Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 841: Tiểu Tam (p2)



Bay qua bên cạnh hắn, rõ ràng chính là tiểu quỷ mà mình năm đó trong Binh Chủ Bí Cảnh thu phục được, tên là Tam nhi.

Sau khi Đường Kiếp thu phục tiểu quỷ này, bởi vì quỷ vật là điều cấm kỵ ở Tê Hà Giới, cho nên vẫn không phóng xuất. Đường Kiếp cũng từng thử nhìn xem có thể bồi dưỡng nó hay không, lại phát hiện bất kể dùng phương pháp gì đối với tiểu quỷ này cũng không có hiệu quả, trong Quỷ Kinh lại chưa từng ghi lại loại quỷ vật như này.

Hơn nữa nó cũng không có sức chiến đấu gì cả, cho dù là cuộc chiến sinh tử cũng không dùng được, không giống như Quỷ Vệ còn có giá trị sử dụng lúc nguy cấp, thời gian trôi đi, Đường Kiếp dần dần không còn ôm hy vọng gì ở nó nữa.

Sau lại có Sơn Hà Xã Tắc Đồ, Đường Kiếp liền đưa tiểu quỷ vào bên trong, tùy ý cho nó đi lại.

Hiện giờ đã nhiều năm như vậy, tiểu quỷ này vẫn như năm đó, toàn thân trong suốt, chỉ cao có một thước, giống như đứa nhỏ chưa trưởng thành vậy.

Tiểu quỷ hiển nhiên không nhìn thấy Đường Kiếp, cứ như vậy một đường thổi qua đi, tốc độ cũng thật là mau.

Nhìn bộ dạng vội vàng của nó, Đường Kiếp cũng thấy thú vị, liền đi theo phía sau tiểu quỷ.

Chỉ thấy tiểu quỷ một đường bay thẳng, thường thường còn dừng lại nhìn ngó xung quanh một phen, làm như đang tìm kiếm cái gì, sau đó liền tiếp tục bay đi.

Bay một hồi lâu, tiểu quỷ đi vào bên cạnh một khe núi, giống như vồ vào trong đó.

Đường Kiếp cùng đi qua thấy như vậy, cũng ngây người.

Chỉ thấy trong khe núi có một vật, chính là quỷ thủ mà mình lúc trước ném vào.

Tiểu quỷ này đi tới bên cạnh quỷ thủ, giống như nhìn thấy bảo bối hiếm lạ vậy, ngửa đầu oa oa kêu vài tiếng, sau đó bay tới chỗ vết đứt ở cánh tay, dùng sức khẽ hút, chỉ thấy từ cánh tay quỷ bay ra khói đen nhè nhẹ, bị tiểu quỷ hút vào trong bụng.

Sau đó cơ thể trong suốt dần dần phát triển lớn, mơ hồ còn có thể nhìn thấy một phiến khói đen trong bụng nó.

Hút một lát, đại khái là không ăn được nữa, tiểu quỷ này rốt cục dừng lại, sờ sờ bụng, liền giống như uống rượu say vậy lung lay vài cái, đầu chúi xuống ngã vào bên cạnh quỷ thủ, cứ như vậy dựa vào bàn tay ngủ say.

Thấy một màn như vậy, Đường Kiếp cũng lâm vào trầm tư.

Năm đó Đường Kiếp từng nhiều lần thực nghiệm bồi dưỡng tiểu quỷ này nhưng vẫn không có kết quả, hiện tại xem ra, thứ tiểu quỷ này cần không ngờ lại là quỷ vật tinh hoa. Tê Hà Giới quỷ vật cực nhỏ, Quỷ Vệ nói cho cùng là do người luyện chế, cũng khác với quỷ vật chân chính, cũng khó trách Đường Kiếp vẫn tìm không thấy phương pháp bồi dưỡng nó.

Tuy nhiên đối với loại tiểu quỷ chuyên môn cắn hút quỷ vật khác, Đường Kiếp cũng là lần đầu tiên nghe nói, cũng không biết có bản lãnh gì.

Nó hiện tại mới chỉ hấp thu một chút, tạm thời còn nhìn không ra động tĩnh gì, cho nên Đường Kiếp quyết định cứ đợi vài ngày đã, cụ thể nhìn kỹ mới tính tiếp. Vì thế tìm Hà Xung nói chuyện vài câu, sau đó liền rời khỏi thế giới của Xã Tắc Đồ.

Trở lại không gian dưới lòng đất, Đường Kiếp nói với Quỷ Vệ:
- Vùng này mới có vạn quỷ vừa chết, âm khí dày đặc. Ngươi nếu phải tiêu hóa năng lượng của Luyện Hồn Châu, chính thích hợp ở trong này tu luyện. Trong khoảng thời gian này, chúng ta cũng không cần đi tới nơi khác nữa, chờ ngươi thăng tiến sau đó mới rời đi.

Con rối chiến gật gật đầu, tự đi tới một bên, Đường Kiếp cũng cùng Y Y ở trong vực Vân Mặc cùng nhau tu luyện.

Lúc không có chuyện gì làm, Đường Kiếp sẽ tiến vào trong Xã Tắc Đồ nhìn xem tiểu qủy thế nào.

Tiểu quỷ này mỗi ngày đều lấy quỷ thủ làm thức ăn, cũng không nhìn ra biến hóa gì lớn cả, chỉ có điều ăn uống càng lúc càng nhiều. Trước kia chỉ ăn có mấy ngụm khói đen liền ôm bụng, càng về sau cũng phải hút một hồi mới dừng lại.

Theo tiểu quỷ điên cuồng hút cắn, tình trạng quỷ thủ kia cũng là ngày càng sa sút. Lúc ban đầu quỷ thủ tản ra một cỗ quỷ khí vô biên, người bình thường khó có thể tiếp cận được, toàn bộ bốn phía khe núi bởi vì vậy mà điêu linh. Nhưng từ khi tiểu quỷ hút cắn, quỷ khí càng lúc càng mờ nhạt, lực lượng khiến người ta sợ hãi càng ngày càng ít đi.

Hôm nay, tiểu quỷ lại một lần nữa hút lấy khói đen từ quỷ thủ tản ra.

Nhìn ra được, khói đen tản ra từ quỷ thủ càng ngày càng ít, càng lúc càng mờ nhạt. Rốt cục, sau khi tiểu quỷ hút một ngụm thật dài, trong quỷ thủ kia không có bất kỳ thứ gì bay ra nữa.

Một trận gió thổi qua, quỷ kia thủ rầm một cái, hóa thành một mảnh bột phấn tản mác đi.

Tiểu quỷ nhìn đám bột phấn này, phát ra một tiếng thở dài như con người, sau đó quay đầu rời đi.

- Quả nhiên là Khai Trí rồ. Từ tầng thấp nhất không có sức chiến đấu tăng lên tới Khai Trí hậu kỳ, thăng liền sáu cấp liền, dinh dưỡng từ Đại Năng quả nhiên phong phú dồi dào.
Một tiếng cười truyền đến.

Tiểu quỷ chấn động, mãnh liệt ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Đường Kiếp đứng đối diện nhìn nó cười.

Tiểu quỷ này tất nhiên là nhận ra Đường Kiếp đấy, nhưng thời khắc này vẫn chưa hiện ra thân thiết, ngược lại là lui về phía sau mấy bước.

- Thế nào? Có một chút bản lĩnh liền không nhận ta là chủ nhân rồi hả?
Đường Kiếp cười rồi chộp lấy nó.

Tiểu quỷ quát to một tiếng, nhẹ nhàng lui về phía sau, bóng dáng đồng thời giảm đi. Nó vốn có thân thể trong suốt không dễ phát hiện, lần này liền hoàn toàn biến mất không thấy đâu nữa.

- Ẩn thân? Thú vị đấy.
Đường Kiếp cười nói, đầu tiên là dùng một pháp thuật dò xét, lại không thể phát hiện ra nó. Tiếp theo liền thả ra thông linh tuệ nhãn, nhưng thông linh tuệ nhãn cũng không thể tìm được. Không có biện pháp, mi tâm Đường Kiếp dựng thẳng lên một con mắt đã xuất hiện, dưới chân lại hiện ra một quầng sáng kim sắc.

Lúc này mới nhìn thấy tiểu quỷ kia đang phủ phục ở sau một tảng đá, thận trọng nhìn hắn.

- Tốt lắm, lại khiến ta phải vận dụng Thiên nhãn, mở ra Động Sát chi vực mới có thể phá giải, thuật ẩn thân không tồi!
Đường Kiếp không kinh sợ mà còn lấy làm mừng.

Tiểu quỷ này hấp thu một cánh tay của Đại Tôn Minh giới, nếu thực lực chỉ tăng trưởng bình thường, cho dù là đạt tới cấp Linh Hoàn Đường Kiếp cũng không thấy lạ, dù sao với thực lực Đường Kiếp bây giờ, một trợ thủ cấp Linh Hoàn cũng không thấm vào đâu cả.

Chính vi nguyên nhân này, Đường Kiếp hiện tại cần chính là đặc biệt chứ không phải là hùng mạnh. Mà tiểu quỷ không hề nghi ngờ chính là thứ cực kỳ đặc biệt.

Ngay cả Quỷ Kinh cũng không ghi lại sự tồn tại của nó, có năng lực để hấp thu tinh hoa di cốt Đại Tôn, cũng là có chút năng lực đặc biệt. Mà không quản nó năng lực nó đặc biệt thế nào, Đường Kiếp tin tưởng mình cũng sẽ không lãng phí.

Thời khắc này duỗi tay ra, Đường Kiếp đã túm lấy tiểu quỷ ra.

Tiểu quỷ bị Đường Kiếp nắm ở trong tay liều mạng kêu to, nhưng làm sao có thể rời khỏi bàn tay to của Đường Kiếp.

Đường Kiếp đã nói:
- Để ta xem ngươi còn có bản lãnh gì.

Tiểu quỷ kia làm như đã hiểu ý tứ của Đường Kiếp, thân hình chợt lóe, Đường Kiếp chỉ cảm thấy trong tay buông lỏng, tiểu quỷ đã xuyên qua tay của hắn nhảy ra ngoài.

- Thuật xuyên tường?
Đường Kiếp nhăn mày nhíu mặt, bản lĩnh này đến là rất vô giá trị.

Không, không đúng, không phải Thuật xuyên tường.

Vách tường là vật chết, quỷ vật có thể xuyên qua.

Chính mình là người sống sờ sờ, hơn nữa huyết khí nồng đậm, dương khí cương mãnh, thế nào mà quỷ vật lại dám xuyên thân thể của mình, vậy thật sự là tìm cái chết. Cho dù là tiểu quỷ này hấp thu di cốt Đại Tôn cũng không làm được!

Vậy đây là thuật gì?

Trong đầu Đường Kiếp chợt hiện lên một ý niệm, Đường Kiếp thất thanh kêu lên:
- Chẳng lẽ là…


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com