Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 195: Thất Tình Sát Pháp



Hoa hòe bảy sắc tràn ngập phía chân trời, chiếu sáng lên bầu trời đêm, chiếu lên gương mặt khiếp sợ của mỗi cá nhân.

Tế kiếm trong tay Bình Tĩnh Nguyệt đột nhiên biến lớn, kiếm tuệ nghịch quyển dung nhập thân kiếm, biến tế kiếm nhỏ hóa thành cự kiếm bảy màu sặc sỡ vắt ngang không trung.

Bình Tĩnh Nguyệt đứng ngạo nghễ trên thân kiếm, uy phong lẫm lẫm, hào quang bắn ra bốn phía nhưng lại khiến người ta không dám nhìn thẳng vào mắt nàng.

Thất Tình Tuyệt Sát Kiếm!

- Thiên Tình Tông... Ngươi là người của Thiên Tình Tông?
Trần Nãi Hạnh không dám tin nhìn kiếm quang hỗn loạn bay trên bầu trời, bật thốt.

Có học sinh Thiên Tình Tông ở Tẩy Nguyệt phái cũng không hiếm lạ.

Vấn đề Thiên Tình Tông ở Tẩy Nguyệt Phái thậm chí có ám tử.

Tính chất vấn đề trở nên nghiêm trọng.

Tẩy Nguyệt phái và Thiên Tình Tông nhiều năm giao hảo, tâm đầu ý hợp.

Khó trách Bình Tĩnh Nguyệt có chết cũng không chịu lấy ra đồ trong túi Giới Tử, nàng biết rõ khi mình bại lộ sẽ có ý nghĩa gì.

Nhưng lúc ba người Dương Chí Nguyên phản bội khiến mọi cố gắng của nàng tan theo dòng nước, thời khắc này nàng bay trên không trung, kiếm khí xông lên trời, trong mắt phát ra sát ý lạnh thấu xương:
- Các ngươi... Đều phải chết!

Giọng nói lạnh lẽo như trời đông giá rét, thổi qua đám người Trần Nãi Hạnh, Trần Nãi An.

- Tĩnh Nguyệt!
Liễu Hồng Yên biến sắc hô.

Bình Tĩnh Nguyệt cũng không để ý tới nàng ta, lạnh lùng chỉ vào Dương Chí Nguyên nói:
- Thất Tình Sát Pháp, vấn tâm kiếm, hỷ biệt ly!

Theo tiếng nói của nàng, dưới chân kiếm sáng bừng lên, một đạo huyết sắc đột nhiên xuất hiện bay về phía Dương Chí Nguyên.

Dương Chí Nguyên hoảng hốt, muốn chạy nhưng cơ thể đờ đẫn không có ý chống cự, đối mặt với màu đỏ kinh khủng kia, trong lòng lại có vài phần vui sướng.

Y biết rằng mình đã trúng pháp thuật của Thiên Tình Tông.

Phong cách chiến đấu của Thiên Tình Tông từ trước đến nay, trước động tâm trí, mê loạn thần hồn.

Biệt ly, bi thương.

Nhưng dưới pháp thuật Thiên Tình Tông, biệt ly này không có sự bi thương mà là vui mừng biệt ly.

Gặp phải Biệt ly trảm, trong lòng Dương Chí Nguyên vẫn không có cảm giác chống cự, cứ như vậy trơ mắt nhìn hồng quang bao phủ lấy mình.

Ngay sau đó, một cái đầu người bay thẳng lên không trung, hai mắt vẫn còn hiện vẻ mê ly, như trước khi chết đã nhìn thấy chuyện tốt đẹp nhất.

Đầu người bay lên không trung còn chưa rơi xuống đất, Bình Tĩnh Nguyệt đã phất tay áo quét về phía Trần gia huynh đệ:
- Đầu người các ngươi muốn đây!

Nàng hận đám người này thấu xương, bởi vậy người đầu tiên đối phó chính là bọn họ. Lúc ống tay áo quét qua, lại có một đạo da cam quang cuốn tới cùng với âm thanh lạnh lẽo vô tình của Bình Tĩnh Nguyệt:
- Phong bạo thuật, tiên nhân nộ!

Cơn giận của thiên tử, triệu thây người nằm xuống, máu đổ ngàn dặm.

Cơn giận của tiên nhân thì thế nào đây?

Màu cam bao phủ, vô tận kiếm quang rơi xuống mọi người, lôi âm khủng bố rít gào sinh ra thiên địa thủy triều, quét qua ngập trời linh khí.

Vào lúc này Bình Tĩnh Nguyệt giống như Thoát Phàm Đại Thượng sư, thi triển ra pháp thuật mãnh liệt nhất, dẫn động biến hóa trong thiên địa, phạm vi vài dặm quanh thân nàng là một màn mưa gió, bảy màu rực rỡ bay đến chân trời, màu cam bay lên ngút trời.

- Đi mau!
Trần Nãi Hạnh hoảng sợ kêu to.

Đối mặt Thất Tình Sát Pháp, Thất Tình Tuyệt Sát Kiếm siêu cấp uy năng của Bình Tĩnh Nguyệt, Trần Nãi Hạnh đã hoàn toàn mất đi ý chí chống cự, giờ này khắc này chỉ mong thoát đi.

Chỉ có điều hắn đi sao được nữa.

Dưới màu cam cuồn cuộn, người đứng mũi chịu sào đúng là Lý Dật Cảnh và Lương Thắng Hiền đã bị cụt tay, hai người vừa trốn ra mấy bước thì đã bị luồng sáng sắc cam kia thổi qua, ngay sau đó, cơ thể họ như băng tuyết tan rã tan rã, thế mà quần áo không bị thương tổn gì.

Luồng sáng màu cam không ngừng quét tới trước, đuổi theo Trần gia huynh đệ, người cuối cùng đứng mũi chịu sào cũng đã bị cuốn vào.

Mọi người hoảng hốt, mắt thấy màu cam tiếp tục lan tới, một người hét lớn:
- Sư huynh cứu ta!

Trần gia huynh đệ nhìn nhau, đột nhiên đánh ra một chưởng vào người đó:
- Phong hỏa đạn!

Chỉ nghe hai tiếng rầm rầm, học sinh bị đánh trúng bùng lên như ngọn lửa, nổ tung, mượn sức tấn công Trần gia huynh đệ nhanh chóng bay ngược đi, còn màn sương màu cam kia cũng dần dần tiêu tan.

Bình Tĩnh Nguyệt rốt cuộc vẫn chỉ là học sinh, pháp lực hữu hạn, không thể chân chính phát huy ra uy lực của Thất Tình Sát Pháp. Mà Trần gia huynh đệ ứng biến cũng nhanh, dám lấy tính mạng hai học sinh phá giải chiêu tuyệt sát khủng bố này, tuy nhiên cũng vì thế mà nhân số họ bị giảm tới bốn người.

Mắt thấy một kích kia bị ngăn cản, Trần gia huynh đệ lại nhìn nhau, đồng thời quát:
- Nhật nguyệt độn không!

Trên thân hai người lóng lánh ánh sáng nhật nguyệt, đây là điềm báo trước việc phát động độn thuật.

Nhật nguyệt độn không cũng là một pháp thuật khá tốt và thực dụng, tu luyện tới bước đầu có thể trong nháy mắt trốn xa hơn mười dặm, tuy nhiên lại cần hai người liên kết mới có thể thi triển, hơn nữa yêu cầu ăn ý cực cao.

Trần gia huynh đệ là một đôi song sinh, tâm linh tương thông vượt xa người thường, Nhật nguyệt độn không cũng là một trong những tuyệt học bọn họ nắm giữ, mà cũng nhờ độn pháp này, bọn mới không kiêng nể gì làm điều ác khắp nơi mà không sợ bị người bắt.

Giờ thấy Bình Tĩnh Nguyệt ra uy, hai người không còn tâm tham chiến, đương nhiên phải đi.

Bình Tĩnh Nguyệt nhướng mày liễu:
- Còn muốn chạy? Đứng lại cho ta! Loạn vũ không, nhạc bất quy!

Thất Tình Sát Pháp: Hỷ biệt ly, tiên nhân nộ, ai tứ dã, nhạc bất quy, ái thiên tình, ác vô xá, tòng tâm dục.

Hỉ nộ ái ố yêu ác dục là thất tình cũng đều có lý do.

Xác thực mà nói, đó cũng không phải loại pháp thuật đơn độc mà là có hiệu quả riêng, có thể đi kèm với bất kỳ pháp thuật nào. Đây chính là nguyên nhân Bình Tĩnh Nguyệt sử dụng từng loại Thất Tình Sát Pháp, trước đó còn dùng thuật pháp mình nắm giữ, hai thứ kết hợp đương nhiên sinh ra uy lực lớn lao.

Lục dục tâm pháp, Thất Tình Sát Pháp, đúng là tuyệt học trấn phái của Thiên Tình Tông, giống như Tử Ngọc Tâm Pháp và Thần Tiêu Kiếm Điển của Tẩy Nguyệt Phái.

Chẳng qua Thần Tiêu Kiếm Điển là tâm huyết của Tẩy Nguyệt từ ngàn năm nay, Tâm Huyết tập kết mà thành, Thất Tình Sát Pháp và lục dục tâm pháp đều là do tổ sư sáng lập môn phái Thiên Tình Tông lưu lại.

Nghe kể vị tổ sư sáng lập ra môn phái cuối cùng cũng chỉ đạt tới bước Ái thiên tình, chưa chân chính phá vọng, khốn khổ vì tình, cuối cùng thương tiếc chết đi, bởi vậy Thiên Tình Tông lấy tên Thiên tình, thề đột phá cảnh giới này.

Về phần Bình Tĩnh Nguyệt, tuy nàng nắm giữ Thất Tình Sát Pháp, nhưng chung quy chỉ có bề ngoài, thế nên Thất Tình Tuyệt Sát Kiếm nàng thi triển, uy lực còn kém xa với cao nhân Thiên Tình Tông chân chính.

Dù vậy, dựa vào Thất Tình Sát Pháp có thể tăng hiệu quả Thất Tình Tuyệt Sát Kiếm trên diện rộng, Bình Tĩnh Nguyệt vẫn đánh mọi người tè ra quần, gió lốc nàng thi triển đúng đã tạo ra tổn thương khủng bố trên phạm vi lớn.

Mà Thất Tình Sát Pháp, Nhạc bất quy còn chuyên dùng để phá giải độn thuật trong thiên hạ, vừa có thể đuổi giết, cũng có thể ngăn địch!

Nếu đối phó với cao nhân Thoát Phàm Cảnh, Nhạc bất quy sẽ không có tác dụng gì, nhưng để đối phó Trần gia huynh đệ đã quá đủ.

Thời khắc này lục quang hiện lên, ánh sáng sáu màu phát ra khúc nhạc vui sướng.

Song chưởng Trần gia huynh đệ chạm vào nhau vẫn chưa phát sinh hiệu quả gì, chỉ có linh triều cuồng loạn vũ động, dường như đang cười nhạo họ không biết tự lượng sức mình.

Nhật nguyệt độn không kia đúng là vô thanh vô tức tiêu vong rồi.

Hai người hoảng hốt nhanh chân bỏ chạy.

Bình Tĩnh Nguyệt ác độc nhìn họ:
- Đi được không? Cụ phong quyển, ác vô xá!

Theo lời nàng nói, Cụ phong quyển phát động, thanh kiếm bảy màu trên không xuất hiện lam quang bay thẳng xuống dưới.

Cụ phong quyển vốn là phi thân thuật, nhưng cũng có thể công kích, nhưng dưới sự vận dụng của Bình Tĩnh Nguyệt, lại thành phi kiếm thuật chém xuống.

Hai huynh đệ kia thấy không ổn đồng thời lui bước, thi triển ấn pháp vung về phía trước, thân hình chợt lóe bên trong, cũng không biết họ dùng là thủ đoạn gì, không ngờ lại là phép hoán đổi quỷ dị, hai huynh đệ đồng thời bay ngược ra sau, thay thế vị trí của họ đúng là hai gã học sinh Tẩy Nguyệt khác.

Trường kiếm kinh hồng bay qua mặt đất một vòng, chỉ thấy hai dòng suối máu phun lên. Bình Tĩnh Nguyệt một kiếm trảm hai người, đang muốn đuổi tiếp thì thấy hai huynh đệ kia hiện vẻ quỷ dị, thủ ấn cử động, bốn chưởng hướng lên trời, rống:
- Lên!

Chỉ nghe hai tiếng rầm lớn.

Hai xác chết không đầu bùng nổ đang trên thân kiếm của Bình Tĩnh Nguyệt khiến nàng run lên, phun ra một ngụm máu tươi rớt xuống thân kiếm, hiển nhiên lần này bị thương không nhẹ.

Huynh đệ hai người đồng thời bật cười ha hả:
- Nữ nhân ti tiện, cho là có Thất Tình Tuyệt Sát Kiếm thì rất giỏi sao? Cũng ngờ ngươi ra tay xử lý đống trói buộc kia, cũng không cần chia tiền nữa. Đừng lo, chờ chúng ta giết ngươi rồi sẽ lấy Thất Tình Tuyệt Sát Kiếm đi, chuyện hôm nay tuyệt không để lộ mảy may. Tẩy Nguyệt phái và Thiên Tình Tông vĩnh viễn vẫn là bạn tốt!

Nói xong hai huynh đệ đồng thời ra tay, một đao một kiếm bổ về phía Bình Tĩnh Nguyệt.

Đúng lúc này, chỉ nghe một tiếng hét lớn:
- Điệp lãng kiếm!

Kiếm quang vung lên, nghe hai tiếng bang bang đã chắn lại công kích của hai huynh đệ kia.

Trần gia huynh đệ sửng sốt, nhìn thấy đúng là Thái Quân Dương đứng trước bảo vệ Bình Tĩnh Nguyệt.

Trần gia huynh đệ giận dữ:
- Con mẹ nhà ngươi điên rồi? Nữ nhân này là ám tử Thiên Tình Tông, giờ nàng ta bại lộ thân phận, tất giết chúng ta diệt khẩu, không thừa dịp bây giờ giết nàng, ngươi cho mình có thể thoát được Thất Tình Tuyệt Sát Kiếm sao?

Thái Quân Dương hừ một tiếng:
- Đó là chuyện của ta, dù sao ta cũng không giống các ngươi.

Trần Nãi Hạnh mặt lộ sát khí:
- Ngươi muốn tìm chết!

Tuy bọn họ bị Bình Tĩnh Nguyệt giết chỉ còn hai huynh đệ, nhưng hai người cũng là học sinh năm bốn, tu luyện nhiều hơn Thái Quân Dương hai năm, lại là huynh đệ đồng tâm, lấy hai đối ba vẫn nắm chắc phần thắng.

Tuy nhiên làm vậy có thể dẫn tới hai bên cùng tổn thương, vạn nhất để Bình Tĩnh Nguyệt chiếm tiện nghi thì thật oan uổng.

Trần Nãi An đã nhanh chóng nói:
- Thái Quân Dương, ngươi đừng ngu ngốc! Nữ nhân này sẽ không bỏ qua cho chúng ta! Giờ ta và ngươi liên kết giết chết nàng, chuyện đầu người chúng ta bỏ qua, thế nào?

Thái Quân Dương bĩu môi:
- Hợp tác với cặn bã? Ta không hứng thú, ta còn chưa quên mấy kẻ ngu xuẩn kia vừa chết như thế nào.

- Khốn khiếp!
Trần Nãi Hạnh tức muốn hộc máu:
- Hiện ngăn cản chúng ta, chờ các ngươi chết trong tay Bình Tĩnh Nguyệt rồi đừng có hối hận!

- Vậy sao?
Đột nhiên nghe Liễu Hồng Yên nói:
- Ta thấy cũng chưa chắc. Kỳ thật có rất nhiều chuyện chưa chắc đã là bí mật. Có những bí mật, chưa chắc chỉ mình nàng ta có. Cũng có chút bí mật, chưa chắc đáng giá như ngươi nghĩ.

- Ngươi nói cái gì?
Trần gia huynh đệ sửng sốt.

Liễu Hồng Yên không gió mà bay lên không trung, toàn thân lôi quang điện thiểm, lóng lánh ra hoa quang kinh người.

Chân đạp vân lôi, đưa tay vào ngực lấy ra một vật.

Đó là một lệnh bài nhỏ, trên đó viết một chữ "Luật!"

Phía dưới chữ Luật còn có hình Ngân Nguyệt cong như móc câu, mảnh nguyệt nhọn như đao, nhỏ ra nhiều vết máu.

- Tẩy Nguyệt pháp lệnh!
Trần gia huynh đệ đồng thời hét ầm lên.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com