Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 795: Cuồng chiến.



Thực lực yêu binh xông lên rõ ràng mạnh mẽ hơn so với yêu vật lúc trước Đường Kiếp giết rất nhiều, loại mạnh mẽ này không chỉ thể hiện ở cảnh giới mà còn ở thủ đoạn và sự phối hợp.

Gần như cảnh giới của tất cả yêu Binh đều là Khai Trí trung kỳ trở lên, vả lại cũng đều là người nổi bật trong số người cùng cấp, cứ mười con làm thành một tiểu đội, không ngờ lại có thuật liên kết, tiến thoái phối hợp rất có nhịp điệu khiến cho uy lực liên kết tăng gấp bội. Chỉ ba đội yêu binh Khai Trí trung kỳ liên kết, chiến lực liền có thể so với Linh Hoàn. Ngay cả Đường Kiếp cũng không thể không khen thầm một tiếng, Yêu Tộc này quả thật không có nơi nào có thể sánh bằng.

Khen thì khen nhưng loại lực này vẫn không tạo nên sự uy hiếp nào đối với Đường Kiếp. Thời khắc này nhìn thấy hàng trăm…. Yêu binh xông linh, Đường Kiếp khẽ vung hai ngón tay vẽ thành một vòng, bổ về phía trước xa xa, chỉ thấy một đạo kình khí sắc bén xẹt qua trời cao, bổ ra một cái khe dài đến trăm trượng trên con đường, chính là Vô Song Kiếm Trảm. Đây vốn là kiếm pháp, nhưng thời khắc này Đường Kiếp sử dụng phương pháp này cũng là hạ bút thành văn, không hề có trở ngại, nhoáng cái liền giết chết hơn hai mươi tên yêu binh.

Kế tiếp đó Y Y khẽ vẫy tay nhỏ, vô số dây leo từ dưới nền đất chui lên, bắt đầu điên cuồng hấp thu thi thể của những yêu binh này, đoạt lấy tinh hoa máu thịt.

Yêu tướng kia giận dữ, phi thân lên đánh về phía Đường Kiếp, người chưa tới mà mũi thương đã bắn ra một đoàn hào quang bạch sắc, giống như bạch hồng quán nhật đâm về phía Đường Kiếp.

Đường Kiếp chỉ đưa tay ra, thương mang kia đâm vào trong lòng bàn tay hắn, một chút huyết hoa hiện ra.

Nhìn nhìn bàn tay của mình, Đường Kiếp cười nhẹ nói:
- Có thể khiến ta bị thương cũng coi như có chút bản lĩnh.

Yêu tướng kia chấn động, thất thanh kêu lên:
- Không thể nào, Ngân Tê thương của ta có thể động kim liệt ngọc, không có gì ngăn cản, làm sao ngươi có thể đỡ dễ dàng như thế chứ?

- Động kim liệt ngọc sao?
Đường Kiếp bĩu môi:
- Công kích như thế mà ngươi cũng muốn khoe khoang à? Đây mới gọi là động kim liệt ngọc!

Nói xong thân hình khẽ nghiêng về trước, chỉ vào trán của yêu tướng kia.

Yêu tướng kia biết không ổn, hét lớn một tiếng gục xuống, hiện ra nguyên hình là một tê giác ngân giác, ngân thương trong tay lúc trước chính là sừng nhọn trên đỉnh đầu nó, thời khắc biến về nguyên hình liền phóng tới đánh về phía Đường Kiếp.

Đường Kiếp lại bất động, tiếp tục đâm ra một chỉ.

Dưới tác dụng của chỉ kia, sừng tê giác vô cùng cứng rắn lập tức nát bấy thành phấn, tiếp theo lại xuyên thủng trán tê giác, tạo thành một lỗ máu cực đại trên đầu tê giác kia, lực chỉ cuồng bạo dọc theo lỗ máu tiến vào, điên cuồng tàn sát bừa bãi trong cơ thể tê giác, chỉ nháy mắt liền phá hủy tất cả lực sinh mạng của nó, lúc này Đường Kiếp mới chậm rãi thu chỉ.

Thân thể tê giác kia lung lay, vẫn còn có chút không tin tưởng mình đường đường là đại yêu biến hóa mà lại bị một chỉ của nhân loại đoạt mệnh, cuối cùng là không cam lòng ngã xuống.

Yêu binh còn lại thấy thế sợ tới mức đồng thời dừng bước, nhất thời không có yêu nào dám xông lên.

- Ôi, đáng tiếc một cái sừng trâu.
Chỉ có Y Y tiếc hận thở dài một hơi.

- Không sao, ở phía sau còn nhiều hơn nữa.
Đường Kiếp nói.

Đúng lúc này, phương xa cũng truyền tới một tiếng rống to:
- Cuồng đồ phương nào, dám giương oai ở thành Bách Chiến của ta!

Tiếng hô này như tiếng sâm trời cao, tràn ngập uy nghiêm vô tận, vừa nghe đã biết thực lực cao hơn yêu tướng lúc trước bị Đường Kiếp rất nhiều.

Mặt Đường Kiếp không đổi sắc, chỉ cúi đầu nói câu:
- Đến đây.

Chỉ thấy phương xa vọt lên khói đen vô biên, bụi mù bao vòng quanh vạn trượng, trùng trùng điệp điệp bay về bên này. Trong bụi mù là ngàn vạn yêu binh yêu tướng, riêng số lượng yêu tướng có hơn ba mươi con, trong đó cũng có bảy tám con đã vào Hóa Hình trung kỳ.

Nếu như nói yêu tướng lúc trước là tiên phong, như vậy hiện tại chính là đại quân chủ lực rồi.

Mà ở bên trong yêu binh vờn quanh ở hậu phương còn có một chiến xa bay ở phía trên.

Chiến xa kia do tám kim điêu kéo, thân xe bao quanh hỏa diễm màu đỏ tươi, bên trong xe có một cự hán khôi ngô, mặc áo khoác màu đỏ, đỉnh đầu đội vương miện, tay cầm một thanh chiến chùy tử kim, rõ ràng là một yêu vương, thực lực ít nhất đã ở Hóa Hình hậu kỳ, thời khắc này đang vô cùng phẫn nộ nhìn chằm chằm hai người.

Nhìn thấy tình hình này, Y Y nhất thời cũng có chút hoảng hốt, lại nhìn Đường Kiếp đã thấy trong mắt của hắn hiện ra chiến ý nồng đậm.

Binh Chủ chi đạo, bách chiến chi đạo.

Kế thừa công pháp của Binh Chủ cũng tương đương kế thừa ý chí và tính tình của Binh Chủ.

Mà ý chí của Binh Chủ chính là huyết chiến tới cùng, dũng mãnh không lui!

Thời khắc này bụi mù trong không trung cuốn tới, yêu vương ở trong mây nhìn xuống dưới, căm tức rống lớn:
- Ta là thành chủ Tử Diệm Vương của thành Bách Chiến Yêu Tộc, phía dưới là người nào lại dám giết con dân Yêu Tộc của ta?

Chiến ý trong đôi mắt của Đường Kiếp như lửa, nhìn yêu vương đó, cười ha hả, liếm môi nói:
- Sao lại nói nhảm nhiều thế chứ, trực tiếp đấu võ là được rồi.

Nói xong đã đánh ra một chưởng, cánh tay chợt duỗi dài bắt lấy mộ tiểu yêu cách đó không xa, sau đó ném mạnh về phía không trung, đâm vào trên người một yêu tướng, yêu tướng kia phịch một tiếng, đúng là bị nện trúng khiến thân thể nổ tung.

Tử Diệm Vương phẫn nộ, chỉ Đường Kiếp:
- Giết hắn!

Vô số yêu binh trên bầu trời đều hạ xuống, vô số chấm đen nhỏ nháy mắt tràn ngập không trung, che khuất bầu trời.

- Cái này mới đúng chứ!
Đường Kiếp cười ha ha, đồng thời ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng rống to.

- Gào!
Ở bên trong tiếng gào thét kiêu ngạo, ngông cuồng, thân thể Đường Kiếp nhanh chóng phát triển thành lớn, đã biến thành một người khổng lồ thân cao 20m, đây mới là hình thái thật sự của Đường Kiếp.

Thời khắc này vừa hiện nguyên hình, bàn tay to của Đường Kiếp đã vung về phía không trung, giống như chụp muỗi đã vỗ vào trên người một yêu binh, trực tiếp chụp dẹp nó, tiếp tục huy động, một đường phần phật đảo qua vô số yêu binh khác.

Trên bầu trời vẫn còn Yêu Tộc hạ xuống, hai tay của Đường Kiếp liền không ngừng múa may, theo sự nhảy múa của hai tay Đường Kiếp, không trung thỉnh thoảng lại tuôn ra một mảnh huyết hoa.

Tràng diện này thoạt nhìn liền giống như một đàn muỗi đang điên cuồng tấn công một người, mà người đó lại liều mạng phất tay, đánh tan hết đám muỗi.

Sinh mạng vào thời khắc này trở nên không đáng giá tiền, Yêu Tộc nhào tới tựa như thiêu thân lao đầu vào lửa, đều không thoát khỏi kết cục rơi xuống hài cốt không còn. Nhưng công kích của bọn nó cũng không phải là không có tác dụng, chính là muỗi tuy nhỏ nhưng cũng có thể tạo thành vô số khối máu trên thân người, pháp thuật vô biên chen chúc mà đến đánh vào trên người Đường Kiếp, cho dù thân thể của Đường Kiếp cường thịnh cũng sẽ chịu một ít tổn thương. Mặc dù chỉ là một chút tổn thương nhưng số lượng kinh khủng kia có thể phóng đại lên hàng trăm hàng ngàn lần trong nháy mắt. Đáng chết là công kích như vậy vẫn liên tiếp xuất hiện không ngừng, cho dù Đường Kiếp có thể chất dũng mãnh và sự khôi phục sức khỏe biến thái cũng khó tránh khỏi cảm thấy thống khổ —— muỗi cắn nhiều cũng có thể chết người.

- Y Y, thả Hắc Nghiệt!
Đường Kiếp đỡ đòn đầu đầy máu tươi, rống lớn nói.

- Vâng.
Y Y hưng phấn trở lời.

Bầy yêu trong yêu thành này vô số, rất thích hợp để Hắc Nghiệt phát uy, chẳng qua toàn thân yêu vật đều có giá trị, bị Hắc Nghiệt cắn nuốt thật có chút uổng phí của trời, bởi vậy Y Y liền không chiêu hồi nó mà tận khả năng tự mình giết chết nó sau đó thu hồi.

Nhưng hiện tại đại quân Yêu Tộc đột kích hiển nhiên cũng không cần che giấu nữa, tiểu nha đầu giơ hai tay lên, kẽ đất do Đường Kiếp bổ ra bắt đầu không ngừng mở rộng, hiện ra một mảnh vực sâu, cùng lúc đó phía dưới lại truyền tới tiếng gầm nhẹ, như rồng ngâm khiến lũ yêu nghe được liền biến sắc.

Vô số dây leo màu đen như bầu rắn cuồng loạn nhảy múa từ dưới nền đất bay ra, thẳng tắp bắn lên bầu trời, quấn lấy đám Yêu Tộc kia, lôi kéo vào trong vực sâu, theo sau đó là tiếng thét dài chói tai vang lên không ngừng. Cuốn được càng nhiều yêu, tiếng thét chói tai liền vang lên càng nhiều, liên miên không dứt, giống như một khúc hòa âm.

Cùng lúc đó Đường Kiếp vẫn đang tận tình giết chóc, máu tươi vô biên của Yêu Tộc chiếu vào trong người của hắn, nhuộm toàn thân của hắn thành màu đỏ thẫm, Đường Kiếp lại hoàn toàn không để ý, chỉ tiếp tục điên cuồng ra quyền vào trên tầng mây, cánh tay hắn giống như chày gỗ bằm tỏi, tầng mây đó là cối tỏi, mà yêu binh yêu tướng chính là củ tỏi trong cối, mỗi một kích đánh ra đều khiến từng tảng lớn củ tỏi tiêu vong, nát bấy.

Bị giết nhanh, nhiều như vậy nên Y Y thu gặt thi thể có chút bận rộn không làm xuể, liền khiến Đường Kiếp phải kêu Quỷ Vệ ra. Đáng thương đường đường là tay đấm ưu tú mà hiện giờ lại luân lạc tới mức phải đi nhặt thi thể.

Máu tươi như mưa to từ trên trời giáng xuống, nhóm tiểu yêu lúc trước may mắn còn sống dưới công kích của Đường Kiếp đều sợ hãi. Bọn chúng hoàn toàn không nghĩ tới mình lại đối mặt với một sát thần như vậy, một đám đều tránh lui không dám lên trước. Mà nhóm đầy tớ nhân loại bị bắt làm đầy tớ thì trong mắt lại sáng rọi.

Sau mấy năm bị Yêu Tộc bắt giữ và nô dịch, rốt cục bọn họ đã thấy được hy vọng còn sống và tự do.

Một ít nô lệ nhân loại lại vụng trộm chạy ra bên ngoài thành.

Một yêu vật thấy thế đang muốn ngăn trở liền thấy từ phương xa phóng tới một sợi dây, giữ chặt yêu vật kia ở trên tường, thanh âm của Y Y cũng truyền đến:
- Còn không mau đi đi!

Những nô lệ nhân loại kia đều mừng rỡ, nhanh chân chạy ra ngoài thành.

- Y Y, nơi khác còn có nhân loại, thả Đậu Binh công kích toàn thành, yểm hộ nhân loại rời đi!
Đường Kiếp quát.

Tuy rằng hắn luôn mồm nói đạo lý thiên hạ, yêu ăn thịt người cũng bình thường, nhưng bình thường không có nghĩa là coi thường, nên cứu vẫn được cứu trợ. Thời khắc này hắn kềm chế chủ lực yêu thành chính là thời cơ tốt cứu người.

Đầu Y Y khẽ gật, đã vứt Đậu Binh ra, ní với tiểu Đường Đậu vài câu, Đường Đậu gật đầu liền tự mình chỉ huy “đại quân” công giết vào trong yêu thành.

Yêu vương kia thấy thế phẫn nộ, lớn tiếng chỉ vào Đường Kiếp nói:
- Liên kết cùng đánh!

Một đám yêu tướng cùng lên tiếng, bay vào không trung, đồng thời đánh ra một chưởng về phía không trung, chưởng phong ngưng tụ, dần dần hóa ảo ra một cự trảo dữ tợn đánh về phía Đường Kiếp.

Một kích liên kết của hơn ba mươi tên đại yêu biến hóa, uy lực mạnh đến mức ngay cả Đường Kiếp cũng không dám xem thường.

Thời khắc này sắc mặt nghiêm lại, toàn thân đã xuất ra khí thế vô biên, phát động Vô Tướng Kim Thân, đồng thời Đường Kiếp cũng hét to nhảy lên, tung ra một quyền về phía cự trảo trong không trung.

Binh Chủ chi đạo, bách chiến không lùi! Ngay cả biết rõ chính mình không thể nào đấu lại với lực liên kết của hơn ba mươi yêu tướng, Đường Kiếp vẫn không né tránh như cũ, sẽ không lùi bước.

Ngay sau đó thiết quyền và cự trảo chạm vào nhau, thân thể cao lớn của Đường Kiếp đã bị oanh một tiếng đánh bay.

Trong đàn yêu bộc phát ra tiếng hoan hô thắng lợi, người khổng lồ trước mắt thật quá kinh khủng, lúc trước vừa bị hắn bạo sát, lúc này rốt cục đã đả đảo được hắn, trong lòng lũ yêu vô cùng vui vẻ.

Nhưng ngay sau đó Đường Kiếp đã từ trên mặt đất đứng lên, lau máu tươi trên miệng, cười gằn nói:
- Quả thật rất kiên cường! Lại đến đi!

Nói xong đã lại lần nữa nhảu lên, oanh ra một quyền về phía không trung.

Bầy yêu hoảng hốt, vội vàng liên kết một lần nữa.

Hơn hai mươi đại yêu biến hóa liên kết lại, rốt cục lại lần nữa đánh Đường Kiếp về mặt đất.

Lúc này lũ yêu mới thở dài một hơi, nghĩ người khổng lồ này thật khó chơi.

Ý niệm trong đầu còn chưa tan liền thấy Đường Kiếp đã lại đứng lên, gào thét:
- Tiếp tục!
Sau đó lại điên cuồng xông lên.

Cảnh tượng này khiến lũ yêu kinh ngạc vô cùng, ngay cả Tử Diệm Vương cũng đứng lên, hô lớn nói:
- Tên điên!

Quyền phong mãnh liệt mà đến cũng khiến bầy yêu lại không thể không xuất chiêu ngăn cản.

Đường Kiếp cứ một lần lại một lần điên cuồng công kích, tuy rằng hiện tại về mặt phương diên lực lượng vẫn không sánh bằng hơn ba mươi yêu tướng liên hợp, nhưng thân thể dũng mãnh và năng lực khôi phục không sợ điểm thương thế ấy, mỗi một lần đụng nhau đều khiến hắn phải chịu một chút thương tổn, rồi lại nhanh chóng khôi phục, sau đó liền đánh ra công kích càng mãnh liệt điên cuồng, hoang dã.

Hắn giống như một con hổ điên không biết mệt mỏi, tha hồ xuất ra lực lượng của mình.

Nhóm yêu tướng này lại xui xẻo.

Chúng nó cũng không có sự chịu đựng và sự khôi phục sức khỏe kinh khủng như Đường Kiếp, liên tục ra tay khiến lực lượng dần dần không chống đỡ nổi. Rốt cục khi dồn sức tấn công Đường Kiếp điên cuồng, một yêu tướng đã dẫn đầu chống đỡ không nổi, liền bị đánh thành bột mịn dưới thiết quyền của Đường Kiếp.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com