Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 1407: . Thiên đô



Hôm đó trở thành ngày đau thương nhất trong lịch sử Huyết Hà giới, bát đại tiên Huyết Hà giới toàn bộ ngã xuống, không một ai may mắn tồn tại.

Bát tiên chết đi, Huyết Hà giới cũng chính thức biến mất khỏi lịch sử, dưới sự tiến hành của tịnh giới đại trận thì chỉ còn một Tê Hà Giới đầy đủ.

Huyết Hà chết đi, hài cốt tiên đế không động đậy được nữa, dù người khác làm gì cũng không có phản ứng. Vân Thiên Lan tự mình ra tay mang về Tẩy Nguyệt tiểu trúc, ngày ngày quan sát mong có được lĩnh ngộ. Hai con quái ngư biến mất không thấy gì nữa, ai cũng không thể phát hiện tung tích của chúng. Trảm thần kiếm được Hứa Quang Hoa mang về làm bảo vật trấn phái Thiên Nhai Hải Các.

Đến bước này, chiến tranh tu giới kết thúc, chỉ còn giai đoạn thâu tóm cuối cùng.

Chỉ là ngẫu nhiên, trong Tham Thần điện, Đường Kiếp ngồi ngay ngắn trong điện, chân mày vẫn nhăn lại.

Lo lắng trong lòng không vì thắng lợi lần này mà được cởi bỏ, ngược lại càng thêm sâu dày.

Nhìn ngọn đèn dầu, hắn thì thào tự nói:
- Vì sao... Vì sao ngươi vẫn yên lặng? Rốt cuộc còn thiếu gì... bước mấu chốt kia ở nơi nào...

Viêm Dương giới.

Nhân loại vẫn đang tiến hành phản kích Minh giới.

Bản tôn Đường Kiếp mang theo chúng tu lưỡng giới xuất kích, săn bắt quỷ vật, phá hư pháp trận, ngăn cản quỷ vụ xâm nhập.

Hành động này rất có tác dụng ngăn cản quỷ tộc tiến công, từ ngày viện quân Tê Hà tới, tốc độ Minh giới xâm nhập chậm đi rõ ràng, cũng cứu được nhiều dân chúng.

Chiến đấu nhiều cũng làm thực lực của Đường Kiếp nhanh chóng nâng cao, không có bình cảnh hắn gần như tăng trưởng không giới hạn, chỉ cần có tài nguyên là tăng, tốc độ này quả thực đáng sợ. Nếu không phải Đường Kiếp tránh làm kinh thế hãi tục, có ý thức khống chế một chút thì đã đột phá đến hóa hồn kỳ rồi. Mặc dù như thế, tốc độ từ Tâm Ma sơ kỳ tiến vào trung kỳ cũng làm chúng tu đỏ mắt.

Có không ít người muốn tìm hiểu công pháp Đường Kiếp tu luyện.

Đáng tiếc bây giờ Đường Kiếp không còn một mình, viện binh của Tê Hà Giới tôn hắn làm thủ lĩnh, động thủ với hắn tương đương với tự tuyệt đường lui, chúng tu Viêm Dương giới cũng chỉ có thể muốn ở trong lòng.

Hôm nay Đường Kiếp ở Phi Diệm Phong Đại Nhật tông tu luyện.

Đây là ngọn núi Đại Nhật tông chuyên chuẩn bị cho Đường Kiếp, dưới có một đạo địa mạch hỏa tuyền dùng để tu luyện công pháp Hỏa hệ. Bí quyết nghịch hỏa của Đường Kiếp hấp thu lửa trong thiên hạ nên cũng có thể dùng với địa mạch hỏa tuyền này. Tuy rằng tương đối bình thường nhưng mạnh ở số lượng nhiều. Cho nên trong khoảng thời gian này, hấp thu lửa mỗi ngày đã thành một việc trong thời gian biểu của Đường Kiếp.

Vào lúc đang thổ nạp hỏa tuyền, một tiểu đồng vội vàng tiến vào quỳ gối:
- Chưởng giáo cho mời Đường công tử.

Nghe Nguyên Thiên Trọng mời mình, Đường Kiếp liền thu pháp thuật, đi tới Loa toàn tháp.

Tiến vào tầng mười ba của tháp, Đường Kiếp nhìn một đám đông đang tụ lại một chỗ.

Nhìn Đường Kiếp tới, Nguyên Thiên Trọng thân thiết nói:
- Đường huynh đệ, bên này.

Đường Kiếp hỏi thẳng:
- Đã tìm được địa điểm tế luyện trận mới?

Nguyên Thiên Trọng cười nói:
- Đường huynh đệ quả là người biết chuyện, mời xem.

Ống tay vung lên, giữa sân hiện ra một cảnh tượng mông lung.

Đó là quỷ vụ tối đen, dù chỉ là hình ảnh những vẫn thể hiện sự âm trầm biến hoá kỳ lạ.

Quỷ vụ dần dần tản ra, phía dưới là một tòa thành lớn.

Thành này cao lớn, toàn thân do hắc cương nham tạo thành, thành tường cao dày, mỗi một khối gạch đều khắc trận vân dày đặc, hình thành một tòa đại trận, chỉ có điều hiện giờ trận vân tổn hại, tường thành đã sập không còn rộng lớn như xưa. Ở trong thành cũng có một hoàng cung nguy nga tráng lệ. Đây vốn là nơi của quan lại quyền quý, dòng tộc hoàng thất, nhưng giờ vườn không nhà trống, thiên hoàng hay hậu duệ quý tộc đã không còn, chỉ có quỷ khí tràn ngập là nơi ác quỷ qua lại.

Đó là Thiên đô thành - quốc đô lớn nhất Viêm Dương giới.

Nhưng hôm nay đã biến thành Phong Đô, Nhân Giới đã hóa thành quỷ giới.

Từ trên cao nhìn xuống có thể thấy vô số quỷ vật đi lại trong thành, đội ngũ nghiêm khắc, hành động có bài bản.

- Chúng đang làm gì đó.
Đường Kiếp vừa nhìn đã nhận ra điểm không đúng, nói.

Nguyên Thiên Trọng khâm phục nói:
- Đường huynh đệ quả có tuệ nhãn. Quỷ vật thoạt nhìn chỉ đi tới đi lui, nhưng nhìn kỹ sẽ phát hiện chúng có quy luật tuần hoàn, đi lại rất có trật tự, không phải quỷ vật vô tri làm được. Mặt khác, chúng ta còn phát hiện tòa thành này tập trung rất nhiều nhân loại.

- Nhân loại? Vì sao không thấy trong thành?

- Đều ở dưới lòng đất. Ở ngoài không nhìn thấy, nhưng có thể khẳng định, phía dưới ít nhất che giấu cả triệu người dân.

- Triệu người?
Đường Kiếp hoảng sợ:
- Sao nhiều như vậy?

Nguyên Thiên Trọng thở dài:
- Minh giới tập kích quá đột nhiên, rút đi không kịp, các nơi bị chiếm đóng đều có nhiều dân chúng. Tuy rằng trong khoảng thời gian này chúng ta đã dốc hết lực nghĩ cách cứu viện, nhưng vẫn không kịp. Nhưng thành này có tới cả triệu người, hẳn là quỷ tộc đã tập trung họ ở trong này rồi.

- Đã xác định chưa?
Đường Kiếp hỏi.

Nguyên Thiên Trọng không trực tiếp trả lời:
- Để có được hình ảnh và tin tức này, chúng ta đã mất đi ba hóa hồn.

Tin tức dùng ba hóa hồn đổi lấy, ngay cả Đường Kiếp cũng không dám nghi ngờ.

Hắn rất nghiêm túc quan sát hình ảnh, nhìn đám quỷ vật đi lại, một hồi lâu mới nói:
- Chúng đang bày trận.

- Trận gì?
Nguyên Thiên Trọng cũng không kỳ quái, trên thực tế, trước đó bọn họ đã nhận ra điều này nên mới vội vàng mời Đường Kiếp đến.

Đáng tiếc, Đường Kiếp lại lắc đầu:
- Ta cũng không thể nhìn ra, chỉ biết là đây là một loại trận pháp căn cứ vào điều kiện của Minh giới mới có thể lập ra. Nó rốt cuộc bố trí thế nào, có tác dụng gì, ta hoàn toàn không biết gì cả.

Nghe thế, mọi người đồng thời thở dài.

Ngay cả Đường Kiếp cũng không biết là trận pháp gì, vậy bọn họ cũng không có biện pháp.

Nhưng ngay sau đó Đường Kiếp nói:
- Tuy không nhìn ra, nhưng vẫn có thể đoán được vài thứ liên quan.

- Hả?
Mọi người cùng nhìn Đường Kiếp.

Hồng Loan tiên tử vội vã nói:
- Vậy ngươi mau nói đi.

Đường Kiếp trả lời:
- Các Đại Quỷ Vương tế luyện pháp trận là vì muốn câu hồn. Đây là chuyện của chúng, là cạnh tranh, dưới tình huống bình thường không thể giao tù binh của mình cho người khác. Nhưng hiện tại, nhân loại bị tập hợp một chỗ giấu kín trong thành, các ngươi không cảm thấy kỳ quái sao?

Mọi người ngạc nhiên nhìn nhau.

Nguyên Thiên Trọng có phản ứng đầu tiên, chỉ thấy mắt hắn chợt lóe sáng, nói:
- Có thể khiến các Đại Quỷ Vương từ bỏ cạnh tranh, giao ra nhân loại, chẳng lẽ là...

- Minh hoàng!
Thường Hi Nhiên nói.

Trong Thiên đô thành có Minh hoàng trấn thủ!

Nghe Đường Kiếp nói như vậy, tất cả mọi người đã nhận ra.

Hẳn là Minh hoàng Chiêu La rồi, đúng là hắn, một tay thiết kế Cửu U thịnh hội, rốt cuộc không nhịn được muốn đích thân ra sân sao?

Võ Tu Càn hừ:
- Minh giới xưa nay dựa vào số lượng, một Minh hoàng chưa đủ dọa chúng ta.

Đường Kiếp gật đầu:
- Võ Liệp thủ nói không sai, nếu chỉ là một Minh hoàng đương nhiên không sợ. Vấn đề là có Minh hoàng ở đây, ta lo lắng lần này số lượng quỷ vật sẽ gia tăng rất nhiều

Đường Kiếp đã sống một thời gian ở Minh giới nên rất rõ tình hình của Minh giới.

Một Minh hoàng đồng đẳng với Tử Phủ, đối với Tử Phủ mà nói không coi vào đâu. Nhưng một Minh hoàng có khả năng kêu gọi thuộc hạ, khiến đối thủ tăng gấp ngàn vạn.

Minh giới cất chứa sinh mạng Tinh La thiên giới, ai tiêu vong đều nhập vào đó, chịu Hoàng chỉ thị, nghe hiệu lệnh của hắn.

Dưới Minh hoàng có thể có ngàn vạn đại quân, trùng trùng điệp điệp, trừ phi là giới lớn như như Hồng hoang, còn tiểu giới bình thường, một Hoàng có thể giết hết.

Thế nên một vương giả Minh giới có năng lượng vượt xa tưởng tượng, uy năng không ở bản thân mà ở một chữ Hoàng, có thể kêu gọi, triệu hồi vô số.

Lần Cửu U thịnh hội này do Minh hoàng Chiêu La dựng lên, có hắn, chỉ sợ tất cả đại quỷ tiểu quỷ đã tụ tập ở đây, thế nên ý nghĩa phía sau cũng có thể nghĩ ra.

Giờ nghe Đường Kiếp giải thích mọi người mới hiểu ra, nhất thời ngơ ngác nhìn nhau không biết nên làm thế nào cho phải.

Vẫn là Thường Hi Nhiên nói:
- Vậy làm sao bây giờ? Chẳng lẽ cứ như vậy mặc kệ sao?

Đường Kiếp lập tức phủ định:
- Đương nhiên không thể từ bỏ. Lần Cửu U thịnh hội này quy mô gấp ba bình thường, thời gian cũng kéo dài lâu, mà nguyên nhân là ở bản thân Minh hoàng. Hiện giờ hắn tự mình ra tay, vậy khẳng định là hắn muốn chấp hành kế hoạch gì đấy. Mặc kệ kế hoạch này như thế nào, chỉ nhìn số lượng cả triệu dân chúng là có thể tưởng tượng độ ác độc của nó. Mà một khi thành công thì khả năng sẽ hình thành phiền toái lớn hơn nữa. Bất kể là vì dân chúng hay vì tương lai Viêm Dương giới, chúng ta cũng không thể khiến kế hoạch của Minh hoàng thành công, nếu không, kế tiếp người gặp phiền toái chính là chúng ta.

- Sẽ có phiền toái gì?
Có người ngây ngốc hỏi một câu.

- Ta không biết.
Đường Kiếp lắc đầu:
- Có thể là thời gian Minh giới xâm lược tăng gấp ba, có thể do Minh hoàng nhờ đó tấn thăng làm Minh thần, cũng có thể một lúc kéo tới hơn mười Minh hoàng giúp đỡ...

Nghe thế, mọi người đồng thời hít vào một hơi, mấy khả năng trên không khả năng nào họ có thể thừa nhận, mà cũng không phải không có khả năng phát sinh.

Thanh âm của Đường Kiếp tiếp tục truyền đến:
- Ta không biết khả năng nào, ta chỉ biết là nếu là kẻ thù muốn làm gì thì phải không tiếc trả giá phá hỏng nó, khẳng định như thế không hề sai.

Mọi người đồng tình.

Nếu như thế, không tiếc trả giá phá hư trận pháp biến thành việc cấp bách. Cũng may dù Đường Kiếp không thể xác định là pháp trận gì nhưng có thể nhìn ra pháp trận muốn hoàn thành cũng cần ít nhất bảy ngày nữa.

- Trong bảy ngày xuất kích thiên đô, không tiếc bất cứ giá nào phá hỏng trận pháp, đó chính là chuyện chúng ta cần làm.

Nhìn màn sương đen trong đô thành, Đường Kiếp nói:
- Sau trận chiến này, bất luận thắng bại, ta nghĩ Cửu U thịnh hội sẽ tới hồi chung kết. Đây sẽ là trận chiến cuối cùng của chúng ta và Minh giới.

- Sống hay chết, tự do hay nô dịch, tất cả đều nằm trong cuộc chiến này!


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com