Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 614: . Phản kích (p1)



Tiền Anh Thần nói:

- Tin ta đi, việc này… Thú Luyện Môn ta rất có kinh nghiệm.

Hứa Diệu Nhiên hít sâu vào một hơi.

Rốt cuộc nàng cũng buông tay xuống, nói:

- Ta đầu hàng.

Tay nhẹ nhàng để xuống.

Ba chữ "Ta đầu hàng" như cái chuông vang vọng trên đấu trường, trên đầu thành dâng lên vải trắng, màn tranh đấu hạ xuống, thành uy danh công giả vô thượng.

Nhìn Hứa Diệu Nhiên suy sụp thất ý, Tiền Anh Thần bật cười ha hả.

Gã nên cười, vì giờ khắc này gã đã đợi lâu lắm rồi.

Bắt được Hứa Diệu Nhiên giống như bắt được Đường Kiếp, bắt được Đường Kiếp chẳng khác nào bắt được nguồn tài nguyên vô tận.

So sánh ra, thân phận con rể Chân Quân là cái gì? Mình có nghĩa phụ, thứ Hứa Quang Hoa có thể cho, nghĩa phụ cũng có thể cho!

Bỏ quên Hồng Uyển, gã đi nhanh tới Hứa Diệu Nhiên, một tay chụp vào Hứa Diệu Nhiên cười nói:
- Đây mới là cô nương tốt.

Tay đặt trên vai Hứa Diệu Nhiên, đang định dùng sức, Hứa Diệu Nhiên đột nhiên hô lên:
- Tiên Đào, ngươi đã nói không động tới nàng!

Cái gì?

Tiền Anh Thần ngẩn ra, bản năng quay lại nhìn hai gã tu giả bị Tiên Đào bắt đang sửa sang lại quần áo, vẫn chưa làm ra chuyện gì, lập tức biết không tốt. Chợt nghe sau lưng có gió nổi lên, một bàn tay đã đặt lên lưng gã như muốn bạo phát.

Một chưởng này uy lực không phải là nhỏ, hơn nữa Tiền Anh Thần không phòng bị, không có thủ đoạn phòng ngự, một kích này làm khí huyết toàn thân chấn động, ngay cả xương cốt cũng gần như bị chặt đứt, cùng lúc đó chợt nghe tiếng ma sát, đau đớn truyền đến, cánh tay Tiền Anh Thần đặt lên vai Hứa Diệu Nhiên đã bị Hứa Diệu Nhiên vặn gãy.

Nàng cầm tay Tiền Anh Thần lạnh nhạt nói:
- Ta xem ngươi còn chơi thế nào!

Một cước đá vào hạ bộ Tiền Anh Thần.

Công kích liên tiếp, động tác mau lẹ, thần tốc dị thường khiến mọi người cũng không kịp phản ứng. Đợi đến khi hiểu được chuyện gì xảy ra, Phong Bất Trí Hồng Hồ xông tới, Hứa Diệu Nhiên túm lấy cổ họng Tiền Anh Thần, phẫn nộ quát:
- Ai dám lại đây y sẽ chết!

Phong Bất Trí Hồng Hồ hãm lại, tình thế nghịch chuyển, Tiền Anh Thần cứ như vậy rơi vào tay Hứa Diệu Nhiên.

- Con điếm thối!
Tiền Anh Thần tức muốn hộc máu, điểm chết người sự linh hoạt, sắc bén mà trí mạng của Hứa Diệu Nhiên khiến hạ thể gã đau nhức gần như muốn bất tỉnh.

Hứa Diệu Nhiên một tay thắt cổ Tiền Anh Thần, một tay đặt sau lưng Tiền Anh Thần:
- Thành thật chút đi, thả nàng, bằng không ngươi chết!

Vừa rồi nàng còn dùng mạng của mình uy hiếp, nhưng bây giờ là lấy mạng Tiền Anh Thần uy hiếp.

Rõ ràng thân chịu trọng thương, Tiền Anh Thần lại ha ha cười như điên.

Gã cười đến chảy nước mắt, lớn tiếng nói:
- Con điếm thối, ngươi nghĩ ta không biết ngươi đang nghĩ gì sao? Ngươi đang ở đây kéo dài thời gian đúng không? Ngươi muốn kéo dài để Đường Kiếp đến thu thập chúng ta?

Hứa Diệu Nhiên hơi biến sắc.

Tiền Anh Thần mặt tối sầm.

Gã cúi đầu nhìn xuống thân thể mình.

Máu tươi chính từ nơi ấy chậm rãi chảy ra.

Gã là tu giả, cho dù bị người phế đi đường con cháu thì trừ phi gặp được thủ pháp đặc thù thủ pháp, nếu không thương thế có thể tự khôi phục tự dài lại ra.

Nhưng sự sỉ nhục sẽ không dễ bình phục như thương thế.

Gã là Tiền Anh Thần!

Thiên tài Thú Luyện Môn!

Con nuôi Chân Quân!

Bây giờ lại bị một xú nữ nhân kèm làm con tin.

Sỉ nhục khiến mặt Tiền Anh Thần bắt đầu vặn vẹo, hình tượng trở nên dữ tợn đáng sợ.

Gã cười như điên:
- Ngươi cho là, cũng chỉ có ngươi không sợ chết sao?

Hứa Diệu Nhiên theo bản năng phát hiện chuyện không ổn.

Trên người Tiền Anh Thần bắt đầu toát ra khí thế nhè nhẹ, khí thế từ các nơi phát ra, kích động thành khí, khiến Hứa Diệu Nhiên gần như không bắt được gã.

Nàng kêu lên:
- Cấm động đậy!

Tiền Anh Thần ngửa mặt lên trời cười to:
- Vậy ngươi dùng lực khống chế đi.

Gã cuồng tiếu, toàn thân lực triều dâng lên, linh khí trong cơ thể bắt đầu từng bước đột phá hạn chế, không ngừng đề thăng, Hứa Diệu Nhiên tăng thêm lực khống chế, nàng không ngờ tên khốn khiếp này còn có thể phản kháng, vừa tức vừa giận, hung ác quát:
- Ngươi tự tìm chết!

Tay đặt sau lưng Tiền Anh Thần đột nhiên thu lại, khi xuất hiện đã có thêm một con dao găm trong như thủy tinh, đâm mạnh vào lưng Tiền Anh Thần.

- A!
Tiền Anh Thần phát ra tiếng gầm thống khổ:
- Xú nữ nhân nhà ngươi!

Thân đao xoay một vòng trên người Tiền Anh Thần, Hứa Diệu Nhiên ác nghiệt trả lời:
- Ta nói rồi, ngươi đừng cử động.

- Rống! ! !
Tiền Anh Thần ngửa mặt lên trời rống lên:
- Giết các nàng.

Lời này ám chỉ Tiên Đào và Hồng Uyển.

Bốn gã dưới tay còn có Phong Bất Trí và Hồng Hồ chần chừ, Tiền Anh Thần đã hét lên:
- Còn chưa động thủ! Giết hai người kia, xú nữ nhân này không dám giết ta. Thời gian không còn nhiều, đừng để nàng ta trì hoãn nữa, bằng không chúng ta đều phải chết trong tay Đường Kiếp.

Nói xong gã nháy mắt với Phong Bất Trí.

Gã đưa lưng về phía Hứa Diệu Nhiên, ám thị này đương nhiên Hứa Diệu Nhiên không nhìn được.

Phong Bất Trí ngầm hiểu, cười nói:
- Đúng vậy!

Quay tay đánh một chưởng vào Tiên Đào, Tiên Đào hự một tiếng ngã xuống.

- Không!
Hứa Diệu Nhiên kêu lên.

Tiên Đào là tỳ nữ theo nàng lâu nhất, tính tình thành thục điềm đạm, rất được nàng yêu thích, cho dù biết đoạn đường này gian nguy cũng không oán không hối đi theo nàng tới nơi này, không ngờ lại chết ở đây, trong lòng đau buồn, hai tay cũng run rẩy.

Ngay sau đó Phong Bất Trí đi tới Hồng Uyển, một tay giương lên.

- Dừng tay!
Hứa Diệu Nhiên kêu lên, tay trái rời khỏi cổ Tiền Anh Thần, điểm chỉ vào Phong Bất Trí.

Đúng lúc này, Tiền Anh Thần rống lên, ngửa mạnh đầu ra sau.

Lần này, Tiền Anh Thần dùng đầu đập vào mũi Hứa Diệu Nhiên khiến nàng ngửa đầu kêu đau, máu từ trong mũi phun ra. Tuy nhiên nàng không kịp chú ý đến mình, tay trái cấp tốc giữ Tiền Anh Thần, Tiền Anh Thần lại quát lên đánh tới.

Va chạm lần này, dao găm đang cắm ở trong thân thể gã nhập sâu thêm ba phần, Tiền Anh Thần kêu rên nhưng khuỷu tay phải cũng đập trúng bụng Hứa Diệu Nhiên, chấn động Hứa Diệu Nhiên bay lên không thể tiếp tục khống chế Tiền Anh Thần.

Mắt thấy Tiền Anh Thần sắp rời khỏi tay, Hứa Diệu Nhiên giơ tay trái lên, một dây lưng bằng lụa quấn cổ Tiền Anh Thần:
- Ngươi không đi được!

Kéo theo Tiền Anh Thần bay tới chỗ mình, đồng thời tay phải dùng đao đâm, trông như cánh tay phải sắp bị cắt bỏ.

Nhưng trong nháy mắt có một bóng người che giữa Tiền Anh Thần và Hứa Diệu Nhiên.

Hồng Hồ!

Tay trái vừa nhấc bắt dao găm trong tay Hứa Diệu Nhiên, dao găm cắt qua vẽ một đường máu, xẹt qua dây lưng lụa đứt thành hai đoạn, tiếp theo thân hình xoay về phía trước, Tiền Anh Thần phía sau Hồng Hồ trực tiếp lao ra, trên cổ còn quấn dây lưng lụa, gương mặt phẫn nộ đá một cước về Hứa Diệu Nhiên.

Ầm

Một cước này đá Hứa Diệu Nhiên bay xa ra ngoài.

- NGAO!
Tiền Anh Thần phát ra phẫn nộ mà đắc ý:
- Nói rồi ngươi không bắt được ta đâu!

Dù vậy lúc này Tiền Anh Thần cũng bị thương không nhẹ, sau lưng gã trúng một đao, tay trái bị đoạn, mà ngay cả con giống cũng xong rồi, thương thế nặng tới giận sôi lên, nếu là người khác chỉ sợ đã nằm dưới đất không dậy được, nhưng có thể thoát thân chứng tỏ tâm kế và sự tàn nhẫn của tên này cũng tương đương Đường Kiếp.

Kể cả Đường Kiếp ở vào vị trí của gã cũng khó mà làm tốt.

Hứa Diệu Nhiên ngã xuống, tay ôm ngực, tức giận trừng Tiền Anh Thần:
- Ngươi giết Tiên Đào!

Tiền Anh Thần đầu tiên lấy linh dược trong túi giới tử ra cho mình ăn vào, sau đó mới âm hiểm cười nói:
- Một tỳ nữ mà thôi, chết thì chết, đáng giá đau lòng như vậy sao? Vốn ngươi có thể lật ngược tình thế, ta rất thưởng thức của ngươi, trong các nữ nhân ta biết, ngươi không phải mạnh nhất nhưng lại thông minh nhất quyết nhất, ta thích nữ nhân như vậy. Nhưng ngươi lại vì tỳ nữ mà từ bỏ cơ hội, ngươi là chủ tử, các nàng chết vì ngươi không phải rất bình thường sao? Thật sự là ngu xuẩn!

Hứa Diệu Nhiên lạnh lùng nhìn gã:
- Loại người như ngươi, không hiểu cái gì gọi là cảm tình.

- Hoàn toàn tương phản, ta hiểu.
Tiền Anh Thần cười ha hả nói:
- Chẳng qua, cảm tình của ta không dùng ngu xuẩn như ngươi.

Nói xong tay phải gã kéo Hồng Uyển qua.

Gã giữ Hồng Uyển nói:
- Giống như loại nha hoàn không có bản lãnh cũng không có gì ý nghĩ gì, không đáng lãng phí tình cảm của mình. Tuy nhiên nói cho ngươi, ngươi cũng không hiểu. Nữ nhân các ngươi, cho tới bây giờ cũng không hiểu cái gì là lựa chọn chính xác!

Nói xong gã phất tay:
- Bắt lại.

Hồng Hồ cười đi tới Hứa Diệu Nhiên.

Đúng lúc đó, Hồng Uyển đột nhiên ngẩng đầu:
- Chết trong tay nha đầu ngu xuẩn kia tính là gì?

Cái gì?

Tiền Anh Thần ngây cả người, cúi đầu nhìn lại chỉ thấy toàn thân Hồng Uyển bừng sáng, đột nhiên ra chỉ đánh Tiền Anh Thần.

Tiên Đào hay Hồng Uyển đều là người đi theo Hứa Diệu Nhiên tu luyện, điểm này Tiền Anh Thần biết. Chẳng qua hai nha hoàn này tư chất bình thường, cũng không có linh dược giúp đỡ, thực lực so với Hứa Diệu Nhiên cách nhau xa, giờ mới vừa vào cửu chuyển, vì vậy chẳng ai để hai người họ trong lòng. Bởi vậy Tiền Anh Thần cũng không phí tâm tư khống chế, dù sao người như thế, gã chỉ cần ra mặt là có thể tùy ý nắn chết.

Nhưng lúc Hồng Uyển đâm chỉ ra, Tiền Anh Thần lại cảm thấy tử vong uy hiếp.

- Không!
Tiền Anh Thần và Hứa Diệu Nhiên đồng thời phát ra tiếng hét hoảng sợ.

Chỉ quang xán lạn điềm tới Tiền Anh Thần.

Tiền Anh Thần dốc toàn lực nghiêng đầu sang một bên, chỉ phong đánh thẳng vào bên mặt phải gã.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com