Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 939: Quý thủy tinh (p1)



Bóng dáng Đường Kiếp chợt lóe, đã hiện ra ở vị trí khống chế trên chiến thuyền, ngồi ở chỗ này, hắn nhẹ nhàng thở ra.

Cũng không phải có chiến thuyền khiến hắn an tâm, mà là cứ như vậy, hắn có thể lấy lý do khống chế chiến thuyền để không phải ra tay.

Tuy rằng bây giờ chưa thấy có gì nguy hiểm, nhưng Đường Kiếp đã ý thức được, đường đi kế tiếp sợ rằng cũng không bằng phẳng.

Thời khắc này chiến thuyền vừa xuất hiện, tất cả yêu vương yêu tướng cùng nhau lên chiến thuyền, chiến thuyền to lớn liền uy phong bay về phía hỏa trụ thông thiên kia.

Nhìn hỏa trụ thông thiên kia gần thế, kỳ thật khoảng cách cực xa, vừa bay liền mất hơn nửa ngày.

Thời khắc này thấy chiến thuyền cách trụ thông thiên càng ngày càng gần, chợt nghe bốn phía vang lên một trận ầm ầm.

Lũ yêu cùng nhau nghĩ đã tới.

Chỉ thấy một tòa núi nhỏ cách đó không xa đột nhiên bắt đầu chuyển động.

Đầu tiên là một khuôn mặt to hiện lên ở trên ngọn núi, mở trừng hai mắt, khiến từng tảng lớn nham thạch rơi xuống, sau đó nó cứ như vậy đột ngột mọc lên từ mặt đấy, hóa thành một cự nhiên cao lớn, một chưởng chụp được chiến thuyền đang bay qua.

Bàn tay khổng lồ như núi nện xuống, cho dù là Đường Kiếp cũng không nguyện cứng rắn chống đỡ liền khống chế chiến thuyền né tránh.

Cự nhiên sơn lĩnh kia đã lại xuất ra một quyền.

- Thực con mẹ nó, thật sự nghĩ rằng vóc dáng lớn liền lợi hại sao?
Một gã yêu tướng hét lớn nhảy ra ngoài chiến đấu với người khổng lồ kia.

Vẫn là Đường Kiếp nói:
- Để ta đánh đi.

Vừa thao túng chiến thuyền đại uy tránh né công kích, vừa khởi động trọng pháo Thập Bát Môn Lôi Đình trên thuyền, phóng ra đại lượng năng lượng Lôi Điện, bắt đầu đánh về phía cự nhân sơn lĩnh kia.

Uy lực của trọng pháp Lôi Đình này vô cùng lớn, cho dù là Yêu Hoàng cũng không thể không quan tâm. Tuy rằng thân thể cự nhân sơn lĩnh khổng lồ, uy danh hiển hách, nhưng bản chất cũng chỉ là một thạch quái, luận trình tự vẫn kém xa so với Yêu Hoàng, nhiều nhất chỉ là da dày thịt thôi chịu được đòn một ít mà thôi.

Thời khắc này pháo liên tiếp từ chiến thuyền đập tới, vô số lôi quang dừng ở trên thần người to lớn kia, đánh tới khi thân người khổng lồ bong ra từng mảng, đá vụn đều rơi xuống. Từng tảng điện quang quanh quẩn trên người cự nhân kia, khiến thân người cháy đen một mảnh.

Lũ yêu trên thuyền thừa cơ ra tay, các loại pháp thuật cùng nhau ầm ầm đập tới.

Cho dù là một ngọn núi, khi đối mặt với đả kích bực này cũng muốn bị gọt bằng, huống chi đây chỉ là một thạch quái do ngọn nút chưa đủ trăm mét biến thành. Cự nhân sơn lĩnh kia điên cuồng gào to, cuối cùng không đỡ nổi công kích sóng triều khủng bố này, rốt cục ầm ầm một tiếng ngã xuống đất không dậy nổi, một lần nữa hóa thành một ngọn núi.

Nhìn thấy cảnh này, mọi người mới nhẹ nhàng thở ra.

Một yêu tướng quạ yêu thở hắt ra nói:
- Lần này đừng nói là giết chết một lại đến một đám nha?

Ai ngờ vừa dứt lời, chỉ thấy trên đường chân trời xa xa, một tòa lại một tòa núi đột ngột từ mặt đất mọc lên, đều hóa thành cự nhân sơn lĩnh chạy tới bên này.

Tuy rằng tốc độ của bọn chúng không nhanh, nhưng bước chân lại vô cùng lớn, chân to đạp trên mặt đất tạo nên tiếng vang rầm rầm chấn động, khiến thiên địa bị rung lắc.

Quạ yêu bị chấn động tới mức trợn mắt há hốc môm, một yêu vương bên cạnh đã mắng:
- Mồm quạ đen!

Quạ yêu kia vô cùng ủy khuất:
- Ta vốn chính là quạ đen mà.

- Tại sao lại có nhiều quái vật thế này.
Phong Bá nghi ngờ nói.

Trong thiên hạ, quái vật là thứ khó sinh ra nhất.

Đường Kiếp đi qua vô số giới, gặp qua vô số yêu vật tinh vật quỷ vật, nhưng quái vật lại vô cùng ít ỏi.

Không nghĩ ở dưới thế giới Thanh Vân Giới ngầm này lại có thể nhìn thấy nhiều thạch quái khổng lồ như vậy.

Phần đông cự nhân sơn lĩnh tụ cùng một chỗ như thế, có thể nói là một kỳ quan, cho dù Tiên Đài Đại Năng chu du ngàn giới cũng không có bao nhiêu người có thể nhìn thấy. Hiện giờ lũ yêu nhìn thấy sao lại không sợ hãi giật mình cơ chứ?

Chỉ có điều khiếp sợ thì khiếp sợ, nhưng chuyện nên làm vẫn phải làm.

Cự nhân sơn lĩnh chắn đường đi tới trụ thông hỏa của bọn họ, mặc kệ là muốn hay không muốn, bọn họ đều phải đánh một trận chiến, Đường Kiếp cũng chỉ có thể kiên trì ở trên đỉnh.

Chiến thuyền như mũi tên nhọn bay ra, nghênh hướng vọt tới người khổng lồ.

Nếu như nói người khổng lồ là sóng biển, như vậy chiến thuyền chính là một con cá bơi lộ ở dưới sóng biển này, lợi dụng sự linh hoạt của mình tới ứng phó.

Nó qua lại không ngớt ở trong sóng biển, không hề đứt đoạn bắn ra từng đoàn lôi quang. Lôi quang dừng ở trên thân người khổng lồ liền bùng nổ sinh ra từng tảng lớn lôi quang.

Mặc dù như thế, nhưng cự nhân sơn lĩnh này vẫn tre già măng mọc xông lên như cũ, bọn chúng giống như vô số Đường Kiếp Luyện Thể, so với Đường Kiếp còn điên cuồng, dũng mãnh hơn, và lại không sợ chết, không sợ thống khổ.

Hàng trăm….cánh tay huy động trên không trung, tạo thành một tấm lưới lớn dày đặc.

Cho dù là Đường Kiếp khống chế chiến thuyền lớn cũng không tranh khỏi nhiều cánh tay như vậy đánh ra, phanh một chút, một bàn tay khổng lồ đã vỗ vào trên chiến thuyền.

Chiến thuyền lớn giống như quả bóng bị đánh trung bay ra ngoài, trên vòng bảo hộ nổi lên một luồng chớp mãnh liệt.

Đường Kiếp dùng toàn lực khống chế, khó khăn lắm mới ổn định được chiến thuyền, chỉ thấy một bàn tay lớn quạt đến, lại đánh bay chiến thuyền ra ngoài, tức giận khiến Đường Kiếp suýt nữa hộc máu.

Chiến thuyền lớn đi qua vô số cự nhân sơn lĩnh cảm giác liền giống như con bướm bay trong mưa, cho dù có đập cánh thế nào cũng tránh không được bị dính mua. Lại cố tình phải đạt tới mục đích khiến nó không thể dừng lại.

Hiện giờ điều duy nhất có thể dựa vào chính là điều khiển phòng ngự của chiến thuyền, còn có chính là lỹ yêu ra tay.

Nhưng điều khiến Đường Kiếp lo lắng thật sự không phải mấy cái này, mà cứ theo đà này hắn lại bị buộc phải ra tay.

Cự nhân sơn lĩnh tuy mạnh, nhưng đối mặt với Yêu Hoàng lại kém hơn rất nhiều.

Nếu như có Yêu Hoàng Lôi Đao ở đây, dưới tác dụng của Lôi Ảnh Toái Không Đao pháp, tạo ra một con đường sống cũng không phải việc khó.

Nhưng Đường Kiếp lại không có bản lãnh của Yêu Hoàng Lôi Đao, hắn có Phá Thiên Huyền Lôi Đao, Lôi Ảnh Tóa Không Đao pháp hắn cũng từng tập quá, nhưng cảnh giới còn cách xa so với Yêu Hoàng Lôi Đao. Nếu hắn vừa ra tay nhất định sẽ bị phát hiện.

Thời khắc này nhìn thấy tình thế dần dần trở nên phiền toái, Đường Kiếp liền quyết định đình chỉ nổ pháo.

Lũ yêu khó hiểu, cùng nhau nhìn về phía Đường Kiếp.

Đường Kiếp nói:
- Nơi đây không thể có nhiều thạch quái đến như thế, cũng không phải do trời sinh, hơn phân nửa là có liên quan tới trận pháp. Ta nghĩ thạch quái này giống với Âm Vật, cũng là càng giết càng nhiều, càng giết càng mạnh.

Hắn bên này vừa mới nói xong, chợt nghe xa xa phát ra một tiếng rít gào, một pho tượng cự nhân sơn lĩnh cao tới ba trăm trượng từ phía xa đột ngột mọc lên từ mặt đất, lớn hơn nhiều so với cự nhân sơn lĩnh lúc trước.

Nhìn thấy người khổng lồ này, trong lòng lũ yêu căng thẳng, mà gánh nặng trong lòng Đường Kiếp cũng được giải quyết.

Không cần phải nói nhiều, lần này thật đúng là giống như hắn nói.

Cự nhân sơn lĩnh này giống với Âm Vật, cũng có thể không ngừng tái sinh sau khi tử vong, và lại càng ngày càng lớn mạnh. Quần chiến với bọn chúng tuyệt đối không có kết quả tốt, cho nên Đường Kiếp cùng đám yêu dừng việc ra tay, chỉ trông vào sức mạnh vượt sông của chiến thuyền.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com