Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 251: Phiên Thiên Ấn.



Đường Kiếp thầm nhủ không hay rồi. Bản thân hắn cũng không hiểu con người Trương Khất Nan lắm, bởi thế cũng không nắm được tính tình người này. Nhưng lúc này đây, đối mặt với tình hình hiện tại, hiển nhiên hiểu được rằng gã là muốn đối phó với mình, được ăn cả ngã về không.

Còn cái gọi là lưu lại thi thể, có thể tố cáo Nam Bách Thành, Trương Khất Nan căn bản không thèm để ý tới.

Mấy lời này chỉ có thể lừa gạt trẻ con, làm sao mà lừa gã được chứ.

Nam Bách Thành tại sao lại muốn gã ra tay, chứ không tự mình ra tay?

Không phải là vì thời khắc mấu chốt, có thể trốn tránh được trách nhiệm hay sao?

Dùng chiêu này để áp chế gã, đúng là không có tác dụng.

Lúc này dưới pháp ấn, cuồng phong nổi ên, một bàn tay khổng lồ hiện ra giữa không trung.

- Mẹ nó chứ.
Đường Kiếp biết chuyện không tốt, chửi nhỏ một tiếng, huy động Đoạn Tràng Đao chém về phía đối phương.

Linh Đài Cảnh đấu với Thoát Phàm Cảnh, nếu so về uy lực pháp thuật, hoàn toàn là không thể so bì được.

Cũng may là uy lực pháp thuật càng khổng lồ, thì thời gian thi triển lại càng dài. Thoát Phàm Cảnh mặc dù có thể dẫn động linh khí của đất trời, sử dụng pháp thuật có uy lực lớn. Nhưng trừ phi đat tới Tử Phù thông thiên địa, nếu không thì thơi gian thi triển pháp thuật vẫn khá dài.

Bởi vậy lấy Linh Đài đấu với Thoát Phàm, cần nhất chính là khả năng tấn công nhanh, tuyệt đối không được để đối thủ có thời gian thi triển pháp thuật.

Cùng lúc đó, tiểu hổ và Y Y đồng loạt ra tay.

Vô số dây leo dâng lên, Điện Quang Đao cũng bay ra, đều hướng về phía Trương Khất Nan.

Đối mặt với sự tấn công từ ba phía, Trương Khất Nan cũng chỉ cười lạnh một tiếng:
- Tiểu bối, thực sự cho rằng đoạt công sẽ có tác dụng?

Vừa nói đồng thời hai tay gã cũng hợp lại, thủ ấn to lớn giữa không trung nháy mắt vỡ tan tạo thành vô số mảnh áng sáng, như những mũi tên nhọn, bắn ra bốn phía xung quanh.

- Loạn vũ sao hoa.
Mặt Đường Kiếp biến sắc, gấp gáp thu hồi Đoạn Tràng Đao, bỏ qua không tiếp tục công kích Trương Khất Nan, trong chớp mắt phóng ra một đạo ánh sáng ngăn trở đột kích của tinh quang.

Hắn không phải là lo lắng cho mình, mà là lo lắng cho Y Y và tiểu hổ.

Ngay sau đó, liền nghe thấy một trận tiếng va đập của kim loại vang lên, tinh quang đánh lên Đoạn Tràng Đao, không ngờ những mũi tên còn cứng và sắc bén hơn cả sắt thép.

Vù vù vài tiếng, ít nhất hơn mười mảnh tinh quang đã xuyên qua đao, đánh lên người Đường Kiếp, đau đớn kiến toàn thân hắn run lên.

- Ca ca.
Y Y hét lên.

- Ta không sao.
Đường Kiếp cắn răng, biết rằng mình đã bị Trương Khất Nan lừa.

Không có người nào hiểu rõ thiếu sót của Thoát Phàm Cảnh, hơn chính bản thân họ.

Ngay học sinh đều biết phải đối phó với Thoát Phàm Cảnh thế nào, chả lẽ bọn họ lại không có kinh nghiệm giải quyết vấn đề này.

Vừa rồi Trương Khất Nan chỉ giả vờ dùng pháp, thoạt nhìn như chuyển động thiên địa, uy lực tuyệt luân, nhưng trên thực tế lại là dùng thuật.

Bởi vậy lúc Đường Kiếp xông lên, kỳ thực gã đã hoàn thành thi thuật, Đường Kiếp lúc đó xông lên chẳng khác nào đưa thân ra trước họng súng.

Đây cũng là lựa chọn thường thấy nhất của những người tu thuộc Thoát Phàm Cảnh, thông qua dẫn động linh triều làm lẫn lộn cảm quan, ngươi vĩnh viễn không biết được tiếp theo gã ễ dùng pháp thuật thuộc cấp bậc nào.

Nếu như ngươi đoạt công, có thể chính là điều mà gã muốn.

Nhưng nếu không tấn công, thì lại chính là cho đối phương thời gian thi hành pháp thuật.

Đây cũng là chiến lược chiếm ưu thế, cũng là ưu thế cấp bậc, không phải dựa vào ý chí cá nhân mà dời đi.

Lúc này Trương Khắc Nan một kích đắc thủ, cười ha hả nói:
- Tiểu bối, lại đỡ thêm một kích nữa của ta.

Tay phải gã nắn ấn pháp tạo thế tấn công, Đường Kiếp không thể không lắc mình tránh né, không ngờ rằng lần này cũng là hư chiêu. Tay trái Trường Khất Nan cũng đồng thời nhấn xuống.

Lúc này chính là lúc hoa trận vừa mới dâng lên, đang cuốn lấy Trương Khất Nan chỉ thấy lòng bàn tay trái Trương Khất Nan phóng ra một đạo quang hoa, một dòng khí lớn quét ra bốn phía xung quanh.

Hoa trận vừa mới tạo ra thậm chí còn chưa phát huy uy lực, đã bị một kích của gã chấn động thành lá rách bay lả tả.

Y Y “A” lên một tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch.

Chỉ hai lần ra tay, đã khiến Đường Kiếp bị thương, pháp thuật của Y Y bị phá.

Thân là người tu bậc Thoát Phàm Cảnh, Trương Khất Nan tuyệt đối không phải chỉ có thực lực hùng mạnh, mà còn có kinh nghiệm chiến đấu phong phú.

Một kích đắc thủ, cây lá tàn lụi, Trương Khất Nan thoát ra khỏi hoa trận, quát:
- Linh mãng xà xuất động.

Hai tay xoắn vào nhau, bắn ra ba đạo linh khí, trên không trung biến hóa, hình thành ba con mãng xà. Hai con lớn tấn công về phía Đường Kiếp và tiểu hổ, còn con nhỏ thì truy kích Y Y.

Ba con mãng xà thực lực bình thường, nhưng thời khắc này bay nhanh vọt tới, trong nháy mắt cuốn chặt lấy cả ba.Mặc dù với khí lực của Đường Kiếp, nhưng hiện tại cũn không thể động đậy được, đúng là đang sống sờ sờ mà bị trói chặt.

Trương Khất Nan cười gằn giọng nói:
- Tiểu bối chính là tiểu bối, không ngờ vọng tưởng lấy nhu khắc cương, cho dù ngươi có thể đả thương ta thì sao chứ?

Gã vừa nói chuyện, vừa liên tục tạo ra hơn mười thủ ấn, lại một mảnh linh triều cuồn cuộn, lần này chân chính là pháp rồi.

Đây cũng là một lựa chọn khác của người tu Thoát Phàm Cảnh, trực tiếp trói buộc đối thủ, sau đó từ từ thi pháp, một kích giết địch.

Đối mặt với màn này, Đường Kiếp cũng chỉ cười lạnh:
- Đang đợi ngươi làm như vậy.

Tay phải chợt lóe lên kim quang, chỉ thấy linh xà trói Đường Kiếp đã bị cắt thành vô số đoạn, hóa thành ánh sáng rồi biến mất. Đồng thời tay trái Đường Kiếp chỉ vào Trương Khất Nan:
- Xuất.

Một vòng trong nhỏ màu đỏ hiện ra ánh lửa kinh người.

Trong lòng Trương Khất Nan cả kinh, chỉ thấy vô số con quạ lửa bay ra từ trong vòng tròn, đánh về phía gã.

- Hỏa nha hoàn?
Trương Khất Nan thất thanh kêu lên.

Hỏa nha hoàn này gã cũng nhận ra đấy, hàng trăm con quạ lửa đồng thời truy kích, uy lực không phải là nhỏ.

Nếu như dưới tình huống bình thường, Đường Kiếp dùng Hỏa nha hoàn tấn công, chưa chắc đã làm gì được gã. Nhưng hiện tại đúng lúc gã đang trong quá trình thi pháp, lúc này xuất ra Hỏa nha hoàn đúng là đánh vào tử huyệt của gã.

Một kích này khiến Trương Khất Nan lập tức hiểu ra, chính mình muốn tính kế Đường Kiếp một phen, Đường Kiếp làm gì có chuyện không mượn cơ hội để phản kích mình chứ.

Hắn ta cố ý trúng chiêu, để dụ mình dùng pháp.

Pháp thuật uy lực lớn, tất nhiên một đòn có thể định càn khôn, nhưng nếu dùng không đúng ngược lại sẽ là phản hại chính bản thân mình.

Lúc này Hỏa nha hoàn công kích vừa nhanh vừa mạnh, Trương Khất Nhan không kịp tránh né, chỉ có thể hung hăng quyết tâm, liều mạng chống trả. Cứng rắn ngừng thi triển pháp, thả ra một vòng bảo hộ cấp chân khí bảo vệ cơ thể, ngay tại khi vòng bảo hộ chân khí được phóng ra, thì gã cũng phu máu tươi.

Nhưng mà gã cũng không rên rỉ lấy một tiếng, ngược lại vỗ một cái lên người, khối ngọc bội trên người sáng lên, lại tạo thành một vòng bảo hộ bao lấy người gã.

Tiếp theo gã lại thi ấn pháp, chuẩn bị tiếp tục tạo thành vòng bảo hộ thứ ba.

Cùng lúc đó, hàng trăm con quạ lửa ầm ầm lao tới.

Ánh lửa vọt xuống, ánh sáng nổ ra, cứ từng con từng con quạ lửa lần lượt đánh lên vòng bảo hộ, đánh ra một lực xung kích mạnh mẽ về phía đối thủ, sau đó tự thân cũng hóa thành ánh sáng rồi tiêu tán.

Vòng bảo hộ thứ nhất của Trương Khất Nan, ngăn cản đượ chơn hai mươi con quạ lửa công kích thì bị vỡ nát.

Số lượng quạ lửa tấn công càng lúc càng nhiều, không ngừng đánh lên vòng bảo hộ của gã.

Vòng bảo hộ thứ hai, dưới sự công kích không ngừng của quạ lửa cũng bị vỡ vụn, lúc này đây mới chỉ chặn có hơn ba mươi con. nhưng ngọc bội kia cũng không chịu nổi, “Ba” một tiếng, ngọc bội liền vỡ vụn tan thành bột mịn.

Cũng may khoảng thời gian đó cũng đủ để Trương Khất Nan tạo ra vòng bảo hộ thứ ba.

Những con quạ lửa còn lại đánh lên vòng bảo hộ này, cũng chỉ hơn mười con đã phá nát vòng bảo hộ.

Thấy vẫn còn hơn hai mươi con quạ lửa, Trương Khất Nan cắn răng một cái, mạnh mẽ phun ra một ngụm máu tươi, đánh ra một chưởng.

- Băng minh chưởng.

Lúc này đây gã cnxg không tiếc tiêu hao nguyên khí, dùng máu kích phát, tốc độ nhanh mà thanh.

Băng gió nổi lên, quét sạch hơn phân nửa đám quạ lửa còn dư lại, chỉ sót lại có bảy tám con quạ lửa, mạnh mẽ đánh lên trên người gã, lập tức bùng lên một ngọn lửa kinh người.

- Á.
Trương Khất Nan thống khổ kêu lên một tiếng.

Tuy nhiên người này cũng hung ác ngang ngược, ngay cả bị trọng thương, nhưng lại vẫn có lực phản kích, hai tay hợp lại, trên không trung xuất hiện một khu vườn hình cung, đẩy nước lũ mạnh mẽ đánh về phía Đường Kiếp.

- Vô dụng thôi.
Đường Kiếp gầm lên một tiếng nghênh đón dòng nước lũ.

Mặc dù thủ đoạn của người tu Thoát Phàm Cảnh có biến hóa thế nào, đối với một học sinh Linh Đài mà nói, xung phong vẫn là lựa chọn duy nhất.

Hai quân gặp nhau, kẻ dũng cảm thắng.

Lúc này Đường Kiếp nghịch lưu mà lên, Vô Tướng Kim Thân và linh khí hồng lưu đối kháng, linh triều như phong đao, cắt vào da thịt hắn.

Đường Kiếp hoàn toàn không thèm quan tâm, giống như một mãnh hổ xông lên, Đoạn Tràng Đao lại vẽ lên hàn quang:
- Thiên Liệt Trảm.

Keng.

Một âm thanh giòn giã vang lên.

Chẳng biết chiến đao đã xuất hiện trong tay Trương Khất Nan lúc nào, đang nghênh đỡ chiêu công kích mãnh liệt này. Hai bên như đồng thời ngừng lại, Đường Kiếp ra sức bổ xuống, Trương Khất Nan gắt gao kháng cự, tạo thành cục diện đấu sức.

Nhưng mà trong cục diện đấu sức này, Trương Khất Nan kinh hãi phát hiện ta, với lực lượng bách luyện thân của mình, vẫn không chống đỡ nổi khí lực của Đường Kiếp. Đoạn Tràng Đao cứ từ từ ép xuống, dần dần đã tới đỉnh đầu Trương Khất Nan.

Đường Kiếp quát:
- Trương đại nhân, ta không muốn giết ngươi, hiện tại ngươi lập tức tiến vào Cửu Cung Tâm Hoàn vẫn còn kịp.

- Chỉ dựa vào ngươi…
Trương Khất Nan thốt ra mấy tiếng từ trong kẽ răng, gã chợt rống lên một tiếng:
- Long lực thuật.

Đao của Đường Kiếp đang bổ xuống chợt bị giữ lại.

Đồng thời hào quang trong tay trái hiện lên, đâm về phía bụng Đường Kiếp.

Đường Kiếp liền giơ tay túm lấy, tay hai người giao nhau, lần thứ hai giữ chặt lấy nhau, nhất thời lại tạo thành thế giằng co.

- Trương đại nhân.
Đường Kiếp giận dữ nói:
- Đừng ép ta.

Trương Khất Nan cười hắc hắc nói:
- Vì trên đã ra lệnh, nên ta không tiếc mạng sống vào nơi dầu sôi lửa bỏng để hoàn thành.

Gã nói thì nói vậy, nhưng trong miệng cũng không ngừng phun ra máu tươi.

Đầu tiên là bị Thiên Cơ Trảm Tướng của Đường Kiếp gây trọng thương, sau đó pháp thuật phản phệ, cứng rắn thi pháp, lại chịu thêm sự tấn công liên tiếp của quạ lửa. Chuỗi công kích này đã khiến thân thể Trương Khất Nan chịu tổn thương ớn, linh khí trong cơ thể không ngừng khuấy động.

Dù là như vậy, gã cũng vẫn liều mạng không lùi bước, quả nhiên là con người kiên cường.

- Dầu sôi lửa bỏng thì đơn giản, nhưng hoàn thành nhiệm vụ thì đừng hòng mơ tưởng.
Đường Kiếp lại phát lực lần nữa, dù Trương Khất Nna có Long lực thuật chống đỡ, nhưng thời khắc này khí lực cũng không hề kém hơn gã, hai thanh đao va chạm với nhau, nổ thành các đốm lửa nhỏ.

- Vậy thì tới đây.
Trương Khất Nan mỉm cười lên tiếng:
- Ta xem ngươi có thể làm khó được ta hay không?

Đánh tới bước này, có thể nói Trương Khất Nan đã thừa nhận thực lực của Đường Kiếp, chỉ có điều gã cũng không cho rằng hiện tại Đường Kiếp có thể làm gì được mình.

Thấy đối phương ngoan cố đến vậy, ánh mắt Đường Kiếp cuối cùng cũng lộ vẻ lãnh khốc:
- Ngươi thực sự nghĩ rằng ta không có cách nào đối phó với ngươi? Ngươi hình như quên rằng ta không phải chỉ có một mình.

- Cái gì?

Trương Khất Nan ngẩn ra, trong lòng thầm nhủ không hay rồi.

Điện quang bùng nổ, Điện Quang Đao ầm ầm xuất ra đánh về phía Trương Khất Nan, lao thẳng vào thắt lưng gã.

Chính là tiểu hổ.

Trói buộc của linh xà chung quy cũng không thể kéo dài mãi, sức lực tiểu hổ lớn hơn nên đã thoát ra trước.

Trương Khất Nan đau đớn, tay cũng buông lỏng ra, tay trái Đường Kiếp liền phát lực, đẩy tay trái của Trương Khất Nan va mạnh vào ngực gã.

Lần này Trương Khất Nan giao thủ với Đường Kiếp, lại một lần nữa bị thương, nhưng đây cũng là lần mà gã bị thương nặng nhất.

Một chưởng này đè xuống, làm cho gã bị gãy hai chiếc xương sườn, máu tươi phun ra như nước.

Cùng lúc đó, lại một hoa trận xuất hiện, bay về phía Trương Khất Nan, lần này gã cũng không có cơ hội tránh thoát.

Tiểu hổ gầm rống rồi xông lên phía trước, nhằm vào cổ họng Trương Khất Nan cắn xuống.

- Bảo nhi dừng lại.
Đường Kiếp vội kêu lên.

- Ư…
Tiểu hổ quay đầu lại nhìn Đường Kiếp, hiển nhiên là đang buồn bực tại sao Đường Kiếp lại không giết đối phương.

Đường Kiếp hít sâu một hơi:
- Dù có thế nào, gã cũng là thủ hạ của Nam đại nhân, không cần tuyệt tình quá, đưa gã vào Cửu Cung Tâm Hoàn là được rồi.

Nói xong đã tiến lên, túm lấy Trương Khất Nan.

Hiện tại Trương Khất Nan đã bị thương nặng, hoàn toàn mất đi năng lực phản kháng. Thấy Đường Kiếp muốn bắt mình, gã đột nhiên cười lạnh nói:
- Đường Kiếp, ngươi cho rằng thế này đã là thắng sao? Mơ tưởng.

Nói xong gã lật cổ tay lại, một dấu ấn nhỏ màu vàng xuất hiện trong tay gã.

- Phiên Thiên Ấn?
Mặt Đường Kiếp biến sắc.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com