Đó là một đôi giày, mặt giầy dùng chính là chín ngàn bốn trăm ba mươi tám loại phượng tơ tằm dệt thành gấm Bàn Long Văn phượng của Thiên Bàn Lão Nhân, đế giày là da trâu ở núi Cửu Di, kim tuyến kỳ thật đều là lôi mang được luyện hóa, khiến cho cả đôi giày đều phát ra lôi điện lóng lánh.
Bên dưới đôi giày còn viết một dong chữ nhỏ "Hình thức đơn giản ban đầu, vẫn thiếu thần ý."
Đường Kiếp lập tức hiểu được, đôi giày này có lẽ chính là kiện thần trân thứ tư do Lôi Đao Yêu Hoàng chế tác. Cái gọi là thần ý, chính là chỉ khả năng linh hồn tương thông, đây cũng là khác biệt lớn nhất giữ thần trân và pháp bảo. Chỉ khi hoàn thành một bước này, thần trân mới có thể hiểu rõ ý của thiên địa, dẫn ậu sức mạnh, trở thành một trong các thần trân vô thượng.
Đôi giầy trước mặt Đường Kiếp chỉ còn thiếu bước cuối cùng này, không hoàn thành được bước này, vĩnh viễn nó chỉ được coi là pháp bảo chứ không phải thần trân.
Tuy nhiên chân chính khiến Đường Kiếp để ý đến, chính là lực lượng hiện lên trên đôi giày.
Đó là lực lượng không gian.
Đây là một kiện thần trân không gian, vừa nhìn thấy nó, Đường Kiếp liền ý thức được điểm này.
Không hề nghi ngờ, Lôi Đao Yêu Hoàng muốn dùng nó để tăng khả năng không gian hùng mạnh cho chính mình, chỉ tiếc gã vẫn chưa kịp hoàn thành xong bảo vật này đã bị Đường Kiếp giết chết. Nếu luyện thành vật ấy, Đường Kiếp muốn giết gã sẽ khó khăn hơn nhiêu.
Nhưng thời khắc này đối với Đường Kiếp mà nói, vật ấy không thể nghi ngờ là một ngạc nhiên đáng vui mừng.
Chỉ liếc mắt một cái hắn liền đoán được vật này ẩn chứa năng lượng không gian, tuyệt đối có thể nâng cao khả năng không gian của Tiểu Tam.
Khoảng cách nó tự do qua lại Minh giới, đã không xa nữa.
Trận chiến của hai đại Yêu Hoàng là Ngân Nhãn và Lôi Đao rất nhanh rúng động cả Yêu tộc.
Nhất là sau khi biết được Ngân Nhãn đã đánh mất một cái mạng, Lôi Đao bị trọng thương, tiểu Lôi Hoàng đã chết, lại thêm bốn vị yêu vương chết trận, tất cả hợp lại, dẫn tới khắp nơi đều xôn xao vì chuyện này.
Đầu tiên chính là nước Thiết Huyết phát ra thông văn, chỉ trích Ngân Nhãn Yêu Hoàng làm việc ngang ngược càn rỡ, đi ngược lại lòng người, tự ý xung đột biên giới, giết chóc vô tội, Lôi Đao Yêu Hoàng vì cứu nhi tử bị bắt, hiện giờ mối thù giết con phải báo, tình thế hai nước Ngân Nhãn Lôi Đao như nước với lửa, đều do Ngân Nhãn quá ngông nghênh.
Nước Thiết Huyết và nước Ngân Nhãn ở biên cảnh cũng xảy ra vấn đề xung đột, quan hệ gẫn đây càng lúc càng căng thẳng, lúc này lại lên tiếng, tất nhiên là muốn nói đỡ cho Lôi Đao nói đấy.
Nước Ngân Nhãn bên này cũng không khách khí, trả lời lại một cách mỉa mai nói Thiết Huyết Yêu Hoàng cũng có mặt mũi mà nói người khác? Thiết Huyết Yêu Hoàng lấy giết làm đạo, trong ngũ đại Yêu Hoàng thì nước Thiết Huyết các ngươi là máu tanh tàn nhẫn nhất, giết chóc vô tính.
Tiếp theo là Hắc Thủy Yêu Hoàng ra mặt, tuyên bố Yêu tộc vốn là một nhà, phỉa đoàn kết nhất trí, đồng tâm hiệp lực đối phó với con người, tránh không nội đấu. Nhưng lời nói này nói không có chút ý nghĩa nào. Nếu như là cường địch bao vây, có lẽ Yêu tộc thực sẽ đoàn kết lại, có bất cứ mâu thuẫn gì bên trong cũng đều có thể tạm thời bỏ qua. Vấn đề là hiện tại nhân loại ở thế yếu, an phận ở một góc, căn bản không tính là cường địch, nên cái lý do kiểu như vì nhân loại mà buông ỏ thù hận không có tác dụng. Càng là thế lực cường đại càng dễ dàng xảy ra mâu thuẫn từ bên trong, sau đó chém giết lẫn nhau, điều này không phải là không có đạo lý đấy. Tổ chức thế lực giống như sinh mạng trong biển sâu, không bị áp lực bên ngoài đè sập, đã bị áp lực mạnh mẽ bên trong làm nổ tung.
Cuối cùng, thân là kẻ đứng đầu trong ngũ đại Yêu Hoàng, Cực Quang Yêu Hoàng cuối cùng cũng lên tiếng. Lão nhân gia đầu tiên là nghiêm khắc phê bình hành vi hai vị Yêu Hoàng, không để ý đại cục, vì một chút chuyện nhỏ đã đấu tranh mâu thuẫn với nhau, làm cho thực lực Yêu tộc bị hao tổn, hành vi này đồng nghĩa với việc không thể hiện trách nhiệm với Yêu tộc. Tiếp theo lại vô cùng đau đớn vì sinh mạng bị mất đi mà tiếc hận, cũng tỏ vẻ thương tiếc tiểu Lôi Hoàng là một anh tài, một đứa trẻ ngoan hiếm gặp, cứ như vậy chết đi thật sự đáng tiếc. Ngân Nhãn vì hành vi của mình phải xin lỗi, rồi nhân cơ hội hóa giải ân oán hai bên.
Tuy rằng Cực Quang Yêu Hoàng nói gần nói xa đều tỏ vẻ lão phu đối đãi công bằng, không thiên vị bất cứ kẻ nào, nhưng bản thân tuyệt đối công bằng chính là một loại không công bình. Dù sao ai cũng biết, Ngân Nhãn là con rể của Cực Quang, Cực Quang nói đỡ giúp Ngân Nhãn là bình thường, không giúp mới là có vấn đề. Mà từ trong lời nói của Cực Quang Yêu Hoàng, chúng yêu đều nghe ra một tia không đúng, đó chính là Cực Quang tựa hồ có chút không vừa ý đối với Ngân Nhãn rồi.
Chính vì phần không hài lòng này, mới khiến cho lời nói của ông ta, mặt ngoài thoạt nhìn là công bằng xử sự, kỳ thật cũng là gây khó dễ cho Ngân Nhãn —— muốn Ngân Nhãn phải đi thỉnh tội với Lôi Đao, điều này không thể nghi ngờ so với giết gã còn khiến gã khó chịu hơn.
Liên tưởng đến lời đồn gần đây Ngân Nhãn chuyên sủng một nữ tử nhân loại, kẻ có tâm liền ý thức được, đồn đại chỉ sợ không phải giả, bằng không Cực Quang sẽ không dùng phương thức này âm thầm cảnh cáo Ngân Nhãn.
Tuy nhiên cảnh cáo này có hữu hiệu hay không thi khó mà nói được, bởi vì Ngân Nhãn lúc này vẫn chưa tỏ thái độ gì —— Đường Kiếp lúc này đang bận rộn bày bố Vận chuyển Trận.
Đương nhiên không phải Vận Chuyển Trận vượt khoảng cách, mà là vận chuyển giữa hai quốc gia Ngân Nhãn và Lôi Đao, khiến cho Đường Kiếp có thể tự do đi tới đi lui ở hai địa phương. Vị trí của Vận Chuyển Trận chính là bên trong tĩnh thất tu luyện, đây cũng là nơi tư mật nhất của mỗi một người tu, dù có thân cận thế nào cũng không thể bước vào, ngày bình thường thì dùng trận pháp che lấp.
Phí tổn của loại Vận chuyển Trận khoảng cách hữu hạn này không lớn lắm, trước kia ở Tê Hà Giới các đại phái đều có bố trí. Yêu tộc mặc dù không sở trường pháp trận, nhưng thông qua đám người bị bắt tới cũng có sư bố trí, chỉ có điều giới hạn đề phòng giữa các nước trong Yêu tộc, bình thường không cho phép vận chuyển tới lui giữa các quốc mà thôi.
Trừ chuyện đó ra, Đường Kiếp lại bố trí hai Vận Chuyển Trận, một thông với vực Vân Mặc, chuyện của Y Y khiến Đường Kiếp vô cùng cảnh giác, không dám tùy ý để Tiểu Tam quay lại lãnh thổ Yêu tộc. Thêm một Vận Chuyển trận nữa là ở tại vùng phụ cận Đông Tân quan. Thân phận sự tồn tại của Đường Kiếp ở nhân tộc vẫn như cũ có ý nghĩa, khi cần thiết Đường Kiếp cũng đi xem xét tinh hình, thuận tiện làm chút giao dịch mua bán.
Năm đó lưỡng giới mậu dịch Đường Kiếp làm cho phát triển nhanh chóng, hiện giờ làm một chút mậu dịch giữa hai tộc cũng không phải không được, chẳng qua chỉ là biên độ lợi nhuận hơi thấp một chút thôi, nhưng vẫn là có lợi nhuận đấy.
Chỉ cần có lợi nhuận, Đường Kiếp cũng không ngại kiếm.
Không đề cập tới việc ăn uống của bản thể, riêng một Sơn Hà Xã Tắc Đồ có thể nuốt trọn cả Thanh Vân Giới vào cũng không chớp mắt đấy.
Vận Chuyển Trận sau khi được hoàn thành, Đường Kiếp liền dùng một chút thời gian rảnh rỗi với Đông Tân quan một chuyến.
Nhìn thấy Đường Kiếp không việc gì trở về, đám người Thân Đồ Nguyên vì hắn lo lắng, giờ đều thở phào nhẹ nhõm.
Đường Kiếp mang Hắc đàm hoa về, dựa theo ước định tách năm cánh Hắc đàm hoa ra, mỗi người một cánh, điều này làm khiến cho bốn người còn lại đều rất cảm kích. Phải biết rằng Hắc đàm hoa bị Tôn Thư Minh lấy được là chuyện không người biết đến, Đường Kiếp không nói, cũng không ai biết.
Ở Đông Tân quan vài ngày, sau đó Đường Kiếp liền đề xuất, chính mình có một phương pháp đạt được một ít tài nguyên trên lãnh thổ Yêu tộc, không biết bốn người có biện pháp đem bán mấy thứ đó đi không.