Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 943: Ma vật (p1)



Uy lực của Đế Nhận hơn xa những gì Đường Kiếp tưởng tượng, nếu có thể biến hóa tùy ý thì đương nhiên cũng có thể lớn, có thể nhỏ, chẳng qua chỉ là hình thái bản thể và hình thái biến hóa mà thôi. Mà uy lực của nó, lại có mối liên hệ trực tiếp với hình thái bản thể.

Điều này cũng giống như bản thể của Đường Kiếp.

Bản thể của Đường Kiếp có thể biến hóa hình thể, nhưng lực lượng thật sự của hắn chỉ liên quan đến bản thể thực sự. Tỷ như bản thể chân thực của hắn hiện tại là cự nhân 80m thì lực lượng cũng sẽ tương ứng với cấp bậc này. Trên cơ sở đó, bất kể là hắn biến lớn hay biến nhỏ đều sẽ không ảnh hưởng tới lực lượng thực sự của hắn, điều đáng nói là hình thái bản thể là hình thái có thể phát huy lực lượng bản thân một cách dễ dàng nhất.

Đế Nhận kỳ thực cũng giống như hắn, có thể biến hóa. Hấp thu càng nhiều hạt cát vàng, uy lực sẽ càng mạnh.

Hiểu rõ điều này, Đường Kiếp hận không thể cho mình một cái tát, chửi um mình là lợn, lãng phí bao nhiêu cơ hội một cách vô ích.

Một khắc này hắn hận không thể đem Chu Thiên Tinh Thần Vạn Bảo Đại Trận ra, phá nát hết thảy.

Tuy nhiên nghĩ lại vẫn là thôi, bởi vật ấy giá trị phi phàm, luyện chế không dễ, vỡ nát thật thì cũng đáng tiếc. Hơn nữa lý giải và cảm ngộ của Đường Kiếp về Kim còn lâu mới đạt đến trình độ phát uy được uy lực chân chính của Đế Nhận, hiện tại giữ lại Chu Thiên Tinh Thần Vạn Bảo Đại Trận, tác dụng phát huy sẽ càng lớn hơn.

Bởi dưới một kiếm này, xung quanh đã không còn tên người cát nào tiếp tục chồi lên nữa. Đường Kiếp nghĩ tới an nguy của đám người Y Y, liền không dừng lại nữa mà đuổi theo. Chỉ là vẫn còn nhớ tới đám người cát còn dư lại bên trong sa mạc này, liền quyết tâm nhất định phải tìm cơ hội thu sạch sẽ bản nguyên nơi này.

Sau khi xuyên qua sa mạc, Đường Kiếp tiến vào một địa phương đầy dung nham nóng chảy.

Nơi này có một loại hỏa quái, tính tình hung hãn, công kích bạo liệt.

Bất quá đối đầu với Đường Kiếp lại hoàn toàn vô dụng, không nói trong tay Đường Kiếp có trận pháp khắc chế, cho dù không có, Nghịch Hỏa Quyết cùng Thương Vân Thánh Hỏa của hắn vẫn có thể đối phó.

Đường Kiếp rất nhanh tìm được trận pháp khắc chế, liền giải quyết một loạt đám hỏa quái này, hấp thu bản nguyên Hỏa.

Đến lúc này, Đường Kiếp đã tìm được toàn bộ trận pháp khắc chế nhằm vào năm loại quái vật thuộc ngũ hành.

Ngoại trừ năm loại căn nguyên, thu hoạch lớn nhất của Đường Kiếp ở đây chính là năm loại trận pháp này.

Không rõ tại sao, Đường Kiếp cảm giác, năm loại pháp trận này, mơ hồ có một mối liên hệ với nhau, chỉ là bất kể hắn có thử nghiệm thế nào cũng không thể dung hợp năm loại trận pháp này vào cùng một chỗ.

Những trận pháp này ở trong thông đạo cũng không phải là ở cùng một chỗ mà bị tách ra, cách ly, và tồn tại dưới nhiều hình thức.

Nếu như muốn dung hợp chúng với nhau, thì cũng không khác lắm với việc tạo ra chúng một lần nữa.

Trong tình huống chưa hiểu thấu hết toàn bộ đại trận thì ngay cả Đường Kiếp cũng không làm được điều ấy, cho nên qua mấy lần thử nghiệm thấy không được, Đường Kiếp cũng chỉ có thể bỏ cuộc.

Sau khi xuyên qua ngũ hành tuyệt địa, đi tới một nơi rất hoang vu.

Mặt đất màu thâm đen, sương mù đỏ tía, thoạt nhìn rất mông lung, tầm nhìn cũng theo đó mà giảm đi nhiều. Ngay cả Đường Kiếp đã lĩnh ngộ Động Sát chi đạo, căng mắt ra cũng chỉ có thể nhìn xa ngoài trăm mét.

Làm người khác kinh ngạc chính là, ngay cả thần thức cũng bị ảnh hưởng, khi trước phân thân đã thử dùng thần niệm, khoảng cách mà thần thức có khả năng thăm dò thậm chí còn kém hơn khoảng cách mà hắn nhìn bằng mắt thường.

Lúc này phân thân và Y Y vẫn đang thăm dò bên trong khu vực đầy sương mù này, nói cách khác, một đường đuổi theo đến đây, Đường Kiếp đã theo kịp mọi người.

Nếu đã như vậy, Đường Kiếp cũng không chậm chế nữa, gia tốc đi về phía trước.

Đi được một đoạn, Đường Kiếp thấy phía trước rơi rụng từng đống xương trắng, Chúng cứ rải rác phân tán trong nơi hoang dã này, kéo dài một đường thằng vào phía trong. Cho dù thị lực không thể nhìn xa, nhưng một khắc này, Đường Kiếp vẫn thấy được, trong tầm mắt hắn, khắp nơi đều là những đống xương trắng dày đặc nằm tràn lan khắp nơi.

Giẫm lên thi cốt bước tới, Đường Kiếp phát hiện những bộ xương ở đây có nhiều hình dạng khác nhau, loại nào cũng có.

Có loại hình dạng phức tạp, có xương cánh tay mọc ra bảy tám ngón, có đầu lâu mọc ra hai sừng, hoặc là đầu lâu có ba hốc mắt, rồi có những loại to lớn vô cùng, điển hình là một khúc xương đùi còn cao hơn người, đương nhiên cũng có những bộ xương nhỏ, như là của con nít, chưa kịp lớn đã chết yểu. Có những loại xương cốt rõ ràng hơn như của các loại yêu vật, hổ, báo, sư tử, chó, quy, hạc cần cái gì thì có cái đó, đương nhiên cũng có nhân loại. Nơi này thoạt nhìn như là chiến trường đã trải qua một phen hỗn chiến của chư tộc.

Trên chiến trường còn rải rác vài bảo vật đã từng được dùng, tuy nhiên phần lớn đã mục nát, còn lại một số ít này có lẽ từng là trọng bảo, trải qua sự ăn mòn của năm tháng, mặc dù còn giữ lại một bộ phận uy năng nhưng chắc chắn không thể so với trước.

Đối với những thứ này, Đường Kiếp cũng không khách khí nữa, nếu như trong quá khứ, bình thường nếu như tìm được thứ nào liền sẽ phá vỡ thứ đó, không ngừng cường hóa Đế Nhận.

Xương trắng cứ như không đầu không cuối, vô biên vô hạn.

Sau khi đi qua một đoạn đường, Đường Kiếp đột nhiên phát hiện một thân ảnh đang nằm sấp trên mặt đất.

Mới đầu Đường Kiếp còn tưởng là ảo giác hình thành từ đống xương cốt, tới khi đến gần mới phát hiện kia rõ ràng là một quái vật toàn thân đỏ thẫm, đang nằm trên một đống bùn như đang tìm kiếm cái gì đó.

Như phát hiện ra có người tới gần, quái vật kia mãnh liệt ngẩng đầu nhìn về phía Đường Kiếp, lúc này Đường Kiếp cũng thấy rõ ràng, đó không phải là người, cũng không phải quái vật hình người, chỉ cao tới eo người bình thường, kèm theo một khuôn mặt trẻ con, miệng mở lớn, đang quỳ rạp trên mặt đất giống như một con chó nhỏ, vẻ mặt hết sức hung ác.

Lúc này thấy Đường Kiếp đến, nó lại há miệng phát ra những tiếng trầm thấp, lộ ra miệng đầy răng nanh, tràn đấy tính uy hiếp.

Đây là... Ma vật?

Lúc này trong đầu Đường Kiếp liền hiện lên một hình tượng.

Ma vật Tư Anh, ngay cả tư cách xếp hạng trong ma điển ở Tẩy Nguyệt Học viện cũng không có, thực lực không mạnh, tính tình lại hung ác, cái gì cũng ăn, ngay cả độc tố lẫn đất cát đều có thể tiêu hóa, sinh sản mạnh, số lượng lớn, ở trong Ma tộc chúng cũng không phải là vật hi sinh mà chỉ được coi là thức ăn.

Mà ngay trên mặt đất của Thanh Vân Giới này lại có thể nhìn thấy nó, điều này khiến Đường Kiếp cũng phải chấn kinh.

Ở Tinh La Đại Thiên Giới, ma vật không giống quỷ vật. Quỷ vật còn có thể sinh ra ngoài Minh giới, ma vật lại gần như chỉ tồn tại ở Hồng Mông Giới.

Bên ngoài Hồng Mông, tuy rằng cũng có cái gọi là Ma tộc, nhưng phần lớn đều là người tu luyện pháp môn ma đạo rồi nhập ma, những tồn tại này mặc dù được liệt vào Ma tộc, cùng loại với Ma tộc trong Hồng Mông Giới, nhưng chung quy cũng không phải là ma vật chân chính.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com