Cũng may chiến thuyền này không hổ là thần vật do Yêu Hoàng Lôi Đao tỉ mỉ tạo ra, đối mặt với sự đuổi giết của rất nhiều cự nhân sơn lĩnh lại vô cùng cứng rắn.
Sau khi lướt qua cánh đồng bát ngát, quả nhiên cự nhân sơn lĩnh không đuổi theo nữa, một đám đều dừng lại.
Lũ yêu vui vẻ nói: - Bệ hạ anh minh, quả nhiên đã khám phá được phương pháp của cửa này.
Phong Bá nhìn mảnh rừng cây nói: - Nếu vậy xem ra chỉ sợ trong rừng cũng sẽ có nhiều hung hiểm, vả lại hơn phân nửa là giống với lúc trước, càng giết càng mạnh, càng đánh càng cường.
- Không sao, đã tìm được phương pháp phá quan, muốn đi qua cửa này cũng không phải chuyện khó. Lũ yêu đồng thanh nói.
Hai nơi thông đạo và sơn lĩnh, ngay từ đầu đều là quái vật có thực lực chênh lệch, chỉ cần không giết khiến bọn nó trở nên mạnh mẽ, muốn đứng vững trong công kích phá quan cũng không khó.
Chỉ có điều trong lòng Đường Kiếp lại mơ hồ có loại cảm giác bất an, cảm thấy sự tình dường như không đơn giản như vậy.
Phong Bá thấy vẻ mặt hắn khác thường, hỏi: - Bệ hạ, có vấn đề gì sao?
Trầm tư một lát, Đường Kiếp trả lời: - Nơi này…. Không có trận vân.
——————————
Trong thông đạo, bản thể vẫn đang tiến lên, đi theo phía sau chính là Y Y, Lâm Hãn, Nhị Hổ, Băng Hỏa nhị lão, sau yêu vương cùng với các yêu tướng.
Sau khi tiếp thu giáo huấn lúc trước, bên thông đạo Ngân Nhãn từ lúc mới bắt đầu liền áp dụng sách lược chính xác nhất, không có giết chóc, mỗi khi Âm Linh xuất hiện liền trực tiếp giam cầm, thế cho nên một đường không có nguy hiểm.
Nhưng thời khắc này lúc đang tiến lên, Đường Kiếp đột nhiên dừng bước.
- Ca ca, sao vậy? Y Y hỏi.
Đường Kiếp lại không trả lời, chỉ ngưng thần xem xét.
Bởi vì có liên quan tới phân thân, Đường Kiếp tương đương với xem trận vân lần thứ hai, dưới tác dụng của Trí Tuệ dao, trí nhớ của hắn được nâng cao trên diện rộng, mỗi một chỗ hoa văn, từng điểm nút đều diễn xuất ra vô số huyền cơ trong mắt Đường Kiếp, đối ứng với đủ loại tác dụng.
Thông qua phương thức này, Đường Kiếp đang ở chỗ này phân tích pháp trận.
Lúc trước phân thân không thể hoàn thành chuyện, hiện giờ khi bản thể xuất hiện, rốt cục bắt đầu xuất hiện một chút rực rỡ.
Lũ yêu thấy hắn như thế, cũng nhau kinh ngạc không hiểu.
Vào lúc này lại có một Âm Linh trôi nổi tới.
Lỹ yêu đang muốn giam cầm đã thấy Đường Kiếp đột nhiên ra tay bắt lấy Âm Linh, nhìn kỹ Âm Linh kia, đột nhiên nhấc nó lên đặt ở giữa trận vân.
Chỉ thấy trên người Âm Linh kia phát ra một tiếng vang thống khổ kỳ dị, thân thể lại như băng tuyết hòa tan, nhưng lại không thấy một tia Âm Phong gợi lên. Một lát sau toàn bộ Âm Linh đều tiêu tan, chỉ để lại giọt nước mưa trong suốt trôi nổi trên không trung.
Giọt nước mưa kia có tai mắt mũi miệng, có tay có chân, giống như một người tí hon, vừa mới xuất hiện liền bay đi.
Đường Kiếp làm sao có thể để nó chạy trốn, đưa tay bắt lại giọt nước đó, giọt nước kia điên cuồng biến ảo ở trong tay Đường Kiếp, chỉ là cho dù nó biến hóa thế nào cũng không thể thoát khỏi Đường Kiếp.
Đường Kiếp cười nói: - Hóa ra là vật ấy quấy phá, hèn gì lại không ngừng sinh sôi, chết mà không bị tuyệt, càng chiến càng mạnh.
- Đây là cái gì? Y Y hỏi.
- Quý Thủy Tinh. Đường Kiếp trả lời: - Hơn nữa còn là Quý Thủy Tinh bán Thông Linh.
Quý Thủy Tinh và Thiên Huyền Trọng Thủy giống nhau, cũng là một loại dị thủy. Nó không có khả năng chứa trăm con sống như Thiên Huyền Trọng Thủy, nhưng lại có năng lực thiên biến vạn hóa, tụ tán vô thường như Thương Vân Thánh Hỏa.
Thảo nào Âm Phong nơi này lại bất diệt, Âm Linh không dứt, không ngờ lại do Quý Thủy Tinh này giở trò. Quý Thủy Tinh vốn là vật âm tính, lại tự ý biến hóa, hòa tan vào trong gió, khống chế Âm Phong, tạo nên Âm Linh độc nhất vô nhị.
Mỗi một đoàn Âm Linh kỳ thật đều là do một giọ Quý Thủy Tinh đang tác quái, mà mỗi một lần giết chết chúng nó đều làm cho một ít Quý Thủy Tinh dung hợp cùng một chỗ, do đó tạo ra Âm Vật cũng càng hùng mạnh hơn.
Đây là lý do vì sao Âm Vật sinh sôi không ngừng, càng giết càng mạnh.
Về phần pháp trận này, kỳ thật cũng không phải thứ tạo ra Âm Vật mà dùng để áp chế Quý Thủy Tinh, chính là vì pháp trận này tồn tại, Quý Thủy Tinh mới không thể hòa thành một thể sau khi bị phân hóa. Ngược lại là do lũ yêu bên ngoài xông tới không ngừng giết chóc mới khiến Quý Thủy Tinh thoát khỏi sự hạn chế của trận pháp.
Thời khắc này hiểu rõ điểm ấy, Đường Kiếp lại nhìn trận vân trong lối đi kia, rất nhiều đồ vật này nọ vốn không hiểu rõ đang sáng tỏ, hắn chỉ về phía trước nói: - Các ngươi đi trước đi, ta đi một chút sẽ trở lại.
Nói xong đã xoay người đi vào trong thông đạo một lần nữa.
Phía sau từng nhóm lớn Âm Linh xung phong liều chết tiến lại đây, Đường Kiếp đi nhanh tới đón nhân, tiện tay lấy ra một chỗ trống trên trận đồ, sao đó ngón tay đã viết chữ ở bên trên. Một bức tranh hiện ra, rõ ràng là trận vân trên thông đạo. Chỉ có điều bị Đường Kiếp dùng máu tươi của mình vẽ, dương khí vô cùng nhiều, huyết khi kinh người.
Đợi tới khi một đoàn Âm Linh vọt tới bên người, Đường Kiếp đã bố trí xong một loại pháp trận nhỏ, đưa trận đồ về phía trước, trong trận đồ đã thả ra từng tảng lớn quang hoa. Vố số Âm Linh bị cái lồng quang hoa nhốt ở bên trong, cùng nhau phát ra tiếng kêu thê lương, tiếp theo đó là một cảnh tượng như lúc trước tái hiện, không ngừng suy giảm, cuối cùng hóa thành giọt nước.
Đường Kiếp khẽ đưa tay thu hồi Quý Thủy Tinh này.
Hắn cứ như vậy vừa đi vừa thu hoạch, một lát sau, tất cả Quý Thủy Tinh đều bị hắn lấy đi, Âm Linh chết hết, không có một cái nào hóa thành Âm Sát.
Cùng lúc đó, trong tay Đường Kiếp cũng xuất hiện một giọt nước lớn như trứng bồ câu, có tay có chân như trẻ con, lại mang tướng mạo dữ tơn, vẫn giương nanh múa vuốt với Đường Kiếp, nhưng lại chịu sự không chế của pháp trạn do Đường Kiếp chế tạo, có thể nào cũng không thoát khỏi.
Đường Kiếp biết rằng vật ấy đã là bán Thông Linh, có hình thể, chỉ là thần trí còn chưa hoàn thiện. Nếu như bồi dưỡng cuối cùng có thể biến đổi giống như hỏa điểu.
Tuy nhiên nhìn hình tượng dữ tợn của vật ấy, Đường Kiếp chỉ biết vật ấy cho dù là Thông Linh hoàn toàn cũng là hung vật, không hề có nhân tính, hoàn toàn khác so với chim lửa.
Hung vật như thế, bồi dưỡng cũng sẽ trở nên tai hại vô ích, Đường Kiếp liền dập tắt tâm tư của mình, không tiếp tục thu hoạch mà trực tiếp bóp, chỉ thấy Quý Thủy Tinh kia đã ba một tiếng bị chết đi, hóa thành một cỗ năng lượng thủy thật lớn dũng mãnh chảy vào trong cơ thể Đường Kiếp. Năng lượng nước này nguyên bản là do nước hội tụ mà thành, vô cùng thuần túy, sau khi bị Đường Kiếp hấp thu liền cảm ngộ được vài phần về nước.
Ngũ Hành đạo không thua kém so với Âm Dương đạo, vậy mà Đường Kiếp lại có lý giải hữu hạn đối với phương diện này.
Thời khắc này sau khi Quý Thủy Tinh biến thành nước bị hắn hấp thu, rất nhiều đạo lý ban đầu không hiểu lập tức trở nên thông suốt rất nhiều trong đầu Đường Kiếp, lý giải về nước cũng được nâng cao rất nhiều, nhanh hơn so lúc trước theo Vạn Tiên Đỉnh ngộ đạo. Tuy rằng phương thức ngộ đạo này khiến cho hắn đạt được thành tựu cao có hạn, nhưng Đường Kiếp vốn cũng không có ý định phát triển quá lớn trên con đường này.
Cùng lúc đó, Âm Bạt kia đang ở trong lối đi bốn phía giết chóc, theo sự giết chóc của nó, vô số Quý Thủy Tinh liền ngưng tụ trên người của nó, khiến thực lực của nó cũng trở nên càng ngày càng mạnh.