Âm Phong lần đầu tiên tạo ra là Âm Linh, lúc đó trong thông đạo kỳ thật cũng không có Âm Sát. Là sau khi bọn học liên hợp giết chóc mới khiến Âm Sát xuất hiện, Âm Tuyệt cũng là như thế.
Ở trong động này, chuyển hóa của Âm Linh và Âm Phong giống như một người không thể chết, cho dù ngươi có thực lực thông thiên cũng rất khó giết được, cũng giống như năm đó Thủy Nguyệt Động Thiên chôn cất Phong Xà. Rồi lại chôn cất kẻ kinh khủng hơn so với Phong Xà, ít nhất giết chóc đạo cũng không thể làm gián đoạn loại chuyển hoán này.
- Có phải không cứ thử một lần sẽ biết! Đường Kiếp nói, sau đó lại cắn răng một cái, trên người đã hiện ra hộ tráo lôi điện quang hoa sung mãn, chính là vòng bảo hộ lôi cực. Mấy năm nay hắn giả mạo Lôi Đao Yêu Hoàng, ngoại trừ cố gắng tăng thực lực lên, tự nhiên cũng phải học tập các loại công pháp do Yêu Hoàng Lôi Đao lưu lại. Vòng bảo hộ lôi cực này đúng là một trong chiêu bài pháp thuật của Yêu Hoàng Lôi Đao, hiện giờ đã sớm thuần thục. Vấn đề duy nhất chính là cảnh giới niệm động pháp sinh của Yêu Hoàng Lôi Đao hắn không làm được, cho nên chỉ có thể đứng ở cuối cùng, hai tay thả lỏng phía sau, vụng trộm thi pháp, vừa nói pháp thuật cũng hoàn thành xong.
Lũ yêu không biết, chỉ thấy thời điểm Đường Kiếp nói chuyện, trên người liền xuất hiện vòng bảo hộ, cho dù có nghi ngờ gì cũng bị lần này gạt bỏ, đều phát ra vòng bảo hộ.
Lúc này lại có một Âm Tuyệt vọt tới, bốn gã yêu vương nhìn nhau, đồng thời ra tay, lần này lại không đánh chết mà cùng nhau đánh ra phương pháp giam cầm. Không trung lập tức hiện ra một lồng giam thật lớn, phong bế Âm Tuyệt vào trong lồng.
Lúc này mọi người mới đỡ vòng bảo hộ phóng vào trong thông đạo, một đường gặp Âm Sát cũng không giết, có thể phong bế liền phong bế, phong không được liền lấy vòng bảo hộ đỡ đòn.
Cứ như vậy một đường xung phong, quả nhiên càng về sau Âm Sát càng ngày càng ít, Âm Tuyệt một cái cũng không xuất hiện, cho dù đại lượng Âm Sát vẫn còn bắt đầu khởi động sau lưng bọn họ, nhưng sự uy hiếp với lũ yêu đã giảm đi rất nhiều.
Vài tên yêu vương thay phiên nhau ra tay, không ngừng chế tạo chướng ngại, ngăn cản Âm Vật truy kích, tình thế rốt cục cũng tốt lên.
Cứ như vậy chạy suốt một ngày, rốt cục mọi người cũng nhìn thấy một tia ánh sáng nơi cuối cùng.
- Má nó, có thể tính là chấm dứt. Lối đi này giống như bao tử, quanh co khúc khuỷa, vừa thối lại dài, còn con mẹ nó rắm thối lại nhiều hơn. Một gã Yêu Tướng thở dài một hơi nói, mọi người cảm thấy hình dung này chuẩn xác liền cùng nhau bật cười ha hả.
Tuy nhiên Đường Kiếp biết, nếu đại trận này bạo trùm toàn bộ Thanh Vân Giới, như vậy mọi người chạy khỏi lối đi này mất tới một ngày cũng chẳng có gì lạ.
Thời khắc này mắt thấy lối ra, mọi người đều đi đến, đợi tới khi đi tới, nhìn thấy một cảnh tượng trước mắt, tất cả yêu vật đều ngạc nhiên thán phục ra tiếng.
——————
Khi Đường Kiếp bên này thật vất vả thoát khỏi nguy cơ, bên này ba vị Yêu Hoàng khác cũng gặp phiền toái.
Tuy rằng cuối cùng bọn họ cũng phát hiện bí mật chuyển hoán của Âm Linh, tuy nhiên lại muộn hơn so với Đường Kiếp một tí.
Sau khi Đen Thủy Yêu Hoàng diệt hơn một nửa Âm Tuyệt chuyển hoán thành mới ý thức được vấn đề, lúc này đã hao tổn ba tên yêu tướng.
Thiết Huyết Yêu Hoàng cũng sau khi chuyển hóa ra hơn phân nửa Âm Tuyệt mới lĩnh ngộ được, vì thế cũng hao tốn năm yêu tướng.
Thời gian Cực Quang Yêu Hoàng phát hiện ra vấn đề sớm hơn Hắc Thủy và Thiết Huyết, nhưng bởi vì hắn có thực lực mạnh nhất, giết chóc nhanh nhất, vấn đề hình thành cũng lớn nhất, khiến thời gian hắn tự hỏi và phát hiện cũng ít nhất.
Trong thông đạo, Cực Quang Yêu Hoàng đang cùng một bóng đen u ám lớn chiến thành một đoàn.
Bóng đen kia mơ hồ không chừng, chợt hư chợt thực, tùy tay vẩy ra chính là từng mảnh hàn khí, hàn khí kia thế nhưng lại làm cho Cực Quang Yêu Hoàng không ngừng lui về phía sau, thái quang trên người chớp liên tục.
Không có Âm Tuyệt, không có Âm Sát, trong lối đi này chỉ có một vật.
Âm Bạt!
Âm Bạt là tồn tại cao nhất trong Âm Linh, thực lực tương đương với phân thần, địa vị tương đương với vương giả.
Nó do tất cả âm khí hội tụ trong thông đạo ngưng tụ thành, bởi vậy khi Âm Bạt xuất hiện sẽ không còn các Âm Vật khác tồn tại. Nhưng chỉ một cái này lại mang tới phiền toái nhiều hơn so với tất cả Âm Vật lúc trước.
Chỉ trong nháy mắt nó xuất hiện, liền có hơn bốn mươi Thiên Vũ vệ bị giết chết.
Cho dù thực lực Thiên Vũ vệ dũng mạnh, tinh thông chiến pháp liên kết, được xưng là liên kết ngàn vệ, có thể giết chết Yêu Hoàng, nhưng ở trong thông đạo này lại không thích hợp để phát huy uy thế số lượng, khiến thương vong thê thảm và nghiêm trọng. Nếu như Cực Quang Yêu Hoàng không đúng lúc ngăn cản nó, sợ rằng Thiên Vũ vệ còn thương vong lớn hơn nữa.
Thời khắc này đối mặt với Âm Vật khủng bố, lũ yêu không dám dừng lại, chỉ có thể phát toàn lực chạy về phía trước, Cực Quang Yêu Hoàng thì gắt gao bám trụ Âm Bạt, đối mặt với Âm Vật đánh không chết lại phiền toái, Yêu Hoàng cũng là bị quấn gần muốn bị hộc máu.
Cũng may hắn đã nhịn được, mắt thấy lối ra đã xuất hiện, thân thể Cực Quang Yêu Hoàng chợt lóe, lại nhìn Âm Bạt kia giống như đang sợ hãi gì đó, sau đó liền hét một tiếng, bồi hồi đứng ở cửa động nhưng lại không dám đi ra.
Cực Quang Yêu Hoàng cười ha hả một tiếng, biết Âm Vật này không dám rời khỏi thông đạo, sau đó liền xoay người rời đi.
Hắn thật không ngờ chính là, ngay sau khi hắn rời khỏi, Âm Bạt kia liền hết bồi hồi.
Nó giống như hạ quyết tâm, đi về bên ngoài thông đạo.
Hào quang bên ngoài thông đạo vẩy trên người của nó giống như ánh mặt trời gặp tuyết đọng, thân thể Âm Bạt kia phát ra tiếng vang. Thế nhưng Âm Bạt kia lại không nhúc nhích, chỉ gắng gượng. Một lát sau, giống như đã thích ứng được với tia sáng này, thân thể Âm Bạt khẽ chấn động, chợt bùng ra, tất cả ánh sáng chiếu trên người của nó giống như bị nó cắn nuốt, thân thể đã tạo thành một hắc động.
- Tê!
Âm Bạt kia phát ra một tiếng vui sướng, bay về phía kia.
Chỗ sâu trong trí nhớ của nó nói cho nó biết, ở nơi nào đó trong thông đạo mới có đồng bọn mới.
Hoàng cung Ngân Nhãn.
Nương theo một trận gợn sóng màu bạc nổi lên, thân hình của Đường Kiếp rốt cục xuất hiện.
Nghênh diện là Y Y đánh tới, phàn nàn nói: - Sao bây giờ mới tới, ngươi chậm một ngày rồi.
- Muộn có chỗ tốt của muộn. Đường Kiếp cười đáp: - Ít nhất con đường này của chúng ta có thể được nới lỏng. Yên tâm đi, chúng ta sẽ đuổi theo bọn họ.
Đây là một mảnh không gian khổng lồ dưới nền đất.
Mái vòm là từng tảng lớn nham thạch, khoảng cách từ mặt đất lên cao tới vạn trượng, bốn phía là không trung nhìn không tới cuối. Khắp nơi tràn ngập cát bụi.
Ở phía xa còn đứng sừng sững một cây hỏa trụ thông thiên vô cùng lớn, giống như một cây đuốc, chiếu sắc thế giới hắc ám dưới lòng đất.
Trước đây mọi người chưa bao giờ nghĩ tới, phía dưới Thanh Vân Giới vẫn còn có một thế giới nguy nga rộng lớn như vậy.
Thời khắc này nhìn thấy, cũng không nhịn được mà kinh ngạc.
- Bệ hạ, chúng ta nên đi tới nơi nào? Một gã yêu tướng hỏi.
Ánh mắt của Đường Kiếp dừng ở trên hỏa trụ thông thiên kia: - Vật ấy rõ ràng không phải là trời sinh, chúng ta liền đi tới đó xem có thể phát hiện được gì không?
Nói xong Đường Kiếp liền lấy ra một vật ném vào trong không trung, chỉ thấy vật kia hóa thành một chiến thuyền lớn nguy nga.