Chỉ vừa đưa ra, Quỷ Vương mặt xanh liền cảm thấy như bị Hồng hoang cự thú theo dõi, uy nghiêm vô tận đập vào mặt, ép tới hắn không thể nhúc nhích, ngay sau đó hoàn toàn bị bao phủ trong khí thế vô song...
Trong mắt các quỷ vật khác là thiếu niên đầu trọc tùy tiện đưa ra chỉ ra, kia Quỷ Vương mặt xanh tiện lợi tràng chết đi, tan thành tro bụi.
Một chỉ giết chết, khí thế trên người Đường Xuyên đại thịnh. Hắn không thể tùy ý thi triển thủ đoạn của mình, để tránh bại lộ thân phận thú quỷ, nhưng khí thế Hoàng cấp bùng nổ trong nháy mắt cũng khiến vô số quỷ vật kinh hãi. Chúng quỳ xuống dưới khí thế vô song, mà ngay cả các tu giả ở chiến tuyến khác cũng cảm nhận được cỗ khí thế kinh thiên này.
Một tu giả nhân loại run rẩy thành tiếng: - Hoàng cấp... Rốt cục có Minh hoàng cũng xuất động sao? Ta chỉ biết, ta biết ngay đây không phải quỷ tai bình thường.
Trong mắt tràn đầy tuyệt vọng.
Minh giới xâm lấn tới trình độ Hoàng cấp thì Viêm Dương giới không thể chống cự. Bởi vì, Minh giới có rất nhiều đại quỷ. Chỉ cần Minh giới nguyện ý, các lộ Minh hoàng thậm chí có thể kết thành quần thành đội tới, mà đó không phải thứ chỉ cần một hai vị đại năng Viêm Dương có thể chống cự.
Dùng số lượng áp đảo đối thủ cho tới bây giờ luôn là đặc điểm của Minh giới, bất kể là tu giả tu luyện Quỷ đạo hay bản thân Minh giới đều là như thế.
Số lượng là ưu thế của chúng, vô tận quỷ vật hình thành quỷ hải đủ để bao phủ tuyệt đại đa số địa khu. Nhân loại có tu giả cao cấp hơn nhưng nếu số lượng không chiếm ưu thế thì vẫn sẽ bị vô tình bao phủ.
Đường đường tu giả hóa thần Phi Yến, cao hơn Thiên Tâm Quỷ Vương nhiều cấp bậc lại bị số lượng quỷ vật gấp trăm mình che mất.
Hiện giờ Minh giới xuất hiện Minh hoàng, vừa nghĩ có thể sẽ có trăm ngàn Minh hoàng xuất hiện ở vùng đất này, nhân loại tu giả hoàn toàn tuyệt vọng, cho dù có là Địa Tiên cũng không thể chống cự tai hoạ!
Tuy nhiên đúng lúc này, khí thế phương xa đột nhiên biến mất, phảng phất như chưa từng tồn tại, cứ thế biến mất khiến mọi người cảm thấy khó hiểu.
Mới đầu còn tưởng Minh hoàng tới nơi này, có lẽ ngay sau sẽ là tai hoạ ngập đầu. Chỉ là đợi nửa ngày lại không thấy động tĩnh gì, ngược lại chỗ xuất hiện Minh hoàng, hỗn loạn không giảm trái lại còn tăng.
Mọi người mê hoặc không ngừng, nghĩ thầm rằng không phải nhân vật Đại Năng từ chỗ mình tới chứ.
Đang lúc chần chừ mê hoặc, bỗng nhiên lại có một cỗ lực lượng ngập trời bùng nổ, thổi quét thiên địa.
Lúc này tu giả nhân loại đã ở xa, không có thương vong nhìn lực lượng kia trong nháy mắt san cả vùng núi thành đất bằng, nơi nó đi qua không còn sinh vật gì tồn tại.
Chúng tu hoảng sợ nhìn phương xa trở thành đất bằng. Núi đồi vốn đầy quỷ vật lập tức tiêu tan mất tăm mất tích, chỉ chừa một chút quỷ vật vô sự phía trước, nhưng rốt cuộc cũng không hình thành nên phiền toái gì.
Một tu giả đột nhiên tỉnh ngộ lại, hô lớn: - Còn do dự cái gì? Giết đi! ! !
Chúng tu lao tới đánh chúng quỷ.
Trận chiến này trở thành trận đại thắng đầu tiên của Viêm Dương giới phản kháng Minh giới xâm lược, tuy rằng thắng một cách mơ hồ nhưng vẫn khiến lòng người phấn chấn.
Về phần người khởi xướng chuyện này, cha con Đường Kiếp đã dẫn bách quỷ dạ hành thuyền lặng lẽ thối lui.
Ngồi ở bạch cốt vương tọa, Đường Kiếp nghe Sát La kể lại chuyện mấy ngày trước.
Hoá ra sau khi Đường Kiếp rời đi, hắn liền theo Đường Kiếp chỉ bảo, lĩnh quỷ thuyền xuất kích quanh đó, vơ vét quỷ vật, yểm hộ nhân loại. Tuy nhiên hành vi ăn cây táo, rào cây sung chung quy không thực hiện được lâu, bọn họ rất nhanh đã bị theo dõi.
Theo dõi họ chính là Quỷ Vương mặt xanh, Minh giới từ trước đến nay hỗn loạn, quỷ ưng cũng lấy việc tranh đoạt ích lợi ngụy trang cho hành động của mình, cho nên Quỷ Vương kia tìm được bọn họ cũng chỉ răn dạy một phen, không trực tiếp diệt bọn họ mà cưỡng ép sắp xếp vào đội ngũ chiến đấu với nhân loại. Trong khoảng thời gian này, bách quỷ dạ hành thuyền đi theo Quỷ Vương mặt xanh đánh mấy trận với nhân loại, không nghĩ tới ở bên trong vùng núi này lôi Đường Kiếp vào vận mệnh tác chiến với loài người.
- Hóa ra là như vậy sao, nói như vậy, hẳn ngươi nắm rất rõ thế cục hiện tại? Đường Kiếp nói: - Nói một chút đi, tình huống thế nào.
Quỷ ưng đáp: - Toàn Viêm Dương giới đã co rút lại, đã cơ bản từ bỏ toàn bộ bắc bộ lui về phía Đại Nhật tông.
Đường Kiếp gật gật đầu: - Đây là lấy không gian đổi lấy thời gian, cũng không sai.
Hoàng tuyền thông đạo không thể luôn tồn tại, Minh giới xâm lấn tới một mức độ nào đó cũng sẽ như Hồng Mông xâm lấn, đều là giặc ngoại xâm, tới lại đi, khác biệt duy nhất chỉ ở quy mô lớn nhỏ.
Thế nên, lấy không gian đổi thời gian bảo tồn bản thân trong phạm vi lớn nhất là hành động chính xác.
Đây không phải đại năng Viêm Dương giới am hiểu sâu về binh đạo mà là kinh nghiệm có được trên vạn năm. Nhất là khi thực lực yếu không đủ lùi bước kẻ thù. Bất kể là phía xâm lấn hay bị xâm lấn, đã sớm tạo thành một cách chơi cố định, tất cả mọi người đi theo lối mòn, ở phương diện khác cũng đã gặp, thấy biến cũng không sợ hãi nữa.
So sánh ra, ngược lại là việc Tê Hà Giới xâm lấn Huyết Hà giới thôn tính thổ địa là thôn tính cả da lẫn xương, ngược lại càng không chừa lối thoát.
Đại khái đây chính là điểm khác nhau giữa nội chiến và ngoại chiến, tuy nhiên nội chiến tàn khốc với giai cấp thống trị, với dân chúng tầng thấp không có biến động lớn, mỗi lần gặp chiến sự bình thường đều được trấn an thích đáng. Giặc ngoại xâm xâm lấn đốt giết đánh cướp, uy hiếp với giai cấp thống trị không lớn, nhưng lại có ảnh hưởng lớn tới tầng lớp thấp nhất.
Khác biệt này cũng được thể hiện trong chiến tranh tịnh giới và dị giới xâm lấn, Vân Thiên Lan chủ đạo chiến tranh tịnh giới cũng bảo hộ khá nhiều giai tầng thấp, phản kháng mạnh nhất ngược lại là đám người Huyết Hà. Mà Viêm Dương giới phản kháng đến hiện tại, mấy vị mạnh nhất chưa ra tay, hạ tầng lại đã bị giết tới máu chảy thành sông, thảm thiết vô cùng. Mặc dù nói Nguyên Thiên Trọng không ra tay cũng cảm thấy băn khoăn, nhưng muốn nói chuyện này không liên quan tới tính chất chiến tranh cũng không chắc. Rốt cuộc là thành phần nào thêm nhiều thì mỗi người một ý, cho dù là bản thân Nguyên Thiên Trọng cũng chưa chắc nói được rõ ràng.
Chung đi quy lại, lấy không gian đổi thời gian là cách thường dùng để đối kháng Minh giới xâm lược, cũng không có gì đáng ngạc nhiên. Ngoài ra Đại Nhật tông chiếm cứ địa hỏa mãnh liệt nhất Viêm Dương, có tính khắc chế nhất định với Minh giới quỷ vụ, đám Nguyên Thiên Trọng lấy Đại Nhật tông làm trung tâm, bố trí một Viêm Dương đại trận có thể tiến thêm một bước trong việc ngăn cản quỷ vụ xâm lấn.
Dưới tình huống như vậy, nhân quỷ hai tộc ở ranh giới do hắc vụ vây quanh triển khai chém giết.
Tuy rằng thực lực tu giả nhân loại không địch lại quỷ tộc, nhưng bọn họ thủ thế, mỗi khi công chiến không tránh kịp quỷ vụ. Còn chiến đấu dưới ánh mặt trời thực lực quỷ vật sẽ bị ảnh hưởng lớn, bởi vậy chống đỡ cũng khó khăn hơn.
- Nói như vậy, chiến đấu đến hiện tại đã tạo thành giằng co, thứ quyết định tình hình chiến đấu chính là Viêm Dương đại trận sao? Đường Kiếp hỏi.
- Vâng. Viêm Dương đại trận dẫn thái dương lực, xua đi hắc vụ, khiến quỷ vụ khó thể đi tới. Đã không có quỷ vụ che chở, chờ quỷ vật bại lộ dưới ánh mặt trời, thực lực suy giảm lớn, khó có thể mở rộng.
- Nhưng vẫn có thể mở rộng, đúng không? Đường Kiếp chậm rãi hỏi.
- Vâng! Quỷ ưng cúi đầu trả lời.
Viêm Dương đại trận tuy mạnh nhưng chung quy không thể đối kháng với hoàng tuyền lực, chỉ có thể trì hoãn, kéo dài, khiến quỷ vụ giảm tốc độ khuếch trương, kéo đến hoàng tuyền lực phun trào chấm dứt.
Đối với Viêm Dương giới mà nói, chuyện này vĩnh viễn không phải vấn để có thể bảo vệ hay không mà là vấn đề sẽ có bao nhiêu thương vong.
Nếu vận khí không tốt, hắc vụ lan tràn toàn cảnh, khi Minh Tộc lui bước thì Viêm Dương cũng không có nhân loại có khả năng tiếp tục sống.
Đường Kiếp nâng chén ngọc lưu ly, dùng món pháp bảo này rót cho mình một chén rượu, đưa đến bên miệng nhấp một ngụm, mới nói: - Sát La, ngươi cảm thấy lần này Minh giới sẽ xâm lấn tới trình độ nào?
Sát La do dự một chút, mới nói: - Lần Cửu U thịnh hội này, mặc dù chỉ là Vương cấp thịnh hội nhưng quy mô cũng khác trước, nếu không có gì ngoài ý muốn thì có thể san bằng toàn bộ Viêm Dương giới.
Đường Kiếp lại hỏi: - Nếu phía nhân loại có thêm nhiều cường nhân Tử Phủ cấp thì có đủ hay không?
Sát La lắc đầu.
Hắn không nói gì, nhưng ý tứ lại rất rõ ràng, lấy số lượng ngàn vạn Vương cấp của Minh giới mà tính, một Minh hoàng như Đường Xuyên còn xa mới đủ.
Đường Kiếp khẽ thở dài, đúng vậy, coi như mình giết hơn một trăm Quỷ Vương, Tiểu Tam thăng tiến thành Hoàng cấp, đối mặt với quỷ triều như thế cũng khó ngăn cơn sóng dữ.
Nghĩ vậy, hắn không khỏi quay đầu nhìn Phi Yến phía sau.
Tu giả Hóa Thần Kỳ này từ khi trở thành tù binh của hắn đã được hắn ngụy trang thành một tiểu quỷ bình thường bên người, khí tức không hiện, dáng vẻ tiều tụy.
Thời khắc này chú ý tới Đường Kiếp nhìn qua, Phi Yến như ý thức được điều gì, trái tim không nhịn được đập loạn lên.
Quả nhiên Đường Kiếp nhìn nàng chằm chằm rồi nói: - Tình thế bây giờ, ngươi cũng thấy đấy.
Phi Yến hít sâu một hơi, trả lời: - Đương nhiên, ta hiểu được ý của ngươi. Ta là quỷ đạo truyền nhân, có thể nô dịch quỷ vật cho ta sử dụng. Trong chiến tranh Minh giới, tu vi của ta sẽ phát huy tác dụng lớn. Ta biết rằng ngươi cũng luyện qua Quỷ đạo thuật nhưng một lần chỉ nắm trong tay nhiều nhất ba gã Quỷ Vương, mà ta, nhiều nhất có thể khống chế hai trăm tên Vương cấp! Ở trong này, ta là tài nguyên vô tận. Chỉ cần ngươi đồng ý thả ta, ta nguyện lấy thiên đạo thề tử chiến vì tồn vong nhân loại.
Đường Kiếp gật gật đầu: - Ta không nghi ngờ ngươi có cái năng lực kia, cũng không nghi ngờ ngươi có quyết tâm kia. Nói thực ra, cho dù ngươi không thề, ngươi và quỷ tộc cũng không thể trở thành bằng hữu. Chính như như lời ngươi nói, ngươi là quỷ đạo truyền nhân, Minh giới quỷ vật sẽ là tài nguyên của ngươi. Chỉ cần ngươi được tự do, ngươi không có khả năng buông tha chúng, không cần vì người khác, vì chính ngươi ngươi cũng sẽ làm như vậy. Nhưng trái lại, ngươi sẽ giết quỷ, cũng có thể giết người. Với ngươi mà nói, đạo đức trói buộc gì bây giờ cũng vô dụng thôi.
Phi Yến biến sắc.
Đường Kiếp nói: - Cho nên ta không cần ngươi thề đi giết cái gì, mà cần ngươi thề không giết cái gì... Ta muốn ngươi lấy thiên đạo thề, từ nay về sau, trừ phi tự bảo vệ mình, nếu không sẽ không giết bất cứ nhân loại nào, không thể ngông cuồng hại người vô tội.
Phi Yến hung hăng nhìn hắn, ngực phập phồng một hồi lâu mới nói: - Được, ta đồng ý!
Liền phát ra lời thề thiên đạo.
Lấy thực lực Phi Yến bây giờ, trói buộc của lời thề thiên đạo không phải thứ nàng có thể dễ dàng đối kháng, cho nên ở lập lời thề này xong, Đường Kiếp liền tháo đi khống chế cho nàng.
Trói buộc cởi bỏ, Phi Yến khôi phục tự do.
Vốn tưởng rằng từ nay về sau phải sống kiếp tù nhân, không ngờ trong nháy mắt lại lấy được tự do khiến Phi Yến thổn thức không ngừng.
Ánh mắt phức tạp nhìn Đường Kiếp, nàng nghĩ tới điều gì, đột nhiên cất tiếng cười lớn: - Lúc ta lập lời thề, chỉ nói không được lạm dụng đả thương tính mạng nhân loại chứ không ràng buộc với quỷ. Nếu như thế, một thuyền quỷ vật, bao gồm cả đứa con mới vào Hoàng cấp của ngươi, ta có giết hết cũng không trái với thiên đạo đúng không?