Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 865: Mục tiêu (p1)



Nghe thấy yêu cầu của Đường Kiếp, Lôi Đao Yêu Hoàng suýt nữa phun ra một ngụm máu.

Thiên Huyền Trọng Thủy chính là một trong những thần thùy thiên hạ, địa vị của nó giống như Thương Vân Thánh Hỏa, Táng Thần Diệm vậy.

Nếu như nói đặc điểm của Thương Vân Thánh Hỏa là biến hóa, linh động, đặc điểm của Táng Thần Diệm là dữ dằn, như vậy đặc điểm của Thiên Huyền Trọng Thủy chính là hấp thu và áp chế. Thứ nước này bản thể chính là một giọt Trọng Thủy, bên trong lại có thể cất chứa vô số linh thủy tiên tuyền. Bất kể tu luyện tác chiến đều có tác dụng lớn, có thể nói là thần vật vô thượng.

Về phần Vô quang Thánh Giáp cũng là do lân giáp tự thân của Lôi Đao Yêu Hoàng trộn lẫn với HuyềnKim Thần thiết và nhiều linh vật khác luyện thành mộ bộ thần giáp hộ thể, tác dụng phi phàm.

Trong năm Yêu Hoàng của Yêu tộc thì Lôi Đao Yêu Hoàng có thể nói là Yêu Hoàng luyện binh, Phá Thiên Huyền Lôi Đao, Vô quang Thánh Giáp còn có Hồng Quang Kim Các, đại uy chiến thuyền đều là các thần trân nhất phẩm, tác dụng phi thường.

Trong đó Lôi đao chủ công, Thánh giáp chủ thủ, Chiến thuyền là cung điện bảo vật, công thủ gồm nhiều mặt lợi đuổi giết dễ tháo chạy.

Có thể nói trên thân Lôi Đao thứ đáng giá nhất chính là bốn bảo vật này.

So sánh với gã, Ngân Nhãn chỉ có Bất tử Thiên châu và tĩnh thất tu luyện, đã là không tồi rồi.

Hiện giờ Đường Kiếp vừa mở miệng là đòi Thiên Huyền Trọng Thủy và Vô không thánh giáp, đây chính là cướp giật trắng trợn, Lôi Đao làm sao có thể không giận cơ chứ.

Không cần nói thứ gì khác, riêng Thiên Đao thành có bao nhiêu của cải gã liền rõ ràng nhất, tuy nhiên tên Ngân Nhãn Yêu Hoàng một hơi muốn nuốt sạch Thiên Đao thành, ăn được đầy bụng mà lại vẫn không nỡ buông tay, lại còn định dùng con trai của mình đổi lấy Thiên Huyền Trọng Thủy và Vô không thánh giáp?

Trong lòng Lôi Đao Yêu Hoàng giận dữ.

Gã trừng mắt Đường Kiếp nói:
- Ngân Nhãn, ngươi cũng biết ngươi đang ở đây yêu cầu cái gì chứ?

Đường Kiếp phất phất tay:
- Tiểu Lôi làm nhục muội muội , tội không thể tha thứ, ngươi muốn lấy Thiên Huyền Trọng Thủy và Vô không thánh giáp để đổi, hoặc là từ bỏ đứa con trai này đi.

- Ngân Nhãn, ngươi không lo lắng hai nước ta và ngươi vì thế mà khai chiến sao?
Lôi Đao hét lớn.

- Sau khi trao đổi, ngươi nếu muốn đánh, ta bất cứ lúc nào cũng phụng bồi.
Đường Kiếp lạnh băng trả lời.

Lôi Đao Yêu Hoàng bị hắn làm cho nổi trận lôi đình, chỉ có điều thân không ở nơi này, lại không làm gì hắn được, chỉ có thể chỉ vào Đường Kiếp nói:
- Ngân Nhãn, coi như ngươi lợi hại!

Bóng người trong nháy mắt biến mất, cũng không nói là đồng ý hay là không đồng ý.

Bên này đưa tin chấm dứt, Uy Hải Hầu bên kia cũng tê liệt nằm trên mặt đất. Muốn thừa nhận Lôi Đao bạo ngược, đối với vị Uy Hải Hầu mà nói cũng là gánh nặng không hề nhẹ.

Đường Kiếp thấy vậy, lạnh lùng nói:
- Đưa Uy Hải Hầu về nghỉ ngơi đi.

Cũng không để cho gã như vậy rời khỏi.

Hiển nhiên, đàm phán giữa hai vị Yêu Hoàng vẫn chưa kết thúc.

Những ngày tiếp theo, Đường Kiếp và Lôi Đao gần như mỗi ngày đều phải cãi vã một phen, vì tiểu Lôi Hoàng cò kè mặc cả, cũng bởi vì mặt mũi hai bên mà chửi ầm lên.

Chỉ có người từng thấy hai vị Yêu Hoàng cãi nhau mới biết được, hoá ra cái gì mà đại nhân vật cao cao tại thượng một khi bị chọc giận, bị vạch mặt, cũng chả khác gì người thường cả. Một khi bỏ mặt nạ xuống, vốn bộ uy nghiêm cái thế, độc nhất vô nhị, một bước chân chấn động núi sông, trợn mắt đã định càn khôn, bất quá chỉ là một hồi hư ảo mà thôi.

Hai Yêu Hoàng xắn ống tay áo, chỉ hận không thể xông vào chém giết lẫn nhau. Ngân Nhãn trong cung mỗi ngày trình diễn, đủ các loại lời lẽ thô thiển, không chút nào chú ý tới hình tượng.

Tuy nhiên ở trong chuyện này, chuyện về đứa con trai của Lôi Đao cũng như bị kéo xuống chả ai còn quan tâm.

Cho nên sau khi trải qua hơn hai mươi ngày mắng chửi nhau về sau, Lôi Đao cuối cùng cũng đồng ý trao đổi với Đường Kiếp. Đương nhiên, Đường Kiếp cũng phải nhượng bộ một ít, đồng ý trả lại tiểu Lôi Hoàng gì đó cho gã.

Hai bên ước định tại vị biên giới giao nhau giữa hai nước là Thiên Nhạc Lĩnh tiến hành trao đổi.

Nơi này là một trong những ngọn núi cao nhất Thanh Vân Giới, đỉnh núi quanh năm có cuồng phong gào thét, gió cắt như đao, mặc dù là Yêu tộc cũng rất ít kẻ có thể leo lên tới đỉnh núi, bởi vì nơi này cực gần với Cương Phong trận, cũng thường xuyên bị những cơn gió từ suy yếu từ Cương Phong trận thổi quét qua.

Hai ngày sau, tại Thiên Nhạc Lĩnh.

Mấy đạo thân ảnh từ phía trên bay qua, dừng ở trên Thiên Nhạc Lĩnh.

Kẻ cầm đầu thân hình cao lớn, mặc long bào, chính là Lôi Đao Yêu Hoàng Lôi Dược Long, ở phía sau gã còn có bốn tên đại yêu đi theo, tất cả đều là yêu vương biến hóa đỉnh cao kỳ.

Thời khắc này nhìn chung quanh một lần, Lôi Dược Long hừ một tiếng nói:
- Tốt lắm, không uổng công ta đi ngày đêm, đã đến nơi này trước một ngày, Ngân Nhãn quả nhiên còn chưa tới. Cùng Mạt, Lương Đồ, Tử Dạ, Phong Giảo, các ngươi tìm nơi ẩn náu, đợi sau khi đổi được Thái Tử, nghe hiệu lệnh của ta tế lên Tứ Cực Trấn Thiên Ấn Pháp, trấn áp cái thằng nhãi kia.

- Tuân mệnh!
Bốn vị yêu vương đã đồng thời đáp lại, bay ra bốn phía, tìm một chỗ an toàn, làm nơi ẩn náu..

Lôi Đao Yêu Hoàng lúc này mới tìm một tảng đá lớn ngồi xuống, hung ác nói:
- Ngân Nhãn, ngươi dám dùng con trai ta áp chế ta. Cho dù không thể giết ngươi, ta cũng muốn cho ngươi biết cái giá phải trả khi đắc tội ta là thế nào.

Lôi Đao Yêu Hoàng đã sớm quyết định, muốn mượn việc này giáo huấn Ngân Nhãn một phen. Gã không có ý định giết chết Ngân Nhãn, tuy nhiên đoạt lại Thiên Huyền Trọng Thủy và Vô Không Thánh Giáp thì nhất định phải làm đấy. Hơn nữa cũng muốn những thứ mà Ngân Nhãn Yêu Hoàng cướp được ở Thiên Đao thành, cũng phải nôn ra, còn muốn hắn phải trả giá vì hành vi trước đó của chính mình. Gã cũng không cần nhiều, chỉ cần bắt tên Ngân Nhãn Yêu Hoàng giao ra viên Bất Tử Thiên châu, Tĩnh thất tu luyện và Đế Hỏa Chủng Liên Tâm Kinh cũng giao ra là được rồi. À đúng rồi, còn có cô em gái kia của hắn, nếu mọi chuyện này là bởi vì nàng ta gây ra, tất nhiên cũng muốn nàng ta phải trả giá xứng đáng.

Nếu mà không có những thứ đó, thực lực thanh danh của Ngân Nhãn đều chưa chắc đã lớn gã, đến lúc đó gã lại thừa cơ lôi cuốn, ngầm chiếm lãnh thổ của Ngân Nhãn, khuếch trương thế lực, nói không chừng tương lai có thể siêu việt cực quang, trở thành Yêu Hoàng đứng đầu Yêu Tộc.

Đang trong lúc mơ màng, Lôi Đao Yêu Hoàng đã tính toán hết kết quả của Ngân Nhãn, trong lòng càng có vài phần âm thầm đắc ý. Mấy ngày nay gã giả bộ mặc cả, kỳ thật chính là an bài bố trí hết thảy mọi chuyện ở đây, chờ cơ hội này phản kích, hóa bất lợi thành có lợi, hóa hung hiểm thành kỳ ngộ!

Một khắc này Lôi Đao Yêu Hoàng dường như đã chắc chắn thấy được kết cục của Ngân Nhãn, cánh tay cầm Huyền Lôi Đao cũng nắm chặt lại.

Một ngày sau, nơi chân trời xa xa rốt cục bồng bềnh bay tới hai đạo thân ảnh.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com