Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 671



Chỉ cần sửa được truyền tống trận, như vậy việc vận chuyển vật tư cũng không phải việc khó.

- Cho nên…việc trước mắt là phải sửa được truyền tống trận đã.

Đường Kiếp lẩm bẩm.

Truyền tống trận bị tổn hại cũng không quá nghiêm trọng, nhưng tài liệu để chữa trị cho nó cũng không ít, thậm chí có khi chỉ cần một hai đồng tiền, nhưng thiếu đi thì cũng không được

Đường Kiếp xem xét lại một lần nữa, phát hiện để chữa trị truyền tống trận ít nhất cần dùng đến sáu mươi ba loại tài liệu, trong đó có hai mươi mốt loại vẫn còn bên trong túi giới tử, còn bốn mươi hai loại cũng chỉ có thể tìm kiếm ở đây.

Mà trong bốn mươi hai loại tài liệu này, có hơn ba mươi loại không phải là quá mức quý hiếm, không khó để tìm thấy, nhưng có một vài loại, cho dù ở Tê Hà Giới cũng rất khó tìm được, cũng không biết nơi này có hay không.

Nhưng bất kể thế nào, truyền tống trận là mấu chốt để hắn liên thông với Tê Hà Giới, bất kể như thế nào cũng đều phải cố gắng một phen.

Nghĩ vậy, hắn vỗ đầu Đồ Đồ và Y Y, nói:
- Đi thôi.

- Đi đâu cơ?
Y Y hỏi.

Bọn họ chân ướt chân ráo đến đây, cái gì cũng không biết, càng không biết nên đi đâu về đâu.

- ĐI chỗ nào náo nhiệt chứ sao, trước tiên cứ tìm nơi nào có người đã.
Đường Kiếp trả lời.

- Vậy nếu chẳng may gặp phải nơi tập trung toàn yêu ma thì phải làm sao?
Đồ Đồ run rẩy.

- Thì đánh giết một trận chứ làm sao nữa. Giết không được thì chạy, chạy không nổi thì chết, đó chính là cuộc sống.
Đường Kiếp nhăn nhở trả lời.

- …

Sau khi rời khỏi hố đất, Đường Kiếp mang theo Y Y và Đồ Đồ bay thẳng lên trời.

Bọn họ cũng không biết đây là chỗ nào, cho nên cứ chọn bừa một hướng để đi.

Mới bay không được bao xa liền gặp một con Chu Loan (chim Loan màu đỏ) đang chính diện bay tới. Chu Loan kia cường đại vô cùng, cao hai mươi trượng, thoạt nhìn giống như một tòa núi nhỏ, hai cánh giãn ra che khuất bầu trời, cứ như vậy một đường huênh hoang bay tới, thấy một màn này trong lòng Đường Kiếp cũng cả kinh.

Loại Chu Loan này vừa nhìn là biết nó là đại yêu đã sống ít nhất mấy trăm năm, toàn thân đều là bảo vật, nếu xuất hiện ở Tê Hà Giới, chỉ thò mặt ra nhất định sẽ bị vô số tu sĩ liên thủ vây công, trực tiếp rút gân lột da, uống máu ăn thịt, cam đoan sẽ không để lại chút gì dù chỉ là cặn bã.

Nhưng ở Huyết Hà Giới này, Chu Loan lại bay rất nghênh ngang.

Chẳng những thế, sau khi nhìn thấy Đường Kiếp, Chu Loan kia lại giang rộng hai cánh, từ không trung bay thẳng xuống, hai móng như thiên câu, chụp vào Đường Kiếp.

- Mẹ mày!
Đường Kiếp mắng một câu, Đế Nhận trong tay đã nghênh đón.

Loan trảo và Đế Nhận chạm vào nhau, một dòng suối máu phun lên, Chu Loan kia phát ra một tiếng hí dài thống khổ, một móng vuốt đã bị một đao của Đường Kiếp chém đứt, nhưng lực xung kích của Chu Loan cũng làm Đường Kiếp bị chấn động, bay ngược ra phía sau.

Lực lượng cơ thể thật khủng khiếp!

Đường Kiếp cũng cảm thấy khiếp sợ.

Ngay sau đó, chỉ thấy Chu Loan kia hí dài một tiếng, phun một ngọn lửa lớn về phía Đường Kiếp.

Quanh thân thể Đường Kiếp chợt lóe lên một màn băng sương, sương tuyết giới được phóng ra, từng tầng phòng ngự dưới ánh lửa của Chu Loan lại ánh lên ánh sáng mĩ lệ rực rỡ, uy lực của ngọn lửa này cũng khá là mạnh.

Nhưng làm cho người ta khó hiểu chính là, Chu Loan này dường như không có trí tuệ của người trưởng thành, cũng không nói lời nào, mà chỉ giống như yêu vật nguyên thủy, điên cuồng công kích theo bản năng.

- Không tu trí tuệ, chỉ tu sức mạnh thân thể sao?
Trong mắt Đường Kiếp lóe lên hào quang kinh ngạc, yêu vật nơi này cùng với yêu vật ở Tê Hà Giới có chỗ bất đồng.

Liền đó, Chu Loan kia lại lần nữa bay lên trên không trung, từ trên thiên không màu máu, hung hăng bắn một đạo tơ máu xuống Đường Kiếp.

Đường Kiếp bất đắc dĩ, chỉ có thể dùng Loạn Phong Bộ tránh né, nhoáng lên một cái, tay bắt ấn quyết, Vân Tùng Thiên Đao to lớn từ trên trời ầm ầm hạ xuống, chém thẳng vảo người Chu Loan. Thân thể Chu Loan kia giống như được đúc thành từ kim thiết, một kích mạnh mẽ này không ngờ không thể chém rơi đầu nó, chỉ có thể làm bắn ra một chùm máu tươi.

Gào thét phẫn nộ lẫn thê lương, Chu Loan trở mình phun ra một ngụm.

Chỉ có điều lần này không phải là hỏa diễm, mà là một ngụm tiên huyết mang theo khí tức ăn mòn, tiên huyết này chạm vào kết giới bảo hộ, trong nháy mắt liền xuyên qua, cho dù Đường Kiếp rút lui nhanh, dùng Loạn Phong Bộ tránh né nhưng vẫn có một chút tiên huyết trên kết giới rơi trúng người hắn.

Ngay lập tức những tiếng xèo xèo nổi lên, tiên huyết kia trong nháy mắt đục khoét da thịt hắn, làm bốc lên những mảng khói trắng.

Đường Kiếp giơ tay chém xuống, cắn bỏ phần máu thịt bị dính tiên huyết của Chu Loan, đau đớn đến mức làm hắn choáng váng. Tuy nhiên Chu Loan kia sau khi phun ra ngụm tiên huyết này thực lực cũng đại giảm, động tác chậm lại rõ ràng, bị Khởi La Thiên Chức của Y Y bắn trúng, toàn thân quấn đầy đóa hoa, tiếp theo bị Đường Kiếp một đao bổ trúng, lần này lại là chém vào cánh nó, chặt đứt một bên cánh.

Chu Loan kia thiếu một bên cánh, không thể bay tiếp, rên rỉ hạ xuống từ không trung, chỉ là chưa tiếp đất đã lại bị một nhát Vân Tùng Thiên Đao trúng đầu mà chết.

Đến lúc này, Chu Loan kia đã bị Đường Kiếp hoàn toàn giết chết, tuy nhiên chỉ đối phó với một yêu vật như vậy không ngờ hắn cũng vết thương chống chất, bị thương không nhẹ. Đường Kiếp cũng không biết nói gì hơn.

Huyết Hà Giới này có nhiều thứ bất đồng với Tê Hà Giới, mọi việc không thể suy tính theo lẽ thường được.

Hoặc có thể nói, những lẽ thường ở Tê Hà Giới không thể áp dụng được ở Huyết Hà Giới này.

Đáp xuống mặt đất, Đường Kiếp mổ thịt Chu Loan, nghiên cứu cấu tạo cơ thể yêu vật một phen, nhưng lại phát hiện, Chu Loan này không ngờ lại không có nội đan.

Mặc dù không có nội đan, nhưng huyết khí của Chu Loan lại cực kì nồng hậu, so với hóa hình đại yêu ở Tê Hà Giới không biết mạnh hơn bao nhiêu lần. Như vậy Lý Dư tu luyện ba ngàn năm ở Tê Hà Giới, huyết nhục tinh hoa còn có vẻ không bằng Chu Loan tu luyện khoảng năm trăm năm này.

Nói cách khác, giá trị của yêu vật ở Huyết Hà Giới nằm ở ngay huyết nhục tinh hoa.

Nói như vậy, yêu vật nơi này chỉ sợ lực lượng tự thân đều cực kì mạnh mẽ, bất kể là pháp thuật hay thân thể, đều vượt trội hơn hẳn so với yêu vật ở Tê Hà Giới.

Đêm đó, Đường Kiếp không khách khí nướng Chu Loan này làm đồ ăn. Con chim bố láo này thoạt nhìn lớn, thịt lại không coi là nhiều. Ba người Đường Kiếp ăn buông thả một bữa no căng, lại ăn hẳn luôn một nửa con.

Máu thịt kia vào bụng, Đường Kiếp chỉ cảm thấy trong người có một cỗ luồng khí lớn nóng bỏng lao về mỗi ngóc ngách trong thân thể, huyết khí sôi trào, dường như khí lực có vẻ cũng lớn thêm vài phần.

Từ sau khi hắn tu thành Thiên Linh Pháp Thể, kì thực trên phương diện luyện thể cũng đã xuất hiện bình cảnh. Thiên Linh Pháp Thể là vô thượng linh thể, lợi cho cất giữ và vận hành linh khí, khi nội thị toàn thân trong suốt tự nhiên như thủy tinh, có khả năng cất chứa càng nhiều linh khí, thi pháp nhanh và tiện, uy lực thêm mạnh mẽ. Nhưng chính bởi vậy phương diện luyện thể rất khó tiến bộ, giống như bản thể cả đời đều không qua nổi tam khô, phân thân cũng không cách nào đạt được Kim Cương Chi Thể. Dù sao luyện thể chú trọng chính là huyết nhục cường đại, tế bào chặt chẽ, mà Thiên Linh Pháp Thể lại tương đối rời rạc, hận không thể từng cái tế bào đều có thể cất chứa linh khí. Hai phương diện thể - pháp đối lập là ở điểm này.

Chính vì vậy, thể phách của hắn đạt tới Ngọc Thạch Chi Thể trung kỳ lại chưa được nâng cao thêm.

Nhưng lúc này sau khi ăn thịt Chu Loan, Đường Kiếp rõ ràng cảm nhận được sự tăng trưởng về khí lực bản thân.

Đó là lực lượng từ trong máu thịt, lưu chuyển mạnh mẽ, mãnh liệt sôi trào, khiến cho Đường Kiếp cảm thấy kinh ngạc vô cùng.

Không chỉ có hắn, ngay cả Đồ Đồ và Y Y cũng cảm giác được khí lực tăng trưởng.

- Oa, no quá, thật thoải mái!
Y Y no căng bụng, ngồi không nổi liền nằm chổng vó nói chuyện.

- Yêu vật nơi này rất không tầm thường.
Đường Kiếp cũng nói:
- Xem ra ăn thứ này không chỉ tăng cường lực lượng huyết khí mà còn không bị thể phách ảnh hưởng, rất tốt, rất tốt!
Đường Kiếp bật cười ha hả.

Lực lượng mà yêu vật này cung cấp không liên quan đến khí lực, trực tiếp nâng cao thực lực bằng huyết khi lại thích hợp với loại thể chất của phân thân.

Đường Kiếp cũng quyết định, loại yêu vật này, sau gặp là giết, là ăn, giết nhiều ăn cũng phải càng nhiều.

Thế giới Huyết Hà chỗ nào cũng kì quái, không biết còn bao nhiêu chỗ tốt nữa, nếu đến đây sao có thể không mạo hiểm một phen cho được.

Màn đêm buông xuống, ba người Đường Kiếp ăn ngủ một đêm trên thảo nguyên, hôm sau thức dậy, lại theo một phương hướng vô định tiếp tục hành trình.

Bọn hắn không biết phía trước là cái gì, cũng không biết tương lai sẽ ra sao. Nhưng ở nơi dị giới mờ mịt vô định này, trong nội tâm lại không có một chút e ngại, ngược lại vô cùng thoải mái cùng chờ mong.

Bọn hắn cũng không biết, ngay lúc bọn hắn tới đây, trên huyết sắc trường hà ở nơi xa, một gương mặt khổng lồ hiện ra, nét mặt vô tận phẫn nộ như đã kìm nén suốt cả trăm vạn năm.

- Khốn kiếp! Khốn kiếp! Khốn kiếp! Dám trộm tinh huyết của ta, ngươi nhất định phải chết! Đường Kiếp đúng không, ta nhớ kĩ ngươi rồi. Ngươi trộm tinh huyết của ta, nhất định sẽ không thoát khỏi sự đuổi giết của ta đâu!

Cùng với tiếng gầm thét, dòng Huyết Hà cũng ầm ầm dậy sóng.

Trong huyết lãng kinh thiên, một thân hình huyết sắc dần dần được ngưng tụ.

Hình người mà Huyết Hà ngưng tụ mới đầu chỉ là một đoàn máu loãng, thời dần dần qua ngày càng ngưng thực, cuối cùng lại biến thành sinh vật da toàn thân màu đỏ tươi, đỉnh đầu sinh ra hai cái sừng nhọn gấp khúc, những bộ phận còn lại giống hệt với con người.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com