Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 1403: . Trận quyết chiến cuối cùng (p4)



- Động thủ!

- Động thủ! !

- Động thủ! ! !

Một tiếng rống chấn động Huyết Hà, chấn động thiên địa, hóa làm gió lốc cuồng bạo mãnh liệt, rung động thiên địa, lọt vào tai chúng tiên làm họ rung động, thần tiên cũng run sợ, phản ứng chậm đi một chút.

Ngay lúc tiếng rống vang lên đồng thời, một tấm lụa màu tuyết hiện ra.

- NGAO!
Quý Văn Trường thống khổ gào thét.

Thân thể hắn trong nháy mắt bị chém thành hai khúc, pháp lực cuồng bạo dũng mãnh tiến vào trong cơ thể khiến hắn nứt ra lần nữa.

- Quảng Nguyên Tử!
Hoàng Vô Cực gầm lên.

Người đột nhiên xuất thủ đánh lén là Quảng Nguyên Tử.

Cũng vì thế, Quý Văn Trường mới hoàn toàn không có phòng bị, một kích trọng thương.

Một bàn tay lửa xuất hiện bắt lấy chân linh của Quý Văn Trường, đúng là Hỗn độn chân viêm muốn một kích giết chết Quý Văn Trường, khiến hắn không thể tiếp tục phục sinh.

Thanh Long và Chu Tước gần đó đồng thời ra tay, ngăn trở Hỗn độn chân viêm của Hỏa Thiên Tôn, cứng rắn đè ép trở về.

Đồng thời Cô Xạ tiên tử, Mục Tự Dương và Nhiên Tình hoa hậu lao tới đánh Quảng Nguyên Tử.

Lúc này, mọi người tràn đầy lửa giận.

Đúng lúc này, một đạo kiếm quang lao tới.

Kiếm quang mang theo màu u lam như tử thần chiếu vào lòng người, nhưng không khiến ai có cảm giác khủng bố.

Đang ngưng tụ sinh mạng Quý Văn Trường cảm giác không tốt, hắn tuyệt vọng lớn kêu thành tiếng:
- Không! ! !

Kiếm quang màu lam hung hăng đánh vào chân linh Quý Văn Trường.

Chân linh đã tu thành chân thần của Quý Văn Trường bị kiếm này chém thành hai nửa, dưới kiếm quang, bất diệt chân linh tựa như băng tuyết tan rã dưới ánh mắt trời, tiêu tan không thấy. Tiên lực mất đi khống chế ầm ầm nổ tung, hóa thành sóng khí thổi quét tứ phương.

- Lão Quý!
Cô Xạ tiên tử đau lòng kêu gọi.

Bạn tốt nhiều năm, Cô Xạ tiên tử không thể tin được hắn cứ như vậy mà đi rồi.

Tiên nhân bất tử, nhưng không phải tuyệt đối.

Tiên nhân được xưng bất tử bất diệt kỳ thật cũng có biện pháp có thể ứng đối. Kia hao hết tiên khí, khiến hắn không thể tái sinh là một biện pháp, một kích diệt thần cũng là một biện pháp...

Xa xa, một nam tử đứng sừng sững, cầm trường kiếm đầy đạo vân xanh kỳ dị nhìn bọn họ cười lạnh.

- Tận Thiên Nhai!
Cô Xạ tiên tử nghiến răng phun ra mấy chữ này.

Một kiếm kia đúng là do Tận Thiên Nhai đánh ra, còn là dùng thanh kiếm trong tay hắn!

- Đúng vậy, là ta.
Tận Thiên Nhai cười hì hì trả lời.

- Vì sao? Vì sao ngươi làm như vậy?
Cô Xạ tiên tử rống giận:
- Lần trước ngươi ra tay là vì muốn lấy lại đồ của mình, chúng ta không so đo. Lần này là vì sao?

- Vì sao? Đương nhiên là vì chuôi trảm thần kiếm rồi.
Tận Thiên Nhai cười to:
- Huyết Hà Chi Chủ lấy Trảm thần kiếm làm đại giá mời ta ra tay, chém chết ít nhất một vị Địa Tiên. Giờ ta hoàn thành rồi, chư vị chịu giơ cao đánh khẽ thả ta đi, ta cam đoan không quấy rầy chư vị.

Nói xong cứ thế bay đi.

- Để mạng lại!

Cô Xạ tiên tử lao đi, bỏ cả chiến trường cũng muốn giữ Tận Thiên Nhai lại.

Hai người một chạy một đuổi, nháy mắt đã đi rất xa.

Thiên Nhai Hải Các xưng hùng không gian, có khả năng trong nháy mắt vượt qua nghìn dặm, tốc độ của Cô Xạ tiên tử không cần bàn. Nhưng tốc độ Tận Thiên Nhai cũng cực nhanh, quan trọng nhất là thân thể hắn ở trong Huyết Hà, có Huyết Hà Chi Chủ tương trợ nên tốc độ không kém là bao.

Hai người một chạy một đuổi, Tận Thiên Nhai rốt cuộc vẫn không vượt được Cô Xạ tiên tử.

Mắt thấy Cô Xạ tiên tử càng đuổi càng gần, Tận Thiên Nhai ngừng lại, cứ thế chờ bà.

Cô Xạ tiên tử nói:
- Rốt cuộc biết chạy không thoát rồi sao?

Ngọc thủ vung lên, vô số sợi tơ bắn về phía Tận Thiên Nhai.

Sợi tơ nhìn như đơn giản, kỳ thật đều là khe nứt không gian. Thiên Nhai Hải Các sở trường không gian, vừa có thể trong nháy mắt vượt qua nghìn dặm và am hiểu không gian thiết cát.

Mà so sánh với Tiêu Dao Tiên Tôn, không gian thiết cát của Cô Xạ tiên tử càng thêm âm nhu khó phân biệt.

Tận Thiên Nhai khẽ thở dài:
- Cần gì phải thế, để ta rời đi không tốt sao? Lại còn muốn tìm chết.

Khí thế trong cơ thể đột biến, bắt đầu không ngừng đề thăng, càng phát triển càng mạnh, cuối cùng phá tan Địa Tiên cảnh giới...

——————————

- Quảng Nguyên tử! ! !
Trên chiến trường, Nhiên Tình hoa hậu nói:
- Tại sao phải làm như vậy?

Quảng Nguyên Tử bùng lên đánh lén khiến mọi người trở tay không kịp, chỉ không ai nghĩ ra sao hắn lại làm như vậy.

Nhiều năm trước tới nay, nhân loại Huyết Hà giới vẫn bị yêu ma hai tộc ức hiếp, trận chiến Tê Hà Giới khởi xướng với nhân loại cũng chính là giải phóng.

Vì sao Quảng Nguyên Tử lại phản bội?

Chúng tiên nghĩ mãi mà không rõ, cũng không thể giải thích vì sao.

Quảng Nguyên Tử cũng không rên một tiếng, chỉ toàn lực chống lại Nhiên Tình hoa hậu và Mục Tự Dương liên kết công kích.

Lúc này, tuy Quý Văn Trường chết thảm, Quảng Nguyên Tử làm phản, Cô Xạ tiên tử lại bị Tận Thiên Nhai dẫn đi, nhưng tổng thể thực lực vẫn là Tê Hà chiếm ưu thế. Nếu cứ thế đánh tiếp, cuối cùng người thắng sẽ là Tê Hà Giới.

Nhưng vào lúc này, một vùng nước sông tách ra để lộ xích hồng dưới đáy sông.

Ở sâu trong bùn, một khối khô cốt hình người chậm rãi dâng lên.

Hài cốt mang theo uy áp kinh người, uy áp này khiến dòng nước rút lui, mà ngay chúng tiên cũng cảm thấy run sợ từ nội tâm.

Không thể nghi ngờ, cỗ hài cốt này khi còn sống tất là đại nhân vật nào đó.

Không biết đại nhân vật này dùng thủ đoạn gì khiến mình không bị Quy Khư mà còn bảo lưu một phần pháp lực. Riêng thủ đoạn thông thiên này, tiên nhân bình thường chưa chắc làm được. Địa Tiên không được, Chân Tiên cũng không được, cho dù là Kim tiên cũng chưa chắc.

Chẳng lẽ...

Mọi người cùng có một ý nghĩ.

Quả nhiên Huyết Hà Chi Chủ cười ha hả:
- Các ngươi không phải muốn xem thủ đoạn cuối cùng sao? Hôm nay cho các ngươi xem rõ ràng. Đúng vậy, đây là bất diệt kim thần của tiên đế Ngọc Thành Tử đứng đầu Vạn Giới Vương Đình năm đó lưu lại! Quảng Nguyên Tử vì sao làm phản? Nguyên nhân rất đơn giản, đó là hắn biết các ngươi không thắng được! Hiện tại phản chiến, hắn còn có thể tìm một đường sống cho chính mình, cho người của hắn!

- Ngươi nói bậy! Di hài Ngọc Thành Tử sao lại ở đây?
Nhiên Tình hoa hậu lên tiếng.

- Vì sao không thể?
Huyết Hà cười lạnh.

Hắn vung tay lên, Huyết Hà biến hóa. Nước sông như ảo cảnh hóa thành hư không.

Trong hư không có một thịnh thế hoa cung, đúng là Vạn Giới Vương Đình. Từ trong Vương đình có thân ảnh bay ra, thân ảnh như điện bay vào hư không, cũng không biết bay bao lâu mới dừng lại, đi tới bên một tinh cầu.

Nam tử kia dừng lại, trên có ánh sáng chiếu rọi, không thấy rõ khuôn mặt.

Chỉ thấy hắn chắp hai tay sau lưng nhìn tinh cầu, như đang nói gì đó nhưng nghe không rõ. Sau đó trong tay có thêm một vật, là một thanh trường kiếm hình thù kỳ lạ.

Nam tử kia cứ thế cầm trường kiếm chém xuống tinh cầu, kiếm quang tăng vọt, hóa làm lưu quang chém mạnh vào tinh cầu kia.

Vì thế tinh cầu kia bị chia làm hai nửa, tự tách ra nhưng không rời nhau quá xa, chỉ lẳng lặng treo trên không trung.

Mà sau khhi bổ ra một kiếm này, kiếm trong tay nam tử cũng vỡ vụn biến thành hai thanh. Một thanh ánh sáng màu xám trắng, phong cách cổ xưa hùng vĩ, ném vào nửa hành tinh. Một cây ánh sáng màu xanh thẳm, trong trẻo nhưng lạnh lùng đầy âm hàn ném vào nửa còn lại.

Cùng lúc đó, nam tử kia cũng hạ xuống. Hắn nhảy xuống giữa sông. Sông kia là dòng sông lớn nhất, quanh năm đỏ thẫm, đỏ tươi như máu, là nơi tu thành đại yêu. Nam tử kia nhảy vào thì máu thịt nổ tung, máu tươi chảy vào trong đó khiến dòng sông sôi trào lên, mờ mờ ảo ảo có tiếng sấm rít gào. Hài cốt của hắn chìm xuống đáy sông, khuất sau lớp bùn không còn bóng dáng.

Thấy thế, tất cả mọi người chấn kinh.

Nhiên Tình hoa hậu run run rẩy rẩy chỉ vào hình ảnh nói:
- Chẳng lẽ nói, đó là...

- Đó là Tê Hà Giới.
Đường Kiếp thản nhiên nói, ánh mắt nhìn nửa tinh cầu trên huyết sắc quang ảnh. Hắn từng nghi hoặc sao hình thù Tê Hà Giới đặc thù như thế, dù sao những tinh cầu khác không có tinh cầu nào kết cấu hình cái bát giống như Tê Hà Giới.

Tới giờ hắn mới hiểu, hoá ra Tê Hà Giới và Huyết Hà giới vốn là nhất thể, chẳng qua bị Đại Năng dùng một kiếm chém thành hai nửa, khó trách khoảng cách hai giới gần như thế. Mà Huyết Hà Chi Chủ tuy là đại yêu có bản chất bình thường. Sau khi có máu Đại Năng mới thoát thai hoán cốt.

Kiếm rơi vào Tê Hà Giới rõ ràng là vô thượng đạo binh của phái Tẩy Nguyệt, Đạo Binh Thiên Tuyền Diệt Thần Kiếm!

Về phần thanh kiếm màu xanh rơi vào Huyết Hà giới chính là Trảm thần kiếm Tận Thiên Nhai cầm lúc trước.

Diệt thần cũng tốt, Trảm thần cũng thế, tác dụng gần nhau, có tác dụng công kích chân thần, có năng lực uy hiếp, nếu nói là có cùng nguồn gốc cũng hợp lý.

Mà cũng chỉ có tiên đế mới có thể sử dụng bảo vật như vậy, mới có thể chia ra hai thanh kiếm mà còn giữ uy lực thành vô thượng chí bảo như thế.

Đường Kiếp quay lại nhìn Thanh Long, quả nhiên hắn biến sắc nói:
- Hiên Viên kiếm! Hiên Viên kiếm của tiên đế!

Đường Kiếp vội hỏi:
- Ngươi nói người kia là tiên đế?

Thanh Long lắc đầu:
- Ta không biết!

Đường Kiếp nhíu mày:
- Không phải ngươi biết tiên đế sao? Như thế nào không biết?

- Bởi vì không ai biết hắn có hình dạng thế nào. Mỗi một lần gặp hắn ta đều quên mất bộ dáng của hắn, mãi khi gặp lại mới có thể nhớ ra. Nhưng sau đó có cố gắng thế nào cũng không thể. Đó là oai của tiên đế, người thường không thể nhận ra, không thể nói, không thể tả, không thể nhớ, không thể thuật...

Huyết Hà biến thành, chung quy chỉ là ảo giác chứ không có bề ngoài của tiên đế, không có thần thông, Thanh Long không thể xác nhận. Nhưng hình dạng của Hiên Viên kiếm thì hắn vĩnh viễn không quên.

Thế nên dù Thanh Long không thể xác nhận, nhưng tận đáy lòng cũng đã nhận định đây là di hài tiên đế. Hắn không dám tin mà nhìn về phía Huyết Hà, Huyết Hà Chi Chủ do một phần tiên đế biến thành, ở trình độ nào đó có thể nói là hóa thân của tiên đế. Thế nên, Thanh Long lắc đầu:
- Điều này sao có thể?

Huyết Hà Chi Chủ cười ha hả nói:
- Mặc kệ các ngươi tin hay không, hôm nay đều phải chết ở nơi này! Ra cho ta!


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com