Nơi từng là hoàng thành của nhân loại, đế đô một nước, hiện giờ đã trở thành âm phủ, thành quỷ thành trên mặt đất.
Vô số quỷ vật qua lại, mặc dù số lượng đông đúc lại âm trầm an tĩnh không hề huyên náo.
Quỷ thành vẫn luôn yên tĩnh như vậy.
Yên lặng như tờ.
Nhưng trong sự tịch liêu này, nếu dụng tâm lắng nghe sẽ phát hiện ngoài tiếng âm phong gào thét còn mơ hồ có tiếng khóc than kêu cứu, như tiếng quỷ khóc truyền đến. Thanh âm này lúc đứt lúc nối, khi xa khi gần, từ bốn phương tám hướng ùa đến rồi theo gió phiêu tán khắp nơi. Nếu cẩn thận hơn còn phát hiện nó đến từ lòng đất.
Tiếng khóc dưới đất không ảnh hưởng đến quỷ vật trên mặt đất.
Người cùng quỷ như điên đảo trật tự, quỷ vật ở trên, nhân loại ở dưới, trời đất như nghịch chuyển.
Mà ở chính giữa sự nghịch chuyển này, từng đạo pháp lực linh khí kết thành tuyến đang nhanh chóng xuyên qua toàn thành, đan vào thành một mạng lưới trận pháp, lóng lánh hào quang quỷ mị.
Trung tâm mạng lưới này nằm ở hoàng cung trong thiên đô.
Nơi từng là hoàng cung giờ do quỷ vật chiếm cứ, phóng mắt nhìn lại, cả đại điện chật ních quỷ vương bậc cao, số lượng chừng gần ngàn con.
Gần ngàn quỷ vương bậc cao, tuy nhiều nhưng không huyên náo, chỉ lặng yên đứng ở nơi đó.
Bảo tọa từng là của Hoàng đế có một đại quỷ đang ngồi.
Nói là ngồi không bằng nói là chiếm cứ. Bởi vì nửa thân dưới của nó là sương trắng, không ngừng xoay tròn phát ra tiếng ô ô. Nửa trên cũng là hình bánh xe, luân phiên lóe ra hắc sắc hào quang, giống như ánh mắt đang nhấp nháy, thoạt nhìn quỷ dị vô cùng.
Đó chính là Minh hoàng Chiêu La.
Chiêu La không có miệng, bởi vậy hắn nói chuyện bằng cách chấn động sương dưới thân thể mình.
Chỉ thấy nửa người bằng sương như cái miệng khép mở truyền ra âm thanh: - Cửu khúc hoàng tuyền trận kiến thiết chậm chạp, mười hai đạo minh luân giờ chỉ còn chín đạo. Hà Quỷ Vương, ngươi đáng bị tội gì?
Một gã Hà Mã Quỷ Vương phủ phục trên mặt đất: - Lần trước Vô Tâm chư Vương mất tích, bố trí bên thuộc hạ không được bổ sung. Lại có nhân loại phản kích chiếm Quỷ Kim Sơn, Lưu Sa Khanh, làm cho mấy chỗ tài nguyên trọng yếu thất thủ, không thể không đi nơi khác nên đến trễ.
Giọng Chiêu La đột nhiên bén nhọn: - Nghe ngươi nói thì mọi việc đều là trách nhiệm của ta rồi?
Hà Quỷ Vương quỳ rạp trên mặt đất: - Thuộc hạ không dám, hiện tại đã hoàn thành bổ sung tài nguyên, chỉ cần cho tiểu nhân một ngày, không, nửa ngày là có thể hoàn công.
- Không, ngươi nhiều nhất chỉ có hai canh giờ thôi. Ta mặc kệ ngươi dùng biện pháp gì, nếu ngươi không thể hoàn thành sau hai canh giờ thì sẽ không còn người tên Hà Quỷ Vương nữa.
Hà Quỷ Vương kinh hãi: - Thời gian quá gấp, kính xin bệ hạ rộng lượng.
Chiêu La buồn bã nói : - Ta cũng muốn cho ngươi thời gian, nhưng đám nhân loại đáng chết không cho.
Theo lời hắn nói, quỷ vụ biến đổi bất ngờ, mơ hồ hiện ra hình dạng ngọn sóng cuốn gợn.
Chư quỷ kinh hãi, cùng nhau gào thét: - Là nhân loại đến.
Chiêu La hét lên: - Còn không mau cút đi hành sự!
- Tuân mệnh! Hà Quỷ Vương biết không còn đường cò kè mặc cả, hóa làm cơn lốc bay đi.
Chiêu La nói: - Những người còn lại chuẩn bị nghênh chiến!
- Hống!
- Hí!
- Hí!
Các loại quái thanh đồng thời vang lên, bén nhọn, tục tằn, nặng nề dạng gì cũng có, mặc dù không giống nhau những cùng mãnh liệt thể hiện một ý nguyện:
Chiến!
Tử chiến!
Huyết chiến!
Tuyệt chiến!
Bầu trời phía xa, hào quang lao tới xé rách hắc khí, soi sáng bình minh, lộ ra nhật nguyệt, thắp sáng càn khôn.
Giống đào ra trong tấm màn đen một cái động lớn, quang minh và hắc ám lần lượt đổi chỗ, cùng tồn tại, cùng tranh đấu. Bốn phương tám hướng không ngừng có màn đen mang ý đồ ăn mòn xông tới nhưng cũng không ngừng bị ánh sáng xua đuổi, hòa tan.
Vào lúc ánh sáng và màn đêm tranh đoạt, vô số nhân loại tu giả xuất hiện trong màn sáng kia.
Khi màn hắc ám buông xuống, ánh sáng như nằm trong động.
Dẫn đầu là Nguyên Thiên Trọng, ở phía sau hắn còn có Mạnh Kỳ Hồng, Hồng Loan tiên tử, Thường Hi Nhiên, mà ở một bên khác do Đường Kiếp dẫn đầu, Vệ Thiên Xung Vương Phá Sát... Mà phía sau bọn họ là rất nhiều tu giả Thiên Tâm Cảnh, từ hóa hồn xuống, hàng nghìn Thiên Tâm, hàng nghìn Thoát Phàm tạo thành đội hình khổng lồ.
Một trận chiến này, có thể nói đã tụ tập hết toàn hộ tu giả nhân loại của Viêm Dương giới.
Vì phá hỏng kế hoạch của Minh hoàng, vì cứu vớt hàng triệu nhân loại, Đường Kiếp Nguyên Thiên Trọng lần này đúng là ăn về cả ngã về không.
Đứng trên không trung, Nguyên Thiên Trọng nhìn xuống dưới, lớn tiếng nói: - Toàn lực ra tay, không cần khoan dung, Giết!
- Giết!
- Giết!
- Giết!
Theo lời Nguyên Thiên Trọng nói, tất cả tu giả đồng thời hô to.
Chiến đấu đến giờ phút này, không nói nhảm, không khiêu khích, không hàn huyên, chỉ đồng thanh hô giết, đồng thời ra tay.
Pháp lực và linh triều mãnh liệt bắt đầu xuất hiện, tụ lại, liên tiếp hình thành khí thế lớn hơn nữa, sau đó không ngừng đề thăng. Lấy đơn vị vạn người liên kết thi triển, hình thành nên tràng cảnh đồ sộ.
Đây là quy mô liên kết tu giả cấp cao nhất, liên kết như vậy, lực lượng khủng bố tới tiên nhân cũng không dám cứng rắn chống đỡ mà phải tránh lui. Theo lực lượng này xuất hiện, trong nháy mắt nó khu trừ hắc ám, ánh sáng ngàn dặm trừ đi mọi lo lắng, duy chỉ có một ngọn núi cao vô tận linh khí đột ngột mọc lên, sừng sững phía chân trời, chiếm cứ tầm nhìn.
Mà đang ở trên đàn dài liên thủ, Minh hoàng Chiêu La cũng phát ra một tiếng hí dài.
Trong âm thanh hí hét, vô số Quỷ Vương quỷ tướng cùng rít lên triển khai tập kích.
Theo vạn quỷ liên kết, chỉ thấy màn sương đen cuồn cuộn nổi lên hướng tới linh sơn kiếm khí, ý đồ áp chế linh sơn, không khí lo âu cũng tái xuất hiện. Tuy nhiên ngay sau đó, kiếm khí Linh sơn phát triển, còn có xu hướng nghiền nát quỷ vụ. Thiên địa luân phiên tranh đoạt giữa sáng và tối, lúc sáng lúc tối, âm dương lần lượt thay đổi.
Tranh đoạt như vậy cũng không tiến hành quá lâu.
Chiến trận liên hợp là thủ đoạn phức tạp, cần trí tuệ mới có thể vận dụng, đây cũng là lý do vì sao quỷ thuyền đều tìm quỷ vật khai trí. Số lượng quỷ tộc nhiều hơn nhân loại nhưng khai trí hữu hạn. Lại thêm nhân loại chủ động, ứng biến chậm đi, bởi vậy lần liên hợp này, uy thế thuộc về tu giả nhân loại.
Bởi vậy trong cuộc tranh đoạt này, tu giả nhân loại chiếm ưu thế.
Ngay sau đó, kiếm khí Linh sơn dần dần đọng lại, Nguyên Thiên Trọng hô một câu - Lạc!
Kiếm khí Linh sơn lao xuống dưới.
- Hí! Minh hoàng Chiêu La nhìn lên không trung, phần thân gió xoáy có hơn mười con mắt màu đen lóe sáng, hô to: - Thối lui!
Trong hoàng cung, tất cả Quỷ Vương bậc cao cùng nhẹ nhàng lui lại.
Kiếm khí Linh sơn ầm ầm hạ xuống, mặc dù bị quỷ tộc liên thủ đã suy yếu tám phần uy lực, nhưng hai thành còn dư lại cũng có thể sánh với một vị Địa Tiên toàn lực ra tay.
Kiếm khí khổng lồ cứ thế nện xuống, nương theo tiếng ầm ầm chấn động, cả hoàng cung bị san bằng, như một bàn tay lướt trên cát khiến kiếm trúc kia không còn sót lại chút gì.
Ngoại trừ hoàng cung, còn có một vài quỷ vương bậc cao không kịp chạy, phản ứng chậm một chút, hoặc là vụng về đến không biết trốn tránh, cứ như vậy bị Linh sơn đè bẹp.
Chỉ một cú đánh, hơn mười Quỷ Vương bậc cao ngã xuống, dư ba không giảm, lại đuổi theo mấy trăm Quỷ Vương bậc cao, trong đó lại có vài chục yên ngã xuống, còn lại trọng thương. Về phần tiểu quỷ chết đi vô số.
Ngay sau đó, tân kiếm khí linh sơn lại lần nữa ngưng tụ, như ẩn như hiện trên không trung.
Minh hoàng Chiêu La hí lên nói: - Phản kích! ! !
Theo tiếng kêu của hắn, từng con quỷ ưng đằng không bay lên đàn dài trên không. Nhóm quỷ tộc lần nữa liên hợp, kéo dài thời gian không để đối phương liên kết chiến trận lần nữa.
Đây là hình thái của chiến tranh đại quy mô, liên hợp cùng đối hợp, sáng tạo sát thương khủng bố không gì sánh bằng.
Trong quá trình này, nhóm quỷ tộc do có ít quỷ vật trí tuệ và cao đẳng mà bị vây trong hoàn cảnh xấu, nhưng quỷ vật khuyết thiếu trí tuệ có thể dùng làm vật hi sinh tiến hành bỏ mạng xung phong lại đông gấp trăm ngàn lần quỷ tộc có trí tuệ.
Chúng không thể phát huy ưu thế liên hợp nhưng số lượng lớn, không sợ chết, tinh thần tre già măng mọc, dũng cảm xung phong, đồng dạng tạo ra uy hiếp lớn cho nhân tộc.
Sự thật là ưu thế của nhân loại chỉ ở vòng thứ nhất.
Giống như mọi cuộc đánh lén, công kích vòng thứ nhất mượn việc đánh lén chiếm tiện nghi, khiến đối phương trọng thương, kế tiếp vẫn phải lấy cứng đối cứng đọ sức. Mà cách đấu này thì quỷ tộc lại ưu thế.
Nhiều quỷ tộc không sợ chết đánh thẳng vào nhân tộc trên bầu trời, công kích của bọn nó có lẽ không coi vào đâu, nhưng mỗi một điểm công kích cũng đồng dạng tiêu hao năng lượng kiếm khí Linh sơn, suy yếu uy lực của nó. Đồng dạng, một ít quỷ vật thực lực khá mạnh có thể phát ra công kích ảnh hưởng tâm thần khiến tu giả không thể tập trung kết trận.
Đại trận vạn người liên hợp cũng không phải chuyện dễ. Thần hồn nối liền liên tiếp, một khi gián đoạn sẽ không thể gia nhập nữa, trừ phi mọi người cùng gián đoạn một lúc.
Nhưng mà đây là chuyện không thể nào.
Liên hợp xưa nay càng nhiều người thì hiệu suất lại càng thấp, về bản chất mà nói, nếu như trong tình huống đột phát liên hợp, hiệu suất của nhân loại tuyệt đối không hơn quỷ vật —— vì tính kỷ luật của quỷ vật thật sự quá mạnh mẽ.
Đây cũng là vì sao khi bị đánh bất ngờ, quỷ tộc còn có thể liên hợp chống cự, nếu đổi là nhân loại sẽ không thể liên hợp nhanh như vậy trong thời gian ngắn. Nhân loại tu giả chiếm tiện nghi hoàn toàn là nhờ bọn họ chủ động xuất kích, chuẩn bị mai phục.
Nhưng cũng vì thế, một khi mất trận, tu giả nhân loại sẽ không còn khả năng gia nhập chiến trận.
Mất trận có nhiều nguyên nhân, có thể do bị quỷ vật nhiếp tâm nên sai lầm, có người thì thực lực không đủ, nhưng bất kể là loại nào, mất chính là mất.
Người mất trận chỉ có thể cô độc tác chiến, mà uy lực chiến trận cũng sẽ không ngừng suy yếu.
Trên bầu trời, rất đông quỷ vật gào thét, không tiếc hết thảy sử dụng nhiếp tâm pháp thuật ảnh hưởng tâm trí tu giả, một vài quỷ vật hung hãn thì nhào tới quần chiến với tu giả.
Oanh!
Kiếm khí Linh sơn lần hai rốt cục hạ xuống, tuy rằng uy lực yếu đi vài phần nhưng cũng bình gọn một khu vực cùng với tất cả quỷ vật không kịp chạy trốn.