Hồng quang trong cơ thể Y Y sáng lên, từng điểm từng điểm tản ra bốn phía, giống như bóng đèn đặt trong cơ thể búp bê trong suốt, ánh sáng chiếu qua da, gần như nhìn thấy cả bên trong.
Không giống tinh hạch, yêu đan là tập hợp tinh hoa máu thịt của yêu thú, cũng không đơn thuần chỉ tập trung lực lượng, vì nguyên nhân này, Y Y sử dụng yêu đan không có hiện tượng hư tổn, cũng không cần Đường Kiếp lấy máu nuôi nấng, ngược lại dưới đan lực bổ dưỡng dần dần trưởng thành.
Lúc dược lực hoàn toàn tan ra, Y Y thoạt nhìn như một bé gái ba bốn tuổi, không còn dễ bỏ túi như trước.
- Ca ca! Mở mắt ra, Y Y lập tức nhảy lên người Đường Kiếp/
- Nặng hơn rồi. Đường Kiếp cười nói. - Cứ thế này, sau này ca ca không ôm được muội nữa.
- Không muốn không muốn! Y Y hô to, lắc lư cơ thể không muốn xuống.
- Ngoan, nói cho ca ca biết, bản lĩnh muội giờ thế nào rồi? Đường Kiếp rất quan tâm tới sự trưởng thành của Y Y.
Theo tình huống trước mắt, Y Y còn chưa thoát khỏi phạm trù hạ phẩm, nhưng rõ ràng có tăng trưởng thực lực, muốn bước qua cánh cửa hạ phẩm cũng không quá khó.
Nói cách khác, chiến lực hiện giờ của nàng đã tiếp cận gần thụ tinh lúc trước. Suy xét nàng không phải loại hình cận chiến, như vậy ở phương diện thuật pháp ắt phải tương đối cường đại.
- Nhìn đi! Y Y nhảy lên vai Đường Kiếp, chỉ xuống đất. - Khởi!
Chỉ thấy trên mặt đất lập tức hiện ra vô số cây mây xanh lục.
Vẫn là hoa trận trước đây, nhưng lúc này lại có dấu hiệu sinh trưởng, không còn là phóng ra một cây rồi chôn sâu bám rễ.
Ngoài những cái rễ đó ra, bụi cây càng thêm cường tráng hữu lực.
Vào lúc bụi cây xanh vừa mới xuất hiện đã há cái miệng khổng lồ táp về phía Đường Kiếp, Đường Kiếp để mặc một cành cây cắn trúng mình, đóa hoa chứa đầy răng nọc cắn Đường Kiếp tới phát đau.
- Độc tính không tăng, lực cắn lại tăng lên nhiều, thì ra là thế. Đường Kiếp hiểu ra.
Yêu đan đến từ trăn lớn, mà lực cắn của trăn lớn vốn rất mạnh, tác dụng trên người Y Y, chính là trên tăng cường lực công kích cận chiến, ngay sau đó là chiều dài của rễ cây.
- Còn gì nữa không? Đường Kiếp hỏi.
- Đương nhiên. Y Y vung tay áo, không gian biến ảo, bên cạnh Đường Kiếp xuất hiện rất nhiều mây mù.
- Ảo trận? Đường Kiếp sáng mắt.
Vẫn là tiểu Mê Điệp Trận, nhưng uy lực rõ ràng lớn hơn trước rất nhiều. Nếu như nói ảo trận trước kia chỉ có thể vây hãm phàm nhân, vậy ảo trận bây giờ có thể chân chính đối phó với học sinh Linh Đài Cảnh.
- Không tệ, không tệ. Đáng tiếc phương hướng vẫn lộn xộng, lại không có thần trí, ảo sinh vạn tượng. Đường Kiếp liên tục gật đầu.
Biểu hiện cao nhất của ảo trận chính là thần trí con người, ảo sinh vạn tượng, con người như ở thế giới khác, dùng tư tưởng khống chế, thông qua phương pháp khống chế mê ảo, nếu thành thạo có thể sinh ra đủ loại hiệu quả. Về phần Y Y, ảo trận của nàng vẫn dừng ở mức mê hoặc phương hướng, không thể dẫn dắt hành vi của người khác, nhưng dù vậy cũng đủ để ngăn địch rồi.
- Không có gì mới sao? Chỉ là tăng cường pháp thuật cũng không khiến Đường Kiếp vừa lòng, trước mắt Đường Kiếp rất cần Y Y hùng mạnh hơn nữa. Thêm vào biểu hiện của Y Y thì vẫn chưa xứng với thân phận đỉnh hạ phẩm của nàng.
- Còn có cái này. Y Y nhảy lên không, giống như yêu hồ kia tự do đi lại.
Nhưng không giống yêu hồ kia, yêu hồ đi trên không như đi trên đất bằng là do dùng thuật chuyển hoán không gian, nhưng Y Y lại như con cá trượt trên không trung, giống như không khí là nước, còn Y Y thì tự do đi lại trong đó.
- Xà Hành Thuật? Đường Kiếp bắt đầu hiểu rõ.
Hiển nhiên đây là sức mạnh mới sau khi Y Y sử dụng yêu đan, giúp hành động của nàng càng thêm nhanh nhẹn và tự do.
Tuy không phải thuật pháp công kích mạnh mẽ gì, nhưng lại giúp Y Y có thêm năng lực tự bảo vệ mình, hơn nữa Đường Kiếp nhìn ra, Xà Hành Thuật pháp này luyện đến chỗ cao thâm, mà ngay cả linh triều công kích phạm vi lớn cũng có thể lẩn tránh, thân mình cũng được coi như một thuật pháp phòng ngự thực dụng.
- Không tệ, không tệ. Đường Kiếp vui sướng.
Lấy ảo trận vây địch, lấy hoa trận tiến công, lấy Xà Hành Thuật tự bảo vệ mình, hình thành tổ hợp, nếu toàn diện thi triển, những học sinh năm thấp chưa hẳn đánh thắng được nàng.
Đến bước này, vật nhỏ coi như đã trưởng thành.
Đường Kiếp nhìn mà vui mừng, Y Y lại trượt một đường rơi vào trong lòng Đường Kiếp, phát ra tiếng cười đắc ý. Sau khi nàng trưởng thành, linh lực đại tăng, ngay cả phóng thích thuật pháp cũng thong dong hơn nhiều.
- Đáng tiếc dù uy lực hoa trận không tệ nhưng lại không thể di động, chỉ am hiểu trận địa chiến, lại không thích hợp du kích tác chiến. Đường Kiếp tìm kiếm điểm thiếu sót của Y Y.
Là hoa tinh, Y Y vẫn phải theo một phong cách nhất định, trận địa chiến mạnh còn du kích yếu.
Tương lai thế cục phức tạp, đối mặt với cường giả như mây, chỉ am hiểu trận địa chiến, không nghi ngờ là tự tìm đường chết.
Nghĩ vậy, Đường Kiếp lắc đầu nói: - Không được, nhất định phải tăng thêm cho muội chút lợi thế.
- Có cách nào? Y Y tò mò.
Đường Kiếp vung tay lên, một mảnh quang ảnh xuất hiện ở không trung, đúng là những bí pháp hắn trộm được ở tầng một, chín: - Ta vừa từ Thần Tiêu Kiếm Điển đạt được vô số bí pháp, giờ tìm bí pháp kiếm cho muội tu luyện.
- Nhưng nếu bị Tẩy Nguyệt phái phát hiện là không xong đó! Y Y kêu lên.
- Vậy thì tìm cách để họ không nhận ra. Đừng lo, nơi này có đầy đủ bí pháp để chúng ta chọn... Muội muốn học mấy loại? Đường Kiếp cười hỏi.
Nam Sơn cư.
Nơi này ở phía nam Tân Tú.
Xuyên qua Nam Sơn cư, đi dọc theo sân trước, nhìn thấy một gốc tùng cao ngất mọc ra từ trong lòng núi, là nơi các quan tập hợp.
Dưới tàng cây có bày mấy khối đá, chỉ có một chiếc ghế dựa, ngồi trên vách đá, đối diện mênh mang biển mây, nhìn những rặng mây tía, sương mù bốc lên.
Nằm trên ghế, Nam Bách Thành nhìn ra đám mây.
Y thích thời khắc đứng ở đỉnh núi quan sát thương thiên, sinh linh, đây là cảm giác độc đáo chỉ người tu tiên mới có.
Cao cao tại thượng, không gì sánh kịp.
Nhưng đồng thời, thân ở vách núi, bất cứ lúc nào cũng có thể rơi xuống!
Từ trên đỉnh Tân Tú rơi xuống, đương nhiên Nam Bách Thành không có việc gì.
Nhưng nếu từ Tẩy Nguyệt phái ngã xuống, vậy còn khiến y khổ sở hơn cái chết.
Nhưng có một số việc không giống người ta dự kiến.
Một nam nhân mặc hắc y đi nhanh tới đứng cách Nam Bách Thành không xa, đứng nghiêm xuôi tay, cũng không lên tiếng.
Nam Bách Thành chậm rãi mở mắt: - Đã điều tra xong?
Gã đàn ông kia lúc này mới nói: - Vâng, đã điều tra xong. Lần này Vệ Thiên Xung có thể hoàn thành nhiệm vụ, hoàn toàn là nhờ người hầu học Đường Kiếp của y. Là Đường Kiếp tìm ra chỗ của Lâm Lãng, cũng là Đường Kiếp đánh bại Lâm Lãng, cũng là Đường Kiếp trình về việc Thường Vũ Bình thu hối lộ, làm trái pháp luật.
- Đường Kiếp... Lại là Đường Kiếp. Nam Bách Thành cẩn thận nhai nuốt cái tên quen thuộc này.
Trong thời gian này, y đã quá quen với cái tên này.
Bốn năm trước, cái tên này đưa y vào thiên đường.
Nhưng giờ, cũng là cái tên này chuẩn bị đưa y vào địa ngục.
Nghĩ đến đây, trên mặt Nam Bách Thành lộ vẻ độc ác: - Vì sao? Vì sao hắn không tự tranh thủ chân truyền?
Người áo đen kia vội trả lời: - Nghe nói là bởi trước lúc Đường Kiếp vào học viện đã từng ở Vệ gia thề, phải dìu thiếu gia nhập Thiên Tâm mới cởi tịch, cho nên mới toàn lực giúp thiếu gia tranh thủ cơ hội lần này.
- Vì y muốn cởi tịch nên ném một bao cỏ cho sư tôn làm đệ tử sao? Nam Bách Thành đứng lên, giận dữ hét: - Nếu sư tôn biết ta vì ông ấy làm việc, cuối cùng lại chọn ra một bao cỏ không có năng lực không có thiên phú không có dùng khí, sư tôn sẽ thấy thế nào?
Người áo đen kia câm như hến không dám trả lời.
Gương mặt Nam Bách Thành đã vặn vẹo thành vẻ âm tàn hung ác.
Trên tiên lộ, khắp chốn tranh phong, mỗi phần ưu đãi đều phải dựa vào bản thân liều mạng cố gắng để đi đổi lấy.
Nhiệm vụ sư tôn nhắn nhủ, không chỉ phải hoàn thành, hơn nữa còn phải làm cho tốt!
Vì hoàn thành nhiệm vụ này, Nam Bách Thành đã từ chối không biết bao nhiêu tiên sư khẩn cầu, muốn kiếm thêm mấy lựa chọn tốt, đảm bảo địa vị của mình trong mắt sư tôn.
Cho dù thiên phú bình thường, ít nhất còn có "Khôn khéo" để đánh giá.
Nhưng nếu để Yến Trường Phong tuyển một tên bao cỏ làm đồ đệ...
Nam Bách Thành quả thực không dám tưởng tượng hậu quả này.
Dù Yến Trường Phong mặt ngoài không nói, nhưng trong lòng chỉ e sẽ biếm y vào lãnh cung.
Mất đi chiêu bài "Khả năng khôn khéo" này, y ở trong đám môn hạ của Yến Trường Phong cũng mất đi ý nghĩa tồn tại.
Y sao chịu nổi điều này?
Thấy y phát hỏa, người áo đen kia cả gan nói: - Còn hai nhiệm vụ nữa, Vệ Thiên Xung kia chưa chắc có thể hoàn thành.
- Ngươi nghĩ ta không biết sao? Nam Bách Thành quát: - Nhưng Đường Kiếp đã quyết ý muốn cho Vệ Thiên Xung trở thành chân truyền, hắn tuyệt đối không bỏ qua hai nhiệm vụ kia. Một khi để hắn thành công, sư tôn không còn lựa chọn nào khác, nhất định sẽ trở thành trò cười cho kẻ khác?
Nói đến đây, Nam Bách Thành hít sâu một hơi, cưỡng chế lửa giận nói: - Dù thế nào, cũng không thể cho Vệ Thiên Xung thành công!
- Vâng, tiểu nhân hiểu, nhiệm vụ nhất định không cho Đường Kiếp kia nhúng tay nữa! Người áo đen ôm quyền nói.
- Không được, ngươi không thể ra tay. Ngươi là người của ta, một khi bại lộ thân phận, ngược lại hỏng đại sự. Ta đã làm người chủ trì thu đồ đệ, nhất định phải xử sự công chính, quyết không thể rơi tiếng xấu vào người. Nam Bách Thành lập tức nói.
- Ý Nam sư là…
Đứng ở bên vách núi, Nam Bách Thành bước thong thả vài bước, lúc này mới trầm giọng nói: - Đường Kiếp người này không đơn giản. Hắn là thứ Đường Kiệt chưa có khả gạt bỏ, học viện vẫn rất coi trọng hắn, cũng ở trong tối quan sát, cưỡng ép ra tay đối phó hắn chỉ hỏng việc. Cho nên nhiệm vụ kế tiếp, chúng ta không ngăn cản Đường Kiếp, mà là phải cách ly hai người ra. Dựa vào năng lực của Vệ Thiên Xung, nếu không có Đường Kiếp bên cạnh, hắn đừng mơ hoàn thành được nhiệm vụ nào.
Người áo đen bừng tỉnh: - Nam sư cao kiến, tuy nhiên nếu như vậy, chỉ e sẽ phải điều chỉnh nhiệm vụ một chút.
- Uhm, may mà chưa công bố nhiệm vụ thứ hai. Nếu vậy thì cho bọn chúng ít kích thích đi. Nam Bách Thành ha hả cười nói.
Người áo đen nghe thấy cả kinh. - Ý Nam sư là…
- Cho bọn chúng đi Vô Hồi Cốc. Nam Bách Thành nói.
- Vô Hồi Cốc quá hung hiểm, chỉ sợ không thích hợp cho học sinh mạo hiểm!
Nam Bách Thành lạnh lùng nói: - Thì đã sao? Chân truyền chỉ có một, ta cũng chỉ cần chọn một người có thể. Huống chi Vô Hồi Cốc sản vật phong phú, khó được mở ra, đám học sinh có thể vào đó còn không cảm tạ ta mới lạ. Ngươi đi chuẩn bị đi!