Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 960: Thành ma + Chương 733: Luận đạo (p3)



Ma đầu kia cũng nể mặt ai, nói chuyện vô cùng sắc bén, khiến Thiên Cơ Tử nghe được liền phun ra một ngụm máy, ôm ngực kêu lên:
- Một kẻ nói bậy nói bạ.
Sau đó liền không nói gì nữa.

Đường Kiếp lại nhíu mày một cái nói:
- Vãn bối bất tài, lúc Thoát Phàm từng có cơ duyên gặp qua thiên đạo luân phiên. Xin hỏi tiền bối, nếu không có thiên đạo, tại sao lại có vòng thiên đạo? Làm sao lời thề thiên đạo?

- Vòng thiên đạo là cái gì?
Ma đầu kia trực tiếp hỏi lại.

Cũng đã khiến Đường Kiếp hoàn toàn ngốc trệ.

Vòng thiên đạo là cái gì, nói thực ra hắn cũng không hiểu được.

Ma đầu kia đã nói:
- Vòng thiên đạo chỉ là một cái tên. Ngươi nói ngươi thấy được thứ gọi là vòng thiên đạo, nó liền gọi là vòng thiên đạo, nếu như ngươi nói nó là bánh xe vậy nó liền gọi là bánh xe, có quan hệ gì với thiên đạo chứ? Về phần lời thề thiên đạo thì lại càng khác, lời thề trong lòng, thuộc về chân lý, đã định nói là phải làm, có quan hệ gì với thiên đạo chứ? Chẳng lẽ ngươi cho Động Sát Thiên Mục của ngươi đổi tên gọi là Thiên Nhĩ, nó liền được gọi là Thiên Thính thuật sao?

Đường Kiếp há miệng thở dốc, nhất thời không nói ra lời.

Cảm giác thấy lời nói của ma đầu kia có chút gượng ép, lại không thể nói nàng nói không có đạo lý.

Ma đầu kia cũng đoán ra tâm tư của Đường Kiếp, cười nói:
- Bất kể nói thế nào, ngươi có thể nhìn thấy vòng thiên đạo, nghĩ đến cũng đúng là hạng người kinh tài tuyệt diễm, nếu không có như thế cũng không có khả năng đánh vỡ quy chế vượt cấp chiến Tử Phủ vạn năm không ai có thể đánh vỡ. Nhưng có nhiều thứ ngươi vẫn chịu ảnh hưởng quá sâu của thế tục, không thể thoát ra khỏi thế giới này. Kỳ thật, có một việc rất đơn gian có thể chứng minh tất cả. Nếu thế gian thật sự có thiên đạo, vì sao không người nào có thể ngộ được thiên đạo?

Thiên Cơ Tử rốt cục tìm được cơ hội, cười to nói:
- Vớ vẩn, thiên đạo tối cao, ngươi đừng mong có thể lĩnh ngộ được.

Ma đầu kia chậm rãi nói:
- Ngộ đạo như thế nào? Tìm hiểu huyền cơ đại đạo, thấm nhuần ảo diệu thiên địa, là vì ngộ đạo. Nếu thiên đạo tồn tại, bất kể nó tối cao như thế nào đều không ngại chúng ta đi lĩnh ngộ nó. Như vậy cũng tốt so với mây trăng trên không trung, mặc dù phàm nhân không thể được, lại không ngại bọn họ đi quan sát, phân tích, thậm chí lý giải. Vả lại, ngộ đạo và thiên đạo không quan hệ tới tối cao. Chỉ cần nó tồn tại, vậy liền có thể lĩnh ngộ, có thể hiểu rõ. Điển hình nhất chính là Hồng Mông Giới, Hồng Mông chính là phản ngược của Tinh La, nói là thiên đạo bất dung, vậy vì sao đám ma của Hồng Mông lại có thể ngộ được mười hai đại đạo? Ngay cả đám ma của Hồng Mông đều có thể ngộ ra mười hai đại đạo, vì sao đám người các ngươi ngay cả một người cũng không thể ngộ phá thiên đạo, không thấy quá buồn cười sao? Nếu ngay cả lý giải đều không giải được…. Ha ha, thì làm sao đi tiếp thu thiên ý chứ?

Lúc đang nói chuyện, đã truyền tới một trận tiếng cười hì hì.

Mọi người đều ngây ngốc, đúng vật, nếu quả thực thiên đạo không thể lĩnh ngộ, không thể giải thích vì sao, vậy cái gọi là thiên ý từ đâu mà tới?

Thiên Cơ Tử đã nói:
- Tất nhiên là tuân theo Vận Mệnh đạo mà đến. Vận Mện đạo thay mặt cho thiên đạo, có mười hai đại đạo đứng đầu. Ta nhập đạo Vận Mệnh nhiều năm, thay mặt thiên ý, chưa bao giờ xuất hiện sai lầm.

Mà đầu kia lại cười to một lần nữa:
- Ha ha ha ha, quả nhiên lại là thiên đạo tối cao, lại là thay mặt Vận Mệnh. Ta còn tưởng rằng là cái gì hiếm lạ, lại hóa ra cũng giống như Thanh Long, sớm thành nô lệ của vận mệnh, thật sự là đáng buồn…. Các ngươi, bất quá chỉ là một đám đáng thương bị vận mệnh thao túng mà thôi!

Đường Kiếp nghe được khẽ nhăn mày:
- Lời nói của tiền bối có chút cực đoan. Mười hai đại đạo vốn là thuộc về thiên địa, sao lại nói đến việc thao túng chứ? Về phần cái gọi là thiên đạo, bởi vì không người tìm hiểu được liền nói thiên đạo không tồn tại lại càng có chút gượng ép. Nói không chừng là thiên đạo huyền ảo, khó có thể hiểu thấu đáo? Bản thân chưa tới Tử Phủ, cũng không thể bởi vậy mà nói thiên hạ không có cảnh giới Tử Phủ.

- Nói rất hay!
Thiên Cơ Tử không kìm nổi lớn tiếng ủng hộ, lúc trước hắn bị ma đầu kia nói không phản bác được, lúc đang lo lắng muốn phản bán liền hưng phấn, sau đó mới ý thức đây là do Đường Kiếp nói, lại cảm thấy có vài phần xấu hổ.

Ma đầu kia cũng chỉ cười lạnh vài tiếng:
- Tiểu tử nhà ngươi thật là thú vị, ta giúp ngươi nói chuyện, ngươi ngược lại còn cãi ta.

Đường Kiếp nghiêm túc nói:
- Chân lý trước mặt, chẳng phân biệt được lập trường, vãn bối chỉ muốn cầu chân, ham học hỏi, đã sớm sáng tỏ, chết cũng đủ.

Một câu đã sớm sáng tỏ, chết cũng đủ làm mọi người biến đổi sắc mặt, một khắc này, Phong Vô Tướng cũng không do dự mà tán thưởng nói:
- Quả nhiên anh hùng thiếu niên, hèn gì có thể tiến cảnh được như thế.

Tuy hắn bị Đường Kiếp đánh trọng thương, nhưng cũng không có một chút hận ý đối với hắn, dù sao cũng là chính mình bất nhân trước, thời khắc này cũng muốn mượn cơ hội xem xét rốt cục Thiên Cơ Tử có đúng hay không?

Ma đầu kia đã nói:
- Với cảnh giới của ngươi, ta lại không thể giải thích cùng ngươi, nếu không sẽ mang lại mối họa cho ngươi. Về phần lời nói phía sau của ngươi càng thêm có chút ý tứ. Ngươi nói ngươi chưa tới Tử Phủ không thể nói thiên hạ không có Tử Phủ, ta đây lại hỏi ngươi, nếu trong Tinh La Đại Thiên Giới không có Tử Phủ, ngươi có thể nói Tử Phủ có tồn tại sao?

Đường Kiếp lập tức ngây ngốc.

Đúng vậy, giả thiết toàn bộ Tinh La Đại Thiên Giới cảnh giới cao nhất là Hóa Hồn đỉnh cao, vậy rốt cục là Tử Phủ tồn tại hay không tồn tại?

Ma đầu kia đã nói:
- Ta hỏi lại ngươi, Tiên Đài cảnh phân thành mấy bậc, ngươi có hiểu không?

Đường Kiếp đã nói:
- Như thế nào lại không biết, tổng cộng phân bốn cấp bậc, gọi là Địa Tiên, Chân Tiên, Kim Tiên, Thánh Tiên.

Ma đầu tiếp tục truy vấn:
- Như vậy Tu Tiên giới có năm cảnh mười bốn cấp là xảy ra chuyện gì?

Đường Kiếp không chút do dự nói:
- Lúc trước thượng cổ, Tiên Đài chỉ có hai cấp, là Địa Tiên và Chân Tiên, vì thế ngũ đại cảnh chỉ có mười bốn bậc. Mãi đến sau này có Đại Năng đột phá gông cùm xiềng xích, thành tựu rất cao mới xuất hiện Kim Tiên và Thánh Tiên, kỳ thật đã sớm là mười sáu bậc. Tuy nhiên hai bậc sau thật sự quá ít, chỉ tồn tại trong truyền thuyết, hơn nữa cũng đã quen năm cảnh mười bốn bậc, liền tiếp tục sử dụng tới nay.

Nói tới đây thân hình của Đường Kiếp liền chấn động:
- Mười bốn bậc… mười sáu bậc…

- Ngươi hiểu rồi sao?
Ma đầu kia đã cười ha hả:
- Thiên hạ này vốn là không có Kim Tiên và Thánh Tiên, là có người đi tới một bước kia mới có cấp bậc này. Cho nên thiên đạo có hay không kỳ thật cũng không trọng yếu, quan trọng là…. Có ngươi đi tới một bước kia hay không. Chi cần có một người có thể ngộ tới thiên đạo, thiên đạo chính là tồn tại. Nhưng nếu không có ai ngộ tới đó, vậy cũng tương đương với không tồn tại. Cái gọi là tối cao cũng giống như vậy, đối với bình thường mà nói là tồn tại. Nếu bình thường không thể cảm nhận được sự tồn tại của tối cao, vậy tối cao là cái gì? Cho nên thiên đạo không tồn tại, tối cao không tồn tại!


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com