Nhìn tay áo Phi Yến bồng bềnh bay lên giữa không trung, Đường Kiếp cười nói: - Cuối cùng vẫn phải đánh sao.
Khi âm mưu quỷ kế không có hiệu quả thì chính là lúc nắm tay xưng hùng, từ xưa đến nay, ai cũng như thế.
Ngay sau đó trên người Phi Yến ngưng tụ ra một áng mây đỏ đẩy tới chúng quỷ.
Chúng Quỷ Vương cùng nhau tế lên thủ đoạn bảo hộ mạnh nhất, dù sao đây cũng là nhân vật Vân Hải đế quân phải cố sức trấn áp, há nào không quan trọng.
Không ngờ mây đỏ bay tới không sinh ra bất cứ uy hiếp gì, chỉ như gió nhẹ quất vào mặt, ngược lại là Phi Yến không tiến mà lui tới vách tường động phủ. Đường Kiếp ngẩn người, lập tức kịp phản ứng, kêu lên: - Nàng ta muốn chạy, mau ngăn cản!
Cái gì?
Chúng quỷ ngạc nhiên.
Nữ nhân vừa rồi còn điên đảo chúng quỷ, nói mấy lời ba xạo khiến chúng mê hoặc xoay quanh nữ nhân, cũng vừa mới uy phong uy hiếp mọi người tôn xưng là nữ nhân, không ngờ lại quay người bỏ chạy.
Chạy rồi!
Đây là chuyện gì thế?
Ngay lúc tất cả ngây người, Phi Yến đã bay về phía vách tường, đang muốn chui vào trong động thiên thì ở bên đột ngột xuất hiện một gã tử thị cầm câu hồn trong tay hướng Phi Yến chém xuống.
Biến cố đột nhiên xảy ra, Phi Yến cũng trở tay không kịp, nàng biết rõ hậu quả bị tử thần binh chém trúng, rơi vào đường cùng chỉ có thể tránh sang một bên. Lần này làm nàng bỏ lỡ cơ hội bỏ chạy tốt nhất. Tử thị này đương nhiên do Đường Kiếp phái ra, cũng chỉ có tử thị với năng lực vô ảnh vô tung nhanh hơn Phi Yến. Mượn cơ hội này, ngay sau đó Đường Kiếp tung một quyền tới.
- Lớn mật! Phi Yến tức giận, phản thủ một chưởng, hai chưởng lần lượt thay đổi, chỉ một cú đánh Đường Kiếp như bị sét đánh ngã bay ra ngoài.
Người phụ nữ này, nàng không phải lâm trận đột phá nhập Tử Phủ, nhưng nàng đã đích xác là một Tử Phủ, Hóa Thần Kỳ!
Đối chiến với hóa thần Tử Phủ, Đường Kiếp kém hơn suýt trực tiếp đi đời nhà ma. Tuy hắn có thân thể hoàn mỹ, là Thể Tu thì cũng bị ngũ tạng vỡ vụn, gân cốt gãy đoạn, toàn thân có hơn chục chỗ phun ra máu.
Dù là như thế, Đường Kiếp vẫn hô lớn: - Còn đứng ngây đó làm gì, đừng cho nàng ta chạy!
Chúng quỷ lúc này mới bừng tỉnh, cùng nhau ra tay.
Từ chưởng lúc trước, Phi Yến không tệ.
Mười mấy Quỷ Vương liên hợp, lượng biến dẫn phát chất biến, uy năng tuyệt đối không nhỏ. Hơn nữa may mắn trong những tồn tại Quỷ Vương còn lại có một nửa là Quỷ Vương bậc cao, chỉ thấp hơn Phi Yến một bậc, nhiều đại quỷ liên thủ như thế, Phi Yến tuyệt không phải là đối thủ.
Nhưng nàng lại đang vô hình phạm vào một sai lầm, chính là nàng không nên chưa chiến đã lui.
Chưa chiến đã lui có nghĩa khiếp đảm, cũng có nghĩa cho đối phương dũng khí và lòng tin.
Tuy rằng dựa vào số lượng, mười mấy Quỷ Vương đích xác có thể giết chết một vị Tử Phủ, nhưng bản thân cần trả giá không nhỏ. Lúc trước trên trăm Quỷ Vương vây giết Vân Hải đế quân, có hơn hơn hai mươi Quỷ Vương chết chính là chứng cứ rõ ràng, tuy rằng trong chuyện này có phần do bị trận pháp trấn áp, nhưng thực lực Hoàng cấp vẫn không hề nhỏ chút nào.
Cho nên đối mặt với một vị Hoàng cấp, chúng quỷ cũng bất an, nếu có thể không đánh thì không đánh vẫn tốt hơn.
Nhưng Phi Yến lùi bước lại khiến chúng quỷ có cảm giác ưu thế, khiến chúng cảm thấy nữ nhân này đang sợ hãi, đang yếu đi, thậm chí còn yếu hơn Vân Hải đế quân lúc trước, do đó cũng có dũng khí và dục vọng liều mạng chém giết.
Dưới tình huống như vậy, chúng quỷ đương nhiên xông lên đánh hội đồng.
Có lẽ, lui về không sai, sai là do nàng gặp phải Đường Kiếp, không thể rút đi.
Nhưng mặc kệ thế nào, nàng đã đánh mất cơ hội bỏ chạy tốt nhất, kế tiếp vận mệnh của nàng đã được định đoạt.
Một hồi đại chiến triển khai, sáu bảy mươi đại quỷ Vương cấp cường công một vị tu giả Tử Phủ.
Luận thực lực, Phi Yến thật ra không kém, nhưng sau khi đạo pháp mạnh nhất bị Đường Kiếp phá vỡ đã không có đất dụng võ, thứ hai nàng tu quỷ đạo, am hiểu đuổi quỷ, điều quỷ. Nhưng Vân Hải đế quân thất bại, có quỷ vật đã sớm tử tuyệt, lại bị trấn áp như thế. Vì phòng ngừa nàng kết nối U Minh, gọi quỷ tương trợ bèn lấy trọng bảo, bí pháp bày đại trận ngăn cách, cấu thành di địa Minh giới di lậu, làm cho nàng không dùng được quỷ, thực lực mười thành giảm còn bảy thành, so với Dục Anh cũng chỉ hữu hạn.
Sau đó phải đối mặt với rất nhiều Quỷ Vương khiến nàng cảm thấy gian nan.
Trong động phủ lúc này có gió nổi lên, chúng quỷ vây công, nhiều loại thuật pháp liên tiếp công phạt, Phi Yến tuy là Hóa Thần Kỳ đối mặt nhiều Quỷ Vương toàn lực này cũng cảm giác ăn không tiêu. Nàng cũng từng cố gắng ra tay, hung hăng đánh chết mấy quỷ vật nhưng đáng tiếc lại chẳng có tác dụng gì, ngược lại còn kích phát hung tính của chúng, thậm chí là khám phá ra bản chất ngoài mạnh trong yếu của nàng, công kích càng thêm hung mãnh.
Tình thế dần dần bất lợi.
Đúng lúc này, một thanh âm đột nhiên vang lên: - Mọi người cẩn thận, nữ nhân này đang lừa gạt, nàng ta đang chơi trò kỳ địch dĩ nhược. Dạng như vậy nên chia làm ba đội. Một đội chủ công, một đội nghỉ ngơi, còn một đội bảo vệ cửa động, ngàn vạn lần chớ cho nàng ta cơ hội chạy trốn!
Là Đường Kiếp.
Chỉ thấy hắn đã đứng lên, vết thương vẫn còn chảy máu nhưng dáng đứng vô cùng thẳng tắp.
Đây quả thực là chuyện làm người ta khiếp sợ, dù sao Thiên Tâm Cảnh cũng không phải là Tiên Đài Cảnh, cho dù Đường Kiếp có thân hoàn mỹ, tu giả Quỷ đạo không rành công kích dũng mãnh, cho dù là Phi Yến gấp gáp ra tay không thể phát huy toàn lực thì một kích này cũng không phải thứ Đường Kiếp dễ dàng khôi phục. Chưởng lực mượn cơ hội xâm nhập cơ thể cũng đủ khiến nó nháy mắt giết chết tu giả Linh Hoàn. Đường Kiếp có thể sống đã là hiếm thấy, còn khôi phục nhanh như vậy đúng là chuyện không cách nào hình dung.
Nhưng hắn làm được.
Đứng phía sau ôm ngực, Đường Kiếp sắc mặt tái nhợt mở miệng nói.
Sau mấy cuộc chiến, chúng quỷ đã cực tín nhiệm hắn, nghe vậy trực tiếp chia làm ba đội.
Từ đối mặt sáu bảy mươi Quỷ Vương đến một lần đối mặt hơn hai mươi người, áp lực của Phi Yến lập tức giảm đi, trong lòng phấn chấn, một tay chấn động khiến tử hắc kình khí chia ra tấn công vào chúng quỷ.
Lần này nàng không cần phải đem lực lượng chia làm sáu bảy mươi phần mà chỉ cần chia làm hơn hai mươi phần, trọng điểm trong đó cũng khác, dưới lòng bàn tay, lập tức có bốn gã Quỷ Vương đồng thời bay lên, một tên Quỷ Vương không chịu nổi, vòng bảo hộ bị một chưởng đánh nát, dư thế không giảm khiến chưởng lực chạm vào người tan thành tro bụi, ba quỷ còn lại cũng trọng thương.
Chúng quỷ kinh hãi, Đường Kiếp lại nói: - Nhìn đi, nàng quả nhiên là kỳ địch dĩ nhược, mọi người cẩn thận, toàn lực tự bảo vệ, chớ cho nàng thừa dịp tiến vào.
Chúng quỷ nghe xong, lập tức cảm thấy Đường Kiếp nói rất có đạo lý, cũng cảm thấy nếu không có hắn nhắc nhở sẽ chết thêm nhiều. Chỉ có điều nữ nhân này cũng thật giảo hoạt, đầu tiên là dùng ngôn ngữ lừa đảo, hiện tại lại kỳ nhược đối trận, đường đường là tu giả hóa thần mà quá giả dối, quá đáng giận khiến mọi người càng thêm cẩn thận.
Bọn họ cẩn thận càng cho Phi Yến cơ hội thở dốc. Trong nội tâm nàng mừng thầm, may là tiểu tử thông minh kia ngu đi, sử dụng chiến pháp sai lầm, cũng là trời có mắt, vừa cho ta tự do đâu có lý lại chết ở đây. Hôm nay ta sẽ giết sạch quỷ vật, tinh luyện linh hồn căn nguyên, tăng cường thực lực Quỷ đạo. Hơn một trăm quỷ Vương cấp, từ khi nhập môn tới nay chưa bao giờ gặp tài nguyên phong phú như thế, chẳng lẽ đây là đền bù của việc bị trấn áp ngàn năm sao!
Nghĩ vậy, nữ tử thêm điên cuồng, ra tay thêm hung ác, thân hình mơ hồ, từng trảo một không ngừng đánh chết chúng quỷ.
Thực lực của nàng vốn mạnh hơn Vân Hải đế quân, hơn nữa Đường Kiếp "giả mù chỉ huy" khiến nàng ở trong trận như cá gặp nước.
Ngay lúc nàng chiến đấu vui vẻ, một gã Quỷ Vương đã từ phía sau đánh úp lại, cũng chính là Dạ Xoa Lục đệ Ma La Sa.
Ngay lúc sắp xiên đinh ba vào sau đầu Phi Yến, thanh âm của Đường Kiếp lại vang lên: - Quỷ hỏa liệu tâm!
Quỷ hỏa liệu tâm chính là thủ đoạn giữ nhà của Ma La Sa, uy năng to lớn, chỉ có điều tốc độ thi triển hơi chậm. Nhưng khi Ma La Sa nghe Đường Kiếp chỉ huy vẫn sử dụng, đây cũng là tín nhiệm hình thành từ lúc chiến đấu đến giờ.
Chỉ có điều Liệu tâm quỷ hỏa chưa dùng, Phi Yến đã cấp tốc lui ra sau, quay người lại nhìn Ma La Sa, thần quang trong hai xuất hiện khiến Ma La Sa ngẩn ngơ, tiếp theo cũng cảm giác cần cổ lạnh đi, thiên địa ở trước mắt xoay tròn, toàn bộ thế giới như đang điên đảo...
- Đệ đệ... Bên tai vang lên tiếng gọi bi phẫn của Ma La Thắng.
Ta chết rồi sao? Ma La Sa vừa nghĩ vậy đã đi vào vĩnh hằng hư vô và yên tĩnh.
Một kích đánh chết, Phi Yến cười duyên quay lại, lần này là thẳng hướng Ma La Phong, cũng không biết nàng dùng thủ đoạn gì, chỉ thấy một đôi trảo ảo hóa ra trảo ảnh dày đặc như câu hồn đoạt mệnh.
Ma La Phong có tốc độ cực nhanh, nhưng có nhanh cũng không bằng hóa thần Phi Yến. Mắt thấy Phi Yến dùng trảo ảnh như điện, Ma La Phong biết mình khó có thể tránh thoát, quyết định chui vào chỗ những quỷ khác, nữ nhân muốn giết mình thì trước phải vượt được chúng quỷ vây công.
Nhưng vào lúc này, Đường Kiếp lại nói: - Đi sang phải!
Hoàn toàn theo bản năng, Ma La Phong dời sang phải. Đứng bên phải là Vô Tâm Quỷ Vương xông lên tiếp ứng, cũng chỉ có đại quỷ như hắn mới có thể cứng rắn chống đỡ Phi Yến mà vô sự. Nhưng vào lúc hắn di động lại thấy một trảo nhanh hơn ngăn đón phía trước, đón đánh trước mặt hung hăng hạ xuống...
Cho dù là quỷ vật, vào một khắc này cũng không nguyện nhìn sọ não Ma La Phong vỡ vụn.
- Lão Thất! Ma La Thắng đau thương quát lên.
Ma La Phong chết rồi cũng không hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng mà hắn biết.
Lời nhắc của Đường Kiếp, Ma La Phong nghe được, Phi Yến cũng có thể nghe được.
Lúc nghe lời nhắc, Phi Yến thậm chí phản ứng nhanh hơn cả Ma La Phong, trực tiếp ngăn đường, một kích kiến công.
Ma La Trí chết tiệt sao lại phạm vào sai lầm này!
Ma La Thắng oán hận thầm nghĩ.
Đúng lúc này, một tiếng vang thê lương vang lên: - Đệ đệ! ! !
Phía sau, "Ma La Trí" khàn cổ họng điên cuồng gào thét: - Yêu phụ, ta liều mạng với ngươi!
Hắn băng bó miệng vết thương, muốn xông lên trước.