Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 866: Mục tiêu (p2)



Một người cầm đầu chính là Đường Kiếp, bên cạnh người còn một kẻ đang quỳ, chính là kia tiểu Lôi Hoàng.

Hắn thực sự mang theo tiểu Lôi Hoàng đến đây.

Lôi Đao Yêu Hoàng mừng rỡ. Cưỡng chế vui sướng trong lòng, mặt âm trầm đứng lên nói:
- Ngân Nhãn, ngươi tới muộn.

- Còn không tính quá muộn.
Hạ xuống trước người Lôi Đao, Đường Kiếp trả lời:
- Đồ ta cần đâu?

Lôi Đao Yêu Hoàng hừ một tiếng, liền ném một cái bình ngọc và một kiện áo giáp đen ngòm dường như cắn nuốt hết thảy ánh sáng.

Đường Kiếp tiếp nhận chiếc bình xem qua, chỉ thấy bên trong có một giọt nước màu đen, tản mát ra ánh sáng. Vật ấy tuy chỉ có một giọt, nhưng bên trong bao hàm cả năm sông bốn biển, vô cùng nặng, trên tay Đường Kiếp thậm chí còn xuất hiện hào quang của pháp lực mới có thể nâng chiếc bình.

Lôi Đao Yêu Hoàng thấy thế khinh thường, nghĩ thầm rằng ít nhất ở phần khí lực, cái thằng chó này đã không bì kịp chính mình.

Sau đó mới nói:
- Có thể giao con trai của ta ra rồi chứ?

- Đương nhiên.
Đường Kiếp cười cười, tiện tay đẩy một cái, đã giao tiểu Lôi Hoàng cho Lôi Đao.

Lôi Đao đỡ lấy, sau đó giơ tay bốp bốp vỗ vài cái, cởi bỏ cấm chế, nói:
- Nhi tử, để con chịu khổ rồi.
Sau đó mới quay đầu nhìn về phía Đường Kiếp, giọng nói hung dữ:
- Ngân Nhãn, ngươi dám vơ vét tài sản của ta. Thức thời thì hiện tại trả lại thứ đó cho ta, giao thêm Bất Tử Thiên châu để bồi tội, ta sẽ bỏ qua cho ngươi, nếu không…

- Nếu không ngươi sẽ lệnh bốn yêu vương mai phục ở nơi này, dùng Tứ Cực Trấn Thiên Ấn pháp để đối phó với ta?
Đường Kiếp khinh thường trả lời.

Cái gì?

Lôi Đao ngẩn người.

Đường Kiếp đã từ tốn nói:
- Ngươi có chuẩn bị, chẳng lẽ ta không có chuẩn bị sao? Ngươi không phải nghĩ, cấm chế trên người nhi tử ngươi có thể dễ dàng hóa giải như vậy chứ?

Theo lời hắn nói, chỉ thấy tiểu Lôi Hoàng đột nhiên quát to một tiếng nằm vật xuống đất, toàn thân bắt đầu co giật.

- Nhi tử!
Lôi Đao Yêu Hoàng quát to một tiếng đỡ con trai mình dậy.

Ngay tại khi gã đi nâng con trai mình dậy đồng thời, trong lòng vang lên báo động.

Hồi chuông báo động này không chút lý do, chỉ là trực giác nhạy bén của kẻ cường nhân sau khi đã trải qua vô số lần vào sinh ra tử bồi dưỡng ra được. Một khắc này hoàn toàn theo bản năng, trên người Lôi Đao Yêu Hoàng chợt lóe lên quang hoa, một vòng bảo hộ Lôi Cực dũng mãnh vô cùng hiện ra quanh thân thể gã.

Cũng may gã đạt tới cảnh giới niệm động sinh pháp mới có thể nhanh như vậy, ngay tại khi vòng bảo hộ Lôi Cực được tạo ra, tiểu Lôi Hoàng đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Yêu Hoàng, lộ ra nụ cười quỷ dị, đồng thời cánh tay phải đã ầm ầm tập kích, đánh vào bụng của Lôi Đao Yêu Hoàng!

- Diệt Ma Quyền!

- Grào!

Trong tiếng rống long trời lở đất, thân ảnh của Lôi Đao Yêu Hoàng bay lên, trên bụng có một lỗ lớn, gần như đánh thủng cả nửa người của gã, cảnh tượng này khiến cho yêu vật nào cũng phải ngây sợ.

- Ngươi không phải là nhi tử của ta!
Lôi Đao Yêu Hoàng điên cuồng hô to, cưỡng ép ngăn chặn vết thương đồng thời, đã lấy thuốc rót xuống vết thương của mình.

- Gờ mới à?
Tiểu Lôi Hoàng chậm rãi đứng lên, trên mặt dung nhan biến hóa, rõ ràng là khuôn mặt của Đường Kiếp, hắn không ngăn cản Lôi Đao Yêu Hoàng chữa thương, phát ra Diệt Ma Quyền nên hắn đồng dạng cũng cần có thời gian khôi phục thể lực bị tiêu hao quá nhiều.

Hai bên đều nóng lòng muốn nhanh chóng khôi phục, trong lúc nhất thời không ai vội ra tay.

Chỉ có điều Lôi Đao Yêu Hoàng òn chưa từ bỏ ý định, hô lớn:
- Nhi tử ta đang ở tại nơi nào?

Cách đó không xa cái vị Ngân Nhãn Yêu Hoàng biến hóa hình tượng, cũng biến thành Y Y.

Hì hì cười, Y Y nói:
- Con của ngươi ở trong này.

Bàn tay nhỏ vung lên, một cái đầu đã bay vào lòng Lôi Đao Yêu Hoàng, rõ ràng chính là đầu của tiểu Lôi Hoàng.

- Không!
Nhìn thấy đầu của nhi tử mình, Lôi Đao Yêu Hoàng không thể tiếp tục khống chế tâm tình của mình, điên cuồng gào lên:
- Giết bọn chúng!

Bốn vị yêu vương đã đồng thời hiện thân.

Tám cánh tay cùng nhau giơ lên, tám đạo quang trụ thẳng hướng không trung, hóa thành một mảnh kim quang rực rỡ áp chế khoảng không.

Y Y cũng là cười nói:
- Vô dụng thôi. Khởi!

Bàn tay lên, chỉ thấy bên người bốn yêu vương, chợt hiện ra quang hoa rực rỡ,nhiếp bốn gã yêu vương lên Tứ Cực Trấn Thiên Ấn Pháp, trong lúc nhất thời chúng không có cách nào nhúc nhích được.

- Pháp trận?
Lôi Đao Yêu Hoàng hoảng sợ:
- Các ngươi đã bố trí pháp trận ở nơi này? Hoá ra các ngươi đã tới từ lâu rồi!

- Ngươi bất quá là tơi sớm có một ngày, mà chúng ta từ lúc tóm được nhi tử của ngươi, đã bắt đầu bố trí pháp trận ở nơi này rồi.
Y Y bĩu môi nói.

- Chả trách các ngươi yêu cầu Vô không tánh giáp... Chỉ sợ cũng vì muốn giết ta dễ dàng hơn?
Lôi Đao Yêu Hoàng âm trầm nói.

Y Y vỗ tay cười nói:
- Đúng vậy đúng vậy, về phần Thiên Huyền Trọng Thủy bất quá là dùng để che dấu mà thôi. Vốn tưởng rằng không có Vô không thánh giáp, lại mượn danh nghĩa tiểu Lôi Hoàng đánh lén, khiến ngươi một kích bị mất mạng. Không ngờ tới như vậy cũng chưa thể một kích giết chết ngươi, quả nhiên là Phân Thần đại yêu khó đối phó. Cũng may ngươi cuối cùng không khiến ca ca ta lãng phí một Diệt Ma Quyền. Hiện giờ bản thân bị trọng thương thực lực đại tổn, ca ca có thể đánh với ngươi một trận.

Lôi Đao Yêu Hoàng bừng tỉnh đại ngộ, run rẩy nói:
- Hoá ra các ngươi đã có mưu đồ từ lâu, bày bố tất cả mọi chuyện.

- Nói không sai, hành động lần này, từ lúc mới bắt đầu mục tiêu chính là ngươi, Lôi Đao Yêu Hoàng đại nhân.
Đường Kiếp đã kích phát thần thông chi loại, hai đầu bốn tay sinh ra, giọng điệu lành lạnh nói tiếp:
- Bất kể nói thế nào, Lôi Hoàng dù sao vẫn có giá trị hơn so với tiểu Lôi Hoàng, đúng không? Thập tuyệt sát nhận!

Ánh đao cắt gang trời hướng về phía Lôi Đao Yêu Hoàng bổ tới.

Một chiều này kinh thế đao hoa khiến tinh thần của Lôi Đao Yêu Hoàng đều hơi hơi run rẩy.

Bất quá gã dù sao cũng là Yêu Hoàng, là Phân Thần cấp đại yêu, đối mặt với một đao vô địch của Đường Kiếp, Lôi Đao Yêu Hoàng trước hít sâu một hơi, đè ép vết thương nơi bụng của mình, tiếp theo nhấc tay lên, một đạo lôi điện quang hoa lóe sáng, chính là Phá Thiên Huyền Lôi Đao, nghênh đỡ Thập Tuyệt Sát Nhận của Đường Kiếp.

Trong hư không điện quang chợt lóe, Phá Thiên Huyền Lôi Đao và Đế Nhận cùng tạp nên khí thế cuồn cuộn ngút trời.

Đầu tiên là hai đạo thân ảnh đụng vào nhau, tiếp theo hai người đã chợt tách ra.

Trước ngực Lôi Đao Yêu Hoàng cò thêm một vết đao, kình khí màu màu xám đen lượn lờ ở miệng vết thương, trên mặt của Đường Kiếp cũng bị xé rách tạo thành một vết thương thật dài, chỉ lau qua một chút, một đao kia gần như chém hắn thành hai khúc. Cũng có tảng lớn lôi quang điện ở trên mặt của Đường Kiếp nháy lên, xẹt xẹt tạo ra một mảnh hỏa hoa chói mắt.

Nhìn lần tấn công này như lưỡng bại câu thương, làm sai lệch lời dự đoán của Y Y vừa nãy, Diệt Ma Quyền của Đường Kiếp đích xác tạo thành thương tổn lớn lao cho Lôi Đao Yêu Hoàng, khiến cho gã khi đối mặt với Đường Kiếp, đã không còn oai thế xứng đáng với Phân Thần đại yêu nữa.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com