Thế giới bên ngoài đầy tiếng giết chóc rung trời, nhưng trong Tổ văn đường, Đường Kiếp đang ung dung lật xem Cự Linh tộc điển tịch.
Cự Linh tộc nhân trọng võ khinh văn, không đọc sách, cho nên số sách không nhiều lắm, phần lớn là ghi lại lịch sử, vài truyện ký sử thi.
Tuy nhiên đó cùng là thứ Đường Kiếp cần thiết, hắn muốn biết về lịch sử Cự Linh tộc.
Chiến tranh ba ngày, Đường Kiếp ở Tổ văn đường đọc liền ba ngày. Trong ba ngày qua, Đường Kiếp đọc tới mấy lần, rốt cục cũng có hiểu biết về chủng tộc này.
Ngay cả Đường Kiếp cũng không ngờ Cự Linh tộc từng có lịch sử huy hoàng như thế.
Đây là một chủng tộc vô cùng hùng mạnh vào thời viễn cổ, mỗi thành viên Cự Linh tộc đều là tồn tại chiến đấu siêu việt. Không chỉ có khí lực mà còn có thần thông hùng mạnh. Lúc đó họ còn đi lại trên tinh không, chinh phục tinh không, san bằng vũ trụ, rót uy phong xuống từng vùng đất.
Cự Linh tộc khi đó là vô địch!
Nhưng không biết từ bao giờ, mọi thứ bắt đầu thay đổi. Cự Linh Giới đại lục bắt đầu phá toái, lực lượng cự nhân cũng bắt đầu suy giảm, Cự Linh tộc dần suy nhược. Dù Cự Linh tộc cố gắng thay đổi đây hết thảy, nhưng đều là phí công. Quá khứ, vinh quang phủ bụi. Mà tới giờ, ngay cả người khổng lồ lại lật rất nhiều sách sử mới có thể tìm được một chút dấu vết.
Cự nhân hiện giờ đã sớm quên tổ tiên hùng mạnh. Ngay cả Cự Linh Vương cũng chỉ biết người khổng lồ từng rất mạnh, lại không biết họ từng thống trị vũ trụ này.
Hôm nay, Đường Kiếp đọc một quyển có liên quan lịch sử Cự Linh tộc, trong đầu hắn đã cấu thành một bức họa đầy đủ. Có thể nói giờ hắn còn hiểu Cự Linh tộc hơn Cự Linh tộc.
Khép sách lại, Đường Kiếp như thoáng chút suy nghĩ. Đúng lúc này, bên ngoài truyền tới một thanh âm: - Giới chủ, thuộc hạ có chuyện khởi bẩm.
- Vào đi. Đường Kiếp trả lời.
Một Tử Phủ Tu Sĩ đi vào nội đường.
Từ khi Tê Hà Giới đánh vào Cự Linh Giới, Hãm không sơn mở ra cho Tê Hà tu sĩ, hiện giờ bộ phận phụ trách đưa tin có thể tự do thông hành.
Tu sĩ kia đi tới trước Đường Kiếp quỳ xuống, nói: - Bẩm giới chủ, trận chiến mở màn báo cáo thắng lợi, giết chết sáu mươi bốn vạn Ma tộc, trong đó ma vật cấp thấp năm trăm ngàn, bậc trung hai trăm ngàn, cao đẳng ma vật hơn bốn vạn, ma đầu bốn gã. Bên ta tổn thất hai ngàn ba trăm hai mươi sáu hư không phi toa, bị thương nặng bảy ngàn bốn trăm chiếc, hư tổn nhỏ bốn mươi sáu ngàn chiếc. Bên ta tổn thất sáu ngàn bốn trăm người, trong đó tám phần là đệ tử cấp thấp.
Đường Kiếp chậm rãi lên tiếng: - Cũng không tệ lắm.
Sáu ngàn với bảy mươi bốn vạn, chiến tổn như vậy nhìn khắp Tinh La thiên giới chẳng có mấy. Huống chi hiện giờ số lượng tu giả Tê Hà Giới đã đột phá triệu, hàng năm đều có thêm tu giả xuất hiện, hơn sáu nghìn tổn thất là phạm vi có thể chấp nhận.
Nếu như nói có gì không được hoàn mỹ là trong bảy mươi bốn vạn Ma tộc có nhiều cấp thấp, tính toán ra vẫn là bốn vạn cao đẳng ma vật, hơn một ngàn cao cấp Ma tộc và bốn ma đầu mới có giá trị.
Từ phương diện này nói, đối phương chưa xuất toàn lực.
- Cửu Nạn ra chưa? Đường Kiếp hỏi.
Tu sĩ kia lắc đầu: - Chưa. Không chỉ có hắn chưa ra tay, ngay cả mấy đại ma chủ cũng không thấy, cho nên bên ta mới có thể thắng được như thế. Đương nhiên, cho dù bọn họ ra tay, có giới chủ lưu lại đòn sát thủ cũng không thể chiếm được gì.
Câu cuối đúng là nịnh bợ lộ liễu. Đường Kiếp cũng không để ý, ngẫm nghĩ một chút lại hỏi: - Hiện tại thế cục thế nào?
- Thưa giới chủ, trước mắt đã khôi phục Tam sơn bình nguyên, tái liên hệ với Hãm không sơn. Vân Tổ sư lĩnh tu quân tự mình trú đóng ở Tam sơn bình nguyên, thành lập hệ thống phòng ngự, phu nhân thì lĩnh người bắt đầu thành lập pháp trận, truyền ma khí, tinh lọc đại địa, dẫn lực Bình hải bát trọng thiên tới Cự Linh Giới.
- Tiếp ứng gì chứ, rõ ràng là một khối đất lệ thuộc, còn là phế địa cần nhiều tài nguyên cải tạo, làm không tốt còn sẽ trở thành tử địa, cũng đáng khoe. Đường Kiếp không khách khí khiến tu sĩ kia mặt đỏ tai hồng. - Cửu Nạn lòng tham lớn. Hắn cố ý không ra tay, thậm chí dễ dàng tha thứ chúng ta đại sát tứ phương, nhượng xuất một địa phương cho chúng ta, đây là muốn dẫn chúng ta nhập cốc... Hắn muốn một hơi nuốt hết chúng ta đây. Nếu trận chiến mở màn thất bại, hơn phân nửa Tê Hà Giới sẽ không dốc hết binh lực vào ở Cự Linh Giới mà lấy Tê Hà Giới làm gốc trấn,
Nhưng nếu thắng lợi, còn để lại một địa phương, dĩ nhiên sẽ phải vào trú, phái binh, thậm chí xây dựng pháo đài, kiến thiết thành trì, tinh lọc đại địa, trọng chỉnh tài nguyên.
Tâm huyết càng nhiều càng khó rời đi, cũng càng dễ nuốt vào.
Đường Kiếp là nhân vật cỡ nào, vừa nhìn đã thấy nguy cơ phía sau.
Tuy nhiên hắn cũng không vì thế từ bỏ... Đánh thắng trận còn rút về? Trận sau phải đánh thế nào? Cho nên đây là dương mưu của Cửu Nạn, bất kể Đường Kiếp nhìn ra hay không đều sẽ chui vào.
Tu sĩ kia ngượng ngùng cười nói: - Giới chủ tuệ nhãn, chút kỹ xảo của Cửu Nạn sao lừa gạt được giới chủ. Tuy nhiên nói gì thì nói, bảy mươi bốn vạn Ma tộc chỉ để dụ Tê Hà nhập cốc? Dù hắn có ngàn vạn ma quân, cho dù đây chỉ là ma vật cấp thấp thì cái giá phải trả cũng hơi lớn.
Đường Kiếp luôn coi trọng trí tuệ, cho nên thuộc hạ của hắn có ý kiến gì cứ nói, không cần lo lắng nói sai nói hay gì đó.
Nghe tu sĩ kia nói, Đường Kiếp cũng hơi trầm mặc.
Hắn trầm tư chốc lát nói: Con mồi đúng là hơi lớn... Chẳng lẽ hắn còn lực lượng gì khác?
Ta thấy là có. Tuy nhiên cũng không lạ, ai cũng có quân bài chưa lật, Cửu Nạn yêu tăng thân là một trong cửu đại Ma tôn, sớm thống nhất ma khu. Muốn nói có vài ma quân ẩn nấp trong trướng cũng không ngạc nhiên. Tu sĩ kia lại nói.
Bình thường đại ma chủ rất khó tuyệt đối thống nhất ma khu của mình, như Mê loạn ma khu của Nguyên Dục Ma quân vẫn có nhiều thế lực tự hành, thế nên Nguyên Dục mới chết đã rối loạn.
Nhưng Ma tôn thì khác, Ma tôn hoàn toàn nắm giữ ma khu, ma trong vùng thế lực đều phải tuyệt đối phục tùng Ma tôn. Không được điểm ấy thì đừng có xưng tôn. Dưới tình huống như vậy, Cửu Nạn yêu tăng có thế lực gì ẩn giấu cũng không kỳ quái.
Nghe tu sĩ kia nói, Đường Kiếp gật đầu: Hoàn toàn có khả năng, nhắc nhở trưởng lão hội, nhất định phải lưu ý nhiều hơn.
Hoàn cảnh quyết định tâm tính, có tài nguyên trong tay sẽ sử dụng hào phóng hơn một chút.
Cửu Nạn yêu tăng cố ý cũng tốt, không cố ý cũng thế, hắn biểu hiện thế có nghĩa lực lượng trong tay hắn vượt qua biểu hiện bên ngoài, cũng nhắc nhở Đường Kiếp và những người dưới trướng.
Nhưng chút nhắc nhở ấy mang tới kết quả gì thì khó có thể đoán trước. Hiện giờ Đường Kiếp đã không thể ẩn núp trong bóng tối tính kế người khác, mà là đứng ngoài sáng bị người tính kế. Hắn có đa trí cũng không thể phân tích hết từng khả năng, có thể thế lực ẩn núp trong bóng tối kia đồng đẳng, thậm chí mạnh hơn thế lực bên ngoài.
Việc trước mắt hắn có thể làm là kêu gọi mọi người tăng cường đề phòng.
Không thể vì có vài tin tức xuất hiện mà nghi thần nghi quỷ không dám làm, đó không phải cẩn thận, mà là sợ đầu sợ đuôi.
Sau khi thông báo việc này, Đường Kiếp lại nói: Đúng rồi, ta có hứng thú về Cửu Nạn yêu tăng. Ngươi đi tìm tư liệu về hắn cho ta. Tu sĩ kia cười nói: Tư liệu của Cửu Nạn đã có, là phu nhân kêu chúng ta sưu tập, đã mang đến.
Đường Kiếp cảm thấy hài lòng.
Theo Đường Kiếp mấy năm, Hứa Diệu Nhiên hành sự ngày một cẩn thận. Biết đối thủ lần này là Cửu Nạn liền bắt tay sưu tập tin tức Cửu Nạn yêu tăng. Làm một đại ma lâu đời, lại là một trong cửu đại Ma tôn, tư liệu về Cửu Nạn yêu tăng tương đối đầy đủ.
Hắn vốn là tu sĩ chính giới, chính là Tu di thiên giới đàn, Tây Thiên đại phật Kim Thân La Hán. Tu di thiên giới đàn ở ngay gần Cự Linh Giới như Hồng hoang đại lục cách Cự Linh Giới vậy. Tu di thiên giới đàn lấy phật vi tôn, cho nên Tu di chư giới đều thờ phụng Phật tổ. Tu di chủ nhân, Tây Thiên Phật tổ là tồn tại cao nhất, tu vi thông thiên, đã đạt chứng đạo.
Tây Thiên đại phật quốc chính là trung tâm Tu di chư giới, xưng Vạn phật quốc, có trăm ngàn miếu thờ, nuôi dưỡng ngàn vạn tăng, tu lữ tu luyện thành công vô số kể. Kim Thân La Hán là một thành viên Tử Phủ, quyền bính hùng hậu.
Cửu Nạn yêu tăng vốn là tiểu sa di bình thường trong Tây Thiên đại phật quốc, ngày tu võ kỹ, đêm đọc thiền học, thiên tư bình thường, nhưng có thiên phú về Phật đạo thiền học, mười ba tuổi cùng người giảng kinh luận pháp không rơi vào thế hạ phong, mười sáu tuổi mở đàn giảng kinh, dẫn dắt vô số tăng lữ hướng tâm.
Phật đạo không giống bình thường, không chỉ giảng tu vi, mà người tinh thông Phật học còn được tôn kính hơn. Kẻ tu vi thông thiên coi là Đại Năng, tinh thông Phật học là Đại đức.
Cửu Nạn yêu tăng lúc đó đúng là một vị đại đức cao tăng tiềm chất.
Chỉ có điều năm mười tám tuổi, không biết hắn được kỳ ngộ gì mà tu vi đột nhiên tăng mạnh, tiến triển cực nhanh, rất nhanh từ Linh Sư tiến vào Thiên Tâm Cảnh, năm hai trăm tuổi chính thức thành tựu Tử Phủ, tốc độ còn nhanh hơn Đường Kiếp.
Lại qua ba năm, đại thừa phủ đột nhiên phát sinh án giết người, một thôn nhỏ hơn ba trăm người bị giết, toàn thôn huyết tẩy. Trong tự, phái ra cao thủ điều tra. Nhưng mà lúc điều tra lại trước sau phát sinh vài chuyện tương tự, thậm chí tăng lữ tham dự điều tra cũng chết. Việc này kinh động Phật quốc, thậm chí có một vị Bồ Tát xuất khiếu nghiệp tới.
Trải qua cẩn thận điều tra mới phát hiện, hung thủ là Cửu Nạn.
Cửu Nạn chợt làm khó dễ, biểu hiện thực lực vượt xa Tử Phủ, vị Bồ Tát cao hơn hắn hai cấp không kịp đề phòng bị trọng thương. May được một vị Minh vương phá không tới cứu, nhưng Cửu Nạn yêu tăng lại mượn cơ hội bỏ chạy.
Sau đó, Tây Thiên đại phật quốc không còn thấy bóng dáng Cửu Nạn.
Cho đến ngàn năm sau, Hồng Mông đại kiếp nạn tới, có người thấy Cửu Nạn trong Hồng Mông Ma tộc.
Lúc đó, hắn mới là cao đẳng Ma tộc, chỉ huy một nhánh quân chinh chiến sa trường.