Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 667: . Thiên tài (p2)



Tiếp theo Đường Kiếp bắt đầu xử lý công tác giải phóng mặt bằng, hàng ngày dỡ bỏ hoàng cung đại điện.

Hoàng cung đại điện đều là do kim loại hiếm tạo ra, kiên cố vô cùng, ngày đó một đám cao thủ ở trong điện động thủ, cũng không thể làm gì được nói, bởi vậy mặc dù Đường Kiếp có Kim Cương Thể, mỗi lần dỡ xuống một khối mái hiên, cũng phải hao hết khí lực.

Tuy nhiên Đường Kiếp không vội, đây xem như là một loại tu luyện, ban ngày làm việc, buổi tối cùng Hứa Diệu Nhiên thân thiết chen chúc trong chăn, cuộc sống gia đình trôi qua ngọt ngào êm đẹp, có phần hương vị ẩn cư. Hơn nữa Hà Trường An Chu Vận Huyền Chung Tử và một số cao thủ khác chết khiến thế giới dưới lòng đất này biến thành một nơi linh khí giàu có, Đường Kiếp dùng trận pháp phong ấn, khiến linh khí vô thức xói mòn, đem nơi đây biến thành một tiểu động thiên.

Ngoại trừ hủy đi phòng ngoài, Đường Kiếp hàng ngày nghiên cứu Vạn Tiên Đỉnh, trong lúc nghiên cứu đỉnh thượng huyền bí, cùng xem có cách nào thu hồi được nó.

Trên Vạn Tiên Đỉnh đạo vân lưu chuyển, ẩn chứa vô số huyền bí và uy năng, Đường Kiếp chỉ cảm thấy dù ngày nào cũng ở gần xem đỉnh này thì vẫn có cảm giác kinh tâm động phách.

Thời gian dài, có lẽ do đã thích ứng, cảm giác kinh tâm động phách ít dần, Đường Kiếp đối với mấy đạo vân cũng bắt đầu quen thuộc. Nguyên bản còn có chút mơ hồ, như phàm nhân không thể xem xét đạo vân, ở trong mắt càng ngày càng rõ ràng.

Từng đạo ẩn chứa hoa văn đại đạo thiên địa rơi vào mắt khiến Đường Kiếp có cảm thụ thâm thúy khó nói rõ.

Vì thế Đường Kiếp mỗi ngày đều rút thời gian ngồi trước định, có Trí Tuệ Đạo, Đường Kiếp toàn lực phân tích đạo vân trên Vạn Tiên Đỉnh, lý giải với đạo âm dương cũng càng lúc càng sâu.

Hôm nay Đường Kiếp lại ở trước Vạn Tiên Đỉnh tìm hiểu một canh giờ mới trở lại bên Hứa Diệu Nhiên.

Hứa Diệu Nhiên đang cầm quyển sách không rời mắt.

Đường Kiếp ngồi ôm Diệu Nhiên, tới gần mới phát hiện Hứa Diệu Nhiên đang xem bản luyện đan tâm đắc Tàng Thanh Phong viết, cười nói:
- Thế nào? Có hứng thú với luyện đan?

Không ngờ Hứa Diệu Nhiên lại rất nghiêm túc trả lời:
- Đúng, ta đang định học luyện đan.

- Hả?
Đường Kiếp cảm thấy ngạc nhiên:
- Vì sao?

Hứa Diệu Nhiên không trả lời, Hồng Uyển ngồi cách đó không xa nghe thấy liếc mắt nói:
- Còn không phải là vì ngươi...

Đã nói là liên miên lải nhải.

Sau trận chiến ở địa cung, Hứa Diệu Nhiên mấy bận trở thành mồi của Tàng Thanh Phong, bức bách Đường Kiếp chiến với lão, khiến Hứa Diệu Nhiên bị đả kích. Nàng ý thức được thực lực bản thân hơi thấp, không có thể giúp được Đường Kiếp, lúc chiến đấu thậm chí sẽ cản trở hắn.

Đây là thành tích sau khi Đường Kiếp huấn luyện các nàng, nếu không trải qua đặc huấn, chỉ sợ chưa tới Thái Huyền chung đã hỏng bét.

Thấy vậy, Hứa Diệu Nhiên cảm thấy bản thân nên có một phương diện khác để trợ giúp ái lang, vì hắn chia sẻ tinh lực, tỷ như luyện đan.

Tu giả cần tài nguyên, đan dược lại là một trong những tài nguyên trọng yếu trên con đường tu tiên.

Mỗi một lần sấm qua, kỳ thật đều có nhu cầu về tài nguyên.

Đường Kiếp do tinh lực nên không rảnh luyện đan, nếu vậy, Hứa Diệu Nhiên cảm thấy bản thân phải giúp hắn bổ sung phương diện này.

Đơn giản một câu, nàng muốn trở thành Luyện đan sư của Đường Kiếp.

Nghe Hồng Uyển giải thích, Đường Kiếp nhất thời cũng giật mình.

Hắn ôm Hứa Diệu Nhiên nhẹ nhàng nói:
- Bà xã tốt!

Lấy tính cách của Hứa Diệu Nhiên, bị hắn công khai như vậy cũng đỏ mặt, khẽ đẩy ra nói:
- Đừng như vậy, bọn họ còn ở đây.

Hồng Uyển và Tiên Đào làm như không thấy, quay mặt đi, chỉ có điều ánh mắt nhìn nghiêng thấy Đường Kiếp đang chu miệng hôn xuống, trong lòng liền hô:
- Không biết xấu hổ!

Hôn xong, Hứa Diệu Nhiên mới giải thích:
- Ngươi cũng đừng cảm kích, ta cũng vừa hay nhìn thấy luyện đan tâm kinh này và Vạn Tiên Đỉnh mới sinh ra ý niệm này, chỉ có điều ta cũng không biết mình có tài năng về phương diện này không. Nếu không có, chỉ biết làm hỏng dược liệu, chàng cũng không được trách ta.

- Hỏng thì hỏng, có tâm tư này của nàng, ta cũng thấy đủ rồi.

Nói thì nói như thế, trong tay Đường Kiếp giờ đều là tài liệu quý hiếm, đương nhiên không thể cho tân thủ như Hứa Diệu Nhiên dùng để luyện tập, bởi vậy Đường Kiếp tự mình ra khỏi Thông Linh sơn mua chút dược liệu cấp thấp và lò luyện đan cho Hứa Diệu Nhiên.

Lúc này ra vào quả nhiên không trở ngại gì.

Thiên Thần Cung đã nhận ra bọn họ đã mất đi cơ hội bắt Đường Kiếp, thi thể đầy núi ngoài kia là chứng cứ rõ ràng nhất, không ai tin Đường Kiếp còn có thể ở trong núi, Đường Kiếp dễ dàng ra khỏi núi, dạo một vòng rồi quay về.

Từ hôm nay, ai cũng có việc của mình.

Đường Kiếp tham ngộ Vạn Tiên Đỉnh, Hứa Diệu Nhiên thì toàn lực nghiên cứu luyện đan. Ngẫu nhiên nàng cũng sẽ tìm hiểu qua Vạn Tiên Đỉnh, nhưng dù sao thực lực quá thấp, chỉ thấy đầu óc choáng váng nên đành từ bỏ.

Thời gian qua đi rất nhanh.

Đảo mắt lại là hơn một tháng.

Đường Kiếp lĩnh ngộ Vạn Tiên Đỉnh rốt cục đã có chút tiến triển, hắn nguyên bản vốn từ trận chiến với Phong Bất Trí lĩnh ngộ được một ít âm dương đạo lý, chỉ có điều ở trước Vạn Tiên Đỉnh, chút lĩnh ngộ đó có vẻ bé nhỏ khó thấy. Nhưng lúc này, lĩnh ngộ của hắn với âm dương đạo đột nhiên tiến triển mạnh.

Nếu như nói nguyên bản đạo âm dương là đạo niệm Đường Kiếp lĩnh ngộ nông cạn nhất, nhưng qua quá trình tham ngộ Vạn Tiên Đỉnh, sự lĩnh ngộ đạo âm dương của Đường Kiếp đã nâng cao trên phạm vi lớn, đã gần đạt đến mức của Động Sát.

Hôm nay, theo Đường Kiếp lại nhìn thấu một hoa văn đại đạo, khi trong lòng giật mình tỉnh ngộ, hai mắt hiện quang hoa, không ngờ tự động phân hoá âm dương. Mắt trái như trăng khuyết, bám một chút ánh sáng trong trẻo lạnh lùng, mắt phải như mặt trời mới mọc, rạng rỡ như nắng. Hai mắt nhật nguyệt thay đổi liên tục, chìm chìm nổi nổi, như mặt trăng mặt trời luân phiên.

Chỉ là biến hóa nhất thời rồi khôi bình thường, nhưng khí chất của Đường Kiếp đã hoàn toàn khác xa.

Nếu có người quen thấy hắn lúc này, chắc chắn sẽ kinh sợ hô to, bởi vì đây đúng là điềm báo nhập đạo.

Ngộ đạo là ngộ đạo lý để hiểu được vận dụng, nhập đạo thì đang ở trong đạo, hai bên khác biệt to lớn, vượt xa tưởng tượng.

Nếu so sánh, vậy nói tới địa vị. Ngộ đạo chính là người ngoài cuộc, chỉ điều hiểu được một ít quy củ quan trường, biết nên giao tiếp trong quan trường thế nào, bởi vậy khi làm việc chỉ cần biểu hiện tốt thì sẽ có ưu đãi. Nhập đạo là người thân trong quan trường, lợi ích mạnh hơn người ngoài cuộc không biết bao nhiêu.

Luận đến thực tế vận dụng, khác biệt càng lớn.

Người ngộ đạo đa số tình huống không thể trực tiếp vận dụng năng lượng đạo, chứ đừng nói vận dụng chỉ như yếu tố phụ trợ. Nhập đạo thì có thể trực tiếp vận dụng, như đại đạo chi vực chính là biểu hiện rõ ràng nhất.

Vì thế, người nhập đạo xưng thiên tôn.

Đường Kiếp giờ chưa nhập đạo, nhưng hai mắt ẩn hiện nhật nguyệt đại biểu việc hắn đã đến gần giới hạn này, chỉ kém một bước cuối cùng.

Bước cuối cùng này chính là đem bản thân hòa tan vào trong đại đạo, không còn là tư tưởng lĩnh ngộ, mà cả thân thể cũng phải kết hợp với Đạo Niệm, trở thành một bộ phận của đạo. Giống như thi công chức, dù sao cũng phải đi qua cửa ải kia mới được vào làm qua, nhưng khó khăn to lớn, chẳng hề kém cuộc thi đó chút nào.

Vậy nên, tuy rằng Đường Kiếp đã gần nhập đạo, nhưng cửa ải cuối cùng này đột phá vẫn rất gian nan. Nhưng chỉ cần có Vạn Tiên Đỉnh ở đây, Đường Kiếp tin tưởng, nhập đạo âm dương cũng chỉ là chuyện sớm muộn.

So sánh ra, tiến bộ của Hứa Diệu Nhiên còn lớn hơn Đường Kiếp.

Chẳng ai ngờ rằng, Hứa Diệu Nhiên là thiên tài khó tìm ở phương diện luyện đan.

Luyện đan bác đại tinh thâm, yêu cầu cũng cực cao, chẳng những yêu cầu đan sư hiểu biết tính năng các loại dược thảo, tổ hợp biến hóa, kiến thức đan dược mà còn cần có thủ pháp luyện đan thuần thục, càng cần có năng lực cảm nhận hùng mạnh, có thể thông qua mùi dược liệu biến hóa trong không khí mà phân tích tình huống trong lò luyện đan và đưa ra biện pháp ứng đối.

Tri thức và thủ pháp không nói, là việc làm nhiều rồi quen, nhưng năng lực cảm nhận, thông qua mùi, lửa, màu sắc để nắm giữ tình huống thì cần phải có thiên phú.

Hứa Diệu Nhiên hoàn toàn còn có thiên phú về phương diện này.

Kiến thức của nàng còn chưa đủ phong phú, thủ pháp cũng chưa đủ thuần thục, nhưng Hứa Diệu Nhiên đã có thể nhạy bén cảm nhận được biến hóa trong lò đan. Mà nắm giữ khả năng này sẽ quyết định được thành phần và tinh phẩm của đan dược, hai cái này cũng là tiêu chuẩn nói xem Luyện Đan Sư đó ưu tú thế nào.

Có được thiên phú này, có nghĩa đợi một thời gian nữa, Hứa Diệu Nhiên sẽ trở thành một Luyện Đan Sư hùng mạnh và xuất sắc.

Điểm này khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc.

Thiên Nhai Hải Các cho tới nay đều là môn phái nắm giữ nhiều tạp học nhất trong lục đại phái, ngoại trừ chế tạo lầu các loại bảo khí phương diện có chút năng lực ngoại, mặt khác năng lực gần như là không, nguyên nhân chính là này bọn họ mới có thể và Thất Tuyệt Môn trở thành bạn tốt.

Ai có thể ngờ con gái Hứa Chân Quân là thiên tài luyện đan chứ?

Hôm nay, Hứa Diệu Nhiên luyện ra lô Bồi Nguyên đan đầu tiên.

Thành phẩm 80%, tinh phẩm 20%, trong đó bao gồm một khối thượng phẩm Bồi Nguyên đan.

Thành tích này trong Luyện Đan Sư cũng xem là không tệ, suy xét đến việc nàng chỉ học được hơn một tháng, Đường Kiếp thầm bổ sung một câu: Còn là một yêu nghiệt cấp thiên tài.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com