- Haiz!!!! Đường Kiếp nghiêng đầu nói: - Bị phát hiện rồi.
Đây còn là lần đầu tiên thân phận nhân loại của hắn không cần tiếp tục che giấu, từ bỏ ngụy trang Ngân giáp thi, khôi phục tướng mạo và thanh âm của mình.
- Là ngươi! Nhìn thấy Đường Kiếp, cảm nhận được hơi thở quen thuộc, giọng Minh thần đột ngột cao vút lên.
Chính là tên khốn khiếp này đã phá hủy kể hoạch câu luân hồi của mình, còn dùng thủ đoạn thần bí làm tổn thương thần hồn căn nguyên khiến mình bị vây trong tình cảnh nguy hiểm, tám phương đột kích.
Không ngờ hắn dám đuổi giết tới đây, còn cướp sạch của mình.
Ngay sau đó, sát ý xung thiên càn quét.
Nếu như nói Tịch Diệt Minh thần vốn còn có chút tâm tư đàm phán thì hiện tại hắn đã hoàn toàn mất hết hứng thú.
Hắn muốn giết Đường Kiếp!
Không tiếc bất cứ giá nào! ! !
Hắn bắt đầu điên cuồng nâng cao khí thế, lực lượng khổng lồ dao động trong ngoài Minh thần cung, đám quỷ cảm nhận được đều kinh hãi đảm chiến, mà ngay cả Vĩnh Dạ Minh thần cũng thấy nghi hoặc: - Tịch Diệt rất phẫn nộ... Dường như có gì đó chọc giận hắn, thế cho nên hắn mới nổi điên, bắt đầu liều lĩnh tăng lên lực lượng... Không tốt!
Vĩnh Dạ đột nhiên kêu lên.
Có thể khiến Tịch Diệt làm vậy, nhất định tồn tại đó đã tạo ra uy hiếp trọng đại với Tịch Diệt.
Trong Minh thần cung tồn tại bọ ngựa ẩn sau!
Tuy rằng chưa biết cụ thể việc xảy ra, nhưng Vĩnh Dạ Minh thần vẫn nhạy bén nhận ra đây là chuyện có khả năng nhất. Hắn quyết định hạ lệnh toàn lực tiến công.
Năm tòa núi lớn tăng thêm tốc độ phóng tới trấn hồn sát ngục, trên ngọn núi lóng lánh ánh sáng tạo thành lôi điện, bắt đầu ngưng tụ, chỉ hướng trấn hồn sát ngục.
Lôi điện là khắc tinh của thần hồn, đồng dạng cũng là khắc tinh của trấn hồn sát ngục. Vĩnh Dạ Minh thần vất vả lắm mới tìm được năm tên da dày thịt thô, sinh mạng dẻo dai mới đeo được năm ngọn Lôi thần này mở đường.
Mà khi năm ngọn Lôi thần tiến lên, mỗi khi tới gần trấn hồn sát ngục thì càng thêm hùng mạnh.
Dù như thế Vĩnh Dạ Minh thần vẫn thấy quá chậm, tự mình ra tay, không ngừng dẹp yên quỷ vật cản đường. Giờ này, thứ quyết định thời gian trấn hồn sát ngục tồn tại không còn là năng lực phòng thủ mà là tốc độ tiến lên của năm minh thú, đáng tiếc trong phương diện này, Vĩnh Dạ cũng không thể hỗ trợ.
Ngũ Lôi thần sơn uy lực quá lớn, hắn cũng không dám tới gần.
Trấn hồn sát ngục vẫn đang giãy dụa, còn phẫn nộ của Tịch Diệt Minh thần đã đến cực hạn.
Dưới tầng sâu, một ý chí hùng mạnh cuồng gầm thét: - Giết ngươi, ta muốn giết ngươi! ! !
Mười hai phân thân cùng nhau phá tan điện phủ, ở trên không trung bộc lộ sự mạnh mẽ, như mười hai con cự long phun ra khí tức kinh khủng vào Đường Kiếp. Giờ này khắc này, mười hai con trăn rốt cục triển lộ ra thực lực chân chính, một cỗ khí thế có thể so với tiên cấp được phô bày ra.
Tịch Diệt sát trận!
Tịch Diệt sát trận do mười hai con trăn thi triển có đủ lực đối kháng Tiên Đài, điểm khác duy nhất là không được bất tử bất diệt, không thể dùng trong đấu tiêu hao, nhưng dùng để đối phó một nhân loại nhỏ bé thì cần gì tiêu hao.
Đường Kiếp cũng không buồn nhìn lấy một cái, chỉ nói: - Quả nhiên nơi đó chỉ là cạm bẫy, một cạm bẫy dụ dỗ người xâm nhập. Ta nghĩ ngay cả Kim Tuyệt và Ám Phệ Minh hoàng cũng không biết điểm này? Bọn họ chỉ là mồi ngươi tung ra, một khi Vĩnh Dạ Minh thần nhập điện, lấy thực lực của hai người họ đương nhiên không cản nổi. Mà một khi Vĩnh Dạ tiến vào, nghênh đón hắn chính là sát chiêu ngươi đã chuẩn bị... Sát chiêu có thể khiến Minh thần bị thương nặng, thậm chí là ngã xuống.
Mười hai con trăn lớn hơi khựng lại một chút.
- Xem ra ta nói đúng rồi. Đường Kiếp cười nói, đồng thời ra tay chỉ điểm.
Chỉ này không công kích con trăn lớn nào mà điểm vào không gian của mười hai trăn lớn, nhưng chỉ vừa hạ xuống, không chỉ khí thế kinh người vô duyên vô cớ biến mất mà còn ầm ầm nổ tung, quần tụ trong không gian thành đợt sóng lớn.
Gợn sóng nghịch cuốn, phản chấn mười hai con trăn lớn khiến chúng hí hét lên. Chỉ này không chỉ phá được Tịch Diệt sát trận mà còn lợi dụng dư ba đả thương ngược lại mười hai con trăn lớn.
Đây cũng là do Tịch Diệt xui xẻo, dùng với ai không dùng lại dùng trận pháp với Đường Kiếp. Nếu như nói tu vi cảnh giới Tịch Diệt và Đường Kiếp chênh nhau một, như vậy ở phương diện trận pháp, Tịch Diệt đâu chỉ chênh với Đường Kiếp một cảnh giới, quả thực chính là trời và đất, thần long và con kiến.
Hơn nữa Đường Kiếp còn dùng ngôn ngữ mê hoặc, làm loạn tinh thần, xem xét chuẩn xác mới phát ra công kích, tất nhiên là một chỉ đã phá.
Thủ đoạn mạnh nhất bị người dùng phương pháp đơn giản nhất phá vỡ, quả như đánh vào mặt Tịch Diệt khiến hắn tức giận đến phát điên: - Cho dù không có sát trận, thực lực mười hai Minh hoàng cũng đủ giết chết ngươi rồi!
Nói xong mười hai con trăn lớn đã cùng nhau lao xuống.
- Vậy cũng chưa chắc.
Đường Kiếp cười lạnh, hai tay nắn động ấn pháp.
Lấy tu vi Tử Phủ thi pháp, có thể thấy được ánh sáng của uy năng.
Ngay sau đó chỉ thấy hai tay của hắn bừng sáng như mặt trời mọc, diệu vũ trường thiên.
Đường Kiếp nói: - Thiên địa có thanh quang, địch tận ma thiên hạ! Đại quang minh Tru Tà ấn, Xuất!
Ánh sáng dâng lên xua tan u ám, chiếu sáng hắc ám, chiếu rọi lên mười hai con trăn lớn, mang theo sát khí khiến mười hai con đồng thời phát ra tiếng hí thê lương.
Đây đúng là Tru Tà ấn, chỉ có điều theo tu vi Đường Kiếp tăng lên, Tru Tà ấn pháp cũng được nâng cao, thành Đại quang minh Tru Tà ấn, uy lực cường thịnh, chuyên khắc quỷ vật.
Mười hai con trăn lớn dù là phân thân Minh hoàng cấp, nhưng chỉ luận cảnh giới đều thấp hơn Đường Kiếp. Đường Kiếp có thể đánh với những tồn tại ngang với Xuất Khiếu, bởi vậy mười hai con trăn lớn với hắn là mười hai món ăn, một Đại quang minh Tru Tà ấn pháp đã trực tiếp rửa sạch. Thời khắc này dưới Đại quang minh Tru Tà ấn trấn áp, mười hai con trăn lớn không chịu nổi ngã xuống. Không chỉ có bọn họ, ngay cả ngũ đại Minh hoàng và hơn vạn tinh anh quỷ chúng đang chiến đấu phía xa cũng bị liên lụy, cùng nhau tan thành tro. Duy có Mai Họa Bình không chết, có một đạo hào quang bảo vệ giúp hắn có thể sống sót, trợn mắt ngốc ra nhìn Đường Kiếp.
Đường Kiếp khẽ vẫy tay, vô số tử thần binh bay tới, một quyền phá nát tất cả, để chúng hóa làm nhiều chấm hắc sa bay vào thức hải Đường Kiếp.
Một quyền này đã rất có oai phá vạn binh của Binh Chủ năm đó. Nhưng do tu vi Đương nhiên chưa đủ nên phải mượn dùng thiên đạo lĩnh vực mới thực hiện được.
- Không! ! ! Sâu trong lòng đất lại lần nữa truyền đến tiếng bi phẫn của Tịch Diệt Minh thần. Thứ hắn tỉ mỉ chuẩn bị có thể ngăn cản cả Minh thần đã bị một nhân loại hóa thần toàn diệt, sự nghiêm trọng này đã kích thích thần kinh của hắn, cũng đảo điên quan niệm sống của hắn.
Mà ngay cả Vĩnh Dạ Minh thần ở ngoài cũng phát sốt lên, càng ngày càng có nhiều sấm sét tử điện đánh vào trấn hồn sát ngục lên, Vĩnh Dạ đã khẩn cấp muốn tiến vào.
- Ta giết ngươi! Tịch Diệt phát ra tiếng hô tuyệt vọng.
Trấn hồn sát ngục bị phá hủy, Tịch Diệt biết việc mình ngã xuống chính là kết cục đã định. Nhưng hắn vẫn là Minh thần!
Thân là Minh thần, cho dù chết cũng phải có tôn nghiêm!
Hắn muốn giết Đường Kiếp!
Rống!
Theo một tiếng hô lớn, một con rắn khổng lồ phá lòng đất, đánh về phía Đường Kiếp.
Đường Kiếp xoay tay, một thanh kiếm xuất hiện.
Đế Nhận! Thuận thế vung lên, Đế Nhận chém lên như một cây tăm chém trụ sắt, nhưng làm người ta khiếp sợ chính là cây tăm kia.
Đế Nhận chém đuôi rắn thành hai đoạn. Lực lượng mạnh mẽ thông qua đuôi rắn, truyền qua thân kiếm đến Đường Kiếp, Đường Kiếp liền như bị mười ngọn núi lớn cùng đập trúng, kêu rên bay lên, khóe miệng chảy máu tươi.
Tuy nhiên ngay sau đó, hắn lại cười nói: - Ngươi quả nhiên đã rơi vào thế yếu, thần thiệt, kiệt lực!
Lấy tu vi Minh thần chỉ khiến hắn bị thương nhẹ, có thể thấy Tịch Diệt bị thương rất nặng. Ngược lại là một kiếm đoạn đuôi khiến Tịch Diệt tổn thương thêm nghiêm trọng. Lúc này, Đế Nhận đã tỏa ra vạn đạo hào quang, hình thành vạn sát thần kiếm mãnh liệt hạ xuống.
Đế Nhận tiến hóa vạn binh, dùng năng lực của vạn binh trong một công kích của nó, vạn binh cùng giáng xuống, mỗi một kiếm đều có năng lực hủy diệt, đủ để đánh sập nửa hành tinh, mặc dù là Minh thần cung cũng không chịu nổi, trong ngoài khốn đốn, trấn hồn sát ngục tỏa ra ánh sáng mãnh liệt, suýt nữa đã bị một kiếm này chia rẽ. Tịch Diệt Minh thần dưới lòng đất thì càng không phải nói.
Nhưng hắn là Minh thần, vẫn có lá bài tẩy và thủ đoạn của mình, vào lúc tuyệt vọng vẫn không từ bỏ, mạnh mẽ phun ra một quang cầu màu đen.
Quang cầu màu đen tỏa hào quang chắn lại một kích của Đế Nhận. - Nội đan Yêu xà? Đường Kiếp có chút giật mình.
Đây là nội đan Minh thần tu luyện trước khi nhập Minh giới, sau khi chết không rơi vào tay địch, ngược lại còn theo hắn tiến vào Minh giới, được luyện thành một kiện bảo vật, giờ được dùng chặn một kích của mình.
Cùng lúc đó, Tịch Diệt Minh thần lại phun ra một vật, cũng là một gương soi nhỏ chuyển động trên không, chiếu xuống Đường Kiếp.
Quang ảnh trong kính chiếu xuống Đường Kiếp, lại lộ ra hình ảnh một bộ xương khô.
Cùng lúc đó, dung mạo Đường Kiếp bắt đầu biến hóa, nhanh chóng già cả, khô mục, hủ hóa.
- Ha ha ha ha, chết đi, tiểu tử! Dưới Không Ách thần kính siêu độ, ngươi nhất định mục nát mà chết!
Ầm!
Đường Kiếp vung quyền đánh vào thần kính.
Trên bầu trời, gương kia run rẩy, tiếp theo xuất hiện một vết rạn.
Một đạo, hai đạo, ba đạo... Càng ngày càng nhiều, hình thành một hoa văn như mạng nhện rồi bùng nổ, hóa thành vô số mảnh vỡ, chỉ lưu lại một chút kim quang. Thu hồi nắm tay, Đường Kiếp nói: - Ngươi mới vừa nói nó là kính gì?