Nhìn thấy cảnh này, Đường Kiếp cũng không khách khí, trực tiếp phi thân lên thuyền nói: - Sát La, ngươi đang giở trò quỷ gì, ai bảo ngươi tham dự đại chiến?
Trước khi đi hắn đã giao cho Sát La sứ mệnh là tận khả năng vơ vét quỷ tốt, đánh chết những quỷ thuyền thế lực yếu mà không đông đảo, cứu vớt nhân loại. Nhưng không ngờ Sát La cũng dám vi phạm mệnh lệnh của mình, tham dự chiến đấu, làm sao hắn có thể không giận.
Mắt thấy Đường Kiếp trở về, chúng quỷ mừng rỡ.
Sát La vung hai cánh đẩy một tu giả ra, quỳ rạp xuống dưới chân Đường Kiếp: - Không phải Sát La kháng mệnh, thật sự là bị hiếp bức...
Hắn còn chưa dứt lời, nhân loại đối chiến với hắn nhìn thấy cơ hội đâm phi kiếm tới: - Ác quỷ tử đi!
Đường Kiếp cũng không quay đầu lại, xoay tay bắt lấy trường kiếm.
Tu giả thấy đối phương một phát bắt lấy pháp bảo của mình, trong lòng mừng thầm, vận đủ pháp lực, một cỗ kình khí sắc bén ở trên thân kiếm tràn ra. Chỉ có điều Đường Kiếp như không cảm nhận được, quay đầu nhìn hắn, ánh mắt nghiêm nghị khiến tu giả kia ngẩn ngơ, thầm nghĩ trong lòng: - Làm sao có thể?
Hắn bị ánh mắt của Đường Kiếp làm kinh sợ, trong lúc nhất thời mất đi ý chí chiến đấu. Hai gã quỷ tướng bên cạnh thừa cơ công lên, một tả một hữu muốn giết chết người này.
Đường Kiếp vung ống tay áo đẩy hai gã quỷ tướng bay đi, đồng thời quát: - Cút!
Hai gã quỷ tướng như bị sét đánh tại chỗ.
Đường Kiếp lúc này mới chậm rãi nói: - Niệm tình ngươi tu hành không dễ, ta thả ngươi một lần, chớ lại đến phiền ta.
Nói xong vung tay ném nhân loại ra ngoài.
Tu giả này ở trong Thiên Tâm có thực lực không kém nhưng lại bị dễ dàng quăng ra, trong lòng kinh hãi cũng không dám đến gây sự với Đường Kiếp nữa, vội đi tìm đối thủ rồi khác. Quỷ ưng Sát La nhìn xem cũng thất kinh, mới mấy ngày này không gặp, thực lực tôn chủ lại tăng lên rồi, ý nghĩ thoát ly càng không dễ. Ngược lại những kẻ khác không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, cùng nhau nhếch miệng cười.
Nhân loại không tới gây sự với Đường Kiếp, ngược lại là một con quỷ thuyền đến tìm Đường Kiếp gây phiền toái. Hoá ra vừa rồi Đường Kiếp đánh bay hai gã quỷ tướng của thuyền này đương nhiên là bất mãn.
Một Quỷ Vương xông lại quát: - Quỷ ở đâu tới dám ra tay công kích thủ hạ của ta?
Đường Kiếp quay lại thấy kẻ kia cấp Quỷ Vương, liền cười nói: - Ngươi từ đâu xuất hiện đấy, dám không có trên dưới như vậy?
Một câu suýt làm Quỷ Vương nghẹn ngất.
Rốt cuộc là ai không có trên không có dưới? Rõ ràng lão tử là bậc trung, ngươi bất quá mới là sơ cấp, lại dám nói ta không có trên dưới.
Quỷ vật xưa nay không đấu võ mồm, cho nên Quỷ Vương cũng không nói nhiều, chỉ phẫn nộ: - Ngươi muốn chết!
Một đoạn bạch cốt tiên vung về phía đầu Đường Kiếp.
Bạch cốt tiên do xương sống nối liên tiếp mà thành, một khi thi triển bạch cốt duỗi thân mang theo âm phong, ở đầu tiên có một đầu lâu lớn, trong miệng ồ ồ phun khói đen như vật sống, bơi trên không trung lao tới cắn Đường Kiếp.
Đường Kiếp thấy thế thuận tay điểm chỉ vào đầu quỷ phun sương, chợt nghe a một tiếng la thê thảm, đầu quỷ đầu vỡ tan, bạch cốt trường tiên bị gãy, hóa thành vô số cốt phấn rơi từ không trung xuống.
Đường Kiếp lại thuận tay thu kim sa về.
- Không! Mắt nhìn pháp bảo yêu quý của mình bị đối phương đánh nát, Quỷ Vương kêu lên như bệnh tâm thần, hướng Đường Kiếp gào thét, đầu tiên là một cỗ hắc vụ cuốn ra, tiếp theo là một đầu quỷ lớn hiện ra cắn Đường Kiếp, đúng là tên gia hỏa này không thể rời khỏi mấy chiêu cắn xé này.
Đường Kiếp cũng không thèm để ý, đưa tay đấm ra một quyền, thiết quyền như núi ẩn chứa khí kình mạnh mẽ, một quyền đấm tới đúng là Tru Tà ấn thức thứ hai Đoạn hồn giết, chỉ có điều được hắn kỳ khéo léo giấu trong quyền phong. Chịu một kích này, quỷ kia thê lương rít lên. Đường Kiếp lại tiến lên một bước, lại là một chiêu Đoạn hồn sát kế tiếp.
Liên tiếp ba kích Đoạn hồn sát vào đầu quỷ khiến nó chấn động vỡ tan, tiếp theo Đường Kiếp cũng không dừng lại đánh ra mười tám chiêu Đoạn Hồn sát. Quỷ Vương tuy là bậc trung cũng không đỡ nổi, bị đánh liên tục, cuối cùng bay ngược về quỷ thuyền, đặt mông ngồi ở vương tọa.
Nó vừa sợ vừa giận, chỉ vào Đường Kiếp nói: - Đập chết hắn cho ta!
Không thể nghi ngờ đây đúng là một quyết định sai lầm.
Giờ đang là chiến trường hai quân, nhân quỷ quyết đấu, cho dù có bất hòa cũng phải buông bỏ để lo đối ngoại.
Nhưng quỷ vật bị Đường Kiếp liên tiếp đả kích tới váng đầu, trực tiếp hạ lệnh tiến công, coi Đường Kiếp như kẻ thù đối đãi, đây chính là đấu tranh nội bộ, là nội loạn rồi. Nhưng kỳ thật thì hắn chỉ bực tức nói ra mấy lời độc ác.
Nhưng hắn gặp Đường Kiếp đang cầu mà không được, vừa nghe vậy lập tức cười nói: - Là ngươi động thủ trước đấy.
Phất tay nói: - Giết chết chúng cho ta.
Chúng quỷ trên bách quỷ dạ hành thuyền không để ý tới nhân loại nữa mà trực tiếp thay đổi phương hướng đánh quỷ thuyền.
Nhân loại vốn đang khó khăn chống đỡ, gặp phải chuyện này lập tức ngây người.
Cuối cùng cũng có nhân loại thông minh la lên: - Đừng quản chúng làm cái khỉ gió gì, trước tiên đối phó với những quỷ vật khác.
Mọi người vội vàng thối lui, gấp rút tiếp viện địa phương khác, giải quyết được một chút áp lực.
Lúc này quỷ trên bách quỷ dạ hành thuyền và chiếc thuyền kia lao vào nhau, Đường Kiếp phi thân tới hạ độc thủ với Quỷ Vương khiến hắn không có cả cơ hội cầu xin tha thứ. Liên tiếp vài đòn đã đánh Quỷ Vương kia hôn mê.
Hắn không ngờ tiểu tử này độc ác như vậy, không phải chỉ là chuyện nhỏ như cái sừng sao lại đánh tàn nhẫn như vậy. Hơn nữa giờ đang là lúc chiến tranh, hành vi này đúng là không biết phân biệt nặng nhẹ... Chỉ tiếc đối mặt với công kích lạnh lẽo của Đường Kiếp thì hắn cũng không kịp nói gì thêm.
Không chỉ như thế, bết bát hơn chính là hai chiếc quỷ thuyền đại chiến kéo theo cả quỷ thuyền khác vào. Bởi vì Đường Kiếp có tâm muốn mở rộng hỗn loạn, thường thường sẽ khiến pháp thuật dư ba bay sang thuyền khác. Nếu những thuyền kia mặc kệ không hỏi thì thôi, nếu chạy tới hỏi thì sẽ bị công kích điên cuồng trực tiếp kéo vào cơn lốc nội chiến.
Bởi vậy nội đấu triển khai rất nhanh kéo phong ba tới các quỷ thuyền khác, dần dần không còn là chuyện của hai chiếc thuyền mà là hơn mười chiếc thuyền cũng bắt đầu loạn đấu.
Chuyện này cũng không trách bọn họ, quỷ vật vốn là tổ chức kết cấu rời rạc không có ràng buộc gì với nhau. Nếu không phải Cửu U thịnh hội mọi người có cùng chung mục tiêu thì cũng không cùng xuất phát.
Ở Minh giới, chém giết lẫn nhau mới là chủ đề chính.
Chính vì thế, nội chiến khai triển thuận lợi không ngờ, quỷ thuyền miễn cưỡng liên hợp lại từ bản chất chính là nắm cát vụn, trong nháy mắt tan rã cũng không phải chuyện kỳ quái gì.
Tuy nhiên đúng lúc này, phía sau có một con thuyền phá lệ to lớn tiến tới.
Ở trên thuyền là một gã Quỷ Vương, tu vi ở bậc cao đỉnh cao, thân màu xanh nhạt, thoạt nhìn giống người hơn quỷ, trên người tỏa khí thế mãnh liệt. Khí thế kia cho thấy dù cùng là cấp bậc Quỷ Vương thì nó cũng cực kỳ hùng mạnh.
So sánh thông tục, quỷ này tương đương với Minh Dạ Không..., thuộc loại tồn tại đứng đầu cấp.
Đối mặt với tồn tại như vậy, mặc dù lấy thực lực hiện giờ của Đường Kiếp cũng không thể thắng.
Quỷ Vương vừa đến gần liền quát: - Một đám khốn khiếp, thời khắc mấu chốt còn dám nội đấu, không mau mau dừng lại! Đám nhân loại chạy rồi, nhất định phải nhúng các ngươi xuống vạc dầu!
Nghe tiếng quát uy nghiêm chư quỷ đang chiến đầu lúc này mới dừng tay, chỉ có điều náo động như vậy chết không ít. Bên đó còn Đường Kiếp và bạch cốt tiên Quỷ Vương lúc trước đang run rẩy không ngớt.
Không phải hắn giết không được người này, mà là chỉ để hắn còn sống, mình mới có lý do tiếp tục chiến đấu tiếp tục nữa.
Quỷ Vương mặt xanh thấy Đường Kiếp không nghe hắn còn nặng tay đánh đối thủ thì biết việc này hơn phân nửa do hắn mà ra, trong lòng phẫn nộ, rít gào nói: - Dạ Xoa to gan, dám khơi mào nội loạn, hủy quân trận của ta, còn không chết đi!
Tiếng hô như sấm, ngưng tụ ra sấm sét bùng nổ tới Đường Kiếp, mãnh liệt cuồng bạo như lôi đình chi ngục.
Một gã Quỷ Vương có thể ngưng tụ ra lực lượng mạnh như thế, có thể thấy được tu vi thực lực rất mạnh, đã vượt xa cùng thế hệ.
Chỉ có điều nhìn sấm sét cuồn cuộn tới, Đường Kiếp vẫn không thèm để ý, vẫn như trước đánh giết Quỷ Vương. Khi sấm sét sắp rơi trúng Đường Kiếp, chợt thấy một thân ảnh thoảng qua, sấm sét đầy trời biến mất vô tung.
Quỷ Vương mặt xanh sửng sốt, này mới nhìn thấy bên Đường Kiếp xuất hiện một người đầu trọc.
Thiếu niên đầu trọc ăn mặc như nhân loại nhưng tử khí không chút giả dối kia xác nhận hắn là quỷ vật. Nhưng chẳng biết tại sao, Quỷ Vương mặt xanh thấy hắn lại có cảm giác run sợ phát ra từ nội tâm.
Làm hắn ngạc nhiên chính là mình không nhìn ra tu vi của thiếu niên đầu trọc này.
Đụng tới tình huống này, bình thường chỉ có hai cách giải thích. Một là đối phương có thủ đoạn che giấu cao mình, hai là tu vi đối phương mạnh hơn mình.
Mạnh hơn mình? Thì chính là Minh hoàng rồi.
Quỷ Vương mặt xanh không tin.
Vậy cũng chỉ có thể là khả năng đầu tiên.
Ngay sau đó, Quỷ Vương mặt xanh dữ tợn kêu lên: - Lớn mật, tiểu quỷ phương nào dám can thiệp việc của bổn vương!
Nói xong đẩy hai tay ra, một cỗ Minh giới tử khí như dời non lấp biển hướng tới Đường Xuyên.
Trong làn sóng Minh giới tử khí cuồn cuộn, mọi tồn tại đều mục, tất cả sức sống đều hóa thành hư vô, thường nhân dính trúng sẽ hóa quỷ, quỷ vật dính trúng sẽ bị lực lượng kinh khủng ẩn chứa bên trong xé rách thành mảnh vỡ.
Chỉ có điều hắn không ngờ người trẻ tuổi kia nhìn thấy chỉ hừ một tiếng.
Tiếng hừ tiếng không lớn, nhưng chỉ một tiếng hừ nhẹ mà tử khí cuộn sóng lại trở thành mưa thuận gió hoà, tiêu tan trong nháy mắt.
Quỷ Vương mặt xanh kinh hãi, giờ phút này hắn rốt cục cảm nhận được khí thế đến từ đối phương, xác thực mà nói, đối phương cố ý phóng xuất ra khí thế như uyên như hải, như sơn như nhạc!
- Hoàng! ! ! Quỷ Vương mặt xanh hoảng sợ cực độ kêu thành tiếng.
Đường Xuyên dựng thẳng lên một ngón tay nói: - Ngươi vừa ra tay với ta, ta đây cũng chỉ trả lại ngươi một chỉ. Nếu ngươi có thể tiếp được thì có thể giữ mạng sống.
Nói xong đã vươn một ngón tay về phía quỷ mặt xanh.