Mới vừa xuất hiện liền tự giả mạo đối tượng bên người mà bay tới, mô phỏng người đó nghênh chiến với đối thủ.
Lần này lại làm lũ yêu trở tay không kịp, ngay từ đầu chúng nó còn có thể phân rõ ai thật ai giả, nhưng trong khi chiến đấu kịch liệt, vị trí không ngừng biến hóa, rất nhanh sẽ mất đi năng lực nhận thức. Huống chi tu giả nhân loại cũng không phải kẻ ngu, liền nhìn thấy thuật pháp như thế liền hiểu rõ ý đồ của Đường Kiếp, cả đám đều vận dụng thân pháp ẩn giấu chính mình, phối hợp với ảo giác phát động công kích, lập tức khiến chúng yêu bị đánh liên tục bại lui, cũng khiến hoàn cảnh trở nên xấu hơn.
Liễu Tông Xương lại là người có lợi nhất.
Thiên Vũ vệ của Yêu Hoàng Cực Quang đích xác không thể khinh thường, hắn lấy một chọi ngàn kỳ thật có chút cố hết sức, đánh lâu có thể sẽ bị thua.
Nhưng Đường Kiếp lập tức đưa cho hắn hơn mười phân thân ảo ảnh, khiến áp lực của hắn giảm bớt rất nhiều.
Chỉ lập lòe xê dịch vài lần, Thiên Vũ vệ liền không phân rõ ai thật ai giả, chiến đấu cũng theo đó mà dần trở nên hỗn loạn. Chỉ thấy khắp nơi đều là Liễu Tông Xương đang bay, đại kiếm có ở khắp mọi nơi. Lúc gấp gáp, Thiên Vũ vệ chỉ có thể công kích và né tránh lung tung, áp lực của Liễu Tông Xương lập tức giảm nhiều, nắm lấy thời cơ trảm ra Nộ Toái Thiên Môn mạnh nhất của mình.
Một kích Nộ Toái Thiên Môn này vừa đánh ra, khiến Liễu Tông Xương giật mình chính là tất cả ảo giác lại cùng nhau thi triển ra Nộ Toái Thiên Môn, trên bầu trời lập tức hiện ra hơn mười cự kiếm lớn như núi, ầm ầm từ không trung hạ xuống.
Thiên Vũ vệ không phân biệt thật giả, chỉ có thể vội vàng nghênh đón. Núi thương hóa thành lưới quang, và đợi bọn họ lại chỉ là phá nát một cái ảo giác.
Cùng lúc đó, Nộ Toái Thiên thật sự lại phi từ trên xuống dưới công kích, lại lấy xu thế quét ngang mọi thứ cuốn tới.
Thiên Vũ vệ liên hợp ngăn cản đều phía trên, vượt qua sườn chính là chỗ yêu hại, bị một kích Nộ Toái Thiên của Liễu Tông Xương đánh trúng, màn hào quang phá nát, dư thế vô tận, kiếm triều khổng lồ bổ vào thân thể hơn bảy mươi tên yêu vệ mới biến mất, mà lực lượng kinh khủng tới từ cường nhân Tử Phủ cũng khiến hơn bảy mươi tên yêu vệ chết ngay tại chỗ.
Liễu Tông Xương là người đắc thế không buông, chưa thu hồi cự kiếm đã thúc dục thần niệm, trên bầu trời lập tức hiện ra mấy trăm đạo sáng mờ cùng bắn về phía yêu vệ còn lại.
Lúc này lồng hộ vệ của Thiên Vũ vệ vỡ tan, thời khắc yếu hại không có phòng ngự, Liễu Tông Xương liền nắm chặt thời cơ công kích, mấy trăm đạo sáng mờ đã xuyên thủng thân thể ít nhất hơn hai trăm tên yêu vệ. Tuy lần này không thể đánh chết toàn bộ, nhưng cũng khiến chúng nó mất đi rất nhiều sức chiến đấu. Tiếp theo là một đạo nộ hải mênh mông cuốn tới, dưới thân kiếm, kiếm triều quay cuồng như sóng gió động trời, lại thêm một Phách Vân Kinh Điện Thủ, mang theo điện quang vô tận, liên tiếp ba cường công, nháy mắt khiến hai trăm tên yêu vệ bị chết hơn phân nửa, hoàn toàn xé mở một lỗ hổng lớn trên phòng tuyến của Thiên Vũ vệ. Lúc này Thiên Vũ vệ thu tay lại, một lần nữa phát ra vòng bảo hộ, Liễu Tông Xương thấy thế liền bức ra lui về phía sau, mượn cơ hội khôi phục lại lực lượng bị tiêu hao bởi một vòng cường công vừa rồi, đồng thời cũng khôi phục lại những thưởng tổn do một ít yêu vệ vồ trúng.
Trong chốc lát, tình thế đột nhiên thay đổi, Thiên Vũ vệ chết thê thảm và nghiệm trọng, biến hóa cực lớn khiến Yêu Hoàng Cực Quang tức giận gần muốn hộc máu.
Liễu Tông Xương chỉ mới hơi thở đã thấy thương thế bình phục, cười ha ha nói: - Đường Kiếp lão đệ, đa tạ!
Thân thể hắn là Tử Phủ, tu giả bình thường khó được lọt vào mắt hắn, thời khắc này lại kêu một tiếng Đường Kiếp lão đệ, có thể thấy hắn vô cùng coi trọng Đường Kiếp.
Cũng khó trách, Phù Sinh Vạn Tượng biến hóa hàng nghìn hàng vạn, ngay cả pháp thuật cũng có thể bắt chước, khó có thể xuyên qua, chỉ hơn mười ảo giác đã giúp hắn đánh vỡ cục diện bế tắ,c huống chi Đường Kiếp một chút biến hóa liền ra mấy trăm cái.
Loại thuật pháo đơn đả độc đấu này có tác dụng trong thời gian vô chừng, lại chính là lợi khí trong lúc quần chiến.
Liễu Tông Xương không biết đạo pháp này, nếu không sẽ càng thêm chấn kinh.
- Không có gì, Liễu Tông chủ cũng nên cẩn thận. Đường Kiếp cười nói.
Lúc này hơn mười ảo giác biến ảo ra Liễu Tông Xương của hắn đã bị giết toàn bộ, nhưng sau khi Thiên Vũ vệ trải qua tổn thất, hiện giờ nhân số cũng chỉ hơn bảy trăm. Thực lượng theo số lượng mà giảm xuống, khó tạo uy hiếp với Liễu Tông Xương. Cho nên cũng không phải ảo giác giúp hắn mà là do chiến đấu của hắn tốt.
So với Liễu Tông Xương, ảo giác biến thành Đường Kiếp càng nhiều, một hơi liền ảo ra ba mươi lăm người.
Phần phật ba mươi lăm Đường Kiếp cùng nhau đánh tới, lăn lộn cùng một chỗ với Đường Kiếp, ba mươi sáu Đường Kiếp cùng mở lớn song chưởng nắn động ấn pháp.
Gần trăm cánh tay cùng sử dụng một động tác giống như là ấn pháp, trường hợp này có thể nói là đồ số, nếu như chồng lên nhau lại có chút giống quan âm nghìn tay.
Một đám yêu vương thủ hạ của Lôi Đao đều nói: - Không phải sợ, đều là giả thôi!
- Vạy sao? Ba mươi sáu Đường Kiếp nhẹ nhàng cười.
Nương theo tiếng cười kia, tất cả Đường Kiếp cùng hô lên: - Long Nhược Thủ!
Ba mươi sáu cánh tay cùng vươn ra, gào thét đánh ra ba mươi sáu đạo chưởng phong. Chưởng phong ở trên trời hội tụ thành một hàng trường long dài hẹp, đánh úp xuống phía dưới.
Ba mươi sáu trường long đồng thời đập xuống, dáng vẻ đồ sộ như thế sớm hơn xa so với một kích toàn lực của Tử Phủ Đại Năng.
Một khắc này, cả không trung đều bị ba mươi sáu trường long Đường Kiếp chiếm cứ, mọi người chiến đấu trong đàn long bay lộn xộn đều có vẻ ảm đạm, ngay cả Phong Vô Tướng và Cực Quang cũng lâm vào ngạc nhiên, không hiểu đây là pháp thuật gì.
So với những yêu vương kia, nhãn lực của họ cao minh hơn, liếc mắt một cái liền nhìn ra những pháp thuật này đều là thật!
Chẳng ai ngờ rằng ảo ảnh của Đường Kiếp cũng không hoàn toàn là ảo ảnh, khi hắn ảo giác biến thành người khác, ảo thuật sử dụng đều là biểu hiện giả dối, nhưng khi biến hóa ra bản thân mình lại không phải ảo thuật mà thật sự chính là phân thân. Mà dưới tác dụng của Phù Sinh Vạn Tượng, từng phân thân đều có thể một lần sử dụng năng lực của bản thân Đường Kiếp, chỉ là không thể sử dụng nhưng thủ đoạn đạt tới cấp độ thần thông như Huyết Nhục Ma Bàn.
Cho nên những pháp thuật này đều là thật!
Ba mươi sáu trường long gào thét tiến xuống, đầu tiên là đánh lên trên mặt xanh của một gã yêu vương.
Yêu vương kia vung chưởng bổ vào đầu trường long, lực lượng khổng lồ chấn động khiến toàn thân nó run lên, gọi to: - Đây đều là thật.
Ngay sau đó một đầu trường long dài đã đi lên, yêu vương kia cũng không để ý, chỉ cho là biểu hiện giả dối, không thèm để ý tới công kích của nó, nhưng bồi nó lại là một cỗ lan lưu thật lớn đụng vào khiến nó bay lên, tạo thành thái quang rực rỡ trên người nó, không chờ nó thơ một ngụm liền thấy một trường long khác vồ tới, đâm vỡ vòng bảo hộ của yêu vương kia, máu tươi chảy như điên.