Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 777: Vạn Bảo.



Lần này có chút khác với lúc trước khi Huyết Hà Chủ vì thu Kiếm Linh mà cố ý dẫn Thần Nguyên chế tạo vạn bảo, nếu như nói ánh sáng lúc đó của Thần Nguyên là ánh bình minh sáng sớm, vậy bây giờ ánh sáng của Thần Nguyên chính là nắng gắt giữa trưa!

Khi đó ánh sáng Thần Nguyên, bất quá chỉ là đem một vài vật hóa thành bảo vật, bây giờ Thần Nguyên lại giống như một hầu tử lo lắng, không kiêng nể gì mà phóng thích ra lực lượng của chính mình, cường độ lực lượng này mạnh hơn so với quá khứ gấp trăm ngàn lần.

Dưới ảnh hưởng của lực lượng này, từ trên bầu trời bay xuống từng đóa hoa, những đám mây di động, bùn đất bay lên, thậm chí còn có những giọt sương trong suốt, gần như tất cả, bao gồm không trung, thổ địa, ngọn núi đều bị bao trùm bởi ánh hào quang này.

Tạo Hóa Thần Nguyên biến hóa mỗi một hạt bụi thành bảo vật, điên cuồng phóng thích ra năng lượng của mình.

Vì thế mọi người nhìn thấy tất cả mọi vật trong thế giới đều xuất hiện biến hóa kinh người.

Dưới ảnh hưởng của lực lượng Tạo Hóa Thần Nguyên, mắt thường có thấy những tồn tại không thể nhìn thấy đều bốc lên tảng lớn bảo quang trong thời khắc này.

Đó là một cảnh tượng không thể tưởng tượng nổi, khi từng sự vật tồn tại đều thả ra quang minh, ánh sáng mãnh liệt do quang minh mang đến chính là hắc ám nặng nề.

Không ai có thể nhìn thấy bất kỳ vật gì, hoàn toàn bị hào quang bao phủ!

Không chỉ có như thế, ánh sáng mãnh liệt này thậm chí còn ảnh hưởng tới từng Đại Hành Giả.

Có người cảm thấy quần áo mình đang mặc sinh ra biến hóa, thậm chí từng sợi vải cũng đều đang tiếp thụ bảo quang khảo nghiệm.

Chỉ có thứ không thể biến đối chính là bản thân, đây cũng là điều duy nhất Tạo Hóa Thần Nguyên không thể thay đổi.

Nhưng bảo quang kia có mặt khắp nơi gắt gao bao phủ đám đông, áp lực cường đại khiến mọi người không thở nổi.

Chưa bao giờ thấy qua nhiều bảo vật như vật, càng chưa bao giờ nghĩ tới thân ở trong vô số bảo vật lại cảm nhận được áp lực và hoảng sợ vô hạn.

Bảo uy vô biên tràn ngập thiên địa, hóa thành năng lượng thuần túy nhất chống cự lại sự cắn nuốt tới từ Sơn Hà Xã Tắc Đồ.

Nhưng việc làm này cũng không thể thật sự ngăn cản Xã Tắc Đồ, ngược lại còn tiến thêm một bước kích phát nó trở nên tham lam—— điên cuồng cắn nuốt tất cả bảo vật, bất kể cấp bậc, lớn nhỏ hay uy năng.

Hà Xung, Đặng Ngọc Khánh và Đoàn lão tứ vẫn còn đang ngạc nhiên thán phục thì thế giới bên trong chợt mở rộng.

Nhìn từng mảnh thiên địa xuất hiện, điên cuồng khuếch trương, Hà Xung lẩm bẩm nói:
- Tên Đường Kiếp khốn kiếp này, rốt cục làm sao lại tạo ra nhiều núi sông thổ địa như thế này chứ? Ngay cả không gian cũng có thể nhét vào… hắn không sợ bị người phát hiện sẽ lột da hắn sao?

- Với cách làm người của Đường Kiếp, nếu dám làm tất nhiên sẽ không sợ bị người phát hiện.
Đặng Ngọc Khánh tiếp lời.

Đoàn lão tứ hừ một tiếng:
- Nếu muốn không bị người phát hiện, trừ phi là cắn nuốt cả thế giới nhỏ.

- Cũng khó nói lắm, đừng quên Đường Kiếp vốn là có một thế giới nhỏ.
Đặng Ngọc Khánh nói.

Lúc này Đoàn lão tứ mới tới tới Binh Chỉ Bí Cảnh cũng là một thế giới nhỏ độc lập, nhất thời cứng họng.

Tuy nhiên bởi vì chưa đi đến cuối cùng, dược thảo cũng không lấy ánh sáng, Đường Kiếp không thể làm ra loại chuyện mổ gà lấy trứng như vậy. Hơn nữa theo tình huống nhét núi sông mà thẩy hiển nhiên cũng không phải Binh Chủ Bí Cảnh.

Cũng may không quá lâu sau, mặt cắn nuốt không gian liền ngừng lại, thay vào đó chính là mặt cắn nuốt vật chất tinh khiết.

Nhìn thấy cảnh này, Hà Xung hừ một tiếng:
- Xem ra kẻ này cũng biết chuyện không thể làm, đã bắt đầu buông tha.

Hắn cùng với Đường Kiếp cũng không phải là bằng hữu, Đường Kiếp trải qua càng tốt hắn lại càng không vui. Nếu không phải đang ở nơi đây, vì mình mà phải cố gắng cải thiện cuộc sống hoàn cảnh, hắn sẽ không giúp Đường Kiếp làm này nọ. Bởi vậy nhìn thấy Đường Kiếp dừng cắn nuốt hắn liền vui vẻ.

Chỉ có điều vừa dứt lời, chỉ thấy từ không trung đột nhiên chợt lóe quang hoa.

Một đóa hoa từ không trung hạ xuống.

Bông hoa kia sinh ra sáu cánh hoa, chia làm bảy màu, chuyển động duyên dáng trên không trung, phát ra quang hoa rạng rỡ chói mắt, chớp động ra bảo quang rực rữ, cư nhiên là một kiện pháp bảo thượng phẩm, khiến ba người nhìn thấy cũng trợn mắt há hốc mồm, cùng như nghĩ thầm rằng ai có thể luyện một đóa hoa như vậy thành bải vật, Đường Kiếp sao lại có thể hào phóng tới mức ngay cả bảo bối thế này cũng ném tới.

Hà Xung phi thần tới lấy, cười nói:
- Đây là một bảo bối thật tốt, lão phu liền nhận.

Hai người còn lại nhìn nhau, cũng đành bất đắc dĩ.

Ai bảo tu vi của bọn hắn kém hơn so với Hà Xung cơ chứ.

Chỉ có điều ngay sau đó, chỉ thấy từ trên không trung đột nhiên bay xuống càng nhiều bảo quang hơn nữa.

Một kiện lại một kiện bảo vật hiện ra trên bầu trời, cứ như mưa, như tuyết, như mưa đá rơi xuống dưới.

Ba người nhìn xem đều ngay ngẩn, nhìn nhau, đột nhiên cùng quát lên:
- Phát tài rồi.
Sau đó cùng tiến lên lấy bảo vật.

Hà Xung sử dụng thuật họp bảo. dẫn dắt bảo quang khiến tất cả pháp bảo đều tập trung về phía mình.

Chỉ có điều bảo vật trên bầu trời vẫn đang không ngừng xuất hiện, như mưa càng rơi xuống càng nhiều, càng rơi xuống càng dày đặt, càng rơi xuống càng nhanh. Ba người rốt cuộc không bắt được, chỉ có thể nhìn một đám bảo vật điên cuồng rơi xuống trên mặt đất, tạo thành một đám hố nhỏ, kéo theo từng mảnh tiếng gầm kinh người. Trong lúc nhất thời chỉ biết trợn mắt há hốc mồm, không biết làm gì. Bởi vì Thuật tụ Bảo nên Hà Xung đã bị vô số bảo vật che giấu, giống như một tòa núi nhỏ đè lên hắn.

Hà Xung không thể không hủy bỏ Thuật Tụ Bảo, nhìn lên bảo vật vẫn không ngừng hạ xuống từ trên không trung, giống như mưa to tràn ngập cả một mảnh không gian, hoàn toàn há hốc mồm.

Đoàn lão tứ nhje buông tay, pháp bảo đều rơi xuống đất.

Đặng Ngọc Khánh cũng cười khổ một tiếng, ngay cả bảo bối ở bên trong túi Giới Tử cũng đổ ra, lẩm bẩm nói:
- Ta thật khờ, ở nơi này mà còn muốn pháp bảo hay thần trần gì chứ… mấy thứ này căn bản không phải của chúng ta mà là của Đường Kiếp.

- Hắn làm sao có thể… làm sao có thể có nhiều bảo bối như vậy?
Hà Xung nhìn lên không trung, kinh hãi khiến toàn thần run rẩy.

Pháp bảo và thần trân này có thể khiến vô số người chém giết tranh đấu, hiện giờ liền rơi một đống trên mặt đất, giống như từng đống rác rưởi không ai thèm lấy.

Cũng không biết qua bao lâu, sau khi trên mặt đất đều nổi lên từng tòa “Bảo Sơn”, không trung vẫn không dừng lại quá trình bảo vật từ trên trời giáng xuống, chỉ có điều số lượng rốt cục có chút giảm bớt.

Lúc này ba người đối mặt với vô số bảo vật đã hoàn toàn chết lặng.

Khi đó ba người cùng nghĩ đến chính là, có thể có được vô số bảo vật như vậy, Đường Kiếp có thể được xưng tụng là đệ nhất thiên hạ Đa Bảo.

Nhưng ngay sau đó, từ chín tầng mây lại truyền xuống thanh âm ác nghiệt của Đường Kiếp:

- Hà Xung!

- Chuyện gì?

- Những bảo bối này người có thể chọn một chút gì mình thích dùng. Về phần còn dư lại…. cứ bỏ toàn bộ vào trong lò luyện thiên địa!

- Cái gì?
Hà Xung khiếp sợ.

- Lập tức, ngay bây giờ!
Đường Kiếp cũng không cho hắn hoảng sợ, chỉ nghiêm khắc đốc thúc nói.

——————————

Khi bên trong Xã Tắc Đổ nảy sinh vạn bảo, Đường Kiếp ở trong Vạn Bảo Thiên kỳ thật đã hơi chống đỡ không nổi.

Có chuyện Huyết Hà Chủ nói không sai, sau khi phân thân và bản thể hợp thể, thực lực của Đường Kiếp tăng nhiều, nhưng so sánh với cự thú Huyết Hà do hai phân thân bán Hóa Hồn của Huyết Hà nhập lại thì còn kém hơn rất nhiều.

Hắn sở dĩ có thể chống đỡ đến hiện tại, chủ yếu là nhờ vào lực lượng của Mục Dương Châu.

Nhưng Mục Dương Châu cũng có cực hạn, Đường Kiếp có thể cảm thấy, bởi vì sau khi hợp thể lực lượng bản thể tăng lên, Mục Dương Châu đã phóng đại tới cực hạn, thậm chí khi Đường Kiếp không ngừng chiến đấu, Mục Dương Châu đã bắt đầu xuất hiện khe nứt, sắp sửa bị vỡ. Có lẽ không bao lâu nữa, Mục Dương Châu sẽ không chịu nổi.

Vậy mà cự thú dung hợp phân thân Huyết Hà giờ phút này vẫn long tinh hổ mãnh như cũ, lại chụp một phát về phía Đường Kiếp, đồng thời cười hô hố nói:
- Vô dụng, ngươi không phải là đối thủ của ta!

Bàn tay huyết sắc to chụp tới, đánh ra một cuồng triều huyết hải, không đợi Đường Kiếp kịp phản ứng, bàn tay to khổng lồ có huyết lãng bao vòng đã vỗ vào trước ngực Đường Kiếp, khiến xương sườn của hắn cũng bị gãy vài cái, bị đánh bay ra ngoài.

Cho dù ngay sau đó thương thế của Đường Kiếp đã khôi phục, công kích của Huyết Hà vẫn cứ nối gót tới, không cho Đường Kiếp có một chút cơ hội thở dốc.

Đường Kiếp sử dụng Loạn Phong Bộ hiện ra phía sau cự thú, sau khi hợp thể, tương đương với Đường Kiếp tu tập thực lực pháp tu và thể tu cho một thân, không còn vận dụng gian nan như lúc trước.

Nhưng ngay lúc hắn xuất hiện, cự thú Huyết Hà giống như sớm biết hắn sẽ như thế, xoay người đánh ra một chưởng, lốc xoáy huyết sắc chuyển động trong lòng bàn tay, hút Đường Kiếp khiến hắn không thể nhúc nhích. Ngay sau đó thiết quyền của cự thú Huyết Hà đã hung hăng đánh vào trên mặt Đường Kiếp, khiến mũi của hắn cũng sụp xuống, cuồng bạo quát:
- Vô dụng! Tác dụng địch thức của hợp thế là phải làm thân thể và pháp lực kết hợp, sinh ra lực lượng mới chứ không phải chỉ đơn giản là vận dụng. Tiểu bối, trong phương diện này ngươi còn kém xa! Huyết Hà Bào Hao Quyền!

Lại một quyền đánh ra, trong quyền thế vô tận, mơ hồ có thể thấy được Huyết Hà rít gào, bắt đầu khởi động ra lực lượng ngập trời kinh người.

Đây chính là lực lượng hoàn toàn mới sau khi pháp thân của Huyết Hà và thân thể cự thú kết hợp, là một trong những chiến pháp mà bản thể Huyết Hà cũng không thể nắm giữ, nhưng dưới kinh nghiệm vạn năm của hắn, chỉ vừa dung hợp liền sáng tạo ra một chiến pháp hoàn toàn mới, uy lực lại vô biên vô cùng. Đáng lên án duy nhất chính là, do là chiến pháp mới, không có tên gọi, Huyết Hà không hề suy nghĩ liền trực tiếp kêu là Huyết Hà Bào Hao Quyền, thực rất khó nghe.

So sánh lại, tuy rằng Đường Kiếp hợp thể nâng cao hùng mạnh, nhưng chưa sinh ra bất kỳ năng lực mới nào, với hắn mà nói, sau khi hợp thể khí lực vẫn như cũ, pháp thuật vẫn là pháp thuật, ngoại trừ trên cảnh giới sinh ra một ít, trên chiến pháp cũng nâng cao không rõ ràng, vẫn còn kém xa so với Huyết Hà dung hợp có thể sinh ra uy lực tăng gấp bội.

Bởi vì uy lực pháp thuật phân thân không bằng bản thể, làm cho bản thể tuy đã có được năng lực thi pháp nhưng vẫn sử dụng thiết quyền chiến đấu như cũ, thật sự có thể mang đến trợ giúp ngược lại là Loạn Phong Bộ.

Nhưng dựa vào Loạn Phong Bộ rõ ràng không đủ, sử dụng nhiều rất nhanh liền bị Huyết Hà nắm chặt tiết đấu, thi triển mãnh kích.

Cái này chủ yếu là bởi vì Đường Kiếp cũng là lần đầu tiên hợp thế, ở phương diện vận dụng thuần thục vẫn chưa được, càng miễn bàn tới việc vận dụng trình tự càng sâu hơn.

Theo phương diện này nhìn lại, Đường Kiếp đã may mắn nhưng cũng bất hạnh.

May mắn là bởi vì hắn lần đầu tiên hợp thể liền gặp được một trong những đại hành gia ở phương diện này, khiến hắn hiểu được hợp thể chỉ mới là bắt đầu mà không phải là chấm dứt, có rất nhiều năng lực khác có thể khai thác, phát triển. Nếu như không gặp được Huyết Hà, có lẽ thật lâu về sau hắn mới hiểu rõ điểm ấy. Đồng thời hắn cũng gặp bất hành, mặc dù chỉ đơn thuần hợp thể, sức chiến đấu của Đường Kiếp cũng nâng cao thật lớn. Nếu đổi lại là đối thủ bình thường, Đường Kiếp chỉ dựa vào cái này đã có thể nghiền đối thủ thành cặn bã. Cho dù là cấp nhân vật Thiên khôi cũng có thể đấu một trận chiến. Thế nhưng cố tình hắn lại gặp phải đầu sỏ như Huyết Hà Chủ, bất kể là phương diện nào cũng mạnh hơn hắn rất nhiều, thế cho nên thủ đoạn lá bài tẩy này khi đối mặt với nhân vật bực này vẫn không có hiệu quả như cũ, bị áp chế cực thảm.

Nếu Đường Kiếp không có thủ đoạn khác, như vậy khi đối mặt với sự điên cuồng của Huyết Hà, bại vong là chuyện đương nhiên.

May mắn hắn còn một thủ đoạn.

Cũng là một thủ đoạn chân chính cuối cùng.

Nhìn Huyết Hà Chủ đang điên cuồng cười to, Đường Kiếp thở dài:
- Hà Xung….. những bảo bối kia… toàn bộ ném vào trong lò luyện thiên địa…. lập tức!


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com