Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 1402: . Trận quyết chiến cuối cùng (p3)



Ma vật cũng có mơ ước vào chính giới như quỷ vật. Chẳng qua quỷ vật thích năng lượng sinh mạng, vì nó có thể tẩm bổ cho căn nguyên của chúng, đại đa số ma vật thì thích huyết thực, tài nguyên.

Nhưng bất kể là ma hay là quỷ, ở trong mắt chúng không có gì khác nhau, chính là nhân gian là thế giới tài nguyên đào không kiệt, dùng vô tận.

Nó là hoa mầu, nó là quả dại, nó là vườn cây cứ cách ba ngàn năm thu gặt một lần, nó là châu báu, nó là của cải, là bảo tạng trọng địa cứ cách ba ngàn năm mở ra một lần. Là sơn dương, là dã thú, là đại hội săn bắn cách ba ngàn năm một lần!

Khi Bát tí thiên ma mở ra thông đạo tới Ma giới, vô số ma vật bừng lên, hoan hô, hưng phấn, kích động, reo hò, gầm thét.

Nhiều loại quỷ vật, các loại ma đầu cứ thế lao ra, ở dòng huyết hà trối dậy sát cơ.

- Cẩn thận!
Hoàng Vô Cực rung động kêu lên, Lượng Thiên Xích họa một cuộn sóng màu trắng quét tới ma vật.

Ma vật vừa mới lao ra thực lực chưa mạnh, vừa xuất hiện đã bị Hoàng Vô Cực đánh tan thành tro bụi, chúng tiên thấy thế cũng rung động.

Ngay sau đó, một đám Đại lực ngưu ma mạnh mẽ lao ra.

Đại lực ngưu ma chính là ma vật cấp Hóa hình, khí lực dũng mãnh nhất, là quân ma vật chính quy, tuy nhiên đối mặt với Địa Tiên thì vẫn bị Hoàng Vô Cực nhanh chóng tiêu diệt.

Nhưng ngay lúc Hoàng Vô Cực tiêu diệt ngưu ma, chỉ thấy trong thông đạo đột nhiên vươn ra một chiếc xúc tu màu đen đánh tới Hoàng Vô Cực. Hoàng Vô Cực xoay tay lại chém vào xúc tu, ở chỗ gãy phun ra rất nhiều mực đen.

Hoàng Vô Cực thầm kêu không tốt, tâm niệm biến đổi triệu hồi vòng bảo hộ, chỉ thấy mực đen chạm vào phát ra những tiếng xoẹt xoẹt rung động, đúng là trong nháy mắt ăn mòn pháp tráo của Hoàng Vô Cực. Cuối cùng Hoàng Vô Cực phải liên tục phủ thêm hơn mười tầng pháp tráo mới khó khăn ngăn cản nước đen xâm nhập. Chỉ là lúc hắn lùi lại để giữ khoảng cách, chủ nhân xúc tu đã ra khỏi thông đạo, là quái vật một có trăm nhánh xúc tu, trung tâm là một khối thịt bóng màu đen không có mắt, duy chỉ có xúc tu bay múa đầy trời.

- Là Hắc Sí!
Xa xa Quý Văn Trường kêu lên.

Hắc Sí chính là ma vật nổi danh Hồng Mông, hung hãn, ham ăn máu thịt, trong cơ thể có kịch độc chuyên phá các loại pháp tráo, không có thần trí mà chỉ hành động theo bản năng.

Hắc Sí vừa xuất hiện, Hoàng Vô Cực cũng ngưng trọng lên. Một con Hắc Sí hắn không sợ, nhưng ma vật này phiền toái ở chỗ có kịch độc phá tráo, nhưng xét đến cùng cũng là ma đầu cấp Tử Phủ, muốn đối phó Địa Tiên vẫn chưa đủ, chỉ có điều xuất hiện một con Hắc Sí thì cũng sẽ xuất hiện rất nhiều con. Mà nơi này còn là Huyết Hà giới của đối thủ.

Quả nhiên ngay sau đó, lại một con Hắc Sí đi ra, vì hình thể khổng lồ, thực lực dũng mãnh nên tốc độ không nhanh, chỉ là cứ không ngừng xông ra, số lượng thêm nhiều, Hoàng Vô Cực cũng cảm thấy đau đầu.

Nhất định phải lập tức xử lý Bát tí thiên ma, gián đoạn thông đạo!

Dù biết Bát tí thiên ma không thể duy trì thông đạo lâu, nhưng hắn không dám đánh cuộc, bởi vì hắn không biết trước khi thông đạo kết thúc sẽ còn quái vật gì đi qua.

Nếu chẳng may là đại ma cấp Tiên Đài, thậm chí là ma chủ Chân Tiên thì đúng là phiền phức rồi.

Nghĩ vậy, Hoàng Vô Cực vung Lượng Thiên xích đánh tới Bát tí thiên ma.

Bát tí thiên ma thực lực không bằng Hoàng Vô Cực, nhưng toàn lực tự bảo vệ mình vẫn có thể chống đỡ trong chốc lát, hắn điên cuồng hét lớn:
- Mau, mau, mau tới giết sạch những người này, đưa thi thể của bọn họ về, mang về! ! !

Theo tiếng hô, đám ma vật lao ra càng lúc càng nhiều. Mà nương theo lượng ma vật gia tăng, Hoàng Vô Cực phát hiện mình muốn tiêu diệt Bát tí thiên ma khó càng thêm khó.

Hoàng Vô Cực thầm kêu hỏng rồi, nếu tiếp tục như vậy, ma vật như vết dầu loang thành hình thì muốn tiêu diệt đối phương cũng khó.

Hắn hét lớn:
- Đường Kiếp, lúc này còn muốn dự phòng sao? Mau chọn bọn họ cùng ra đánh đi!

Nghe thế, Đường Kiếp thở dài:
- Nếu nói như vậy, mấy người các ngươi cũng xuất hiện đi.

Theo lời hắn nói, chỉ thấy quanh đó xuất hiện bốn đạo nhân ảnh lao nhanh tới, đúng là Thanh Long, Bàn Long, Chu Tước và Vân Mẫu Chiến Khôi.

Chu Tước đầu tàu gương mẫu xông vào đầu tiên:
- Đã sớm không kiên nhẫn được nữa, rốt cục cho bà cô xuất thủ rồi sao? Mấy người các ngươi còn không mau nhận lấy cái chết!

Dứt lời, Nam Minh Ly hỏa thần diệm quét tới.

Nam Minh Ly hỏa thần diệm đốt thần đốt hồn, dũng mãnh vô song, khiến một đám ma vật đồng thời trúng chiêu rú lên.

Nhất là Hắc Sí, ma vật vốn không sợ bị thương. Ngươi chặt xúc tu nó liền phun nọc độc, điển hình càng bị thương càng hung mãnh. Nhưng Chu Tước dùng Nam Minh Ly Hỏa chuyên đốt thần hồn, thương thế vô hình, kịch độc cũng khó có thể thi triển. Ngẫu nhiên phun ra được một ít lại bị Nam Minh Ly Hỏa đốt rụi.

Một hướng khác, Thanh Long cũng ha hả xông đến. Hắn thổi ngụm khí, chỉ thấy nước sông đảo lộn cuốn tới Huyết Hà yêu ma, sông nước ngưng tụ mang theo lực vạn quân khiến yêu ma cũng khó có thể chịu đựng, ma vật tu vi hơi thấp lập tức bị ép thành bánh thịt.

Tà Vân tức giận kêu lên:
- Huyết Hà lão nhân, huyết hà của ngươi sao lại bị người ta sử dụng?

Huyết Hà hừ một tiếng cũng không trả lời.

Thanh Long ngoài nhập đạo vận mệnh còn tinh thông ngũ hành, tự ý khống thủy.

Huyết Hà tuy là bản thể của nó nhưng cũng thuộc thủy, Thanh Long đương nhiên có thể khống chế.

Nếu hắn dốc toàn lực ứng đối thì cũng có thể kháng cự sự khống chế của Thanh Long. Vấn đề là giờ hắn còn đang cùng Đường Kiếp tác chiến, thực lực của Đường Kiếp đã hiển lộ vào lần trước, tuy rằng lần này vì nguyên nhân nào đó khiến thực lực của Đường Kiếp giảm xuống, nhưng hắn vì đối phó Vân Thiên Lan cũng đã trả giá không ít, thế cho nên thực lực cũng giảm xuống. Hai Địa Tiên có thể nói là mạnh nhất ở đây, kẻ tám lạng người nửa cân, thế cho đâu rỗi rãi quản Thanh Long.

So sánh với Thanh Long có lực khống chế kinh người, Bàn long thô bạo đơn giản hơn, nó trực tiếp hóa nguyên hình, đầu sinh hai sừng, thân ngắn, trên người còn đầy mụn nhọt, quái thú hình rồng há miệng, một khí tức hung mãng phun ra.

Cuối cùng chính là Vân Mẫu Chiến Khôi.

So sánh với ba người kia, nó có vai trò thấp nhất. Cứ như vậy bước tới, dù không gia tốc nhưng chăm đi sẽ tới nơi. Trận vân không hiện, không có tinh quang mà đen ngòm trông rất bình thường, duy có người quen mới biết đây là biểu hiện tận cùng của nội liễm.

Một con Hắc Ma vừa lúc đi ra thông đạo, ma đầu này ở Tinh La giới quả thực là ác mộng. Toàn thân nó là ngọn lửa màu đen, hắc hỏa ngưng tụ thành hắc hỏa tiên, quất vào người mang tới tận thống khổ, cũng có nhiếp hồn pháp độc đáo khiến người ta mất đi ý chí chiến đấu, còn dũng mãnh gan dạ rất khó đánh chết, quả thực mỗi ma vật Hồng Mông Giới ai cũng có khí lực cường tráng, thiên tính cứng cỏi, đây cũng là do hoàn cảnh sinh tồn ở Hồng Mông Giới quyết định. Trong hoàn cảnh đó, sinh mạng không đủ mạnh và dũng mãnh sẽ sớm bị đào thải.

Hắc Ma là bóng đen trong lòng mọi người, dù là Địa Tiên muốn đánh chết nó cũng phải tốn chút công phu.

Tuy nhiên Hắc Ma không tìm được đối thủ tốt, nó vừa mới đi ra liền gặp phải Vân Mẫu Chiến Khôi. Hắc Ma há miệng phun âm lãng, âm lãng ở trong nước hóa thành bóng ma âm trầm nhe nanh múa vuốt đánh vào tâm trí mọi người, Vân Mẫu Chiến Khôi cũng không để ý, tùy ý để hắc hỏa bám đầy người.

Nó vốn không phải sinh linh, cũng không có thần hồn, lại càng không biết sợ hãi, công kích nhằm vào chỗ mềm mại nhất là lòng người không có chút tác dụng gì với Vân Mẫu Chiến Khôi.

Đồng thời Vân Mẫu Chiến Khôi giơ cánh tay lên, chụp vào Hắc Ma.

Hắc Ma rít gào, nó thô bỉ nhưng không ngu, mắt thấy nhiếp hồn vô công liền thay đổi chủ ý huy động hắc hỏa tiên. Chỉ tiếc hiệu quả của hắc hỏa tiên cũng không có ý nghĩa gì với Vân Mẫu Chiến Khôi. Lửa ở trường tiên quật vào tinh kim thạch chỉ sinh ra một đóa hoa lửa, Vân Mẫu Chiến Khôi đã ngay lập tức kéo gần khoảng cách hai người, cứ như vậy giữ cổ Hắc Ma đang uốn éo, cổ của Hắc Ma cứ thế bị Vân Mẫu Chiến Khôi nhẹ nhàng vặn gãy, nhẹ nhàng như không hề có lực.

Hồng Mông ma vật không dễ chết như vậy, đối với nó gãy cổ không phải là vết thương trí mạng, ngay cả mất đầu cũng có thể tái sinh. Hắc Ma rít gào đánh Vân Mẫu Chiến Khôi, đồng thời trong cơ thể sinh ra khói đen bắt đầu khôi phục thương thế. Nhưng ngay sau đó, Hắc Ma nghiêng đầu nhìn trên người đối phương đột nhiên lóe lên hào quang kỳ dị.

Lốm đa lốm đốm, chợt lóe chợt lóe, xen lẫn hội tụ, hóa làm hào quang xông tới, theo vết thương trên cổ hắn dũng mãnh tràn vào, nháy mắt che khuất tính mạng của nó...

Một kích mất mạng!

Bốn Tiên Đài, vừa ra tay đã rung động toàn trường, cũng làm đám Hoàng Vô Cực phấn chấn.

Diệp Vân Tử cười to nói:
- Còn không bó tay chịu trói!

Theo hắn, Đường Kiếp kéo bốn gã thuộc hạ tiên cấp gia nhập tuyệt đối đã định Càn Khôn, đám người Huyết Hà Chi Chủ tất bại.

Không ngờ Đường Kiếp ngược lại thở dài một tiếng.

Nói:
- Giờ cao hứng còn quá sớm.

Cái gì?

Chúng tiên suýt nữa bị Đường Kiếp nói một câu nghẹn chết.

Đường Kiếp có ý gì?

Chẳng lẽ đối phương còn có chuẩn bị lợi hại hơn ở phía sau?

Đường Kiếp cũng nhìn Hỏa Thiên Tôn.

Hắn mỉm cười:
- Có cái tên phản bội kia, các ngươi còn tưởng đối phương không biết sự hiện hữu của đám Thanh Long sao? Nếu đã biết mà còn dám tuyên chiến, ngươi cho rằng bọn họ không có chuẩn bị sao?

Hỏa Thiên Tôn bật cười ha hả:
- Biết không lừa được ngươi, Đường Kiếp. Tuy nhiên ngươi chỉ biết chúng ta có chuẩn bị, lại không biết đó là gì rồi.

Đường Kiếp phất tay bức lui Huyết Hà Chi Chủ, nhún nhún vai trả lời:
- Ta không phải người biết tuốt, dù có chuyện không biết cũng là bình thường. Ngươi có thủ đoạn gì thì lấy ra đi, ta đang chờ lĩnh giáo đây.

Hỏa Thiên Tôn cười ha hả vài tiếng:
- Nếu như vậy...

- Động thủ!


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com