- Kết thúc rồi. Phun ra ba chữ này, Minh Dạ Không đứng lên đi đến hướng Hằng Vô Địch.
Lúc trên mặt của Lam Ngọc bị rạch vết thẹo chữ thập này, tất cả mọi người đều biết, trận này thi đấu đã đến kết thúc, phần còn lại chỉ là bỏ đi thời gian.
Đối với Minh Dạ Không mà nói, hắn cũng đã tới lúc nên rời đi.
Nhìn Minh Dạ Không biến mất ở cuối bầu trời, trong lòng Tạ Phong Đường cũng thổn thức một hồi.
Sau lần đi này, không biết có thể có thời gian gặp lại.
Sau sáu canh giờ, tất cả học trò rời khỏi phúc địa.
Trước đó ai cũng không xem được Thất Tuyệt Môn trở thành người thắng lớn cuối cùng, chín tên học trò còn lại sáu người, vả lại trong tay người một bảo vật —— đem một bảo vật từ Thiên Nhai Hải Các bán cho Thất Tuyệt Môn, dù sao tổng cộng còn thừa hai người, đặt ở trong tay cũng là lãng phí, còn không thì bán cho Thất Tuyệt Môn khiến cho bọn họ nhiều danh ngạch, chính mình đạt được nhiều phần giá tốt.
Kể từ đó, trận thi đấu cuối cùng này biến thành Thất Tuyệt Môn độc chiếm lục bảo, Tẩy Nguyệt phái Thiên Tình Tông mỗi bên được hai bảo vật, Thiên Thần Cung, Thú Luyện Môn, Thiên Nhai Hải Các thảm bại mà về, không hề thu được chút quả, hạt nào.
Đương nhiên, cho dù Thất Tuyệt Môn độc chiếm sáu danh ngạch, lại không có nghĩa là Tiêu Dao cung cũng sẽ chọn bọn họ. Trên thực tế theo góc độ thực lực suy xét, Thất Tuyệt Môn vẫn là yếu nhất trong lục phái, cố gắng của Mục Nghị thay vì nói là tranh đoạt Tiêu Dao cung, bằng không nói là tranh giành vinh dự, mặc kệ như thế nào, Thất Tuyệt Môn rốt cục có một lần cơ hội đứng sừng sững trên đỉnh Tê Hà, nếu có thể cứ thế mãi, danh dự đại chấn trong phái, thì có thể càng thêm hưng thịnh.
Mục Nghị nhận được hoan nghênh nhiệt liệt của người trên dưới Thất Tuyệt Môn, rất hiển nhiên, đối với cách làm của hắn Thất Tuyệt Môn khẳng định, cũng không có so đo sự việc hắn liên thủ với Thiên Thần Cung.
Tuy nhiên Vân Vô Cực thoạt nhìn thì không may mắn như thế, xem như cùng địch hợp tác thì Vân Vô Cực mới tránh được một mạng, đã định trước phải chịu lấy trừng phạt, nếu như không phải hắn cũng coi như nhân vật thiên tài của Thiên Thần Cung, chỉ sợ xử tử cũng đều có thể.
Đường Kiếp và Vệ Thiên Xung mới từ phúc địa đi ra, Tạ Phong Đường liền dẫn đầu chạy ra đón chào, sắc mặt âm trầm, phía sau còn đi cùng đám người Bành Diệu Long u rũ, rõ ràng phía trước.
Tạ Phong Đường đã mắng bọn họ chó huyết xối đầu.
Đi đến bên người Đường Kiếp, Tạ Phong Đường rất là theo dõi hắn xem chốc lát mới nói: - Thoát Phàm Ở Lang Gia phúc địa, nghĩ ra ngươi thiệt thòi quá.
Không nghĩ tới Tạ Phong Đường nói với mình câu nói đầu tiên chính là câu này, Đường Kiếp hơi ngượng ngùng cười cười, muốn nói điều gì, Tạ Phong Đường đã nói: - Câu khác đợi lát nữa nói sau, hiện tại trước luận công ban thưởng.
Trực tiếp như vậy? Đường Kiếp thất thần, Tạ Phong Đường đã nói: - Vệ Thiên Xung, ngươi lại đây.
Điều không ngờ thứ nhất hắn kêu là Vệ Thiên Xung.
Vệ Thiên Xung bước ra khỏi hàng, Tạ Phong Đường xem hắn, nói: - Biểu hiện của ngươi, ta đều nhìn ở trong mắt, tuy rằng xưa nay thường thôi, nhưng ở thời khắc mấu chốt, trái lại là người có thể chống đỡ. Ta mặc kệ ngươi nguyên nhân như thế nào, ngươi đã lưu lại đến cuối cùng, lại cho Tẩy Nguyệt phái ta tranh giành một danh ngạch, bất kể nói thế nào cũng coi như giữ lại mặt mũi Tẩy Nguyệt phái ta, phần thưởng nên có hay là muốn đưa cho ngươi.
Nói xong Tạ Phong Đường lấy ra ba bình Chân Nguyên Đan giao cho Vệ Thiên Xung, nói: - Ngươi lấy được dược thảo ở phúc địa này, tất cả phân ngạch trong quy định, đều thuộc về chính ngươi, trao thêm nhiều hơn, không bị trừng phạt. Ngoài ra pháp bảo lấy được thuộc về ngươi, lại thưởng ngươi ba bình Chân Nguyên Đan và một lần cơ hội đảm nhiệm chọn một bảo vật giá trị trong ba nghìn linh tiền trở xuống, sau khi ngươi nghĩ ra muốn cái gì có thể nói cho ta biết.
Từ Thiên Nhai Hải Các nơi đó, thứ Vệ Thiên Xung muốn được là Kiện Định Quang Tháp, sau khi tháp tế ra có thể chiếu U Minh, định ác quỷ, dùng để đối phó quỷ đạo chi vật là thứ bảo bối có chút lợi hại, hiện giờ xem như chính thức thưởng cho Vệ Thiên Xung.
Còn phần thưởng cho học viện, Vệ Thiên Xung ngẫm nghĩ một chút, cuối cùng quyết định cần một khối phân cấm thạch. Phân cấm thạch là dùng để nâng cao thuật khí vì là nguyên liệu phụ trọng yếu của pháp bảo, Vệ Thiên Xung cũng là vì thứ Đường Kiếp muốn. Sau khi được phân cấm đá này, Vệ Thiên Xung liền cùng đem thứ này và Định Quang Tháp đưa cho Đường Kiếp, nói: - Ngươi đều Thoát Phàm rồi, trong tay còn không có pháp bảo chính thức cũng không tốt lắm. Dù sao ta còn chưa Thoát Phàm, thì ngươi lấy dùng đi.
Định Quang Tháp kia cũng không cần, phân cấm thạch này đích thật ngược lại là thứ Đường Kiếp cần đấy, có nó bản thân mới có thể đem Đoạn Tràng Đao nâng cao thành pháp bảo, dù sao hắn cũng đã dùng quen đao này, nếu là đổi lấy vũ khí khác, nhất thời cũng dùng không quen, bởi vậy cũng không khách khí, liền nhận lấy, thuận tiện đem Hỏa Ô trả cho Vệ Thiên Xung, xem như trao đổi một chút bảo vật.
Thưởng xong Vệ Thiên Xung, liền đến lượt Đường Kiếp.
Tạ Phong Đường một lần nữa nhìn về phía Đường Kiếp, cười nói: - Ngươi chiến đấu như thế, biểu hiện rất tốt, vốn là phần trọng thưởng nên cho ngươi. Tuy nhiên Thất Tuyệt Môn lần này sở dĩ có thể vải bố thành đại trận, phái ta bị thương nặng, cũng có ngươi bán Hắc Vân Phiên, trách nhiệm kéo dài thời gian, điều này không thể chối từ!
Đường Kiếp gật đầu xác nhận.
Tạ Phong Đường lúc này mới nói: - Cho nên không thưởng không phạt, ngươi có chấp nhận không?
Đường Kiếp nào dám nói không chấp nhận, vội vàng gật đầu nói: - Đều là lỗi của học trò.
- Đừng nóng vội, còn chưa kết thúc đâu. Tạ Phong Đường từ từ nói: - Tuy rằng không thưởng cũng không phạt ngươi, nhưng ngươi đang ở phúc địa này vì yêu cầu nâng cao, bốn phía cướp lấy, ngoại trừ nên được phần ngạch bên ngoài, còn vượt qua tiêu chuẩn rất nhiều, điều này có thể đều là muốn Tẩy Nguyệt phái chúng ta trả tiền. Dựa theo ước định lúc trước, có dám vượt mức người, phần vượt mức giống nhau phạt nặng gấp bội. Tư cách miễn phạt của ngươi bởi vì sai lầm của ngươi đã bị thủ tiêu, cho nên...
Tạ Phong Đường cười ha hả một tiếng, tiếng cười này nghe ở trong tai Đường Kiếp, da gà không khỏi nổi dựng đứng lên.
Chợt nghe Tạ Phong Đường nói: - Ngươi đang ngắt lấy dược thảo vượt mức ở phúc địa này, trải qua tính toán tổng cộng giá trị đạt mười sáu ngàn ba trăm linh tiền, ta cho ngươi hủy xóa đi số lẻ, xử phạt gấp bội là ba vạn hai ngàn tiền.
Cái số này rơi vào trong tai Đường Kiếp, trước mắt hắn lập tức tối sầm.
Dựa vào, thăng cấp Thoát Phàm lần này liền làm cho lưng mình đeo khoản nợ hơn ba vạn?
Cũng may Tạ Phong Đường còn nói: - Suy xét đến ngươi lập tức cũng không có khả năng hoàn trả khoản tiền này, ta xem như vậy đi. Ngươi không phải còn mang theo pháp bảo trở về sao? Sẽ đem pháp bảo kia dùng để trả nợ đi.
Đường Kiếp vừa nghe vội vàng đáp ứng, dù sao pháp bảo kia cũng chỉ là bảo vật phụ trợ, đối với hắn tác dụng không lớn.
Một vị thượng sư thấy thế, nhỏ giọng nhắc nhở Tạ Phong Đường: - Tạ Viện, một pháp bảo có thể giá trị xa xa không được hơn ba vạn linh tiền à.
Tạ Phong Đường quay đầu lại nhìn thượng sư kia liếc mắt một cái, kéo dài ngữ điệu nói: - Ân... Ngươi nói cái gì?
Trong lòng thượng sư kia kinh ngạc, rốt cục trở lại vị trí, sau khi vội lui nói: - Chưa, không có gì, tiểu nhân nói Tạ Viện xử sự công chính, như thế rất tốt!
Tạ Phong Đường lúc này mới phất tay cho Đường Kiếp đi xuống.
Ánh mắt nhìn quét một vòng, dừng ở trên người học trò của Bành Diệu Long, trong lòng mọi người run lên, cùng nhau cúi đầu, chợt nghe Tạ Phong Đường nói: - Nói đến cố gắng, các ngươi cũng coi như cố gắng, tuy nhiên bị người ta nói mấy câu thì lừa trở về, phạm vào sai lầm lớn, cho nên ta quyết định, tất cả ban thưởng hết thảy hủy bỏ, chỗ tốt ăn được ở trong phúc địa cũng hết thảy phun ra cho ta!
Chúng học trò nào dám trả lời, cùng nhau gật đầu xác nhận.
Đường Kiếp nhìn không được, tiến đến bên cạnh Tạ Phong Đường nói: - Viện chủ, tình huống chuyện lần này phức tạp...
- Ta biết. Tạ Phong Đường nói: - Ta thừa nhận, bọn họ lúc ấy bị lừa, chuyện có thật có nguồn gốc của nó. Tuy nhiên đừng quên nơi này là nơi nào.
Âm thanh của Tạ Phong Đường đột nhiên cao một đoạn: - Nơi này là Tiên Duyên Đại Hội, là nơi học trò tinh anh của Lục Đại phái tập trung! Đã là tinh anh, đối với yêu cầu của các ngươi sao có thể so với thường nhân cùng cấp? Đối với học trò bình thường mà nói, chọn lựa như vậy có lẽ bình thường, đối với các ngươi chính là thất bại! Thất bại không cần lý do, sau khi trở về, chính mình hối lỗi sai lầm rất tốt, học được động não!
- Vâng! Mọi người đồng thời lớn tiếng trả lời.
Đường Kiếp tiếp lời nói: - Ta thấy sai lầm lần này, từ bản chất không phải không đủ tư chất thông minh, mà là không đủ năng lực, Mục Nghị kia có thể cự ly rất xa phát hiện là ai rời khỏi, mà chúng ta lại làm không được. Nếu chúng ta có thể quan sát địch ở cự ly xa, Mục Nghị kia làm thế nào cũng lừa không qua chúng ta đấy. Cho nên tương lai trên con đường tu luyện, mọi người đã làm tốt càng muốn thêm tốt hơn.
Một câu nói của hắn đem ý tứ của Tạ Phong Đường lệch ra, Tạ Phong Đường hung hăng trừng mắt nhìn hắn. Tuy nhiên ngẫm lại hắn nói cũng không hoàn toàn sai, theo góc độ người tu suy xét, rất nhiều sự tình cũng đúng là như thế, sự việc tư chất thông minh không đủ, hoàn toàn có thể bù lại năng lực, không cần phải chết để tâm vào chuyện vụn vặt cho là mình có thể tính toán tường tận thiên hạ. Đương nhiên, đạo lý cũng như vậy, chuyện năng lực không đủ, cũng chỉ có thể bù lại thủ đoạn.
Giống như Đường Kiếp hiện giờ, còn cần phải suy nghĩ để đền bù năng lực không đủ, nhưng theo đi từng bước một đi tới, dần dần thành lập ưu thế, Đường Kiếp tin tưởng, thời kì lấy năng lực giải quyết vấn đề cuối cùng bắt đầu đối với hắn.
Lời nói của Đường Kiếp đối với Tạ Phong Đường có lẽ không nhiều ý nghĩa lắm, nhưng đối đám người của Bành Diệu Long quan hệ trọng đại, xem như vãn hồi mọi người tin tưởng vào tư chất thông minh.
Tạ Phong Đường bị Đường Kiếp biến thành bất đắc dĩ, chỉ có thể nói: - Ngươi chớ để quang vì bọn họ nói tốt.
Đường Kiếp cười gượng: - Viện chủ, ta có thể là có cùng Thiên Thương trao đổi phân ngạch qua phúc địa đấy, hắn đã không khấu trừ phân ngạch cho ngươi rồi.
Tạ Phong Đường hừ lạnh một tiếng: - Tiểu tử ngươi ít tới đây buộc cho ta, mò tìm lý do!
Tuy nhiên ngẫm lại cũng thế, một phần kia của Diệp Thiên Thương đã bị Đường Kiếp dùng xong rồi, thật muốn hủy bỏ phân ngạch của mọi người, hai người này hiện tại đều là kẻ nghèo hèn, không phải bức tử tên này chính là bức tử tên kia.
Nghĩ vậy Tạ Phong Đường cuối cùng nói: - Thôi, phân ngạch tiền lời trong phúc địa giữ lại, phần vượt mức gấp bội xử phạt!
- Vâng! Nghe thấy còn có thể giữ lại phân ngạch phúc địa, mọi người cuối cùng thở phào một cái, xem ánh mắt của Đường Kiếp cũng nhiều phần cảm kích.
Tuyên bố xong đối với thưởng phạt chúng học trò, Tạ Phong Đường nhét cho mình một vật: - Cho ngươi.
- Đây là cái gì? Đường Kiếp ngẩn người.
- Minh sư đưa cho ngươi, tự mình xem một chút đi. Tạ Phong Đường trả lời.
- Minh sư? Đường Kiếp giật mình.
Quay đầu nhìn lại, nhưng phát hiện đâu có còn tăm hơi của Minh Dạ Không.
- Không cần nhìn. Tạ Phong Đường thổn thức nói: - Hắn đi chuẩn bị tấn công Tử Phủ rồi.
- Tấn công Tử Phủ? Đường Kiếp bị lời này lại càng hoảng sợ, Minh Dạ Không muốn xung kích Tử Phủ, đây chính là một chuyện lớn của Tẩy Nguyệt phái, mức độ này thậm chí so với giá trị sở hữu của Tiêu Dao cung rất cao.
Tạ Phong Đường gật đầu: - Lại nói tiếp, hắn có thể hạ quyết tâm này vẫn có liên quan với việc ngươi Thoát Phàm lần này, hắn cảm tạ ngươi khiến hắn hiểu được ý nghĩa dũng cảm tiến tới, cố để cho ta tặng vật ấy cho ngươi.
Nghe xong giải thích của Tạ Phong Đường, Đường Kiếp giờ mới hiểu được cảm tình Minh Dạ Không tấn công Tử Phủ có liên quan với mình, vấn đề là hắn lúc trước dám chơi như vậy, đó là bởi vì sau lưng có Hà Xung Tôn Đại Thần này chỉ điểm, và "Tìm đường sống trong cõi chết" "Mặc dù ngàn vạn người mà ta quyết rồi" phong cách làm việc loại này đó là không một chút quan hệ.
Chính mình cũng thật không phải người như vậy a!
Vừa nghĩ tới bởi vì chính mình biểu hiện ra "Dũng khí" mà khiến Minh Dạ Không như thế, mồ hôi Đường Kiếp đã chảy xuống, nếu chẳng may Minh Dạ Không bởi vậy tấn công thất bại, tính mạng có nguy hiểm, lỗi ở phía mình có thể to lắm.
Tuy nhiên việc đã đến nước này, hắn cũng không dám nói cái gì, chỉ có thể gật đầu nói: - Minh sư là người đại trí đại dũng, nhất định có thể gặp được đường sống trong cõi chết, gặp hung hóa cát, cát nhân thiên tướng đấy.
Hắn nói thật dễ nghe, ý tứ trong lời nói cũng là việc hung hiểm bản thân này, thực sự có biến cố gì, có thể đừng đổ thừa trên đầu ta. Tạ Phong Đường nghe ra ý tứ trong lời nói của hắn, cười hì hì nhìn hắn, nói: - Thật không rõ ngươi giống như tiểu tử xảo quyệt này, vì sao có khả năng làm ra việc có dũng khí như vậy.
Đường Kiếp không biết xấu hổ trả lời: - Quân tử có việc nên làm, có việc không nên làm.
Tạ Phong Đường bị hắn làm tức giận nói: - Nếu như ngươi là quân tử, thiên hạ không có tiểu nhân. Thôi thôi, nhìn ngươi Minh sư cho ngươi cái gì đúng không.
- Ôi chao. Đường Kiếp đáp ứng mở bao ra, chỉ thấy bên trong lại là một khối thiết bài, phía trên in một vầng trăng bạc, đó là dấu hiệu của Tẩy Nguyệt phái, phía dưới lại còn có một ngón tay hiện lên nâng hình dáng, phía dưới còn có khắc một chữ Minh, lại là ý khó hiểu gì rồi.
- Đây là? Đường Kiếp nghi hoặc nhìn Tạ Phong Đường.
Tạ Phong Đường nói: - Đây là tiến cử bài của Tuyển Đường.
- Tiến cửi bài? Đường Kiếp nghe trong lòng chấn động mãnh liệt.
Cái gọi là tiến cử bài, chính là tiến cử trở thành đệ tử trong phái.
Minh Dạ Không là người đứng đầu Tuyển Đường, người phụ trách chính tất cả công việc chọn lựa trong phái, bao gồm cấp dưới lên chức, chọn lựa học trò, toàn bộ phải trải qua đồng ý của Tuyển Đường mới được, Minh Dạ Không không gật đầu, Ngưu thiên tài cũng không vào được môn phái, học viện vừa tốt nghiệp, lập tức thành tán tu.
Về phần tiến cử bài, thì càng người trong Tuyển Đường càng có quyền lực, chỉ có sự chấp sự của Phó đường chủ và vài vị cấp Thiên Tâm mới có quyền lực xử trí, tác dụng này chính là trước tiên nhận định người nào đó có thể nhập môn phái, cũng có thành phần đảm bảo nhất định, tương đương với cử đi học làm đệ tử.
Nói cách khác, từ Minh Dạ Không cấp ra khối tiến cử bài này, Đường Kiếp đã trở thành đệ tử dự bị, sau thời gian đủ mười năm, không cần bất luận cuộc thi gì, trực tiếp tiến vào môn phái, trở thành đệ tử nội môn chính thức.
Tuy rằng thoạt nhìn chỉ là một người đệ tử dự bị đơn giản, cũng không có ưu đãi trực tiếp gì, nhưng trên thực tế không phải là chuyện như vậy.
Trở thành đệ tử dự bị, một mặt là không cần phải đi chém giết thập đại danh ngạch gì đó, tốt hơn là hiện tại có thể trước tiên đạt được rất nhiều quyền lực và đãi ngộ của cấp đệ tử.
Ví dụ như có thể nhận một số nhiệm vụ của môn phái, chú ý là nhiệm vụ môn phái mà không phải là nhiệm vụ học viện; ví dụ như có thể đạt được một ít quyền lực của đệ tử mới có, lúc trước Đường Kiếp đi thư viện Lưu Vân còn cần trải qua Đường chủ lúc đó, sau khi thành đệ tử, là có thể không cần trực tiếp thăm hỏi Đường chủ. Đương nhiên, tìm đọc Tàng Thư Các sự việc này vẫn như cũ không phải đệ tử bình thường có thể có; ví dụ như học trò không có quyền ra lệnh quan phủ lúc đó, đệ tử lại là có thể đấy, đương nhiên cũng phải xem chức quan lớn nhỏ; thậm chí còn hoàn thành cùng một nhiệm vụ của học viện, sự cống hiến của đệ tử và học trò đạt được đều không giống nhau.
Cuối cùng, cũng là điểm quan trọng nhất.
Người đại diện của đệ tử là Tẩy Nguyệt phái, người đại diện của học trò chỉ là học viện của Tẩy Nguyệt, chênh lệch giữa hai bên cực lớn!
Bởi vậy trở thành đệ tử dự bị, ý nghĩa thân phận địa vị nâng cao rất lớn.
Như Vệ Thiên Xung, thân là chân truyền chỉ là khả năng trở thành đệ tử thật lớn thôi, nhưng chỉ cần không đạt được thân phận đệ tử dự bị chính thức, có chút lợi ích thì vẫn như trước không có phần. Người khác xem trên mặt mũi của Yến Trường Phong sẽ khách khí đối với hắn, nhưng đó thuộc loại đối nhân sự thế, không quan hệ với quy chế.
Tạ Phong Đường lại nói: - Vâng, đây là tiến cử bài của Tuyển Đường, hơn nữa khối này của ngươi, vẫn là Minh sư tự mình phát ra, ý nghĩa so với cái khác lại không giống nhau, người đại diện chính là bộ mặt của Minh sư.
Nói đến đây Tạ Phong Đường thở dài một tiếng: - Tiến cử bài của Tuyển Đường xưa nay cẩn thận, bao nhiêu năm đều chưa hẳn cấp ra một khối, Minh sư tự thành Tuyển Đường đứng đầu tới nay, tổng cộng tiến cử bài trong tay hắn phát đi cũng không quá hai khối, khối này của ngươi là khối thứ ba. Nó không riêng gì thân phận, đại diện vinh quang, bản thân cũng là một pháp bảo đặc thù, bên trong có tích trữ sức mạnh của Minh sư, thời khắc mấu chốt có thể phát ra một kích toàn lực của Minh sư, tuy nhiên chỉ có thể sử dụng một lần. Sau khi dùng qua, liền cần tìm đưa tặng người lại vì bổ sung sức mạnh cho nó. Thật không nghĩ tới, Minh sư lại sẽ đem vật ấy đưa ngươi.
Nghe thấy còn có hiệu quả thần kỳ như thế, Đường Kiếp cũng không quá ngây người, tuy hắn lập tức cũng chú ý tới sắc mặt của Tạ Phong Đường nhưng không có bởi vì trở nên rạng rỡ, ngược lại bộ dạng có chút không vui như vậy, nhất thời khó hiểu, hỏi: - Viện chủ dường như không quá thích ta được đến thân phận này.
Tạ Phong Đường lại lần nữa thở dài: - Không thể nói không hy vọng, chỉ là có chút mâu thuẫn thôi. Lại nói tiếp đây đối với ngươi thật sự là một cơ hội, ngươi xuất thân bần hàn, khuyết thiếu tài nguyên, lại có thể dựa vào chính mình một lần lại một lần đạt được ích lợi...
Nghe nói như thế, Đường Kiếp mặt đỏ lên, đây không phải đang nói mình giỏi lừa người sao?
Tuy nhiên Tạ Phong Đường lúc nói lời này lại không một chút ý gì chỉ trích, ngược lại tràn đầy tán thưởng, hắn cả đời trải qua rất nhiều, sớm sẽ không so đo tính kế loại này, đối với đem hắn lừa gạt người, chỉ cần hắn là người đứng ở cạnh mình đấy, ngược lại tràn đầy tán thưởng. Lúc này tiếp tục nói: - Ngươi có thể được bài như vậy, ta chỉ biết làm ngươi vui. Vấn đề là khi ngươi nắm giữ vật ấy, ngươi cũng đã đánh rồi...Dấu ấn của Minh sư.
Nghe nói như thế, Đường Kiếp rốt cuộc hiểu được vì sao Tạ Phong Đường không tỏ ra cao hứng.
Lại là cuộc tranh đấu các phái.
Giống như Yến Trường Phong, Minh Dạ Không cũng là phái cấp tiến đấy.
Tẩy Nguyệt phái mươi chín thiên khôi, tổng cộng có sáu người thuộc loại phái cấp tiến, phân biệt là Cung Đường Yến Trường Phong, Tham Đường Liễu Nhạc Thiên, Phụng Đường An Ứng Long, Tuyển Đường Minh Dạ Không và hai vị Đường chủ của Chiến Bộ, sau đó chính là đứng đầu Chiến Bộ Tiêu Biệt Hàn, bảy người này hợp thành Kim Tự Tháp mũi nhọn của hệ cấp tiến Tẩy Nguyệt phái.
Hiện giờ Đường Kiếp đạt được tiến cử lệnh của Minh Dạ Không, một khi truyền ra, cũng có ý nghĩa hắn đã trở thành người của phái cấp tiến.
Cái gì? Ngươi nói ta lấy tiến cử lệnh lại không phải là người của bọn hắn? Đừng nói giỡn, bạn hữu, cái này gọi là phản bội!
Hiểu điểm ấy, Đường Kiếp cũng hít ngược một hơi khí lạnh, hắn nhìn Tạ Phong Đường: - Nhất định phải đón lấy sao?
Lời nói Tạ Phong Đường thấm thía: - Đương nhiên không phải, tuy nhiên Minh sư đưa ra tiến cử bài, lại bị một gã học trò nho nhỏ cự tuyệt...
Hắn dừng lại một chút, lúc này mới tiếp tục nói: - Minh sư có thể sẽ không để ý, nhưng một số người đi theo Minh sư, sợ là sẽ phải rời xa vì vô cùng nhục nhã a!
- ... Đường Kiếp bất đắc dĩ, chỉ có thể nói: - Ta muốn nghe xem ý của Viện chủ.
Ngẫm nghĩ một chút, Tạ Phong Đường nói: - Vốn lần này trở về, ta là muốn mời Phượng viện thu ngươi làm đồ đệ, không nghĩ tới Minh sư nhanh một bước, trước phát cho ngươi tiến cử lệnh. Học viện nhất phái của ta mặc dù người đơn lực mỏng, nhưng tuân thủ nghiêm ngặt trung lập, không thích hợp thì nhúng tay. Nếu đổi thành trước kia, ta có lẽ sẽ cự tuyệt đề nghị của ngươi, tuy nhiên hai năm trước, các ngươi xông vào Cửu Cung Mê Thiên Trận, kinh động Cửu Nạn yêu tăng, chư giới chấn động, thế gian đã hiện dấu hiệu bất ổn. nếu loạn thế tới, Vua của Chiến Bộ, nếu ngươi có thể tiến vào trước tiên, trái lại cũng chưa chắc không tốt đối với ngươi.
- Loạn thế buông xuống? Đường Kiếp bị lời này của Tạ Phong Đường rõ ràng kinh hãi một chút.
Tạ Phong Đường lại chỉ cười cười: - Chỉ là có khả năng thôi, việc trong thiên hạ, phân phân hợp hợp, đại trị đại tranh, vốn thuộc bình thường. Hòa bình đã lâu, có chút chiến tranh, tự cũng là việc khó tránh khỏi lại có cái gì kỳ quái đâu, chỉ có điều ai cũng không dám xác định ngày nào đó lúc nào sẽ đến thôi. Người tu trong thế hệ ta mà nói, ngàn năm thoáng một cái đã qua, khi nào đều có thể tính được buông xuống.
Lời này của hắn nói giống như chưa nói, Đường Kiếp nhất thời im lặng, sau khi suy nghĩ nói: - Nhưng chí ta tại tiêu diêu, không có ý định sát phạt.
Tạ Phong Đường nói: - Ngươi mặc dù chí tại tiêu diêu, ương bướng thiên hạ. Thế nhưng trong thiên địa có khủng bố lớn, từng bước có bụi gai, nếu như ngươi không có năng lực chém chông chặt gai, chỉ sợ là ung dung tự tại không đứng lên đấy. Như Tiêu Dao cung kia, không vênh váo danh tiêu dao, chỉ vì thực lực không đủ, cuối cùng vẫn không phải là rơi vào cái kết cục đi kèm?
Nghe lời nói như vậy, Đường Kiếp rốt cuộc không nói gì, chỉ có thể chắp tay nói: - Học trò đã hiểu, tạ ơn Viện chủ chỉ điểm.
Tạ Phong Đường cầm tiến cử lệnh Đường Kiếp cầm lấy trong tay, đem khép lại, nghiêm nghị nói: - Từ hôm nay trở đi, ngươi có thể tự xưng đệ tử rồi.
- Vâng! Đường Kiếp nghiêm nghị trả lời.
Một gã thượng sư Tẩy Nguyệt cười ha ha nói: - Lại nói tiếp, lúc trước Đường Kiếp không vào học viện, từng nói ngoa nhất định vào thập đại, cũng từng kinh động học viện. Không ngờ một câu trở thành sự thật, hiện giờ thực sự thành môn hạ của Tẩy Nguyệt, có thể thấy được chí khí không uổng a!
Một gã thượng sư khác của Tẩy Nguyệt tiếp lời nói: - Cái này kêu là tích nhật hào ngôn vưu tại nhĩ, kim triều tráng cử lĩnh phong tao. Chúc mừng chúc mừng!
Kèm theo âm thanh chúc mừng, một đám thượng sư học trò đồng thời kêu: - Chúc mừng Đường Kiếp, đứng hàng môn tường, Tẩy Nguyệt phái ta lại thêm anh tài!