Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 903: Đường ra (p1)



Đã không còn bị Phong tổ canh chừng, mậu dịch lưỡng giới lập tức lại phát triển mạnh mẽ.

Tiếp sau đó, Hứa Diệu Nhiên thường xuyên ra vào Vận Chuyển trận, thị trường khát hàng hóa đã lâu cuối cùng cũng được thỏa mãn, bất kể là nguyên liệu gì, chỉ cần vừa đưa vào thị trường, lập tức được tiêu hóa hết.

Ở thời điểm bận rộn nhất, Hứa Diệu Nhiên thậm chí còn không thể không lien tục xuất nhập lưỡng giới, có khi một ngày đi vài chuyến. Tình hình này diễn ra liên tục trong khoảng hơn một tháng, sau đó mới dần dần ổn định lại. Đương nhiên, lúc này Hứa Diệu Nhiên cũng đã thu được khoản lợi nhuận khổng lồ nhất từ trước tới nay, túi Giới Tử lập tức được lấp đầy trở lại.

Cùng lúc đó, Thông Tài Xã cũng được hưởng quang vinh theo.

Dựa vào tài lực hùng hậu, Hứa Diệu Nhiên hết sức ủng hộ việc tu luyện của các thành viên trong Thông Tài Xã. Vì thế thậm chí định ra cả chế độ rõ ràng, phàm là thành viên Thông Tài Xã, dựa theo thực lực mỗi tháng có thể lĩnh bao nhiêu linh tiền, con số cụ thể cơ bản là cao gấp ba số mà môn phái cấp ra.

Đối với những người tu khá mạnh mà nói, phần thu nhập này không coi vào đâu, dù sao tới bước này của bọn họ, đã không dựa vào môn phái ban cơm để ăn từ lâu rồi. Nhưng đối với người tu cấp thấp mà nói, khoản thu nhập này lại cực kỳ quan trọng. Chỉ cần biết lợi dụng, thì đám linh tiền đó đều biến thành thực lực, thu vào so với người khác càng có ý nghĩa hơn, tiến cảnh cũng sẽ nhanh hơn nữa.

Chính vì duyên cớ như thế , cho nên vô số đệ tử Thiên Nhai Hải Các đều suy nghĩ muốn gia nhập Thông Tài Xã.

Hứa Diệu Nhiên tất nhiên không phải người nào cũng thu nhận , nàng nhân cơ hội này , từ khắp nơi thu hút anh tài gia nhập Thông Tài Xã.

Tiền tài không thể giúp nàng nắm giữ vị trí cao , nhưng có thể giúp nàng nắm chặt các lực lượng cơ sở ở Thiên Nhai Hải Các. Theo thời gian trôi qua , thực lực của các đệ tử này tăng lên , bọn họ cuối cùng sẽ trwor thành bộ phận nòng cốt của Thiên Nhai Hải Các.

Đây là một đầu tư dài , trước khi lớp người này chân chính thành kẻ mnahj , thì chỉ có trả giá , chứ chưa hề có hồi báo. Hơn nữa trong lúc này tránh không được các loại nguy hiểm ,ví dụ như tử vong , từ bỏ , thậm chí là phản bội. Mặc dù có lời thề thiên đạo , nhưng lòng người khó lường là điều không thể tránh được. Không đi tới cuối cùng , không ai biết hạt giống mình gieo xuống sẽ kết thành bao nhiêu trái cây , càng không biết mình có đợi được chúng chín hết trước khi mình tiêu đời hay không.

Nhưng Hứa Diệu Nhiên vẫn lựa chọn như cũ.

Nếu làm liền không hối hận , nàng có thể đợi , và cũng dám trả giá. Ở Thiên Nhai Hải Các , một chi sức mạnh thuộc về nàng đã chính thức bắt đầu trưởng thành.

Chớp mắt đã hơn nửa năm qua đi.

Trong nửa năm này , Hứa Diệu Nhiên chỉ có một lần bắt mọi người đóng cửa tu luyện hai năm , sau đó chủ động yêu cầu mọi người tích cực ra ngoài lịch luyện.

Tang Hồng Mai tất nhiên muốn mượn cơ hội này cho Hứa Diệu Nhiên một bài học.

Vị Huyết Tiên Tử này là Đường Chủ Nội Đường , quản nhiệm vụ và cấp nhiệm vụ cho các đệ tử của Thiên Nhai Hải Các. Vì thế phàm là người của Thông Tài Xã đến nhận nhiệm vụ , đều chỉ lấy được những nhiệm vụ nguy hiểm , đa phần đều là loại khó chơi cả.

Tuy rằng hồi báo của những nhiệm vụ này cũng không nhỏ , nhưng mọi người cũng muốn lượng sức mà đi. Thực lực không đủ mà cố gắng thực hiện , dù thành công hay không thành công , thì cái giá phải trả đều không nhỏ , thậm chí có thể là tính mạng bản thân.

Nói thật ra thì chuyện này cũng chẳng có nghĩa lý gì cả.

Cho dù là làm khó Thông Tài Xã , gây nên mạng người , nhưng cũng chẳng có tác dụng gì với việc tìm ra vị trí của Vận Chuyển trận hết.

Nhưng có một số việc , không phải mọi người đều hiểu ra , bản thân chức vị cao không có nghĩa là được tùy ý phạm sai lầm.

Ttrong lịch sử , các đại nhân vật ở ngôi cao mà làm ra các chuyện ngu xuẩn nhiều không đếm xuể , huống chi Tang Hồng Mai là loại người suốt ngày chỉ biết tu luyện , dựa vào “nắm đấm” mà thăng lên vị trí thống trị.

Ngàn năm tu luyện cũng không khiến bà ta trở nên cơ trí hơn , trái lại càng gia tăng tính cuồng ngạo , táo bạo , tự cho mình là đúng.

Sự phẫn nộ và bức huấn của bà ta với Hứa Diệu Nhiên khiến bà ta không ý thức được việc mình làm chỉ là vô dụng , chỉ một mực muốn làm khó Hứa Diệu Nhiên.

Nhưng người trong cuộc không hiểu được điều này , thì vĩnh viễn cũng không thể đạt được mục đích.

Đối mặt với việc Tang Hồng Mai gây khó dễ , phần lớn đệ tử Thông Tài Xã đều hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ. Trong đó có một số nhỏ thậm chí hoàn thành vô cùng hoàn hảo , gặt hái được thu hoạch lớn , khiến lão yêu bà gần như phát điên.

Đây dĩ nhiên là công lao của đám người Bắc Thương Hàn.

Lấy thực lực của mười bốn Thiên Tâm Chân Nhân muốn bảo vệ đệ tử Thông Tài Xã bậc Thoát Phàm là việc đơn giản , dù sao lão yêu bà có gây khó đễ , cũng không có khả năng giao nhiệm vụ Chân Nhân cho các đệ tử Thoát Phàm.

Thời gian này cứ như vậy dần dần trôi qua.

Bức hôn cũng được , bám theo cũng thế , gây khó dễ cũng vô dụng , các thủ đoạn đều đã dùng hết , Tang Hồng Mai vẫn không thể bức ra thứ mà mình muốn.

Bà ta phát hiện ra mình như một tên hề , đang ở trên sân khấu ra sức biểu diễn , còn xung quanh đều là kẻ đứng xem kịch chê cười bà ta.

Một số tin đồn cũng bởi vậy dần dần rơi vào trong tai Tang Hồng Mai.

Ví dụ như:

“Uổng phí thời gian mấy năm , không làm được việc gì , ngược lại khiến cho người trong môn phái ít đi hai năm tiền phân chia lợi nhuận , thật nực cười!”

“Thật là một kẻ vô dụng , vốn tưởng bà ta có thể khiến Thiên Nhai Hải Các đạt được nhiều tài nguyên , đúng là lời thề trước kia của bà ta chỉ là nói khoác.”

“Một tiểu cô nương thôi mà , thậm chí còn chưa ỷ lại phụ thân , mà còn không giải quyết được , bà ta như vậy mà cũng được làm người đứng đầu sao?”

“Lão yêu bà ngu ngốc!”

Nhưng lời này đều khiến Tang Hồng Mai tức giận phát điên.

- Những kẻ kia sợ đắc tội Hứa Quang Hoa, tự mình không ra mặt, lại không biết xấu hổ cười nhạo sau lưng bản tiên tử, khốn khiếp! Một lũ khốn khiếp!

Trong sảnh chính Nội Vụ Đường, Tang Hồng Mai chống quải trượng gào thét ầm ĩ.

Phó Đường chủ của bà ta đứng ở một bên, bất đắc dĩ nói:
- Hứa Diệu Nhiên tuy rằng còn trẻ, nhưng tình tình giảo hoạt, cũng không phải kẻ dễ đối phó đâu. Mấu chốt nhất là nàng ta còn có rất nhiều tiền, lại có Hứa Quang Hoa làm chỗ dựa, rất nhiều chuyện người khác không làm được, nhưng nàng ta có thể làm được. Trước đó vài ngày, ta mới thu được tin tức, hóa ra từ hơn hai năm trước, Hứa Diệu Nhiên đã nhờ Thất Tuyệt Môn chế tạo cho nàng ta một kiện thần trân.

- Thần trân?
Tang Hồng Mai ngẩn người.

- Đúng thế!
Lục Vô Nhai đáp:
- Một khối thần trân Thức Bàn, có thể phát hiện và che chắn thần thức trong vòng cả ngàn dặm, thần hiệu hùng mạnh, chuyên dùng để đối phó với chúng ta đấy. Lần trước ta tự mình bám theo nàng, bị nàng ta bày Huyễn trận, suýt nữa đưa tới nơi ở của Phân Thần đại yêu, cũng là vì có vật đó.

Tang Hồng Mai nghe thấy vậy hít một ngụm khí lạnh.

Bà ta gật đầu nói:
- Ta đã hiểu rồi, tiểu cô nương này, chính là ỷ bản thân có tiền, cho nên ở đây tùy ý làm bậy.

- Đúng thế, nàng ta có tiền, chúng ta có sức mạnh. Nhưng thân là đồng môn, lực lượng của chúng ta không thể dùng bừa bãi được. Hứa Diệu Nhiên có tiền thì muốn dùng thế nào cũng đươc, đây cũng là nguyên nhân vì sao mà chúng ta không làm gì nàng ta được.
Lục Vô Nhai nói, một câu nói toạc ra nguyên nhân vì sao họ bại trong tay Hứa Diệu Nhiên.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com