Vương Tuyệt Diệt nhìn thấy vậy, tròng mắt trợn lên như muốn lồi ra, quát to: - Ngươi dám.
Tiếng quát “ngươi dám” này là gã dùng toàn bộ sức lực thét lên, như sư tử gầm chấn đông cả thung lũng, ngay cả Y Y cũng run lên, sau đó mấy dây gai cứng lại, không đâm xuống nữa.
Vương Tuyệt Diệt dùng tốc độc cao nhất phóng về phía Y Y, mặc kệ có tới kịp hay không, gã cũng không thể đứng nhìn Y Y sát hại đám sư đệ của mình, nhất là đó lại toàn những sư đệ mà gã có tình cảm nhất. Nếu Y Y dám đả thương bọn họ, gã thề nhất định sẽ bầm thây nàng thành vạn mảnh.
Đúng lúc này, Đường Kiếp vừa rồi còn đang run rẩy, chợt mở mắt: - Tốt nhất là muội… dừng lại.
Hắn vừa nói xong, Y Y và Vương Tuyệt Diệt đồng thời cứng người lại.
- Ca ca. Y Y vui mừng hô lên.
Vương Tuyệt Diệt nhìn chằm chằm vào Đường Kiếp: - Đường Kiếp, con mẹ ngươi giả chết, ngươi nói xem lão tử đưa cho ngươi có phải độc dược không?
- Sau này… nói sau. Đường Kiếp miễn cưỡng nói ra mấy chữ, sau đó lại nhắm mắt lại, ngất đi, chỉ có điều hắn không còn co giât nữa.
Hắn để lại mấy từ này, Y Y và Vương Tuyệt Diệt đều không dám vọng động, đành phải chờ hắn tỉnh lại.
Không biết đã qua bao lâu.
Cuối cùng, thân thể Đường Kiếp đột nhiên nhúc nhích.
- Ca ca, cuối cùng huynh cũng tỉnh lại rồi. Y Y ôm cổ Đường Kiếp, trong cổ họng ư ư khóc nấc lên.
Đường Kiếp uể oải trả lời: - Ừ, cuối cùng cũng không sao rồi, không ngờ đan dược này dược tính quá mãnh liệt, suýt nữa bị sự dữ dội của nó giết chết, nếu ta không có Cửu… cố bí pháp có thể bảo mệnh, có khi toi rồi cũng nên. Tuy nhiên, cũng may nhờ vậy ta mới có thể thu được lợi lớn…
Vương Tuyệt Diệt cho hắn đan dược, chỉ có điều không ai ngờ được, Đường Kiếp lại không chịu nổi dược tính của đan dược.
Điều này cũng khó trách, phải biết rằng Bất Diệt Thiên Nguyên Đan là một loại thuốc bổ cực mạnh, người thường đều không chịu nổi dược tính của nó, ngay cả Vương Tuyệt Diệt một năm cũng chỉ có thể tiêu hóa được ba viên. Mỗi khi dùng một viên, sức lực tràn đầy cơ thể, tốc độ khôi phục cực nhanh, dược tính không chỉ mãnh liệt mà còn kéo dài.
Vương Tuyệt Diệt sở dĩ dám đưa nó cho Đường Kiếp, hoàn toàn bởi vì biểu hiện ra ngoài của tố chất thân thể hắn, gã nghĩ Đường Kiếp hoàn toàn có thể chịu đựng được dược lực của một viên Bất Diệt Thiên Nguyên Đan.
Nhưng gã không ngờ rrawng, Đường Kiếp và gã không giống nhau.
Vấn đề lớn nhất của Đường Kiếp là hắn Luyện Thể quá an nhàn.
Năm xưa,, Vương Tuyệt Diệt Luyện Thể, mỗi ngày vác nặng chạy quanh núi, ngày ngày tự lấy gậy giáo chùy đánh vào cơ thể mình, sau đó dùng dược vây hồi phục sức lực. Mỗi ngày gã đều luyện tập tới mức mình đầy thương tích, đứt tay đứt chân là chuyện bình thường. Có thể nói thương tích ngoài da ngày nào cũng có, thương tổn gân cốt tháng nào cũng gặp, bờ vực sinh tử năm nào cũng đi qua.
Phương pháp Luyện Thể của gã, không biết đã ăn bao nhiêu thuốc bổ, sau đó mới có thể kháng chịu được dược tính bá đạo của Bất Diệt Thiên Nguyên Đan.
Đường Kiếp thì chưa từng bị thương như vậy.
Vương Tuyệt Diệt không biết Đường Kiếp Luyện Thể nhẹ nhàng, nên khi gã nghĩ người này luyện được tới mức này, cho dù không bằng mình, thì cũng phải trải qua vô số khổ cực. Một viên Bất Diệt Thiên Nguyên Đan, với năng lực của hắn thừa sức có thể hấp thu được.
Nhưng gã lại không biết, Đường Kiếp phải trải qua một hồi giằng co thế nào, thực sự thiếu chút nữa là phát nổ,
Hắn không chết không phải bởi vì thực lực hắn hùng mạnh, cũng không phải bởi hắn may mắn, mà là do hắn có Cửu Lê Tâm Kinh.
Bốn năm khổ tu, Cửu Lê Tâm Kinh của Đường Kiếp đã gần thành.
Đặc điểm lớn nhất của môn tâm kinh này là, có thể nâng cao toàn bộ các phương diện tố chất của người tu.
Nói trắng ra, nó giống như một môn pháp chuyên dùng để năng cao năng lực các mặt công pháp, sau khi tu luyện có thể thêm thuộc tính, thêm bạo kích, thêm hồi máy, vân vân… Mỗi khi vượt qua được một tầng, năng lực tất cả các mặt lại mạnh lên một phần.
Trong Cửu Lê Tâm Kinh, có một đặc điểm vô cùng hiệu quả chính là Bách Nan Thông Kiếp.
Bách Nan Thông Kiếp có khả năng quy tức, nghĩa là mỗi khi bị thương nặng, nó sẽ kích phát tiềm lực trong cơ thể, giữ lấy tính mạng, không để cho ngươi chết, còn có thể khiến thực lực nâng cao, chỉ cần cơ thể không bị dập nát, tiềm lực chưa cạn, chắc chắn sẽ không chết.
Mà thứ Đường Kiếp có chính là tiềm lực.
Ly Kinh Luyện Thể vốn là quá trình song song, một là dùng dược vật nâng cao, hai là dựa vào khổ luyện mài giũa, chẳng qua là trong Binh Giám cũng không lưu lại phương pháp mài giũa.
Có lẽ Binh Chủ nghĩ rằng, phương pháp mài giũa đơn giản cực kỳ, chính là chiến đấu, hoặc như Vương Tuyệt Diệt ngày ngày khắc khổ Luyện Thể. Thứ cần không phải là phương pháp, mà chính là nghị lực cứng cỏi, cho nên căn bản không cần phải lưu lại phương pháp làm gì.
Ai mà ngờ đưuợc Đường Kiếp có được Ly Kinh, nhưng lại thực sự làm theo Ly Kinh, chỉ bổ sung, chứ không mài giũa, thi thoảng khổ chiến, nên tiềm lực kích phát được cũng có hạn.
Lúc này đây, dược lực Bất Diệt Thiên Nguyên Đan tấn công hắn, Bách Nan Thông Kiếp phát huy tác dụng, chính là kích phát tiềm lực trong cơ thể Đường Kiếp bạo phát ra.
Bất Diệt Thiên Nguyên Đan vốn là đan được đại bổ, bản thân Đường Kiếp có tiềm lực lớn, lại hêm Bách Nan Thông Kiếp phụ trợ, kết quả tạo cho hắn một lần kỳ ngộ.
- Nói như vậy, đan dược này khiến thực lực của huynh tăng lên? Y Y nghe ra ý tứ trong lời Đường Kiếp.
- Ừ. Đường Kiếp nhẹ nhàng gật đầu, hắn nhẹ nhàng nói với Y Y: - Thân thể Ngọc Thạch của ta có chút thành tựu rồi.
Thân thể Ngọc Thạch có chút thành tựu? Y Y cũng giật mình kinh hãi.
Những năm gần đây, mặc dù thân thể Đường Kiếp được nâng cao, nhưng kỳ thật vẫn luôn ở tầng trên thân thể cây cỏ. Biểu hiện dũng mãnh, chủ yêu bởi vì sau khi Thoát Phàm, bách luyện bậc vốn chính là Luyện Thể, nên mới có biểu hiện giống như thân thể Ngọc Thạch, nhưng bản chất cũng chỉ cao hơn người tu bình thường một bậc, nhưng dù vậy vẫn đủ dể chèn ép mấy đệ tử Thất Tuyệt Môn kia.
Nhưng hiện giờ, hắn đã thực sự bước vào bậc thân thể Ngọc Thạch rồi, nếu có thêm hiệu quả Luyện Thể, vậy tương đương với Ngọc Thạch bậc trung, chính là bản thể Luyện Thể tiêu chuẩn của Đường Kiếp vào bốn năm trước.
Y Y biết rõ muốn nâng từ thân thể cây cỏ lên thân thể Ngọc Thạch, phải tốn bao nhiêu tiền. Mấy năm nay, Đường Kiếp vì muốn chế tạo ra Vận Chuyển trận, nên vẫn luôn tiếc tiền không bỏ ra tu luyện Ly Kinh, không ngờ hôm nay lại thành rồi.
- Không chỉ có vậy, Bách Luyện của ta cũng đại thành, sắp nâng được tới Cửu Chuyển rồi. Đường Kiếp cười nói.
- Thật sao? Vậy thì tuyện quá. Mắt Y Y sáng ngời.
Hạnh phúc tới quá đột ngột, khiến cho người ta không đành lòng nhìn thẳng.
Tiểu nha đầu buột miệng thốt lên: - Còn gì nữa không?
- À, nếu như còn, chính là về sang thân thể phát huy năng lực sẽ mạnh hơn một chút.
- Phát huy năng lực?
- Ừ, kỳ thực đây mới là thứ giá trị nhất đấy. Đường Kiếp nhìn Vương Tuyệt Diệt ở phía xa: - Người này, nếu như nói gã có một trăm điểm sức lực, gã có thể phát huy nó thành hai trăm, thậm chí ba trăm điểm. Còn ta, có thể phát huy toàn bộ thực lực hiện tại đã là không tồi rồi… ý ta là lúc bình thường.
Giống như Đường Kiếp lúc trước cùng đám Lã Hiểu Dụ giao thủ, cũng thuộc loại vượt xa khả năng phát huy của người thường, nếu nói là phát huy tới hai trăm điểm cũng được đấy.
Nhưng kết quả chính là trực tiếp bất tỉnh, làm không tốt có khi còn mất mạng.
Mà như Vương Tuyệt Diệt, đối với gã mà nói, phát huy lên tới hai trăm phần trăm là chuyện bình thường, nên chắc chắn không thể đánh đồng với gã được.
Đương nhiên, loại nâng cao giới hạn cho thân thể này, lại vô tác dụng với pháp thuật, nhưng với hai loại khí huyết, khí luyện của Huyết Luyện Thần Thuật, hì lại có tác dụng không giống nhau.
- Lợi hại như vậy… Y Y không tin nổi nhìn Vương Tuyệt Diệt: - Ca ca, vậy huynh hiện tại thế nào?
Đường Kiếp gãi gãi đầu: - Lúc trước liều mạng, coi như tích chút kinh nghiệm, hơn nữa hiện tại có dược vật trợ giúp, hai thứ kết hợp, ừm, chắc có thể phát huy được khoảng một trăm hai mươi… ban đầu tiến bộ tương đối dễ dàng.
Sắc mặt Y Y trầm xuống: - Ta không cảm thấy huynh có tiến bộ lớn gì cả.
-… Đường Kiếp không nói gì, nha đầu ngốc, không biết Vương Tuyệt Diệt có được ngày hôm nay, đã phải đổ bao nhiêu máu mồ hôi và nước mắt?
Nếu không phải Bất Diệt Thiên Nguyên Đan, tiềm lực bản thân và Bách Nan Thông Kiếp, ba yếu tốt kết hợp, làm sao có được hiệu quả nghịch thiên như vậy chứ.
Phải biết rằng loại tỉ lệ phát huy năng lực tăng lên, chính là Đường Kiếp sau này dù có ở cảnh giới nào, thực lực đều nâng cao hơn mức ban đầu hai mươi phần trăm.
Còn về phần Vương Tuyệt Diệt, thì hiển nhiên đã đạt tới trạng thái nâng cao trăm phần trăm rồi.
- Thực sự khủng bố.
Nếu không phải như vậy, làm sao gã dám khiêu chiến với ba Thiên Tâm chứ. Ở trước mặt gã, Lam Ngọc Liên còn không xứng xách giày cho gã.
Còn về phần Đường Kiếp, nếu như nói trước kia hắn còn cảm thấy mình và Vương Tuyệt Diệt có thể đánh một trận, còn hiện tại, hắn đã hoàn toàn từ bỏ ý nghĩ này rồi.
Dựa vào tố chất thân thể mà nói, bản thể có lẽ chỉ kém Vương Tuyệt Diệt một chút xíu, nhưng nếu dựa vào rèn luyện mà nói thì lại kém quá xa.
Hai bên thực sự đánh nhau, bản thể chắc chắn sẽ bị Vương Tuyệt Diệt đánh thành đầy heo.
Trên thực tế trước đó, Đường Kiếp đã thất bại một lần.
Thua dưới tay Hà Xung.
Luận cảnh giới, Binh Chủ phân làm năm tầng Luyện Thể, tương đương với năm tầng tu tiên. Thân thể Kim Cương khi đó sẽ tương đương với Thiên Tâm Cảnh.
Mặc dù ở tiểu cảnh giới, nhuwg thân thể Kim Cương của Đường Kiếp còn kém xa Hà Xung, nhưng ở cảnh giới lớn, một Luyện Thể một tu pháp, hai người đứng ngang hàng nhau.
Chính vì nguyên nhân này, dưới sự kích thích của Vương Tuyệt Diệt, Đường Kiếp mới có thể liều mạng với Hà Xung.
Nhưng sự thực chứng minh hắn sai rồi – ngay cả tư cách liều mạng một trận hắn cũng không có, nếu không có Phục Chế Thuât cứu mạng, hắn có lẽ ngay cả trốn đều không trốn nổi.
Thực lực của Hà Xung vốn còn cường đại hơn so với ba Chân Nhân vừa rồi, hơn nữa lại không bị Cấm Linh đại trận hạn chế, Đường Kiếp lại chưa bao giờ thực sự phát huy thực lực Luyện Thể của bản thân.
Cứ như vậy, một bên tăng một bên giảm, bản thể bị Hà Xung đánh cho hoa rơi nước chảy, chân chính cảm nhận được tư vị bị người thực lực cao hơn hẳn áp chế.
Nhưng Đường Kiếp cũng không nản lòng.
Trận chiến này mặc dù bại, nhưng hắn nhìn thấy tia hy vọng mà mình chưa bao giờ thấy – chiến đấu với chân nhân, hắn đã chạy thoát rồi!
Còn gì quan trọng hơn điều này? Theo thời gian, Đường Kiếp càng ngày càng lớn mạnh.
Chỉ cần khiến tốc độ tiến bộ của mình vượt qua địch nhân, như vậy cuối cùng bọn họ cũng sẽ bại trong tay mình mà thôi.
Tới tân lúc này, kẻ từng nói chuyện với Y Y – Vương Tuyệt Diệt mới hừ nói: - Tán dóc xong chưa? Người chưa chết, có thể suy nghĩ chuyện thả người không? Ta đã biểu hiện thành ý của mình, chỉ cần ngươi đồng ý thả ngươi, Vương Tuyệt Diệt ta thề, trong vòng một canh giờ mặc cho các ngươi rời đi, viên đan dược kia cũng tặng không các ngươi.
Kỳ thực, mười sáu gã đệ tử bị Đường Kiếp bắt giữ vẫn duy trì ý thức, chỉ là bọn họ bị dây mây khống chế, linh khí bị hấp thục, thân thể bị trói buộc, ngay cả miệng cũng bị nhét dây mây, tuy có thể nghe có thê rnhinf, nhưng lại không thể nói, không thể động đậy.
Lúc này nghe Vương Tuyệt Diệt nói vậy, trong mắt mấy người đều lộ ra sự xấu hổ.
Đại sư huynh của bọn họ lấy một đấu ba, đánh thắng ba Thiên Tâm, bọn họ mười sáu người, lại bị Đường Kiếp đánh cho hoa rơi nước chảy, chênh lệch quá lớn như vậy, quả thực vô cùng hổ thẹn, hơn nữa đại sư huynh còn vì cứu bọn họ mà phải trả giá rất lớn.
Không ngờ Đường Kiếp ngẩng đầu nhìn Vương Tuyệt Diệt, nói: - Đổi điều kiện khác được không? Ta không cần ngươi bỏ qua cho ta, ta chỉ cần ngươi cho ta thêm một viên Bất Diệt Thiên Nguyên Đan nữa.
Vương Tuyệt Diệt ngẩn người: - Ngươi nghĩ Bất Diệt Thiên Nguyên Đan của ta là thứ gì vậy? Một viên đã bảy tám vạn linh tiền, giá trị lớn, đâu thể dễ dàng có được.
Đường Kiếp lười biếng trả lời: - Cho nên ta mới muốn ngươi cho ta thêm một viên, Tính một viên tám vạn linh tiền, ta lấy của ngươi hai viên, là mười sáu vạn linh tiền. Vừa hay, ở đây có mười sáu đệ tử Thất Tuyệt Môn, giá này cũng không quá đáng.
Ánh mắt Vương Tuyệt Diệt sắc lạnh: - Vậy mạng của ngươi thì sao?
Đường Kiếp cũng lạnh lùng trả lời: - Có bản lĩnh thì cứ tới bắt ta, tiểu gia ta cần tiền, không cần mạng!