- Uhm! Y Y gật đầu: - Tuy nhiên Bảo nhi thay đổi thành lớn như vậy. Nếu nó không nói mình là Bảo nhi, muội không thể tin được.
- Thay đổi thành người lớn rồi hả? Đường Kiếp nheo mắt: - Muội nói nó biến thành người?
- Đúng vậy, Đẹp như ca ca vậy! Y Y hô: - Nhưng quanh người toàn là máu, rất nhiều máu chui vào cơ thể Bảo nhi, trông nó rất đau đớn.
- Máu... Còn gì nữa không?
- Có một con hổ lớn màu trắng, Bảo nhi ngồi trong cơ thể con cọp kia. Còn có một thứ trong suốt gì đó, Bảo nhi nói là thần nguyên trụ tinh, có thể khống chế thời gian, là mắt của tổ tiên nó.
Nghe vậy, Đường Kiếp biết Bảo nhi dùng ý thức giao lưu với Y Y, vội hỏi: - Nó còn nói gì nữa?
Y Y ngẫm nghĩ một chút trả lời: - Nó nói, thần nguyên có hai, một cái là trụ tinh khống chế thời gian. Một cái là vũ tinh nắm giữ không gian, tuy nhiên vũ tinh bây giờ đang ở trong tay phái Tẩy Nguyệt.
- Trong tay phái Tẩy Nguyệt? Đường Kiếp cả kinh.
Lúc này hắn mới nhớ ra một chuyện.
Năm đó hổ yêu muốn trộm đạo vật gì đó của phái Tẩy Nguyệt mà bị bắt, cuối cùng lại bị nhốt ở núi Hổ Gầm, nhiều thế hệ sống tù đày.
Rốt cuộc hắn đã hiểu con hổ kia muốn trộm cái gì rồi.
Thần nguyên vũ tinh!
Quả nhiên Y Y tiếp tục nói: - Bảo nhi nói, năm đó tổ tiên nó chết trận ở Tê Hà, thần nguyên vũ tinh rơi vào tay phái Tẩy Nguyệt, trụ tinh và thi thể tổ tiên bị Thú Luyện Môn cướp đi. Hai phái bởi vậy kết thù kết oán, kéo dài ngàn năm. Hậu nhân Bạch Hổ vì muốn đoạt lại thi thể tổ tiên và hai viên thần nguyên, quyết định đi phái Tẩy Nguyệt trộm vũ tinh trước. Vì chỉ khi có vũ tinh mới có thể đột phá phong tỏa Vạn Thú Viên, đoạt lại trụ tinh. Vì thế hậu nhân Bạch Hổ ngụy trang tới phái Tẩy Nguyệt, vì phái Tẩy Nguyệt bán mạng, cuối cùng cũng đạt được cơ hội đánh cắp vũ tinh. Không nghĩ phái Tẩy Nguyệt giả dối đã sớm hoài nghi họ. Họ động chân động tay vào vũ tinh khiến Bạch Hổ sau người không thể lợi dụng vũ tinh thoát thân, kết quả bị phái Tẩy Nguyệt bắt đi. Hậu nhân Bạch Hổ vì sự phẫn nộ, biết mình sắp chết liền lợi dụng tinh huyết của mình thao túng vũ tinh, cưỡng ép mở ra.
- Phân giải mở ra? Đường Kiếp chấn động.
Y Y gật đầu: - Xác thực mà nói là từ vũ tinh đầy đủ tách ra một góc, rồi cắm một góc vào trong huyết mạch. Giờ một góc vũ tinh đang nằm trong cơ thể Bảo nhi, phần lớn ở phái Tẩy Nguyệt. Mảnh vỡ vũ tinh không cho Bảo nhi năng lực nắm giữ không gian nhưng có thể giúp nó cảm ứng trụ tinh, ảnh hưởng tới trụ tinh. Nó dùng hai năm dốc lòng tìm hiểu, thiết lập kế hoạch, học theo ca ca chứ không lỗ mãng hành động, cuối cùng lợi dụng Lâm Bạch Tạng phá giải trấn phong, lấy vũ tinh ảnh hưởng trụ tinh, khống chế được Vạn Thú Viên, khiến nó bay về phía Thiên Nhai Hải Các.
- Tại sao phải bay đến Thiên Nhai Hải Các?
- Bởi vì Bảo nhi phải hấp thu huyết mạch tổ tiên, nhưng hấp thu cũng cần có thời gian, cho nên nó đã bố trí trong Vạn Thú Viên, thiết lập phòng hộ, để tránh trong khoảng thời gian này có người nhân cơ hội gây bất lợi cho nó.
Hóa ra là vậy, Đường Kiếp và Hứa Diệu Nhiên đã hiểu ra.
Tiến hành tập kích đảo Nhạc Sơn, phần lớn yêu thú tử vong, tồn tại của Bí Cảnh, còn có trận pháp quấy nhiễu không gian, khiến bí mật khó có thể phá, kỳ thật đều là thủ đoạn Bảo nhi bày ra.
Khi Vạn Thú Viên chính thức khởi động, Bảo nhi sẽ tiến vào trong đó hấp thu huyết mạch, mà những thủ đoạn này thì sẽ giúp Bảo nhi tranh thủ số thời gian quý giá, giúp nó có thể hấp thu huyết mạch tổ tiên hùng mạnh. Lựa chọn đảo Nhạc Sơn là bởi nơi này có địa hình thích hợp bố trí Bát Môn Tỏa Thiên Trận, lựa chọn Nhai Hải chỉ là thủ đoạn phòng ngự, nói trắng ra chính là lấy yêu chế địch, lấy trận ngăn cản, lấy linh hoa dị quả làm vật dỗ, Bảo nhi không thích phái Tẩy Nguyệt, cũng không thích Thú Luyện Môn, nếu phải lấy lợi hay người, Bảo nhi sẽ chọn Thiên Nhai Hải Các —— ít nhất nó vẫn thích Hứa Diệu Nhiên.
Đương nhiên nó không ngờ Đường Kiếp sẽ đến, bởi vậy trong lòng vui mừng.
Nghe Y Y giải thích, Đường Kiếp đã hiểu hết ngọn nguồn, trong lòng thổn thức.
Ngẫm nghĩ một chút, Đường Kiếp nói: - Bảo nhi còn nói gì không?
Y Y nghiêng đầu trong chốc lát, rốt cục nhớ ra chuyện gì, bàn tay nhỏ bé vỗ kêu lên: - Ai nha thiếu chút nữa là quên. Bảo nhi nói nó đang hấp thu huyết mạch tổ tiên vào thời khắc mấu chốt, không có cách nào giúp ca ca, không riêng như vậy, còn có một Tâm Ma chân nhân đang đi lên. Do nó nắm giữ Bí Cảnh nên có thể nghe lén các nơi nói chuyện, biết tên bại hoại kia còn mang theo một tấm trận đồ dùng cho vận chuyển, bảo là muốn vận chuyển Lang Chủ gì đó, vừa mới trấn áp thần nguyên, mang đi Vạn Thú Viên.
- Vận chuyển Lang Chủ? Đường Kiếp chút kinh hãi lông tóc dựng đứng.
Thanh lang đứng đầu Phong Mục Nguyên, tên này là đệ tử Tẩy Nguyệt, đương nhiên là quen thuộc.
Y Y gật đầu: - Uhm, nó nói trong thời khắc mấu chốt không thể ngăn cản, tuy rằng thu ba con yêu biến hóa nhưng chỉ sợ cũng không ngăn được gã, mong ca ca hỗ trợ.
- Gặp quỷ, sao muội không nói sớm! Đường Kiếp rống lên.
Đây là lần đầu hắn quát Y Y.
Y Y khóc ròng: - Muội cũng không biết, huynh không có hỏi, muội còn tưởng mình đang mơ…
Đường Kiếp không còn kiên nhẫn, chỉ có thể ôm lấy Y Y nói: - Đi mau!
Rồi dẫn đầu nhằm phía đỉnh núi.
Hắn vừa mới lao ra, chợt nghe phía sau có tiếng nói truyền đến: - Đường Kiếp, chờ ta một chút!
Thanh âm quen thuộc khiến Đường Kiếp ngẩn ngơ, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một gương mặt mập mạp đang chạy tới, không phải Vệ Thiên Xung thì là ai?
Một thời gian ngắn không gặp, thoạt nhìn lại mập hơn chút.
Khôi lỗi đi bên, trong tay còn ôm tiểu hồ ly La Nguyệt, thoạt nhìn khá uy phong.
Phía sau còn có mấy người, tất cả đều là đệ tử của phái Tẩy Nguyệt, một người trong đó Đường Kiếp quen, là Tô Hinh Nguyệt.
- Sao các ngươi đến đây? Đường Kiếp kinh hô.
Vệ Thiên Xung hô to: - Ngươi đã quên ngươi để Hứa đại tiểu thư truyền tin tức về rồi hả? Trong phái vừa được tin liền phái chúng ta qua.
- Phái các ngươi qua? Đường Kiếp dùng ánh mắt cổ quái nhìn Vệ Thiên Xung: - Ngươi nói là ngươi là viện binh của ta?
- Đúng vậy, đi suốt một đường mới đuổi tới nơi. Vệ Thiên Xung gật đầu, nhìn Đường Kiếp có vẻ mặt không đúng, phản ứng lại kêu lên: - Này, này, ngươi có ý gì? Là khinh thường ta sao?
- Không có gì. Đến vẫn tốt hơn không đến, có gì trên đường nói, lên đỉnh núi trước! Đường Kiếp không rảnh làm việc vô nghĩa, lao tới đỉnh núi.
Bởi vì trong Bí Cảnh không thể phi hành, hắn không thể trực tiếp bay lên, may mà cấm chế trên núi cơ bản đều bị Phong Bất Trí phá hủy, đường lên núi không chịu cấm chế ảnh hưởng.
- Cái gì là đến vẫn tốt hơn không? Đường Kiếp ngươi giải thích cho ta! Vệ Thiên Xung tức giận kêu to đuổi theo: - Ta là có chuẩn bị mà đến...
———————————
Trên đỉnh núi chiến đấu vẫn đang tiếp tục, tam yêu biến hóa cũng dần chống đỡ hết nổi.
Thú Luyện Môn vốn am hiểu đối phó yêu vật, hơn nữa có tồn tại như Phong Bất Trí, dù là tam yêu biến hóa liên kết cũng không địch lại.
Nguy hiểm đầu tiên không phải hai Trư Yêu đấu với Phong Bất Trí mà là Ưng Yêu bị hơn hai mươi đệ tử Thú Luyện Môn liên kết áp chế.
Những đệ tử này thực lực bình thường nhưng lại biết cách liên kết, uy lực không thua chân nhân, trấn ưng yêu dưới mặt đất, không xoay được người.
Ưng yêu có hai cánh, bị hơn hai mươi tháp trấn yêu áp chế thì dù có vỗ điên cuồng cũng chẳng tạo được cơn gió nào.
Hách Liên Hổ nhe răng cười độc ác: - Yêu thú khó kiếm, biến hóa gian nan, nếu chịu quy phục, tha cho ngươi sống!
Ưng yêu căm tức rống Hách Liên Hổ: - Thú Luyện Môn luyện hóa yêu thú, là địch của vạn yêu, muốn ta quy thuận, nghĩ cũng đừng nghĩ!
Hách Liên Hổ cười to: - Từ này nghe quen qua, Hổ gia ta mỗi năm phải nghe hơn vài chục, chỉ là quật cường thì có ích lợi gì? Đồ ngu, ngươi có thể nghĩ thông suốt, mặc kệ ngươi đồng ý hay không, cũng phải để cho Thú Luyện Môn sử dụng, khác nhau là luyện hóa hay chưa luyện hóa. Nếu giờ ngoan ngoãn đầu hàng, ngươi còn có thể giữ được thần trí, tương lai cũng có nâng cao tiềm lực, nếu không đồng ý, vậy phải cưỡng ép luyện hóa.
- Ngươi đừng mơ! Hai mắt Ưng yêu như muốn nứt ra.
Chỉ có điều nó giãy dụa thế nào thì tháp trấn yêu tháp vẫn chẳng nhúc nhích mảy may.
Hách Liên Hổ hừ nói: - Nếu không đồng ý, vậy luyện hóa hiến cho Thất gia!
Biến hóa đại yêu không phải thứ bọn hắn có thể thu dùng, đám người Hách Liên Hổ có thèm nhỏ dãi cũng chỉ có thể nhìn, chỉ có thể hy vọng sau khi chuyện thành công, Phong Bất Trí khẳng khái chia cho mọi người một ít cống hiến.
Phong Bất Trí tự học thành tài, bí pháp cũng tự nghĩ nên vẫn đang nghiên cứu và ổn định, thế nên không rảnh bổ sung biến hóa yêu vật, giờ xem ra lại có thể bổ sung một lần ba con rồi, với Phong Bất Trí mà nói thì cơ hội kiểu này cũng không nhiều lắm.
Biến hóa yêu vật không phải người ngu, đối mặt với tình huống đánh không lại thường sẽ bỏ trốn mất dạng, thì ra là do Bí Cảnh áp chế nên mới ở lỳ mãi đây.
Thời khắc này, đệ tử Thú Luyện Môn đồng thanh xác nhận, đối với Ưng yêu ra tay. Từng đạo hào quang đánh vào Ưng yêu làm tâm trí nó đau đớn, biết là những đệ tử này đang cưỡng ép luyện hóa thần trí mình.
Ưng yêu chỉ cảm thấy phảng phất như có hàng vạn con kiến cắn não, đau đến chết đi sống lại, phát ra tiếng kêu xé ruột xé gan.
Cảnh tượng này trong mắt hai Sư heo yêu làm chúng hoảng sợ.
Chúng nó đối mặt với Phong Bất Trí áp lực cũng không nhỏ, nếu Ưng yêu bị luyện hóa, thực lực một bên tăng một bên giảm, chúng càng khó trốn thoát. Trư Yêu tính ngạo, đã cao giọng rống lên: - Tạp mao chịu đựng, chớ để bọn họ đắc thủ!
Một tiếng rống như sấm sét vang trên không trung, chấn động đám đệ tử Thú Luyện Môn, tay không khỏi nới lỏng một chút.
Ưng yêu thống khổ giảm đi, thần trí chợt nhẹ, dùng ánh mắt cừu hận nhìn đám đệ tử Thú Luyện Môn, rít lên nói: - Có chết cũng không làm con rối cho các ngươi!
Nói xong nó đã điều động lực lượng, yêu khí tràn ngập.
Hách Liên Hổ thấy thế biến sắc: - Con yêu này toái đan tự hủy!
Chân nhân là bạo Thiên Tâm, yêu vật cũng có toái đan, đều thuộc loại lấy sinh mạng ra đánh một kích cuối.
Thú Luyện Môn từ ngàn năm nay ngự yêu vô số, chính vì biết điểm ấy nên mới có phương pháp luyện hóa tinh thần, khiến mục tiêu không thể tập trung tinh lực, do đó toái đan.
Nhưng Trư Yêu vừa rống đã cho Ưng yêu cơ hội, nó biết đây là cơ hội cuối cùng, nếu không toái đan, chỉ sợ từ nay về sau sẽ không có cơ hội nữa.
Thời khắc này yêu khí trên người ưng yêu tỏa ra lạnh thấu xương, liền ngay cả Phong Bất Trí cũng biến sắc, quát to một tiếng: - Không tốt!
Ống tay áo tung lên, ném mạnh Ưng yêu vào không trung.
Ngay sau đó chợt nghe ầm một tiếng bạo vang, yêu khí đã như nước cuồng cuộn, nháy mắt tuôn ra bốn phương tám hướng.
Phản ứng của Phong Bất Trí cũng không chậm, nhưng lần này bạo cuốn vẫn không thể nào né được toàn bộ.