Trên đỉnh pháo đài Ma tộc, Xích Diệm lão tổ nhìn quanh, ngoại trừ quân của mình thì chẳng có Ma tộc nào.
Tình trạng quỷ dị khiến Xích Diệm lão tổ khó hiểu, một gã ma đầu bên cạnh nói: Hay đã đánh bại Nhân Tộc, chạy hết vào chỗ phồn hoa rồi?
Vừa nghe đến Nhân Tộc phồn hoa, một đám ma đầu hưng phấn lên.
Mọi người đã sớm hâm mộ Nhân Tộc phồn hoa từ lâu. Lúc trước vì Xích Diệm lão tổ tu luyện Đại Nhật Viêm Ma công không thể tham dự, hiện giờ được Nguyên Dục Ma quân trợ giúp, Xích Diệm lão tổ xuất quan trước hạn, mọi người mới được tới nơi phồn hoa này. Xích Diệm lão tổ trầm ngâm nói: Nếu thế sao còn cầu viện ta?
Có ma đầu tiếp lời nói: Chiến trường thay đổi trong nháy mắt, ai cũng không rõ tiếp theo sẽ phát sinh chuyện gì. Nguyên Dục sợ chịu thiệt nên cầu viện, chứ nếu đã phân rõ thắng thua hắn sẽ không chủ động tìm chúng ta.
Chúng ma đồng ý, cũng có ma đầu cười lạnh.
Ma tộc lãnh huyết giả dối, không coi trọng tín nghĩa, nên trước đó Xích Diệm lão tổ đã phái một đội quân tiền tiêu cẩn thận quan sát, xác nhận không có vấn đề mới cho đại quân tiến vào. An toàn thì an toàn, việc chẳng có một Ma tộc nào ở đây khiến người ta chẳng biết nói gì.
Lại có ma đầu: Nếu như vậy chúng ta còn chờ gì? Mau nhanh chóng tiến quân đi.
Tình thế không rõ, ta thấy cứ tra xét trước thì tốt hơn. Cũng có Ma tộc tỏ ý phản đối.
Đợi tra xét xong, cả súp Nguyên Dục cũng chẳng phần tới chúng ta.
Nhưng dù tranh luận thế nào, người cuối cùng quyết định vẫn là Xích Diệm lão tổ. Nhìn chúng thuộc hạ chờ mong quyết định của mình, Xích Diệm lão tổ suy nghĩ chốc lát nói: Đã đâm lao phải theo lao. Đã đến đây thì không thể tay không quay về. Nơi đây không người, ta cũng không cần lưu lại lâu. Truyền mệnh lệnh của ta, đại quân xuất phát, mục tiêu là thế giới loài người. Vô Mục yêu quân, ngươi phụ trách tra xét phía trước, Cực Âm ma, Thực Tâm quỷ, các ngươi phụ trách tả hữu. Ta muốn xem Tê Hà Giới này có gì ngăn được bước chân Hồng Mông đại quân!
Xích Diệm lão tổ vừa ra lệnh, Ma tộc lập tức hành động.
Dục Ma bay múa trên không, dưới đất là những chiếc chiến xa hình dạng kỳ quái.
Chiến xa to như lầu các, bên trong phân nhiều tầng, mỗi tầng có nhiều binh lính Ma tộc, trước chiến xa còn trang bị đại pháo, dán đầy Phù Lục. Mỗi chiếc chiến xa đều do ma thú kéo thành từng đường hoả tuyến dài.
Ba nghìn chiến xa tạo uy thế đồ sộ, đi từ Thiên Chức Lĩnh thẳng đến Tiếp Thiên Lĩnh mà không gặp một bóng người.
Xích Diệm lão tổ và thủ hạ cảm thấy buồn bực.
Nhân loại đáng chết, còn có thuộc hạ của Nguyên Dục đâu hết rồi?
Thật tà môn. Đứng ở chiến xa cao nhất, Xích Diệm lão tổ nhìn quanh đầy khó hiểu.
Đúng lúc này, tin tức truyền đến. Là Vô Mục yêu quân.
Lão tổ, phía trước phát hiện một Ma tộc.
Vô Mục yêu quân trời sinh vô mục, không thể nhìn nhưng lại có thần niệm mạnh, trong vòng ngàn dặm không có mấy tồn tại có thể giấu diếm được hắn.
Hắn có phát hiện khiến Xích Diệm lão tổ và chúng ma vui vẻ.
Đưa tới. Xích Diệm lão tổ nói.
Một lát sau, chiến xa Xích Diệm lão tổ mở không gian lốc xoáy. Trên lốc xoáy có nữ tử ngã xuống, phát ra tiếng rên rỉ. Không ngờ là nữ nhân. Một ma đầu nói.
Nữ tử này gương mặt mỹ lệ, dáng vẻ đáng thương làm người ta cảm thấy thương tiếc, giờ đang run sợ nhìn chúng ma.
Còn là một tiểu mỹ nhân nữa. Quần ma cười ha hả.
Nhưng chúng vừa nhìn đã biết đây đúng là Ma tộc.
Phán đoán là Ma tộc rất đơn giản, chính là ma khí. Chỉ cần là người, yêu, tinh, quái bị Hồng Mông ma khí xâm nhuộm hay ma vật nguyên bản của Hồng Mông thì đều là Ma tộc. Dáng vẻ nhân loại, nhưng nàng đúng là Ma tộc.
Rốt cục đã thấy một Ma tộc, tất cả mọi người thở ra, mà còn là Ma tộc quyến rũ vừa gặp đã thương.
Xích Diệm lão tổ nói: Tốt lắm tốt lắm, các ngươi đừng dọa nàng. Đều thu hồi khí thế đi, tiểu cô nương này không chịu nổi đâu.
Xích Diệm lão tổ thấy rõ tiểu cô nương này chỉ có thực lực hóa hồn, có thể đứng vững trước các Ma tộc Đại Năng đã là không tệ rồi, chớ đừng nói đáp lời.
Một ma đầu cười nói: Lão tổ yên tâm, vưu vật như thế sao nỡ thương tổn, lúc thấy nàng chúng ta đã bắt đầu kiềm chế khí thế. Đợi thăm hỏi xong còn phải yêu thương nàng một phen.
Quần ma bật cười, Xích Diệm lão tổ không thích nữ sắc nên những chuyện kiểu này đa số đều để cho thuộc hạ.
Có ma đầu nói: Chỉ có điều mỹ nhân này trông yếu ớt, chỉ sợ đến lúc đó không chịu nổi.
Không sao, ta có ma linh đan có thể giúp nàng tăng trưởng thực lực, nếu đột phá đến Tử Phủ thì có thể thừa nhận rồi. Có lão ma đã nói.
Lập tức có ma đầu kinh ngạc: Vu Cốt, không ngờ vì vui vẻ nhất thời mà đem Ma linh đan quý giá như vậy cho tiểu Ma tộc ăn?
Vu Cốt ma đầu nói: Ai bảo chỉ vui vẻ nhất thời? Ta sở trường về thuật thái bổ, cảm thấy trên người nàng ta có lực lượng kỳ dị lợi cho ta tu hành. Chư vị, bán chút mặt mũi giao nàng cho ta, ta nguyện bỏ ra một phần mười tài nguyên.
Tê Hà Giới tài nguyên phong phú, một gã ma đầu sẽ chiếm được không ít, một phần mười đổi một ma nữ đã cực khẳng khái.
Chúng ma cười ha hả, nếu Vu Cốt đã nhắm cô nương này, các ma đầu khác cũng không miễn cưỡng.
Được rồi hỏi trước đã. Xích Diệm lão tổ nói: Tiểu cô nương, ta hỏi ngươi tên gì vây?
Cô nương kia mới đầu sợ hãi bất an, về sau cũng khôi phục được sự điềm tĩnh, sóng mắt lưu chuyển nhìn Xích Diệm lão tổ rồi nhìn Vu Cốt ma đầu, hướng Xích Diệm lão tổ thi lễ nói: Yên Mị xin chào tiền bối, không biết đại danh của tiền bối, xin lão tổ chớ trách.
Xích Diệm lão tổ ngạo nghễ trả lời: Bản nhân Xích Diệm.
Chỉ tiếc hắn kiêu ngạo tuyên bố nhưng không nhận được ánh mắt sùng bái, Yên Mị cô nương chỉ chớp mắt, vẻ mặt mờ mịt vô tri như không biết gì. Xích Diệm lão tổ như hiểu ra, thở dài nói: Ngươi không phải ma tộc Hồng Mông mà chuyển hóa sau khi Ma giới tiến vào?
Lão tổ anh minh, Yên Mị vốn là thành viên liên minh Nhân Tộc, trong chiến đấu bị ma khí xâm nhuộm chuyển hóa thành ma, cũng may Yên Mị cảnh giác nhanh chóng rời liên minh, nếu không chỉ sợ đã bị Nhân Tộc giết chết. Nhưng vì ta nhập ma đạo quá muộn, Ma tộc đại quân không còn nên mới lẻ loi hiu quạnh tới giờ
Nói đến phần sau, thanh âm trầm thấp vô cùng đáng thương.
Hóa ra là Ma tộc chưa chính thức gia nhập, khó trách lại lưu lạc một mình. Xích Diệm lão tổ gật gật đầu.
Chuyện Yên Mị lâm thời chuyển hóa thành Ma tộc hắn cũng không ngại. Ma tộc đáng sợ, có ma khí khiến người đọa hóa thành ma, tâm tình cũng theo đó thay đổi, cho nên chỉ cần thành ma thì chính là Ma tộc.
Bởi vì ngoại trừ Ma tộc thì không ai dám nhận bọn họ!
Đây cũng là nguyên nhân giúp Ma tộc càng đánh càng mạnh.
Xích Diệm lão tổ nói: Ta hỏi ngươi, Ma tộc lúc trước vào đây đây? Cả Nhân Tộc nữa?
Lão tổ không biết sao? Yên Mị nháy đôi mắt khói quyến rũ:
Nhân Ma đại chiến, Nhân Tộc chiếm ưu thế nhưng bản thân trả giá lớn, bị bắt từ bỏ vùng chiến trường này, rút lui ra sau.
Hả? Quần ma kinh ngạc.
Có ma đầu lên tiếng: Không phải Nguyên Dục nói hắn bị Nhân Tộc đả thương cần viện thủ sao? Sao lại thành Nhân Tộc rút lui trước?
Yên Mị nghe vậy, không chút hoang mang nói: Ma quân Đại Năng hành sự tất có thâm ý, tiểu nữ tử không biết. Tiểu nữ tử chỉ kể lại chuyện mình chứng kiến.
Xích Diệm nghe xong hừ một tiếng: Nguyên Dục giảo quyệt, lời hắn nói chưa chắc tin được.
Nhưng mà, bình thường chỉ có đánh không lại mà cố tình tỏ ra mạnh mẽ, cứng rắn, nào có chuyện bức lui đối thủ còn đi lừa gạt chúng ta? Có ma đầu nghi ngờ nói.
Quần ma ngươi một câu ta một câu, nhất thời không rõ Nguyên Dục Ma quân làm trò quỷ gì.
Vẫn là Xích Diệm lão tổ khua tay nói: Cứ chờ gặp mặt sẽ rõ hồ lô Nguyên Dục bán thuốc gì. Yên Mị, ta hỏi ngươi, giờ bọn họ ở đâu?
Yên Mị trả lời: Thưa lão tổ, sau khi Nhân Tộc liên minh biết tin đã lui về Hồng Loan Bí Cảnh, nói muốn nhờ thế ở đó chống lại tộc ta.
Hồng Loan Bí Cảnh? Đó là nơi nào?
Yên Mị trả lời: Hồng Loan Bí Cảnh là bí cảnh nhân loại lập ra, nghe nói bên trong có vô số đại trận, cơ quan mạnh, sát khí vô hạn. Nhân Tộc liên minh hy vọng dùng nơi đó chống lại tộc ta, cho nên đã lui về đó.
Thì ra là thế, khó trách trong vòng ngàn dặm không thấy một bóng người. Hừ, mưu tính dựa vào một Bí Cảnh chống lại ta quả thực là người si nói mộng. Cũng được, nếu đại quân Nguyên Dục đã tới đó, chúng ta cũng đi góp vui. Xích Diệm lão tổ lặng lẽ nói.
Lão tổ, thuộc hạ có đề nghị. Lúc này một gã ma đầu đột nhiên lên tiếng.
Nói.
Nếu Nguyên Dục đã cùng Nhân Tộc đánh ở Bí Cảnh quyết chiến, ắt Tê Hà Giới trống rỗng, chúng ta cần gì tham gia náo nhiệt? Không bằng xông vào giới nội, bắt người cướp của một phen rồi nói tiếp?
Quần ma động tâm.
Đúng vậy, đúng vậy. Nguyên Dục bán mạng, chúng ta hưởng phúc. Các ma đầu trầm trồ khen ngợi.
Ngay cả Xích Diệm cũng động tâm.
Đương nhiên cũng có ý phản đối, có người cảm thấy làm vậy nhất định sẽ đắc tội Nguyên Dục.
Nhưng đắc tội thì sao?
Ma tộc trước giờ chỉ biết nghĩ cho bản thân chứ không biết xem xét gì khác. Chuyện lợi dụng người khác bán mạng cho mình ở Hồng Mông Giới là chuyện bình thường. Nguyên Dục chịu thiệt là vì hắn ngu xuẩn, không trách được người khác. Nhưng đừng quên người hắn mời tới là Xích Diệm lão tổ! Ngay lúc mọi người động tâm, Yên Mị lại nói: Lão tổ có điều không biết, từ trước khi quyết chiến, liên minh Nhân Tộc đã thu hết tất cả tài nguyên vào Bí Cảnh. Hiện giờ nơi đó mới là nơi tập trung của cải Tê Hà Giới. Nếu không phải vì thế, Nguyên Dục ma quân cũng không toàn lực tấn công.
Hả? Xích Diệm lão tổ nheo mắt: Nói vậy, Hồng Loan Bí Cảnh không đi không được rồi.