Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 701: . Tử Phủ (p1)



Loạn pháp như mưa, thiên thuật như nước, nước lũ cuộn sóng, sương mù bay diệt.

Mà đối mặt với làn sóng phép thuật khủng bố, cách làm của Đường Kiếp đơn giản hơn, quản ngươi có bao nhiêu pháp thuật, ta chỉ dốc hết sức chống đỡ, liều chết xung phong!

Vì thế trên bầu trời Binh Chủ Bí Cảnh đã có một trận chiến sinh tử triển khai như vậy.

Binh Chủ Bí Cảnh không nhỏ, Binh Chủ Bí Cảnh không lớn.

Bọn họ từ trời nam đánh tới đất bắc, từ núi tây đánh tới hồ đông, mà ngay cả Hỏa Điểu trong đầm dung nham cũng bị kinh động.

Nó từ trong dung nham thức tỉnh, giãn cánh bay vào không trung, ở trên không trung quan sát trận chiến này. Trong đôi mắt có nhật nguyệt liên tục thay đổi, có sao lên xuống.

Nó đương nhiên cũng nhìn thấy phân thân và hai người đoạn Đặng đứng đối diện nhau, nhưng chỉ nghiêng đầu không nói gì.

Nó nhìn Đường Kiếp chiến đấu, nhìn hắn chìm trong dòng xoáy pháp thuật, nhìn hắn bị ngọn lửa nướng cháy, băng sương đông lại, lưỡi dao sắc bén phá thể, nhìn hắn lại một lần nữa khôi phục lại, gầm thét đuổi theo Hà Xung, đuổi Hà Xung lên trời xuống đất, nhìn quang hoa trong cơ thể hắn cường thịnh, mờ mờ ảo ảo, ánh mắt càng lúc càng nồng đậm.

Hô!

Chiến đấu vẫn còn đang tiến hành.

Gió cuốn theo mùi thuốc súng.

Hà Xung ba một chưởng, đánh lui Đường Kiếp đồng thời cũng mượn lực thối lui, trong miệng không khỏi cảm thấy đắng khô.

Người kia, đã hùng mạnh hơn rất nhiều!

Hà Xung không nhớ nổi mình đã có bao nhiêu pháp thuật bị Đường Kiếp phá.

Hàng trăm hàng ngàn.

Trong Bí Cảnh, Đường Kiếp vẫn xung phong liều chết như rồng như hổ.

Người kia như người khổng lồ đánh không chết, dù y công kích thế nào thì thương tổn tạo thành cũng bị yếu bớt, mà thể chất siêu cường của hắn khiến vết thương rất nhanh khép lại. Hà Xung nghĩ muốn đánh một hơi cho hắn không kịp khép lại vết thương, nhưng sự thật chứng minh hắn sai lầm rồi.

Đường Kiếp đã có lĩnh ngộ với Sinh Mệnh Đạo, chỉ cần hắn nguyện ý, bất cứ lúc nào cũng có thể phục hồi thân thể mình như cũ.

Không chỉ như thế, tựa hồ hắn cũng có kiến giải với Âm Dương đạo nên luôn dễ dàng phân biệt được công kích của Hà Xung cái nào là hư, cái nào là thực. Hắn thậm chí còn có năng lực Động Sát, có thể dễ dàng nhìn thấu nhược điểm của Hà Xung —— chỗ mi tâm phân thân có sao hoa lưu chuyển, mà phân thân thấy cũng chính là bản thể nhìn thấy. Công kích cuối cùng của Đường Kiếp thậm chí còn có chứa hơi thở giết chóc khiến cho Hà Xung, một khi bị thương tổn sẽ rất khó khôi phục.

Tóm lại, mặc dù là lấy lực gì làm đạo, thân thể thành mãnh hán, nhưng trong chiến đấu thực tế lại biểu hiện ra rất nhiều lực lượng bên ngoài.

Điều này khiến hắn cảm thấy đau đầu.

Linh khí trong cơ thể không ngừng tiêu hao.

Mặc dù hắn đã Hóa Hồn, mặc dù mỗi lần hắn hô hấp là một chu thiên, tốc độ khôi phục linh khí vô cùng mau lẹ, nhưng tốc độ hắn phóng thích pháp thuật còn nhanh hơn.

Khi điên cuồng thi pháp, Hà Xung có thể cảm thấy linh khí của mình đang giảm rất nhanh.

Mà Đường Kiếp, thể lực như không hề tiêu hao, vẫn đang không ngừng tấn công.

Không, không phải là không tiêu hao.

Hà Xung nhạy bén cảm thấy, kỳ thật lực lượng đến từ bản thể có giảm sút.

Cứ tiếp tục đấu, đấu tiêu hao?

Hà Xung nghĩ như vậy.

Nhưng ý nghĩ này trong giây lát đã bị Hà Xung phủ định.

Cùng người khác đấu tiêu hao thì thôi, nhưng lấy Hóa Hồn kỳ của Hà Xung sao có thể thắng.

Nhưng đối mặt với Đường Kiếp Luyện Thể, y không nắm chắc.

Khí lực không phải linh khí, không chỉ chịu ảnh hưởng thể lực mà còn chịu ảnh hưởng của ý chí.

Không có pháp tu có thể bủng nổ, bởi vì linh khí khô cạn chính là khô cạn, không có linh khí thì dù ý chí thông thiên cũng không thể phóng ra nổi một pháp thuật.

Khí lực khác nhau, mỗi một lần ngươi cho là đối phương đã đi đến cực hạn, đối phương lại có thể cho ngươi sự bất ngờ bất cứ lúc nào.

Tất cả pháp thuật đồng thời ngừng lại, kim quang trên người Hà Xung thì đại phát, toàn lực phòng ngự. Cùng lúc đó, trong tay Hà Xung đã ảo hóa ra ngàn vạn đạo ảo ảnh, nặn ra vô số pháp ấn, trong miệng lại tụng đọc những âm luật kỳ lạ, tựa như chuông nổ bùng lỗ tai, nhưng lại nghe không rõ y đang nói cái gì.

Lấy thân Hóa Hồn, tiện tay thi pháp tới cảnh giới, Hà Xung lại mất nhiều thời gian hơn so với người thường để thi triển pháp thuật này, càng niệm thiên kinh chú ngữ, ý tứ hàm súc ẩn chứa trong đó không cần nói cũng biết.

Đây không phải pháp thuật mà là thần thông, hơn nữa còn không phải là thần thông bình thường.

Đường Kiếp cũng không thấy lạ.

Hắn vẫn chưa truy kích, ngược lại dừng tay nhìn Hà Xung thi pháp, lẩm bẩm nói:
- Rốt cuộc đã tới?

Trong mắt là sự hưng phấn.

Dũng sĩ chân chính tuyệt không sợ hãi đối thủ hùng mạnh mà càng muốn đối mặt với tất cả thiên uy.

Ngay sau đó, theo Hà Xung tụng kinh, phía sau Hà Xung dần dần sinh ra một ảo ảnh màu vàng.

Đó là một pho tượng ảo ảnh hình người đứng thẳng.

Mới vừa xuất hiện đã như tràn ngập khắp thiên địa.

Phong cách cổ xưa, to lớn, uy nghiêm, sung mãn hơi thở và lực lượng thần thánh, nhìn mà sinh uy, khiến từ sâu trong nội tâm người ta dâng lên cảm giác không thể nhìn thẳng.

Ánh mắt Đường Kiếp ngời sáng.

Hắn nhìn hư không phía sau Hà Xung giống như chiêm ngưỡng một pho tượng phật cổ, trong miệng thì thầm tám chữ:

- Thiên thần pháp tướng, vô thượng uy nghi!

Rất nhiều người nghĩ, sở dĩ Thiên Thần Cung tên là Thiên Thần Cung là do pháp bảo phòng ngự của họ là Thiên Thần Giáp, thậm chí Thiên Thần Cung cũng không phủ nhận điểm ấy. Nhưng chỉ có cao tầng ngũ đại phái mới biết, sở dĩ Thiên Thần Cung mệnh danh là Thiên Thần Cung còn có một nguyên nhân, chính là môn phái này thật sự từng xuất hiện một vị thiên thần.

Cái gọi là thiên thần, chính là trên thiên tôn, chưởng đạo Tiên Đài, phương xưng thiên thần.

Thiên tôn ở Tê Hà Giới còn có thể nhìn thấy, thiên thần thì chỉ là tồn tại trong truyền thuyết.

Mà Thiên Thần Cung từng xuất hiện một vị như vậy.

Người này chính là Quảng Pháp Thiên Tôn tiếng tăm lừng lẫy, người sáng lập Mạc Khâu, người đặt nền móng Thiên Thần Cung.

Quảng Pháp Thiên Tôn giết chết thượng cổ Hung Mô không lâu sau thì đột phá tiến vào Tiên Đài, từ đó tiêu dao vạn giới. Lúc ấy người Mạc Khâu cảm tạ ân đức đắp miếu gọi là miếu Quảng Pháp, là đời trước của Thiên Thần Cung. Không lâu sau, Mạc Khâu gặp thiên tai, dân chúng tới miếu cầu phúc. Khi thấy Quảng Pháp Thiên Tôn cảm ngộ thiên địa, thần thông kéo dài đã tới Vô Tưởng cảnh giới, cảm động và nhớ đến dân chúng kêu gọi liền phân ra thần niệm nhập vào trong miếu Kim Thân, trừ họa giải họa. Sau để thần niệm lưu cho Kim Thân, bảo vệ Mạc Khâu bình an.

Từ đó về sau, Mạc Khâu được Quảng Pháp Thiên Tôn phù hộ, mưa thuận gió hoà, không chịu thiên tai, Quảng Pháp miếu cũng càng ngày thịnh vượng. Một số người được kế thừa Kim Thân, Quảng Pháp miếu phát triển lớn mạnh, dần dần biến thành Thiên Thần Cung.

Có thể nói toàn bộ Thiên Thần Cung chính là y bát do Quảng Pháp Thiên Tôn lưu lại.

Tuy nó không phải do Quảng Pháp Thiên Tôn cố ý sáng lập, nhưng lại cùng người có quan hệ nói không rõ, mãi đến hiện tại, trong Kim Thân để ở Thiên Thần Cung kia, Quảng Pháp thiên thần bất tử, Kim Thân bất diệt. May mắn là vị thiên thần này không có hứng thú với tổ chức gọi là Thiên Thần Cung, người chỉ để ý tới dân chúng Mạc Khâu chứ không tham dự đến Thiên Thần Cung tranh bá, nếu không Tê Hà Giới đã sớm là của Thiên Thần Cung. Mặc dù như thế, Quảng Pháp Thiên Tôn vẫn để lại cho Thiên Thần Cung một vật.

Đó là thần niệm Kim Thân.

Vật ấy có thần niệm của Quảng Pháp Thiên Tôn, có thể nói là đệ nhất chí bảo của Thiên Thần Cung, giá trị giống như Tử Ngọc Tâm Pháp và Thiên Tuyền Diệt Thần Kiếm phái Tẩy Nguyệt. Người trước đại biểu kế thừa, kế thừa Quảng Pháp Thiên Tôn chính là từ Kim Thân này, còn người sau thì đại biểu cho chiến đấu.

Nhưng khác với Thiên Tuyền Diệt Thần Kiếm, Thiên Tuyền Diệt Thần Kiếm là đạo binh có uy lực vô thượng, nhưng vì nguyên nhân này nên không dễ dàng vận dụng, đa số thời điểm chỉ dùng làm kinh sợ.

Thần niệm Kim Thân lại không như vậy.

Vật ấy không thích hợp chiến đấu, dù sao khối Kim Thân này ban đầu chỉ là vật hiến tế cho Quảng Pháp miếu, chỉ do bùn đất bình thường chế tạo ra, cho dù có thần niệm thiên tôn có thể khiến phàm vật có linh, cũng không phải thiên tài địa bảo gì, nhưng thần niệm trong Kim Thân lại vô cùng phi phàm.

Tác dụng lớn nhất của vật này là có thể đem thân niệm trong Kim Thân phân hoá, gửi chỉ định cho người thần hồn, để người đó có được bộ phận uy năng thần niệm của Quảng Pháp Thiên Tôn, chỉ cần thần hồn bất diệt thì sợi thần niệm bất diệt, đây là thiên thần pháp tướng tiếng tăm lừng lẫy, vô thượng uy nghi.

Vế trước là thật chất, vế sau chỉ là khí phách.

Hà Xung chịu Thiên Thần Cung phó thác, truy tra Bí Cảnh, ngoại trừ dựa vào thực lực bản thân còn dựa vào thiên thần chi niệm. Có sợi thiên thần ý niệm trong đầu, dù y dốc toàn lực thì Hà Trường An cũng không phải là đối thủ của y.

Thời khắc này pháp tướng đại thành, ảo ảnh của Quảng Pháp Thiên Tôn lơ lửng trên không, Hà Xung hơi mở hai mắt, phát ra tiếng chuông rống:
- Đường Kiếp, thiên thần tọa hạ, còn không mau mau quỳ xuống!

Vạn âm trỗi lên, chấn động trái tim, phân thân và hai người Đoạn Đặng biến sắc, hai người Đoạn Đặng không khống chế nổi phải quỳ gối, ngay cả phân thân cũng nảy sinh tâm trạng muốn cúng bái.

Tuy nhiên ngay sau đó, chỉ hít một hơi dài, Đường Kiếp đã bình phục cảm xúc.

Bản thể nhìn ảo ảnh xa phía chân trời, cười lạnh nói:


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com