Vô tận tinh không, Tê Hà Giới như sao chổi cắt qua chân trời hắc ám bay về phương xa.
Vô số phi toa ra vào Tê Hà, tới các Tinh Giới, phế tinh hoặc hư không cự thú, khai thác, săn lùng tài nguyên.
Theo từng năm phát triển, Tê Hà Giới đã phát triển to lớn hơn, tổ chức cũng nghiêm mật hơn. Như một cỗ máy khổng lỗ, mỗi môn phái, mỗi một tu sĩ đều có vị trí của mình, khiến tổ chức lớn có trật tự, gọn gàng ngăn nắp.
Khái niệm Phái Tẩy Nguyệt không còn trọng yếu, thay thế vào đó là quan niệm tu sĩ Tê Hà. Quan niệm này khiến tất cả tu sĩ Tê Hà Giới đứng chung một chỗ.
Thiên Nhai Hải Các.
Nơi từng là Tê Hà Nam Hải Thần cung đã chuyển đến Thiên Trụ Sơn, ngay dưới Trích Tinh tháp.
Đồng thời, nơi này cũng từ tổng bộ Thiên Nhai Hải Các thành nơi nghị sự của các trưởng lão Tê Hà Giới.
Tê Hà trưởng lão hội phân thành hai phần lớn nhỏ. Tất cả tu vi tới Tiên Đài sẽ tự động trở thành thành viên trưởng lão hội, hiện giờ Tê Hà Giới đã có 142 vị.
Đúng vậy, qua mấy năm phát triển mở rộng, thực lực của Tê Hà Giới đã tăng gấp ba.
Tiểu hội chỉ có bảy người, không nhìn tu vi mà là năng lực chính trị, do đại hội trưởng lão đề cử, cứ mười năm tuyển một lần, là thường vụ. Bảy vị thường vụ trưởng lão cấu thành thường vụ trưởng lão hội mới là trung tâm xử lý chuyện hằng ngày, người duy nhất họ cần có trách nhiệm chính là Đường Kiếp.
Điện Huyền Cơ, Hứa Diệu Nhiên đang xử lý tin tức đến từ Trích Tinh tháp.
Làm Thủ tịch trưởng lão thường vụ hội, trách nhiệm của Hứa Diệu Nhiên rõ ràng lớn hơn những người khác rất nhiều.
- Quảng Lăng đảo trở thành điểm tựa mới của hoàn giới đại trận, trong mười ngày phải di dời, chú ý an bài cho tốt - Tử Trúc Thiên Phương xuất hiện hư không cự thú, mời Chu Tước, Y Y hai vị trưởng lão ra tay, giết chết mang về.
Hứa Diệu Nhiên xử lý tin tức đến từ các nơi, đồng thời phát ra các loại chỉ lệnh.
Theo chỉ lệnh truyền đến, động phủ trên Thiên Trụ Sơn, Y Y mở mắt ra cười nói:
- Rốt cục có nhiệm vụ rồi sao? Khoảng thời gian này thật sự là nghẹn muốn chết. Tảng đá, chúng ta đi.
Bên người ầm vang, một người đá đi ra, đúng là huyền mẫu chiến khôi.
Từ khi Đường Kiếp thăng tiến đại la, huyền mẫu chiến khôi hoàn toàn giao cho Y Y. Cũng đủ để Y Y đứng vào hàng thực lực của Địa Tiên. Thời khắc này Y Y phi thân lao ra khỏi chín tầng mây, chỉ thấy bên ngoài có nữ tử áo đỏ đang đứng, đúng là Chu Tước.
- Chu Tước tỷ tỷ. Y Y cười bay tới.
Chu Tước quay đầu lại cười, tướng mạo vẫn thanh xuân xinh đẹp, chỉ có điều tâm trí đã thành thục hơn rất nhiều.
Nhìn thấy Y Y, khẽ vuốt cằm nói: - Đến đây.
Không nói nhiều đã tự bay đi. Y Y thấy, dậm chân: - Chu Tước tỷ tỷ hiện giờ quá vô vị, còn không bằng tảng đá.
Huyền mẫu chiến khôi như nháy mắt.
Y Y vui vẻ ra mặt: - Ta đã nói rồi, ngươi còn thú vị hơn, ít nhất còn biết khen ta.
Chu Tước quay đầu lại nhìn: - Là ngươi chưa trưởng thành.
Y Y sầm mặt: - Trưởng thành có gì tốt. Vừa nói, hai người đã bay đến chỗ xa.
Lấy khả năng của Địa Tiên thì một hơi thở đi ngàn dặm không phải việc khó.
Rất nhanh thấy một con cự thú hư không hình tê giác đang bay tới.
Hư không cự thú thân dài ngàn dặm, do quá lớn nên phải ở xa mới thấy toàn cảnh. Thế nên nhìn như gần ngay trước mắt lại còn cách tới trăm van dăm.
Hư không cự thú này hiển nhiên không được ôn hòa, như cảm nhận được địch ý, nó phát ra một tiếng gầm rú, ngẩng đầu nhắm phía trước hừ một tiếng.
Một trụ vàng như sóng biển mãnh liệt lao ra. Tất cả pháp thuật thần thông trong hư không gần như tăng lên hàng trăm hàng ngàn lần, không có Tinh Giới trói buộc, năng lượng có thể tận tình phóng thích.
Từ xa nhìn lại như thiên hà cuồn cuộn mà đến.
Y Y thấy thế cười nói: - Chút tài mọn, ta đến đây!
Ngọc thủ vỗ nhẹ, một mảnh lục triều tràn đầy hư không.
Nếu giờ nhìn lên trời có thể thấy một vàng một xanh va đụng, sau đó kích ra thái quang rực rỡ.
Nhìn từ mặt đất, thái quang cũng không tính kịch liệt, chỉ lốm đa lốm đốm tràn ra bốn phía, sau dần dần ảm đạm đi.
Nếu là người lạc vào kỳ cảnh sẽ thấy nó như cơn sóng muốn nuốt trọn Tinh Giới.
Tê giác cự thú tức giận, gầm thét nhằm phía Y Y.
Y Y chắp tay sau lưng nói: - Tảng đá, tới đây.
Vân Mẫu Chiến Khôi đứng ra, hướng tê giác cự thú đấm một quyền.
Vì thế trong tinh không lại bộc phát triều dâng, lần này là lực tinh khiết va chạm nhau, không có ánh sáng, chỉ có sóng gợn, Kim Diệm Cương Phong Tê Hà đột nhiên hóa thành một mảnh phong trào đón nhận, trừ khử lực triều không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Kim Diệm Cương Phong từng giam cầm Tê Hà ngàn vạn năm giờ trở thành lá chắn do người Tê Hà thao túng.
Đây đúng là một trong những cống hiến của Đường Kiếp.
Trong tinh không, Vân Mẫu Chiến Khôi và tê giác cự thú áp sát.
Y Y và Chu Tước thì thong thả nhìn.
Y Y nói: - Tê giác thoạt nhìn khổng lồ lại không mạnh, không có gì đáng nói. Chu Tước bất ngờ nói: - Đây không phải tê giác, mà là thượng cổ thôn thiên thú, cẩn thận chớ để bị nó nuốt. Trong cơ thể nó có không gian, một khi tiến vào, nếu không phải người nhập đạo không gian thì rất khó thoát ra. Cho dù giết chết nó cũng lưu lạc tới địa phương xa lạ.
Vừa đúng lúc này tê giác há miệng hút.
Y Y đúng lúc ứng biến, mang theo Vân Mẫu Chiến Khôi bay ngược, chỉ thấy không gian phía sau không ngừng sụp đổ, hoàn toàn bị nuốt vào.
Cuối cùng năng lực này cũng có cực hạn, lan tới phạm vi nhất định liền dựng lại, miệng khép, lực hút biến mất. Y Y nhẹ nhàng thở ra: - May có tỷ tỷ nhắc nhở, bằng không bị hút thật chỉ có tìm Đường Xuyên cứu ta.
Chu Tước nghe xong tức giận nói: - Ngươi cũng lớn như vậy mà chả có chút phòng bị nào. Thiên hạ to lớn, có đủ những cái lạ ngươi chưa thấy. Nếu là sơ suất, bất cứ lúc nào cũng có thể gặp họa. Ngươi không thấy Hiên Vũ tinh thông không gian mà giờ tung tích không rõ sao?
Vừa nghe đến Đường Hiên Vũ, tâm trạng Y Y cũng nặng nề hơn: - Đúng vậy, đã mười năm rồi, cũng không biết thằng nhãi ranh đó thế nào.
Đường Hiên Vũ mất tích đã được mười năm. Nhờ Đường Tử Hi nên có thể xác định Đường Hiên Vũ không chết, còn sống rất khỏe.
Nhưng không tìm được.
Nói Đường Hiên Vũ không muốn trở về thì không đúng, hắn tinh thông không gian, chỉ cần hắn nguyện ý, mặc kệ nơi đâu đều có thể trở về. Vậy cũng chỉ có một cách giải thích, đó là không cách nào trở về.
Rốt cuộc là ai có thể vây khốn một người nhập đạo không gian?
Y Y và Chu Tước đều không nghĩ ra.
Không nghĩ ra thì không nghĩ ra, nên đánh vẫn phải đánh. Ngay sau đó, Chu Tước đánh ra một ngọn lửa.
Nam Minh Ly hỏa thần diệm sau khi thăng tiến Tiên Đài uy năng tăng vọt, mang đến cho bầu trời Tê Hà Giới sắc thái sặc sỡ. Đồng thời Y Y cũng ra tay, bụi rậm trực tiếp theo mọc ra từ cơ thể tê giác, đây là lần đầu tiên giao thủ nàng lặng lẽ thả hoa chủng lên đối phương. Hoa này hút lực lượng, đồng thời làm nó đau khổ, tức giận gầm rú.
Tuy nhiên dưới ba Tiên Đài Đại Năng liên hợp thi triển, sự phẫn nộ của nó khá nhợt nhạt vô lực.
Cho dù có lực cũng vô dụng, Tê Hà Giới ít nhất hơn một trăm vị Tiên Đài, bất cứ lúc nào cũng có thể xuất kích, dùng số lượng trực tiếp nghiền ép đối thủ. Trong viễn chinh, không có gì có thể ngăn cản cước bộ của Tê Hà Giới!
Chiến đấu ba ngày, sinh mạng lực của cự thú mới hao hết.
Thân thể cao lớn ngã xuống, bắt đầu hòa tan từng điểm từng điểm.
Đó là không gian trong cơ thể nó sụp đổ, đồng thời khiến thân thể tiêu tan.
- Mau, lấy sừng của nó! Chu Tước nói: - Đó là hạch tâm, là một kiện bảo vật không gian, có thể dùng chế tác Không Gian Đạo Binh.
Y Y Vân Mẫu Chiến Khôi và Chu Tước cùng nhau động thủ, rất nhanh thu lấy sừng.
Sừng to như bàn tay khổng lồ, thu lại cũng có phần phí công, tốc độ sụp đổ không gian lại vô cùng nhanh, mắt thấy sẽ lan đến gần đầu bò, Y Y hô lớn một tiếng: - Tảng đá, mau!
Chỉ thấy hai mắt Vân Mẫu Chiến Khôi tỏa sáng đánh vào sừng trâu, cắt sừng trâu trước khi không gian sụp đổ tới. Đồng thời Vân Mẫu Chiến Khôi nhoáng lên thu nhỏ vào lòng Y Y, Chu Tước thì bắt lấy sừng trâu, cùng quát lên: - Ra!
Đã bay khỏi chỗ.
Chỉ thấy phiến không gian sóng gợn đánh úp lại, nháy mắt làm đầu tê giác biến mất vô tung.
Y Y le lưỡi, nói: - Chưa thấy con nào cố sức như thế, thu gặt sừng cũng liều mạng tất cả khí lực. Thi thể còn khó đối phó hơn lúc sống, thật là ngạc nhiên.
Chu Tước lại nói: - Thiên hạ hiếm gì kỳ nhân, chuyện đáng ngạc nhiên đâu có thiếu, là ngươi kiến thức nông cạn.
Y Y kinh ngạc nhìn Chu Tước: - Tỷ tỷ ám chỉ gì thế?
Chu Tước lắc đầu: - Ta chỉ là có loại cảm giác... Một loại cảm giác bất an.
"Cái gì bất an?" Y Y hỏi.
- Ta không biết. Chu Tước nhìn về phương xa: - Ta chỉ biết là, ta luôn thứ luôn chờ đợi dường như sắp tới rồi.
Trong hư không, một tòa Tinh Giới đang an tĩnh chuyển động.