Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 586: Đuổi giết (p7)



Thanh đao này đi theo Đường Kiếp thời gian khá dài, không hề bị tổn hại trong chiến đấu, không ngờ trong khi Đường Kiếp lĩnh ngộ được đao ý thì nó lại vỡ vụn, giống như vật hiến tế vậy.

Cùng lúc đó, trên bầu trời cũng vang lên tiếng vỡ vụn ầm ầm, vô số danh kiếm đều vỡ vụn.

Nhưng không giống với Đoạn Tràng Đao, khi những thành kiếm đó vỡ vụn, mỗi một thanh đều ngưng tụ lại thành một hạt cát vàng.

Đây chính là hiệu quả của Binh Tự Quyết.

Khi Đường Kiếp tập trung tất cả lực lượng, phát huy ra cực ý, trong lúc vô thanh Binh Tự Quyết cũng được tiến vào. Kỳ thật, bản thân hắn không có ý định làm vỡ vụn những danh kiếm này, phải biết rằng mỗi một món vũ khí ở đây, cũng không phải là loại tầm thường. Dù cho ở đây dều là bảo kiếm hạ phẩm, đặt ở nơi khác cũng là bảo bối thượng đẳng, bán được mấy chục vạn linh tiền cũng không vấn đề gì.

Hơn một ngàn thanh bảo kiếm, tương đương với mấy tỉ linh tiền, cho dù là Đường Kiếp cũng luyến tiếc biến chúng thành hạt cát vàng.

Nhưng khi hắn mới linh ngộ cực hạn đao ý, còn chưa tới mức có thể tùy ý thu phát, nên một kích va chạm vào nhau, đã là một kích dốc toàn lực, đâu còn tùy ý hắn thu lại nữa, kết quả chính là Binh Tự Quyết cũng tự giác phát động.

Thấy bầu trời vô số mảnh vỡ, trong lòng Đường Kiếp không khỏi đau đớn tiếc rẻ.

Đây đều là tiền cả đấy.

Lần va chạm này, ít nhất có sáu bảy trăm thanh bảo kiếm bị vỡ vụn hoàn toàn, tuy rằng cơ bản đều là hạ phẩm, nhưng Đường Kiếp vẫn đau như bị rút ruột rút gan vậy.

Đương nhiên, đau lòng là chuyện của đau lòng, Đường Kiếp vẫn phải thu hồi mấy hạt cát vàng này đã.

Sau đó Đường Kiếp lại thấy kỳ quái, những hạt cát vàng này lớn hơn so với những hạt cát khi Đường Kiếp làm vỡ binh khí trước đây.

Chẳng lẽ bởi vì nguyên nhân là những thanh kiếm này ngưng tụ tinh huyết? Hay là vì chúng là hồn binh?

Đường Kiếp trước kia chưa bao giờ làm vỡ hồn binh, vì dù sao mỗi một kiện hồn binh đều có tiền đồ để bồi dưỡng đấy, bởi vậy cũng không biết làm vỡ hồn binh có thể được bao nhiêu hạt vàng, tuy nhiên hiện tại xem ra, số hạt vàng có thể lấy được đích xác nhiều hơn so với pháp bảo bình thường nhiều.

Tuy nhiên, dù là vậy, Đường Kiếp cũng không dự định làm vỡ hồn binh, vừa lúc nãy tổn thất nhiều hồn binh như vậy, làm cho hắn cực kỳ đau lòng.

Lúc này dưới sự khống chế, tất cả các hạt kim sa tự động ngưng kết lại, tạo thành một viên kim cầu.

Đây là lần đâu tiên, làm vỡ binh có thể thu được nhiều kim sa như vây.

Đường Kiếp cười khổ, lấy Kim nhận của mình ra.

Sau mười năm tích lũy, thanh đoản đao lại lần nữa lớn thêm, đã trở thành Kim đao chân chính, chỉ là nhỏ hơn so với Đoạn Tràng Đao một chút.

Tuy nhiên bởi vì Kim nhận không thể sử dụng pháp thuật, cho nên Đường Kiếp cũng rất ít khi sử dụng nó. Dù sao hiện tại hắn đối phó với kẻ thù, cũng không như trước, nếu không dùng pháp thuật hùng mạnh để phá hủy tiêu hao tính mạng địch thủ, mà chỉ dựa vào mấy pháp thuật đơn thuần rất khó giết chết địch nhân, cho dù là đầu lìa khỏi cổ nhưng có khi đối thủ vẫn có thể sống lại.

Chính vì nguyên nhân này, nên Kim nhận trong lòng Đường Kiếp chỉ là một tên gọi, có lúc hắn cũng cảm thấy kỳ quái, tại sao Binh Chủ lại sáng tạo ra pháp thuật như vậy, rốt cuộc là có mục đích gì? Cho dù là thời kỳ thượng cổ, nhưng vẫn phải dựa trên cơ sở đuổi giết phá hủy sinh mạng đối thủ chứ? Tạo ra vũ khí không thể sử dụng thuật pháp, cho dù là nó có sắc bén chăng nữa, thì tồn tại cũng chẳng có mấy giá trị.

Giống như một vũ khí sát thương sắc bén, nhưng lại không có chút năng lực phòng ngự, thì đâu còn ý nghĩa gì nữa.

May mắn chính là trên thực tế, Kim nhận trong tình huống cầ xuyên thủng vật thể vẫn phát huy được tác dụng, chỉ có điều không gian phát huy tác dụng càng ngày càng nhỏ.

Thời khắc này vừa nghĩ, Đường Kiếp đã đặt kim cầu lên trên cạnh Kim nhận.

Sau khi quả cầu đụng vào Kim nhận, liền tự động dung nhập vào, ngay khi nó dung nhập, thì đồng thời thanh đao đột nhiên toát ra một mản quang hoa, thân đao không ngừng vang lên tiếng rung động mãnh liệt.

Tiếng kêu vô cùng kỳ quái, khiến cho Đường Kiếp cũng ngẩn người ra một lúc.

Hắn sử dụng Kim nhận này đã mười năm , dung hợp không biết bao nhiêu lần, nhưng đây là lần đầu tiên gặp phải tình huống này.

Đây là có chuyện gì vậy?

Đang lúc Đường Kiếp cảm thấy kỳ quái, thì đột nhiên hắn cảm thấy từ chỗ cầm đao, như có một dòng nước ấm theo tay chảy vào cơ thể hăn.

- Đây là…
Đường Kiếp ngạc nhiên.

Cảm giác này vô cùng quen thuộc, chính là Kim nhận cùng mình tâm niệm tương thông. Loại cảm giác này Đường Kiếp trước kia cũng gặp qua, đó là khi hắn khống chế Kim nhận biến hình, nhưng hiện tại cảm giác này lại càng thêm mãnh liệt, thậm chí còn trong nội tâm tóe ra một loại tình cảm mãnh liệt, chính là mình không chỉ có có thể khống chế nó biến hình, mà là có thể khiến nó làm được càng nhiều hơn nữa.

Đó là một loại cảm giác xa lạ mà quen thuộc.

- Không phải chứ…
Khi Đường Kiếp nói ra ba chữ kia, thì trong lòng hắn cũng dậy sóng.

Hắn chậm rãi nhấc tay lên, linh lực thôi thúc, trên thân đao không ngờ xuất hiện một tầng bạch quang.

Linh khí!

Hào quang phép thuật!

Không ngờ Kim nhận có thể sử dụng pháp thuật.

Đường Kiếp tại thời khắc đó xem chút muốn ngất xỉu.

Không hiểu ra sao cả, đột nhiên lại có thể dùng pháp thuật?

Hắn ngẩng đầu, nhìn về đám bảo kiếm lơ lửng phía trước người , trong lúc đó hắn hiểu ra, kêu to lên:
- Hóa ra là như vậy, hồn binh! Phỉa dùng hồn binh!

——————————————

Dùng Binh Tự Quyết tạo ra Kim nhận có thể sử dụng pháp thuật đấy, chỉ là điều kiện nhất định phải sử dụng hồn binh làm nguyên liệu.

Đường Kiếp không nghĩ tới mội chuyện sẽ là như thế này, nếu không phải hắn tu luyện cực hạn đao ý, trong lúc vô ý phá hủy rất nhiều bảo kiếm, có khi còn không biết phải tới khi nào hắn mới phát hiện ra điểm này.

Dù sao theo hắn, lấy hồn Binh làm nguyên liệu tinh luyện kim sa thực sự quá lãng phí, lại không nghĩ rằng trong đó còn có quan hệ trọng yếu như vậy.

Mà nếu không phải lần này làm vỡ một số lượng lớn, cho dù Đường Kiếp hưng phấn phá vỡ một hai kiện hồn binh thử nghiệm, cũng chưa chắc có thể nghiệm ra được ra kết luận.

Bởi vì hắn không rõ Kim nhận sử dụng được pháp thuật, thì nguyên liệu dùng làm nên nó phải có bao nhiêu phần là do hồn binh tạo thành.

Đường Kiếp thử nghiệm, sau khi kim cầu dung nhập hoàn toàn, Kim nhận tuy rằng có thể khiến sử dụng pháp thuật, nhưng tất cả pháp thuật thông qua Kim nhận thì đều bị giảm uy lực đi nhiều.

Dùng Kim nhận sử dụng Vô Song Trảm, uy lực không bằng một phần năm uy lực khi Đường Kiếp sử dụng Đoạn Tràng Đao phát huy, Thần Đình Thiên Biến đỡ hơn một chút, có thể phát huy ra một phần ba hiệu quả, có lẽ là bởi vì phương pháp này bản thân vốn đã lấy tính thông dụng làm mục đích, kết quả ngược lại tiện nghi cho Kim nhận.

Đường Kiếp suy nghĩ đi suy nghĩ lại, cuối cùng cho ra kết luận nguyên nhân là vì nguyên liệu hồn binh quá ít.

Kim nhận là do Đường Kiếp trong hơn hai mươi năm thời gian mới tích cóp được, là do vỡ binh ngưng tụ thành. Kim cầu tuy rằng được tạo ra do đánh vỡ mấy trăm thanh bảo kiếm, nhưng chung quy vẫn không bằng số lượng kim sa mà Đường Kiếp tích cóp trong hai mươi năm qua.

Như vậy giống như cho thêm thìa đường cũng đổ thêm cốc nước vậy, sau đó cho vào trong một chiếc ấm lớn, khiến người ta cảm nhận được một chút vị ngọt đã không tệ rồi.

Tình hình của hồn binh đại khái là như vậy.

Nói trắng ra, căn bản là không đủ.

Đã biết không đủ, thì kế tiếp cũng không cần nói nhiều rồi.

Sau khi nghỉ ngơi, Đường Kiếp không khách khí làm vỡ nốt số bảo kiếm hạ phẩm còn sót lại. Số bảo kiếm còn dư lại không nhiều, nhất định là không đủ, cho nên Đường Kiếp chỉ ngẫm nghĩ một chút, liền tiếp tục làm vỡ nốt sô bảo kiếm trung phẩm.

Trung phẩm kiếm tuy rằng không nhiều, nhưng tính chất cao, hạt kim sa ngưng tụ được cũng lớn hơn, sau khi dung nhập vào Kim nhận, Đường Kiếp quả nhiên cảm thấy khả năng truyền linh khí hữu hiệu hơn, uy lực của pháp thuật cũng lớn hơn, uy lực của Vô Song Trảm đã tăng lên một phần ba.

Nhìn thấy tình cảnh như vậy, Đường Kiếp hạ quyết tâm, tiếp tục phá vỡ nốt toàn bộ thượng phẩm bảo kiếm.

Vừa làm vỡ bảo kiếm, trong lòng Đường Kiếp cũng vừa rỉ máu.

Đây chính là mấy tỉ linh tiền đấy.

Luận giá thì có thể mua được đạo binh rồi, đương nhiên nếu thực là một thanh đạo binh, mình cũng chưa chắc đã có thể sử dụng được.

Công pháp của Binh Chủ cái gì cũng tốt, chỉ là hao tốn tiền của và tài nguyên vô số là không tốt.

Chả trách trong Ly Kinh ngài cũng không nói là dùng hồn binh thì Kim nhận mơi có thể thi triển phép thuật, đây có phải là ngại không còn mặt mũi để nói chứ gì?

Sau khi đánh nát hết bảo kiếm thượng phẩm, Đường Kiếp đã không còn khí lực, cuối cùng bản thể ra tay dùng Binh Tự Quyết một lèo đánh vỡ toàn bộ.

Khi đó Đường Kiếp mới ý thức tới một việc.

Dường như ngay từ đầu lúc làm vỡ binh, mình là một lần làm vỡ nát mấy trăm thanh hạ phẩm kiếm?

Một lúc vỡ nhiều như vậy, đối với Đường Kiếp cũng là phá lệ, ngày trước hắn mỗi lần chỉ làm vỡ một kiện đồ thôi.

Nói cách khác, Binh Tự Quyết dường như tại lúc chính mình lĩnh ngộ đao ý thời điểm cũng trong lúc vô ý tăng lên?

Từ đơn thể chuyển thành quần công rồi?

Nghĩ vậy, Đường Kiếp không khỏi nhếch miệng mỉm cười.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com