Trách không được đất đai nơi này lại hóa thành Hông Mông ma thổ, thì ra ma khí là từ trong tháp mà ra. Chỉ có điều trong Hỗn Độn Tháp lại có Hồng Mông ma khí, đó là điều mà không ai hiểu được.
Sương mù tràn ngập, chỉ thấy rất nhiều Chư Yết từ trong sương mù đi ra, đạp trên đám xương trắng hiu quạnh, giống như một binh đoàn đang đi ra từ Địa ngục.
Không đợi Cực Quang ra lệnh, đám yêu tướng đã đồng thời xuất thủ, từng đạo ánh sáng pháp thuật bay ra, xé rách đám ma vật này.
Nhưng ngày càng có nhiều ma vật hơn nữa lao lên, không sợ hãi nhằm về phía chúng yêu.
Cùng lúc đó, Thiết Huyết Yêu Hoàng vẫn muốn mang Hỗn Độn Tháp đi, chỉ có điều mặc cho hắn có cố gắng phát uy cỡ nào, ngọn tháp kia giống như mọc rễ đâm vào sống lưng Thanh Long, vẫn không nhúc nhích, ngược lại càng làm cho nhiều khói tím tràn ra.
Đường Kiếp cảm giác có gì đó không đúng, vận đủ thị lực nhìn lại, lúc này hắn ngay cả khả năng bị bại lộ của mình cũng không thèm để ý, Thiên Mục nơi mi tâm nở rộ, một đạo hào quang dừng phía trên Hỗn Độn Tháp, một cảnh tượng hiện ra khiến hắn không khỏi chấn động.
Làm gì có cái trấn thế Hỗn Độn Tháp nào chứ? Kia rõ ràng là một lối đi không gian sâu thẳm, chỉ có điều bị đại thần thông che dấu đi, biến ảo thành trấn thế thần tháp, trong khe không gian kia có mây tía nhè nhẹ đang dâng lên. Mà phía trên lối đi không gian là một pháp trận cự đại đang xoay tròn, bề mặt pháp trận hiện lên vô số đạo văn, tạo thành đồ án chằng chịt phức tạp, Đường Kiếp chỉ nhìn qua cũng đã thấy choáng váng. Trong trung ương pháp trận là một đạo phù chú, bên trên viết một chứ “Cấm” bằng vàng, phía trên chữ vàng là một con Thanh Long, miệng ngậm thần phù, xoay xung quanh phía trên pháp trận, trấn áp ngay giữa vực sâu, chính là bản thể của Thanh Long.
Lúc này Đường Kiếp lập tức hiểu được.
Thanh Long không phải là bị người trấn áp mà chính là người trấn áp.
Ngũ đại ma huyệt, Ngũ hành tuyệt địa, lúc này còn có pháp trận, phù chú, Thanh Long, tất cả những thứ đó đều chỉ vì một mục đích, chính là vì không gian thông đạo này.
Không gian thông đạo đi thông tới Hồng Mông Giới!
Trách không được phải tốn nhiều công sức như vậy, lấy lực lượng cả thế giới để bố trí phong cấm, một tờ phù chú kia ít nhất cũng phải do đại năng cấp bậc chứng đạo thánh tiên viết ra, lại có Thanh Long tự mình trấn thủ, mới trấn trụ được khe nứt không gian này. Nếu không làm như vậy, nhân loại bên này sẽ không phải ba ngàn năm một lần kiếp nạn mà rất có thể đã biến thành chiến trường vĩnh hằng rồi.
Tuy không gian thông đạo bị trấn trụ nhưng năm rộng tháng dài, Hồng Mông ma vật vẫn chưa buông tha ý định xâm lấn nơi này. Ngàn năm vạn năm xâm lấn, khiến cho ma khí dần dần thẩm thấu nơi này, do đó đã làm lối đi này trở thành trung tâm của Hồng Mông ma địa, tuy nhiên bị ngăn trở bởi Ngũ hành tuyệt địa nên không thể khuếch trương rộng hơn nữa.
Sau đó cũng không biết là tên ma đầu nào, tuy không thể phá mở lực lượng phong cấm của phù chú, nhưng lại dựa vào sự thẩm thấu của ma khí để thi triển ảo thuật, cố ý chế tạo ra ảo giác của trấn thế Hỗn Độn Tháp, sau đó dẫn dụ làm người ta nhập cốc.
Tất cả những thứ phát sinh khi trước, chỉ sợ đều có liên quan đến điều này.
Ảo giác này chân thật như thế, ngay cả đại yêu cấp Phân thần cũng bị lừa gạt, nếu không phải Đường Kiếp hiểu thấu Động sát chi đạo, quả thực không dễ gì nhận ra được.