Đừng nhìn Vân Thiên Lan tiện tay hóa trận, thi pháp thoải mái thì có nghĩa là con quái ngư kia dễ đối phó, nếu dễ đối phó đã không cần phải thi triển thủ đoạn phiền phức.
Yêu vật có thể chống cự công kích của Chân Tiên, lực lượng tạo ra nguy hiểm cho Chân Tiên đã là tồn tại đăng phong tạo cực. Cho dù đánh không lại Vân Thiên Lan cũng có thể chống đỡ được uy hiếp từ ông.
Thật không ngờ dưới Huyết Hà còn yêu vật như vậy, hơn nữa còn tận hai con, Vân Thiên Lan cũng hơi rét. Mắt thấy con quái ngư thứ hai xông tới, mắt Vân Thiên Lan hiện hai màu đen trắng như âm dương chuyển động.
Trong quá trình chuyển động này sinh ra xoáy nước, nghịch chuyển càn khôn, cũng không biết làm thế nào mà Vân Thiên Lan và quái ngư đổi vị trí, con quái ngư thứ hai chợt mất đi mục tiêu, đánh thẳng vào con quái ngư thứ nhất.
Tuy nhiên sự va chạm này có ảnh hưởng cực nhỏ, ngay sau đó cả hai con lao tới Vân Thiên Lan.
- Nghiệt súc muốn chết! Vân Thiên Lan nổi giận.
Ông mở hai ngón tay, đầu ngón tay lóe lên huỳnh quang như vì sao bay ra đánh tới hai quái ngư, khi bám vào thì bộ da cứng rắn của chúng cũng không thể chống cự, bị xuyên thấu quá bùng lên suối máu.
Chỉ là ngay sau đó Huyết Hà quay cuồng, có Huyết Hà làm dịu đi, thương thế của hai quái ngư cũng biến mất.
Mọi người ngẩn ngơ, lập tức hiểu chuyện này do Huyết Hà Chi Chủ âm thầm ra tay. Cả Huyết Hà là bản thể của hắn, quái ngư tồn tại cũng có liên quan tới hắn, bởi vậy có thể khôi phục thương thế của quái ngư.
Chỉ cần ở trong Huyết Hà, trừ phi một kích trí mạng, nếu không hai con quái ngư này sẽ bất tử.
Khi nhận ra điều này, dưới sông đột nhiên có sóng lớn cuộn lên.
Sóng lớn mãnh liệt đánh tới chúng tiên, trong nước có vô số ánh sáng huyết sắc phóng tới, là một con rắn nhỏ dài. Có quái ngư phía trước, các tiên không thể lùi lại, nhất tề ra tay ngăn cản, chỉ thấy sóng đánh tới đẩy đám đông ra xa.
Xa xa Vân Thiên Lan và hai quái ngư lóe lên rồi biến mất không thấy gì nữa.
- Không tốt! Chúng tiên đồng thời kêu lên.
- Là Huyết Quang Đại Na Di! Quý Văn Trường kêu lên.
Huyết quang Đại Na Di chính là bí pháp vô thượng của Huyết Hà Chi Chủ, chỉ cần đang ở trong Huyết Hà thì có thể truyền tống bất cứ tồn tại nào.
Đối với việc Vân Thiên Lan bị truyền tống đi, Đường Kiếp không có gì bất ngờ.
Phân cách kẻ thù tiêu diệt bộ phận luôn là chiến thuật thích hợp để lấy yếu thắng mạnh, mình có thể dùng, người khác đương nhiên cũng có thể dùng.
Tuy nhiên tồn tại như Vân Thiên Lan không phải muốn truyền là có thể truyền, Huyết Hà Chi Chủ nhất định phải trả giá đắt, còn phải phối hợp với pháp trận mới được.
Dù vậy, dùng thủ đoạn của Vân Thiên Lan tin rằng không bị truyền đi quá xa.
Nghĩ đến đây, Đường Kiếp hiểu hai quái ngư tồn tại không phải để giết người mà để bám trụ Vân Thiên Lan.
Đặc tính dũng mãnh và bất tử của chúng cũng đủ làm Vân Thiên Lan đau đầu một lúc.
Kế tiếp...
Đường Kiếp kêu lên: - Mọi người cẩn thận, đám Huyết Hà sắp ra.
Mục đích chia tách là để chiến đấu, Huyết Hà Chi Chủ tống Vân Thiên Lan đi thì sẽ lập tức ra tay.
Một tràng tiếng cười quái dị vang lên ở đáy sông.
Theo tiếng cười kia, sáu người nổi lên, đúng là yêu ma hai tộc Huyết Hà Chi Chủ, Tà Vân Thượng nhân, Kim Giác Tiên, Trường Sinh Ma tôn, Sát Phật cùng với Hỏa Thiên Tôn.
Đường Kiếp nhìn Hỏa Thiên Tôn, chỉ thấy ánh mắt Hỏa Thiên Tôn nhìn mình đầy sát ý hận ý không thèm che giấu.
Thấy thế, Đường Kiếp khẽ mỉm cười: - Xem ra ngươi đã biết cách bù lại thần hồn căn nguyên.
Huyết Hà Chi Chủ cười lớn nói: - Đương nhiên, là sưu tập triệu mệnh hồn cô đọng mà thành nhất khối thần hồn căn nguyên, cũng rót vào vô thượng thần lực. Hiện giờ căn nguyên trong tay ngươi không còn uy hiếp được Hồng huynh đệ nữa.
- Trên trăm vạn mạng người? Nghe thế Đường Kiếp sầm mặt: - Vì thoát ly khống chế, không tiếc giết chóc ngàn vạn người. Là ta sai rồi, ta không nên cho ngươi cơ hội sống.
Nói xong trong tay xuất hiện thần hồn căn nguyên của Hỏa Thiên Tôn, cũng tiện tay bóp vỡ, Hỏa Thiên Tôn ôm đầu hô to. Tuy rằng hắn đã nắm chắc việc thoát ly, nhưng thời khi Đường Kiếp hủy đi căn nguyên vẫn tạo ra thương tổn cho hắn.
Hắn dùng đôi mắt phóng hỏa nhìn Đường Kiếp nói: - Đường Kiếp, ta phải giết ngươi!
- Chỉ dựa vào ngươi sao. Đường Kiếp sớm không để Hỏa Thiên Tôn vào mắt, tiện búng một ngón tay ra.
Hắn đã giao Đế Nhận cho bản tôn, nhưng việc tinh thông Sát lục Đạo pháp khiến một chỉ của hắn uy năng hùng mạnh, không kém gì trực tiếp sử dụng Đế Nhận. Chỉ thấy dưới chỉ này mang theo bóng kiếm đầy khủng bố giết chóc.
Huyết Hà rít gào, vô tận nước sông hóa làm tấm chắn màu huyết sắc, cứng rắn chặn lại Đường Kiếp tiến công: - Ngươi là của ta!
Không có Vân Thiên Lan cản trở, Đường Kiếp chính là người mạnh nhất, đối thủ của hắn cũng chỉ có Huyết Hà Chi Chủ.
Cùng lúc đó, các chúng tiên cũng đã tham chiến.
Luận nhân số bên Tê Hà bên hơn một người. Tuy nhiên đám Tà Vân không thèm để ý. Thấy chúng tiên đánh tới, Trường Sinh Ma tôn cười ha hả, đột nhiên lấy ra một vật, là là tượng điêu khắc gỗ màu đen. Tượng gỗ tướng mạo hung ác, có ba mắt tám tay, dưới chân đạp biển máu, thoạt nhìn vô cùng dữ tợn.
Các tiên khó hiểu, chỉ thấy Trường Sinh Ma tôn quăng tượng gỗ ra, tượng gỗ bắt đầu lớn mạnh, dần dần cao như núi, đồng thời phát ra những tiếng ầm ầm, bên trong ồ ồ phun ra khói đen.
Tiếp theo thấy tượng gỗ như sống lại, hóa thành người khổng lồ màu đen ngửa mặt lên trời rít gào: - Hống, là ai đang triệu tập bản tôn?
Nói xong nhìn vào chiến trường, sau đó dừng lại ở Trường Sinh Ma tôn nói: - Quả nhiên là y bát bản tôn lưu lại khi tiến vào chính giới, không ngờ đã thành tiên vị. Tiểu bối, thoạt nhìn như ngươi gặp phải phiền toái, rốt cục cũng gọi tới bát tí thiên ma ta sao? Ha ha ha ha!
Nói xong cười ha hả.
Bát tí thiên ma!
Nghe thấy tên này, chúng tiên sợ hãi.
Bát tí thiên ma chính là một trong 99 đại ma chủ hiển hách của Hồng Mông Giới, thực lực dũng mãnh vô cùng. Không ngờ Trường Sinh Ma tôn có thể triệu hoán, à không, không phải triệu hoán, mà là ảo ảnh của hắn.
Tượng gỗ có ý thức năm đó Bát tí thiên ma lưu lại, thông qua ý thức này có thể kết nối Hồng Mông, Bát tí thiên ma có thể thông qua ý thức hạ pháp thân xuống tượng gỗ.
Đây cũng là chuyện Hồng Mông Ma giới thường làm, mỗi một lần xâm lấn, nhóm các đại ma sẽ nghĩ các lưu lại tung tích của mình thậm chí là kế thừa ở nhân gian. Thứ nhất có thể chế tạo ma đầu ở nhân gian, tu ma cũng vì thế được sinh ra, bọn họ là y bát Hồng Mông để lại sau khi xâm lấn, kế thừa tu vi đồng thời cũng chịu này ảnh hưởng khiến tính tình hỗn loạn, thô bạo, trở thành đồng lõa của Hồng Mông. Thứ hai có thể thông qua kế thừa, khi tất yếu hạ xuống pháp thân.
Trường Sinh Ma tôn kế thừa y bát năm đó Bát tí thiên ma để lại, ngoài ma công còn có tượng gỗ. Chỉ cần tế lên, Bát tí thiên ma có thể cảm nhận được, cũng cho pháp thân giáng lâm.
Tuy nhiên Trường Sinh Ma tôn nhận y bát của hắn thì cũng không ngốc, biết kêu gọi loại đại ma này không phải chuyện tốt, hắn tu ma đạo nhưng vẫn là bản thổ nhân loại, bản chất khác với Hồng Mông ma đầu, bởi vậy chưa bao giờ sử dụng, chỉ coi như quân bài ẩn giấu giống Tận Thiên Nhai của nhân tộc.
Đây cũng là lựa chọn của rất nhiều ma tu ở Đại Thiên Giới.
Mà Hồng Mông chư ma cũng không để ý việc này, dù sao đèn cứ để đó thì cũng sẽ có ngày châm lên. Sự hấp dẫn ma quỷ này, mặc dù biết rõ không thể nhận nhưng vẫn luôn có những nguyên nhân bức bách ngươi làm thế.
Hôm nay, Trường Sinh Ma tôn chỉ làm chuyện đã từng lặp lại vô số lần trong lịch sử thôi.
Ngay sau đó, khi pháp thân Bát tí thiên ma giáng lâm, hơi thở màu đen cuốn tới, nháy mắt nhuộm đáy sông đen thui.
Thấy thế, Hoàng Vô Cực hừ một tiếng: - Bát tí thiên ma, nếu như ngươi tự mình đến có lẽ ta sẽ sợ ngươi, nhưng giờ ngươi chỉ là một pháp thân!
Nói xong đã giơ cao Lượng Thiên xích đánh tới.
- Hả? Ma Chủ nhìn Hoàng Vô Cực, lộ ra vẻ khinh thường: - Hạng vô tri, thực sự nghĩ rằng bản tôn lưu lại thần thức, hạ xuống pháp thân là vì muốn cùng ngươi tranh tài sao?
Nói xong tám tay hắn cùng chặn công kích của Hoàng Vô Cực, chỉ có điều thân thể lay nhẹ cho thấy khi đối mặt với một kích toàn lực của chính giới Địa Tiên, hắn là Ma Chủ, nhưng pháp thân chỉ có được một phần trăm lực lượng vẫn không bằng.
Bát tí thiên ma lại không thèm để ý, hướng Hoàng Vô Cực há mồm thổi ra hắc khí.
Hắc khí tràn ngập lực lượng âm u, ngay cả Hoàng Vô Cực cũng không dám đón đỡ, cấp tốc lui ra phía sau, hắc khí và máu loãng gặp nhau, ngay cả nước sông cũng biến thành nước mực.
Nhưng bát tí thiên ma cũng không thừa cơ tiến công, ngược lại quay ra sau, tám tay cùng mở ra cắm tới không trung, sau khi đâm vào hư không. Tám tay cùng dùng sức, quát lên: - Mở!
Chỉ thấy không gian phía trước bị xé rách ra một lỗ hổng lớn.
Hư không xé rách, sau khe hở có vô số tử khí trào ra.
- Hồng Mông Tử Khí, là Hồng Mông Tử Khí. Chúng tiên đồng thời hô to, không chỉ có bọn họ, mà ngay cả đám Tà Vân đang giao chiến cũng thất thanh hô.
Bát tí thiên ma dùng sức bản thân khai thông Hồng Mông và chính giới, tạo ra một lối đi ở giữa. Chuyện này ngay cả Vân Thiên Lan cũng không làm được, theo lý Bát tí thiên ma chỉ là pháp thân cũng không thể làm được. Nhưng nếu hắn đã sớm có chuẩn bị, thậm chí từ lần trước xâm lấn đã có biện pháp dự phòng, làm an bài xong, như vậy mở ra một lối đi cũng không phải chuyện không thể nào.
Đương nhiên do Hồng Mông đại kiếp nạn chưa đến, thông đạo lâm thời xuất hiện cũng sẽ biến mất, nhưng trước khi nó biến mất thì ma vật từ bên trong lao ra cũng đã đủ đánh long trời lở đất.
Quả nhiên Bát tí thiên ma cười dài nói: - Đi thôi, các hài tử của ta, đi chinh chiến, đi sát phạt, đi cướp đoạt mọi thứ rồi hiến dâng cho ta!