Dưới bầu trời mênh mông, từng chiếc chiến xa nhuộm chân trời thành màu lửa sáng.
Chiến xa lớn nhỏ căn cứ theo thực lực chủ nhân, lớn nhất đương nhiên của Xích Diệm lão tổ, chín tầng cao như núi, do chín con Ma Hỏa Thương Long kéo.
Tiếp theo là tám chiếc chiến xa tám tầng, mỗi chiến xa có một ma đầu.
Trên một chiếc chiến xa tám tầng, Vu Cốt đang ngồi uống rượu trong đại sảnh, cũng nheo mắt nhìn mỹ nhân trước mắt.
Phía đối diện hắn, Yên Mị đang khoanh chân ngồi, hai tay không ngừng biến ảo thủ ấn, đồng thời toàn thân toát ra hắc khí. Hắc khí càng tụ càng dày đặc, lộ vẻ tà ác và tản mát âm thanh sắc nhọn như tiếng huýt gió.
Vu Cốt liên tục gật đầu: Ngươi tiến cảnh nhanh hơn ta nghĩ, xem ra lúc trước ngươi đã tu một môn công pháp cao cấp có thể phát huy dược lực của Ma linh đan tới cực hạn. Ta vốn định ban thưởng cho ngươi một môn ma công, hiện tại xem ra không cần nữa.
Yên Mị mỉm cười: Đa tạ chủ nhân ưu ái, nguyện tan xương nát thịt báo đáp.
Vu Cốt nghe một tiếng "Chủ nhân" mà lòng thư thái, cười ha ha: Ta không cần mỹ nhân tan xương nát thịt vì ta, ta chỉ cần mỹ nhân mềm mại không xương! Yên Mị xấu hổ cúi đầu, nhưng như vậy lại làm Vu Cốt ngứa ngáy hận không thể hành động ngay. Chỉ có điều Yên Mị chưa thành tựu Tử Phủ, Vu Cốt chỉ đành chịu đựng.
Vào lúc này đoàn người đột ngột dừng lại tạo tiếng chấn động.
Vu Cốt tỏa thần niệm nói: Phía trước phát hiện không gian dao động dị thường nên dừng đột ngột. Tiểu mỹ nhân, đó có phải Hồng Loan Bí Cảnh?
Yên Mị uyển chuyển nói: Yên Mị vị trí thấp kém, chưa từng có cơ hội tiến vào Hồng Loan Bí Cảnh, chỉ biết Bí Cảnh ở phía đông Tiếp Thiên Lĩnh mười vạn dặm, còn cụ thể ở đâu Yên Mị cũng không rõ ràng lắm, còn cần các vị Ma Chủ phán định. Vu Cốt ngửa đầu cảm thụ một chút nói: Nơi này cách Tiếp Thiên Lĩnh khoảng mươi van dăm, có dao động dị thường, cũng có khí tức Ma tộc hẳn là Bí Cảnh. Hiện tại cần xem mở Bí Cảnh thế nào.
Chủ nhân không tự mình vào mở Bí Cảnh sao? Yên Mị hỏi.
Vu Cốt lắc đầu cười nói: Ta không đi, ở trong này cùng tiểu mỹ nhân an tâm chờ đợi là được.
Yên Mị nghe xong ngượng ngùng: Chủ nhân ưu ái, Yên Mị thụ sủng nhược kinh, nhưng chỉ sợ sẽ bị kẻ khác dèm pha Yên Mị hoặc chủ không có lòng lo đại sự mà bất mãn. Trên chủ nhân còn có lão tổ, nếu lão tổ không vui... Vu Cốt nghe xong, không khỏi do dự.
Vừa lúc này trong quân trận truyền đến tiếng vang kỳ lạ, Vu Cốt nói: Là lão tổ triệu tập, ngươi nói rất có lý, ta vẫn nên đi xem thì tốt hơn.
Nói xong rời chiến xa tới chỗ Xích Diệm lão tổ.
Thấy hắn rời chiến xa, sắc mặt Yên Mị dần dần thay đổi.
Nàng đi tới một góc chiến xa thấp giọng tụng niệm, một lát sau chỉ thấy không gian trước nàng mở ra, một tên tiểu quỷ nhảy ra ngoài, đúng là Đường Xuyên.
Đường Xuyên hướng Yên Mị thi lễ, cười hì hì: Băng Hoàng tỷ tỷ quả nhiên lợi hại, dụ dỗ ma đầu kia điên đảo. Yên Mị này hiển nhiên là Băng Hoàng rồi.
Băng Hoàng sắc mặt trầm xuống nói: Ngươi thật to gan dám nhìn trộm ma đầu, biết chuyện này mạo hiểm thế nào không?
Đường Xuyên dương dương đắc ý: Sợ cái gì, cái khác không dám nói, hư không ẩn thuật của ta cả phụ thân cũng than thở. Trừ phi tu vi đạt tới cảnh giới kia, nếu không có ai nhìn thấu được?
Thiên hạ to lớn, có vô số người, chớ coi khinh anh hùng thiên hạ. Băng Hoàng hừ nói.
Không dám không dám, không phải họ coi thường tỷ mới bị tỷ bán đấy sao? Đường Xuyên hì hì trả lời.
Bọn họ chỉ tin thân phận Ma tộc, tin tưởng nhân loại không dùng Ma tộc. Nếu đối thủ của họ là nhánh ma quân khác thì sẽ không tín nhiệm ta.
Đúng vậy, Băng Hoàng không thể trở lại làm người, nhưng không có nghĩa không thể hợp tác với người.
Nhập ma mấy trăm năm, Băng Hoàng vẫn đi theo Đường Kiếp.
Băng Hoàng nhập ma đã thay đổi tính tình, ác độc giả dối.
Nhưng có Đường Kiếp nàng như Tôn hầu tử đeo kim cô, Băng Hoàng "Ác" lập tức bị hạn chế. Nàng có thể gây chuyện thị phi, trêu cợt người khác, nhưng vĩnh viễn đừng nghĩ làm ra chuyện độc ác nào.
Không phải suy nghĩ, mà là không có cơ hội.
Trong tình huống như thế, ở chung mấy trăm năm, rất nhiều chuyện chưa quen cũng thành quen rồi.
Một âm mưu đơn giản mà hữu hiệu thành hình phái Băng Hoàng tới dẫn ma quân tiến vào cạm bẫy.
Bởi vì Băng Hoàng có thân phận Ma tộc, Xích Diệm lão tổ sẽ không nghi ngờ.
Đương nhiên vẫn có sự mạo hiểm, nhất là lúc ban đầu Băng Hoàng nói không giống Nguyên Dục dù sao khi đó Băng Hoàng cũng không biết Nguyên Dục nói gì với Xích Diệm.
May và nàng và Đường Kiếp đã thống nhất suy đoán hàm hồ chứ không xác nhận, điều này cũng phù hợp với thân phận của nàng.
Mặc dù thế, một khi Ma tộc nghi ngờ, Băng Hoàng chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.
Nhưng Băng Hoàng cam tâm tình nguyện mạo hiểm.
Bởi vì đó là kế hoạch nàng đề xuất.
Nghe Băng Hoàng nói qua, Đường Xuyên cười: Tỷ tỷ nói rất đúng, nhưng dù nguyên nhân gì tỷ tỷ cũng đã lập nhiều công lớn. Nói ra thật thú vị, người lập công là một ma một quỷ, ha ha, thú vị, thú vị.
Chớ nhiều lời, mang đồ tới chưa? Băng Hoàng buông tay nói.
Đương nhiên, đương nhiên, nhưng phụ thân nói kế hoạch quá mạo hiểm, đề nghị tỷ suy nghĩ lại lần nữa.
Câm miệng, chuyện của ta ta làm chủ, đưa đồ cho ta rồi khẩn trương rời đi.
Đã biết. Đường Xuyên không tình nguyện giao một túi Giới Tử cho Băng Hoàng, sau đó nói: Ta đi rồi, tỷ tỷ nhớ cẩn thận.
Băng Hoàng tiếp nhận túi Giới Tử: Về nói với Đường Kiếp, đừng quên chuyện hắn đã đáp ứng.
Đương nhiên, tỷ tỷ cũng biết phụ thân mà, phụ thân chắc chắn cho tỷ tỷ tự do, không những thế còn giúp tỷ tỷ đứng vững ở Hồng Mông Giới! Đường Xuyên nói xong rời đi.
Băng Hoàng mở túi kiểm tra một chút, lúc trước ngụy trang tiến vào sợ bị khám xét nên không cầm theo thứ gì. Nhưng ngoài dự liệu, chúng ma cũng chẳng kiểm tra gì nàng.
Băng Hoàng lấy một trận đồ nhỏ từ trong túi Giới Tử trải rộng ra, trận đồ liền hóa thành môt mây sương tan biến trong sảnh.
Tiếp theo Băng Hoàng lại lấy ra một bình ngọc nhỏ, đổ ra một viên thuốc bỏ vào miệng.
Cuối cùng Băng Hoàng lấy ra một tiểu cầu màu vàng, nếu nhìn kỹ liền sẽ phát hiện tiểu cầu do kim sa cấu thành.
Băng Hoàng tươi cười nhìn tiểu cầu, sau đó há miệng nuốt xuống.
Làm xong mấy chuyện này, Băng Hoàng xử lý sạch túi Giới Tử, lẳng lặng chờ Vu Cốt trở về.
Sau đó không lâu, Vu Cốt quay về. Băng Hoàng cười nghênh đón: Chủ nhân, chuyện thế nào rồi.
Vu Cốt cười đáp: Rất thuận lợi, Bí Cảnh kín kẽ nhưng đâu qua được cửa của ta cùng với lão tổ tự mình ra tay, đã tìm ra địa điểm, dự tính một tiếng ba khắc có thể phá giải, ta trở về chuẩn bị một chút, một khi mở ra sẽ xông thẳng vào chém giết!
Vậy chúc mừng chủ nhân. Băng Hoàng cười nói.
Vu Cốt vui tươi hớn hở nhận lời chúc của Băng Hoàng.
Đúng lúc này, trên người Băng Hoàng tản mát khí tức, sau đó Băng Hoàng nhướn mày ôm ngực "A" một tiếng, toàn thân mềm nhũn ra.
Vu Cốt sửng sốt: Tiểu mỹ nhân!
Chủ nhân, cơ thể ta nóng quá... Băng Hoàng nhắm mắt lại nói.
Nếu đổi thành người khác, có thể sẽ nghĩ Băng Hoàng đang câu dẫn, nhưng Vu Cốt lập tức phát hiện không đúng, bởi vì ma khí Băng Hoàng bắt đầu khởi động kinh người, cũng có thần niệm như có như không phát ra.
Đây là... Vu Cốt lập tức hiểu ra: Ma khí trong cơ thể ngươi không khống chế được, tại sao lại như vậy? Chẳng lẽ là công pháp tu luyện xảy ra vấn đề... Đúng rồi, ngươi vừa nhập ma đạo, xung đột với công pháp nguyên bản, thêm vào phải ma linh đan chín quá hoá nẫu, khiến ma khí không khống chế được.
Băng Hoàng toàn thân lửa nóng, vẻ mặt thống khổ: Thiếp thân sẽ chết phải không?
Thấy nàng như thế, Vu Cốt đau xót nói: Không, ngươi sẽ không chết. Có ta ở đây sao ngươi chết được? Yên tâm đi, giờ ta giúp ngươi tấn công Tử Phủ, chỉ cần thành tựu Tử Phủ, thần thông thiên địa sẽ khống chế được ma khí, còn là nhân họa đắc phúc.
Nói xong Vu Cốt đi ra ngoài hô một tiếng: Có chuyện gì xảy ra cũng không được tiến vào!
Lúc này mới quay lại đặt tay lên lưng Băng Hoàng, bắt đầu giúp nàng khai thông pháp lực.
Theo lý thuyết lấy thực lực Vu Cốt, muốn giúp Băng Hoàng tấn công Tử Phủ không cần nhiều lực lượng.
Chỉ là giờ hắn phát hiện thân thể mỹ nhân như động không đáy, bất kể Vu Cốt đưa vào bao nhiêu pháp lực cũng không thể thỏa mãn nhu cầu, chứ đừng nói mượn dùng tấn công Tử Phủ.
Vu Cốt kinh hãi, tại sao có thể như vậy? Lập tức phát hiện trong cơ thể Băng Hoàng có một khiếu huyệt nhỏ, pháp lực Vu Cốt đưa vào bị đổ đi phân nửa, khó trách không thể thỏa mãn nhu cầu. Hơn nữa ma khí trong cơ thể Băng Hoàng như có tạp chất đầy hỗn loạn.
Tạp chất đặc tính kỳ quái, còn nghịch lưu tiến vào trong thân thể hắn.
Nhưng Vu Cốt cũng không để ý, dù sao hắn là ma thân bất tử, tạp chất gì cũng có thể loại bỏ.
Ngược lại vấn đề lỗ hổng kia khá phiền toái, hiện tại giải quyết vấn đề này đã không còn kịp nữa, Băng Hoàng vẫn đang đau đớn, Vu Cốt cắn răng rót thêm pháp lực vào.
Lúc này bên ngoài truyền đến tiếng ầm vang, đó là do Xích Diệm lão tổ đã mở ra Bí Cảnh, đại quân chính thức xuất phát mà Vu Cốt không rảnh để ý tới. Pháp lực liên tục rót vào cơ thể Băng Hoàng, ma khí trong cơ thể Băng Hoàng tăng lên, bắt đầu có tấn công tư cách Tử Phủ.