủ vệ bên ngoài, tất cả cùng tiến lên, cùng nàng liều mạng...

Nói đến câu cuối âm thanh cũng thấp hẳn.

Ngẹo đầu như đã chết.

Phi Yến nghe vậy biến sắc.

Nàng lúc trước nhờ Đường Kiếp chỉ huy lung tung nên giết được không ít quỷ vật, không ngờ lúc này Đường Kiếp lại "Lạc đường biết quay lại", tỉnh ngộ lại.

Chúng quỷ không lưu tình, cùng nhau ra tay với Phi Yến.

Nói không lưu tay, kỳ thật sáu bảy mươi Quỷ Vương đã chết gần nửa. Chỉ có thể coi là còn hơn ba mươi Quỷ Vương nhưng cũng khiến Phi Yến chịu áp lực lớn.

Nàng cắn răng nói:
- Hôm nay bổn cung liều mạng với các ngươi!

Đột nhiên tháo một cây trâm trên đầu xuống.

Ném cây trâm đi, trâm cài tóc liền hóa ra vạn đạo thần quang đâm thẳng tới chúng quỷ.

Thần quang quả nhiên linh hoạt, sắc bén cùng cực, đục lỗ vòng bảo hộ, phá thủng pháp y, xuyên thủng cơ thể quỷ vật, mà ngay cả những quỷ vật hư hóa cũng không ngoại lệ, trong phạm vi thần quang sát thương đều thê thảm kêu gào.

Tuy nhiên chúng quỷ cũng không phải ngồi không, đối mặt với công kích như thế cũng đồng loạt ra tay, nhiều loại âm la bạch sát hắc vụ tử cương bùng lên, giao ánh xuất mê thiên sát cơ đổ ập tới Phi Yến.

Pháp tráo hộ thân của Phi Yến tuy mạnh cũng không chịu nổi nhiều pháp thuật đồng công kích, hơn chục thuật pháp chồng lên nhau khiến pháp tráo không chịu nổi. Nếu không phải nàng là Tử Phủ niệm động pháp sinh, pháp tráo cũ vừa diệt đã được thay bằng cái mới thì đúng là không chịu nổi hổ lang công kích.

Dù thế nàng cũng chật vật không chịu nổi. Có lúc tâm niệm chuyển động chậm một chút đã bị dính mấy đạo pháp thuật. Mặc dù không phải vết thương trí mạng nhưng khá phiền toái. Hơn nữa công kích của Minh giới quỷ vật vốn có độc tính âm u lạnh lẽo, lắng đọng, lấy thân Tử Phủ cứng rắn chống đỡ độc lực cũng cảm thấy rất gian nan.

Nhưng nàng cũng là tu giả quỷ đạo tông môn, cũng có phần quen với mục độc nên mới có thể chống đỡ, đổi thành người ngoài đúng là ăn không tiêu.

Chỉ là cứ kéo dài gánh nặng trên vai thêm nặng, hiện giờ xuất hiện thêm một vòng tấn công khiến tổn thương thêm sâu.

Phi Yến cũng biết không tốt, sống hay chết xem ra ở vào chính lúc này, trong lòng hung ác thổ huyết lên trâm cài tóc, chỉ thấy trâm cài tóc bùng phát quang hoa, uy năng tăng cường gấp mấy lần. Một vài Quỷ Vương bị thần quang trên trâm cài tóc bắn trúng chết tại chỗ. Còn nhiều Quỷ Vương trọng thương ngã xuống đất, bị Phi Yến dùng một trảo bẻ vụn.

Chỉ có điều nàng có hung hãn thì pháp lực cũng dần không thể chống đỡ. Ngay lúc trảo chết một gã Quỷ Vương thì thân hình bị kiềm hãm, động tác chậm đi bị một quỷ bắn trúng ngực.

Vô Tâm Quỷ Vương thấy thế hưng phấn kêu lên:
- Pháp lực sắp tiêu hao hết rồi, giết chết nàng!

Chúng quỷ đồng thời phấn chấn.

Vô Tâm Quỷ Vương xông lên vươn một trảo tới Phi Yến. Một trảo này nếu đổi là bình thường, Phi Yến lắc một cái có thể tránh khỏi, hoặc trực tiếp mở một vòng bảo hộ, phản thủ một trảo là có thể khiến Vô Tâm Quỷ Vương tự động bỏ chạy.

Nhưng hiện tại Phi Yến không thể làm như vậy, chỉ vì nàng đã không còn nhiều pháp lực để sử dụng.

Nhìn một trảo chụp tới, nàng vô lực né tránh, chỉ có thể quyết định đón nhận.

Lần đụng độ này, không ngờ chẳng ai thắng ai.

Vô Tâm Quỷ Vương mừng rỡ:
- Nàng ta thật sự không được nữa rồi!

Lại ra tay lần nữa thì cảm thấy ngực đau xót.

Cúi đầu nhìn lại đã thấy một tay kia của Phi Yến cắm vào lồng ngực mình từ lúc nào.

Hắn vốn Vô Tâm (không tim), một trảo này chộp vào giữa ngực vốn không giết được hắn. Nhưng một khắc này hắn vẫn cảm nhận được lực lượng dị thường từ đó phát ra, lấy ngực làm trung tâm nhanh chóng lan tràn, những nơi đi qua không còn sức sống.

Hắn bất động, kinh ngạc nhìn đối phương, ánh mắt Phi Yến cũng lạnh như băng nhìn hắn, sau khi trao đổi ánh mắt, hắn hoàn toàn hóa thành tro tàn.

Phốc!

Phi Yến cúi đầu thổ huyết.

Đây là lần đầu tiên thổ huyết, đại biểu cho thấy nàng thật sự đã nỏ mạnh hết đà, khó có thể duy trì, nếu không chỉ cần điều kiện cho phép, nàng cũng sẽ để lộ dấu hiệu thất bại.

Vô Tâm Quỷ Vương chết đi không làm mọi người hoảng sợ, ngược lại Phi Yến thổ huyết đã kích thích ý chí chiến đấu của chúng. Thuật pháp che trời phủ đất, đinh ba xuyên thẳng tới cổ Phi Yến.

- Chịu chết đi!
Ma La Thắng hô to.

Đây cũng câu hò hét cuối cùng của hắn.

Đinh ba bị hai ngón tay ngăn lại giữa không trung, ánh mắt Phi Yến như băng sương nhìn hắn. Băng sương quang hoa dọc theo đinh ba tới Ma La Thắng khiến hắn ngưng thành một tảng băng lớn.

Ngay sau đó Phi Yến vỗ vào người Ma La Thắng.

Băng sương đầy trời!

Tuy nhiên bản thân Phi Yến cũng run lên, tiến mạnh lên trước một bước.

Một Quỷ Trảo trắng bạch đang từ phía sau nhắm vào thắt lưng nàng, Phi Yến cũng không quay đầu lại vung tay nổ nát đầu Quỷ vương. Lực lượng khủng bố vô cùng. Hai gã tử thị quỷ mị hiện ra hai bên, hai tay Phi Yến đau đớn, hai gã tử thị như vừa đụng vào đã bị một kích giết chết. Chỉ là có một thanh câu hồn lướt qua Phi Yến, tuy không thể câu dẫn hồn phách nhưng cũng khiến tinh thần của nàng thống khổ.

Lại hai gã Quỷ Vương xông lên, đồng thời hướng Phi Yến đánh ra kình khí sắc bén, Phi Yến còn không kịp thả pháp tráo, tùy ý để chỉ kình xuyên thấu thân thể, thủ trảo xuất hiện liên tục, chụp vào đối thủ. Vì tiết kiệm pháp lực, nàng không dám dùng thủ đoạn thần thông mà sửa thành thủ pháp tiết kiệm hơn, trực tiếp dũng mãnh đụng nhau. Đáng tiếc nàng muốn đấu, đối phương chưa hẳn nguyện ý. Hai gã Quỷ Vương đồng thời nhanh chóng thối lui, Phi Yến chỉ kịp đánh chết một, lại để một tên trốn đi.

Chiến đến hiện tại, kích sát của nàng cũng dần bắt đầu vô lực.

Càng thêm nhiều Quỷ Vương lao lên, liên tiếp công kích đánh nàng, Phi Yến cũng không khỏi lảo đảo bước chân. Nàng cắn răng vỗ vào ngực thổ ra một lượng máu lớn. Máu loãng ngưng tụ thành một phiến sát quang tỏa rộng bốn phương. Không tiếc tinh huyết bản thân cũng muốn giết sạch đám quỷ vật.

Tinh huyết không phải máu phàm trần mà là tinh hoa tu giả ngưng tụ, mỗi một giọt đều là lực lượng tu vi ngưng tụ. Một khi hao tổn rất khó khôi phục, nếu hao tổn nhiều còn có thể làm giảm tu vi.

Nhưng thời khắc này Phi Yến đã không quản được nhiều như vậy, tu giả Hóa Thần Kỳ ngưng tụ tinh huyết là công kích dũng mãnh thế nào, mấy tên Quỷ Vương bị huyết sắc sát quang thiêu thành tro tại chỗ. Thêm nhiều Quỷ Vương dù miễn cưỡng vận lực chống được nhưng cũng bị thương nặng.

- Tất cả đều chết cho ta!
Phi Yến hét lên chém ra kình phong.

Nhưng mà Quỷ Vương cũng không phải tồn tại bình thường, ai cũng là hạng hung hãn, có thủ đoạn. Mắt thấy đến lúc liều chết, mỗi người cuồng hô thành tiếng. Một con khàn giọng cười điên cuồng, thân thể hóa làm màn sương đen nghênh đón huyết sát chân cương của Phi Yến. Hắc vụ và huyết sát chân cương không ngừng đối kháng, cuối cùng không bì được huyết sát chân cương mà bị tiêu ma, Quỷ Vương không phát ra một tiếng động như đã biến mất. Nhưng huyết sát chân cương cũng bởi vậy tiêu ma đi rất nhiều, tiếp theo lại là một gã Quỷ Vương không tiếc thiêu đốt bản thân, tiêu ma chân cương. Phi Yến thiêu đốt tinh huyết ngưng tụ huyết sát chân cương bị từng tên Quỷ Vương tre già măng mọc gọt dũa tới dần dần vô lực.

- Khốn khiếp! ! !
Nàng quả thực sắp điên rồi, tái liều lĩnh thúc dục tinh huyết. Lúc này đã không thể nghĩ quá nhiều, đánh thắng trận này, sống sót mới là chân lý duy nhất.

Những Quỷ Vương đó cũng đánh cược mọi thứ chiến đấu, từng Quỷ Vương dùng cách thiêu đốt bản thân đối kháng Phi Yến, từng Quỷ Vương chết đi đều khiến Phi Yến hao tổn và trả cái giá nghiêm trọng, thê thảm tới Phi Yến cũng không thể chịu đựng.

Nhưng mà nàng vẫn đang kiên trì.

Lần lượt từng Quỷ Vương cứ như vậy ngã xuống.

Ròng rã ba mươi Quỷ Vương bị Phi Yến giết tới còn lại ba, thêm hai con giữ cửa động là còn thừa năm. Quỷ Vương giữ cửa động cũng đã chuyển qua, bởi vì lúc trước Phi Yến bất đắc dĩ, cũng từng có ý cưỡng ép đột phá, nhưng chúng quỷ liều chết hoàn toàn làm tan vỡ ảo giác của nàng.

Tới bước này, Phi Yến không thể chống đỡ nổi. Mắt thấy còn lại năm tên, nàng đã không còn lực chiến đấu.

Tuyệt vọng ngã quỵ xuống đất, toàn thân đẫm máu, Phi Yến khàn giọng nói:
- Thật không ngờ cuối cùng lại chết trong tay một đám quỷ vật. Quả như người bơi giỏi chết đuối. Vốn chỉ một chút ta có thể thắng, thật sự là không cam lòng.

- Có lẽ, không phải chỉ kém một chút đâu.
Một thanh âm tự đắc truyền đến.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com