Ánh sáng trên người Phong Bất Trí như bông hoa đại phóng, lồng phòng ngự bị đánh tới sáng rọi, đệ tử Thú Luyện Môn thì bị chấn động hộc máu, cuối cùng bọn họ cùng khởi xướng thi pháp bảo vệ mình, mới bảo vệ được tính mạng, chỉ là trấn yêu tháp đã bị đánh rách tả tơi.
- Tạp mao! Nhìn thấy Ưng yêu chết như vậy, Sư heo nhị yêu đã đồng thời đau lòng hô lên.
Phong Bất Trí cũng phẫn nộ, mắng câu: - Khốn khiếp!
Hắn một chưởng đánh vào Trư Yêu rồi trực tiếp ném cho đám người Hách Liên Hổ. Mất đi hơn phân nửa trấn yêu tháp, Hách Liên Hổ rất khó tái áp chế Trư Yêu, nhưng làm chệch hướng vẫn không thành vấn đề.
Phong Bất Trí thì thừa cơ công hướng Sư yêu.
Đã không có Trư Yêu giúp đỡ, Sư yê không thể nào chống cự Phong Bất Trí, chỉ một lát sau đã bị Phong Bất Trí một chưởng chụp rơi.
Phong Bất Trí bóp cổ Sư yêu nói: - Quy hàng hay luyện hóa, ngươi có thể tự lựa chọn!
- Ngươi... Mơ tưởng! Sư yêu phun ra ba chữ.
Yêu triều xuất hiện, không ngờ cũng lựa chọn toái đan.
Sư yêu khá quyết đoán, nó biết nếu để Phong Bất Trí luyện hóa thì toái đan không còn kịp, bởi vậy vừa bị bắt đã lập tức toái đan.
Phong Bất Trí lại cười gằn nói: - Đã biết ngươi sẽ nói như vậy.
Ngay lúc Sư Yêu phát yêu triều, Phong Bất Trí đã ném nó ra không trung.
Lần này ném mạnh, bay thẳng đến chân trời.
Cùng lúc đó yêu triểu trên Sư yêu cuồn cuộn, ầm một tiếng nổ tung.
Chỉ có điều lần này chẳng ảnh hưởng tới bất cứ kẻ nào, yêu triều cuồn cuộn làm Bí Cảnh nứt nẻ ra như đã bị tấn công.
- Ha ha ha ha! Phong Bất Trí đã là ngửa mặt lên trời cười như điên.
Tuy không thể thể thu phục sư yêu, nhưng lại lợi dụng sư yêu toái đan tấn công Bí Cảnh, tuy rằng không thể hủy diệt Bí Cảnh, lại khiến Bí Cảnh bị thương nặng.
Bí Cảnh bị hủy, thời không thác loạn, Vận chuyển Trận có thể hoàn thành, Lang Chủ nhất lai, ai có thể tới tranh phong?
- Đại ca! Nhìn Sư yêu chết thảm, Trư Yêu phát ra tiếng kêu đau lòng, xông tới bên vận chuyển trận.
Nó đã tỉnh ngộ!
Kỳ thật Vận chuyển Trận sớm ở chỗ này, lấy năng lực tam yêu, chỉ cần toàn lực công kích Vận chuyển Trận, Phong Bất Trí phải liều mạng bảo hộ, hình thành kiểu chỉ đánh khó trả đòn, đến lúc đó ai thắng ai thua thì khó mà nói.
Đáng tiếc tam yêu tuy thành hình người nhưng kiến thức nông cạn.
Trí tuệ là tri thức tích lũy, là kinh nghiệm, khuyết thiếu thứ này, có thông minh thế nào cũng vô dụng.
Tam yêu cũng vì không hiểu điểm ấy, cuối cùng làm nhị yêu chết thảm, thậm chí ngay Bí Cảnh cũng bị phá hư.
Thời khắc này thấy Trư Yêu công kích Vận chuyển Trận, Phong Bất Trí cười: - Giờ mới nghĩ đến, quá muộn rồi!
Nói xong một chưởng đánh ra, kéo Trư Yêu trở về.
Trư Yêu NGAO rống lên một tiếng, mặt đất bão cát đột nhiên cuồn cuộn, vô số tảng đá lớn ném tới Vận chuyển Trận.
- Ngăn lại! Hách Liên Hổ hô một tiếng, đám đệ tử Thú Luyện Môn tế lên pháp bảo, đánh ra các loại pháp thuật che chắn, ngăn Trư Yêu bên ngoài.
- Vùng vẫy giãy chết! Phong Bất Trí hô một tiếng, một phát bắt được Trư Yêu, cứ như vậy xách trong tay, một đạo luyện hóa thần quang đánh qua, tiếng heo gào thét thanh đã là rung cả trời.
Lúc này Phong Bất Trí đã thu mất cơ hội toái đan của nó —— Bí Cảnh đã bị thương nặng, không cần hy sinh người nữa.
Thời khắc này toàn lực luyện hóa Trư Yêu, trên mặt Phong Bất Trí đã lộ ra vẻ hung ác tàn bạo.
Trư Yêu trong tay y liều mạng khóc thét, giãy dụa.
Đáng tiếc nó có thể thức tỉnh Ưng yêu, nhưng không ai có thể thức tỉnh nó.
Giãy dụa và khóc thét dần dần nhỏ đi, rốt cục, Trư Yêu không nhúc nhích, cúi đầu dưới chân Phong Bất Trí.
- Hô!
Cuối cùng thành công, Phong Bất Trí thở ra một hơi.
Luyện hóa Trư Yêu, đối với y tiêu hao không nhỏ.
Tuy nhiên vì cái này, hết thảy cũng đáng.
Thời khắc này nhìn Trư Yêu, Phong Bất Trí cười lạnh nói: - Làm yêu loại, ngươi chưa bao giờ biết cái gì là lựa chọn chính xác.
- Làm nhân loại, ngươi làm sao biết được?
Một thanh âm đột ngột vang lên.
Phong Bất Trí bỗng nhiên quay đầu lại, xa xa Đường Kiếp mang theo Quỷ Vệ chính diện xông đến.
Dựa vào Động Sát Thiên Mục, Đường Kiếp đã thấy trước tình huống, cất giọng nói: - Họ bỏ qua cơ hội, ngươi không cảm giác được sao? Nếu ngươi không lựa chọn luyện hóa Trư Yêu, mà là trực tiếp khởi động vận chuyển trận, lúc này, hẳn vị Lang Chủ đại nhân đã đến đi?
Phong Bất Trí trầm xuống: - Đường Kiếp, ngươi vẫn dám đến sao? Trận chiến kia là ngươi may mắn tránh được, chứ dựa vào chút bản lãnh đó có thể ngăn ta sao?
Trận chiến lưng chừng núi, Đường Kiếp dựa vào Quỷ Vệ và hơn mười mạng người mới bằng với Phong Bất Trí, hiện giờ Phong Bất Trí có hơn một Trư Yêu, lại thêm hơn hai mươi danh đệ tử Thú Luyện Môn, thực lực điên cuồng, Đường Kiếp cũng chỉ có hơn một Y Y, thực lực cứ thế một bên tăng một bên giảm, thì sao có thể là đối thủ của Phong Bất Trí?
Đường Kiếp chỉ cười: - Phong chân nhân, ngươi nghĩ sai một chuyện. Ngăn cản ngươi không có nghĩa là phải đánh bại ngươi, ta chỉ cần phá hỏng Vận chuyển Trận là được.
Nói đến đây, nét mặt của Đường Kiếp trở nên ác nghiệt: - Thú Luyện Môn làm sai một chuyện, đó chính là bọn họ phái một người không hiểu trận pháp đến chủ trì đại cục, ngươi cũng biết, dưới gầm trời này còn nhiều mục tiêu không cần động tới mà cũng có thể hủy hoại pháp trận.
Phong Bất Trí biến sắc, Đường Kiếp đã xoay người đánh ra một quyền.
Một quyền này không phải là đánh vào Vận Chuyển Trận mà là đánh vào khoảng cách cách Vận Chuyển Trận ba mươi trượng.
Nơi này ở vào đỉnh núi phía Tây, đá vụn khắp nơi, cây rừng dày đặc, thoạt nhìn không thu hút lắm.
Nhưng Đường Kiếp đánh một quyền xuống mặt đất đã chấn động khắp nơi, cây cối bay lên, mặt đất thấp phẳng hở ra, dường như cả sườn đất đang bành trước, càng ngày càng cao.
Sườn núi xuất hiện, Phong Bất Trí thấy ánh sáng Vận Chuyển Trận dần phai nhạt đi.
Y hoảng hốt, thất thanh kêu: - Ngươi làm như thế nào?
Đường Kiếp cười nói: - Đơn giản, pháp trận và con người giống nhau, cũng cần hoàn cảnh thích hợp mới có thể phát huy tác dụng, phá hư hoàn cảnh chính là phá hư cơ sở tồn tại của nó. Vì sao Vận Chuyển Trận không bố trí ở đâu khác mà phải bố trí trên đỉnh? Không cũng do đây là địa điểm thích hợp nhất sao?
Như Đường Kiếp nói, Vận Chuyển Trận sở dĩ phải bố trí ở đỉnh núi là vì nơi này mới mượn dùng thiên địa linh lực, mới có thể chân chính phát huy Vận Chuyển Trận, nếu không y đã sớm khởi động Vận Chuyển Trận, cần gì đến hiện tại.
Mà khi Đường Kiếp đuổi tới, chuyện thứ nhất chính là phá hỏng hoàn cảnh nuôi trận, khiến nó như nước không nguồn, không còn mộc thì không còn chút ý nghĩa nào. Đương nhiên, cũng chỉ có người tinh thông trận đạo mới có thể liếc mắt một cái đã nhìn thấu điểm mấu chốt, nếu là người không am hiểu, lật cả hòn núi lên cũng chưa chắc hữu dụng.
Mắt thấy Vận Chuyển Trận ảm đạm, Phong Bất Trí gầm lên: - Muốn chết!
Y hô: - Các ngươi nhanh khôi phục địa hình, để ta đối phó kẻ này!
Nói xong một tay vỗ, một quái hỏa cầu đã bay lên trời, bay về phía Đường Kiếp.
Đường Kiếp cũng không lỗ mãng, lui về phía sau một bước, Quỷ Vệ dĩ nhiên đón nhận, một trảo đặt tại hỏa cầu kia lên, chợt nghe thổi phù một tiếng, hỏa cầu kia vỡ ra, lửa bắn ra bốn phía, rơi vào người Quỷ Vệ phát ra tiếng xèo xèo liên tiếp, nhưng chẳng có tác dụng gì với chúng.
Nhìn một kích vô hiệu, Phong Bất Trí hừ một tiếng, tùy tay khẽ vẫy, lại là một đoản kiếm màu lam rít lên đâm về Quỷ Vệ, trên thân kiếm lại vẩy ra nhiều điểm băng sương.
Quỷ Vệ không dám khinh thường, mau lui đồng thời huy động trảo ảnh, cùng lúc đó tiểu kiếm và thủ trảo Quỷ Vệ bang bang chạm vào nhau, ngay sau trên người Quỷ Vệ kết băng hoa.
Cũng may Quỷ Vệ chỉ run lên rồi đánh tan băng, hai móng xuất ra, tiếp tục chặn tiểu kiếm.
Đối mặt cảnh tượng này, Đường Kiếp và Phong Bất Trí đồng thời phát ra một tiếng kinh dị.
Đường Kiếp kinh ngạc là bởi hắn nhất biết thân thể của Quỷ Vệ cứng bao nhiêu.
Quỷ Vệ bản chất là người Luyện Thể, riêng luận thuật pháp chỉ có vài miếng, đâu sánh được với chân nhân. Ngoại trừ Quỷ Ảnh Thiên Trọng, những thứ khác không đáng lọt vào mắt. Chỉ dựa vào cốt cách cứng rắn mới được xưng tụng có thực lực chân nhân.
Phong Bất Trí kinh ngạc là do y hiểu rõ uy lực kiếm của mình. Đây là bí bảo Phong Bất Trí cất giấu có giá trị nhất đến nay, cho tới nay đều giấu trong áo.
Tuy y không trông cậy một kiếm này có thể xử lý Quỷ Vệ, nhưng Quỷ Vệ có thể nhanh như vậy thoát ly đóng băng, vẫn nằm ngoài sở liệu của y.
Lúc này đám Hứa Diệu Nhiên, Vệ Thiên Xung và Tô Hinh Nguyệt cũng tới rồi.
Vừa nhìn thấy Quỷ Vệ đang cùng Phong Bất Trí chiến đấu, Vệ Thiên Xung đã hưng phấn nói: - Cuối cùng đã tới, xem ta đây!
Nói xong ra tay đối phó Phong Bất Trí.
Lại bị tiểu hồ ly La Nguyệt kéo, hung hăng trừng y: - Ngươi muốn chết sao?
Vệ Thiên Xung ngẩn ngơ: - Làm sao vậy.
Tiểu hồ ly nói: - Đó là một Tâm Ma chân nhân.
Vừa nghe là Tâm Ma chân nhân, Vệ Thiên Xung cũng hoảng sợ.
Đường Kiếp đã vội nói: - Đừng sợ, chỉ là nửa Tâm Ma chân nhân mà thôi.
- Nửa? Có ý tứ gì? Mọi người khó hiểu.
Đường Kiếp thản nhiên nói: - Người này tuy là Tâm Ma chân nhân, tuy nhiên tu luyện phân thân phương pháp, nhất hóa thành nhị, mặc dù tổng thể thực lực tăng cường, nhưng thực lực cá nhân giảm đi.
- Vậy phân thân đâu?
- Ở dưới chân núi bị ta liên hợp giết, kia là Quế chân nhân, cũng là Linh Hoàn cường giả.
Vừa nghe bán Tâm Ma chân nhân và chân nhân bậc thấp làm chủ lực kiềm chế, mọi người đồng thời nhẹ nhàng thở ra, lập tức cảm thấy dưới loại tình huống này, vị Tâm Ma chân nhân cũng không đáng sợ như vậy nữa.
Duy có Hứa Diệu Nhiên cười thầm trong lòng, nàng biết Đường Kiếp đang nói giỡn, rõ ràng là cố ý nói như thế, nâng cao lòng tin của mọi người.
Phong Bất Trí tự nhiên cũng biết ý của hắn, chỉ hừ một tiếng: - Vậy thử xem!
Y vung tay lên, lại là một thanh tiểu kiếm màu đỏ bay ra, lần này là bay vụt tới mặt Đường Kiếp.
Hứa Diệu Nhiên quát một tiếng, trong tay áo có một vòng sáng vàng nghênh đón tiểu kiếm màu đỏ, sau tiếng nổ lớn, vòng vàng và tiểu kiếm cùng thối lui, trên bầu trời xuất hiện ngọn lửa. Luận bảo bối, Hứa đại tiểu thư không thua Thẩm Tình Đan, chỉ có điều cảnh giới thấp, trong lúc nhất thời chưa phát huy được uy lực bảo bối, nhưng dù vậy cũng ngang hàng với tiểu kiếm kia.
Phong Bất Trí vẫy tay, lần này là tiểu kiếm màu vàng bay ra.
- Để ta! Vệ Thiên Xung hô một tiếng, khôi lỗi lao ra.
Khôi lỗi Tam phẩm đã nâng cấp lên Tứ phẩm, mặc dù còn chưa tới thực lực chân nhân những đã mạnh hơn trước kia. Kiếm vàng và khôi lỗi va chạm ầm ầm nổ vang, khôi lỗi chống đỡ hết nổi, bị kiếm vàng quét ngang qua.
Từ kiếm này có thể thấy uy lực tiểu kiếm cũng sánh được với Thoát Phàm đỉnh cao hoặc Thiên Tâm sơ cấp.
Vệ Thiên Xung cả kinh kêu một tiếng: - WOW, kiếm này thật lợi hại.
Kiếm này không tính là lợi hại, vấn đề là nó nhiều!
Ngay sau đó lại là một thanh lục kiếm bay ra.
Thêm một kiếm nữa vừa đúng là bảy chuôi, là xích da cam đỏ lục xanh lam tím đồng thời bắn về phía mọi người.
Trận ở triền núi, đạo hư Phong Bất Trí hư thật chi đạo bị nhìn thấu, thân thể bị hủy, rút kinh nghiệm xương máu xuống, Phong Bất Trí rốt cục không hề trầm mê Đạo Niệm, mà vòng lấy chính thống thuật pháp nghênh chiến.
Dựa vào cảnh giới nghiền ép đối thủ, mới là vương đạo.
Thời khắc này Thất kiếm đồng xuất, đè mọi người khó có thể nhúc nhích, nếu không có Quỷ Vệ hỗ trợ, chỉ là mấy thanh tiểu kiếm có thể lấy vài mạng người.
Cùng lúc đó, một đám đệ tử Thú Luyện Môn gia tăng bình phục bề mặt, khôi phục địa hình.
Chỉ có điều vùng núi dễ xóa, trận thế khó phục.
Hách Liên Hổ bọn họ không nghĩ ra cũng đúng, vì sao Đường Kiếp chỉ đấm vào đất một cái đã có thể khiến Vận chuyển Trận mất đi hiệu lực, bọn họ có cố gắng khôi phục thế nào cũng chỉ khiến Vận chuyển Trận hồi phục được một chút hào quang.
Loại cục diện này quả thực làm người ta phát điên.