Tiên Lộ Tranh Phong

Chương 961: Con tin (p1)



Những lời nói này khiến tất cả đều không nói được gì.

Đường Kiếp lại trầm tư thật lâu, sau đó đột nhiên cúi đầu nói với Hỗn Độn Tháp phía xa:
- Đa tạ tiền bối đã chỉ điểm, vãn bối hiểu rồi!

Theo lời này của hắn, trên người Đường Kiếp đã hiện ra một mảnh quang hoa.

Tia sang này như sóng nước từ trên người hắn nhộn nhạo mở ra, chiếu vào trên thân người, nhưng lại tạo cho những ngươi khác có cảm giác ấm áp. Xuyên thấu qua tia sáng kia nhìn Đường Kiếp, chỉ thấy hắn đắm chìm trong mảnh Thần Thánh Quang Huy, ở một khắc này lại khiến mọi người có cảm giác muốn cúng bái.

Cảm giác này khắc ở trong lòng Thiên Cơ Tử, hắn ngã lui về phía sau mấy bước, hô to ra tiếng:
- Ngộ đạo chân lý, ngươi ngộ đạo chân lý rồi!

Mọi người đều ồn ào!

Ngày nay, Đường Kiếp mang tới cho mọi người rất nhiều chấn động.

Chỉ đối thoại một chút, Đường Kiếp cư nhiên cũng có thể ngộ đạo, trực tiếp lĩnh ngộ tinh túy chân lý, thật sự là không thể nào tin nổi.

Cùng là lời đối thoại, tại sao bọn họ không thể cảm giác được cái gì?

Bọn họ không biết Đường Kiếp lĩnh ngộ trí tuệ từ rất sớm, mấy năm nay Đường Kiếp vẫn luôn muốn kép dài ra.

Chân lý là kết tinh của trí tuệ, trí tuệ là hoa, chân lý là quả.

Nhưng do sự chênh lệch của cảnh giác, đóa hoa trí tuệ của Đường Kiếp vẫn không thể kết xuất quả chân lý thuộc về mình.

Mãi cho tới hôm nay, đi lại nhiều năm, nhập đạo Vận Mệnh, tấn thăng Hóa Hồn, sánh vai Tử Phủ, luận đạo thiên địa mới khiến đóa hoa trí tuệ của Đường Kiếp sinh ra một chút hình thái của quả.

Đương nhiên, hiện giờ viên quả chân lý này vẫn ở hình thức ban đầu hơi yếu, nhưng sau khi ra được một bước mấu chốt đầu tiên, vấn đề còn dư lại sẽ dễ giải quyết hơn rất nhiều.

Tuy nhiên, sau khi thành công ngộ đạo, Đường Kiếp cũng ý thức được một chuyện. Đại đạo không thể truyền, Ly Kinh lấy pháp truyền đạo là phản bội lại hành trình, bởi vậy chính mình tu luyện Ly Kinh đã đi ngược lại đại đạo của rất nhiều người. Sau đó lại chặt đứt giằng co vận mệnh, lại một lần nữa rời bỏ sự chỉ dẫn của vận mệnh. Hiện giờ sau khi nói chuyện với ma đầu, thảo luận vấn đề thiên đạo có tồn tại hay không, lại không nhờ thiên đạo mà ngộ đạo chân lý, hình thành quả chân lý của chính mình. Liên tiếp mấy việc tà đạo thế này, nói mình không phải là người ly kinh phản đạo, ruồng bỏ thiên địa, sợ rằng chính mình cũng không thể tin.

Cũng khó trách Thiên Cơ Tử nhận được thiên ý liền có dục vọng muốn giết mình.

Chỉ có điều thiên đạo không còn, thiên ý lại đến từ cái gì? Cái gọi là tuân theo vận mệnh lại có ý gì?

Điểm ấy cũng là chỗ Đường Kiếp không nghĩ ra, thật giận ma đầu kia không chịu nói, làm hắn cũng không thể giải thích vì sao.

Thời khắc này quay đầu nhìn lại, chỉ thấy sắc mặt Thiên Cơ Tử trắng bệch, hiển nhiên vẫn chưa tỉnh lại từ trong khiếp sợ, Đường Kiếp cười nói:
- Thượng nhân, thiên đạo tồn tại cũng tốt, không tồn tại cũng thế, thật ra cũng không tất yếu để tranh luận. Dù sao loại sự tình này làm ầm ĩ cũng không ra kết quả gì, ta chỉ biết ngay bây giờ, cho dù có thiên đạo, cho dù ta mắng thiên đạo là đồ con rùa, hắn cũng sẽ không đánh sét xuống đánh chết ta. Lão nhân gia ngài cần chấp hành ý chỉ thiên đạo, thoạt nhìn cũng không có ưu đãi gì. Cho dù không chấp hành, thiên đạo cũng sẽ không phạt ngươi. Một khi đã như vậy, sao lại không bỏ qua đi?

- Bỏ qua sao?
Thiên Cơ Tử cả giận nói:
- Ta tuân theo chỉ dẫn của thiên đạo, thay mặt thiên đao, làm sao có thể từ bỏ? Đường Kiếp, ngươi đã rơi vào ma đạo, còn không mau khoanh tay chịu chết!

Đường Kiếp thở dài:
- Đã biết là sẽ như thế mà. Ngươi đánh lén ta, ta đã không tính toán với ngươi. Hiện giờ còn không chịu buông tay. Nếu vậy chỉ có thể đánh một trận!

Nói xong hắn đã nhìn về phía Cực Quang, Cực Quang hiểu ý, cười to nói:
- Đường Kiếp lão đệ nguyện ý quy hang, Cực Quang liền quét dọn giường chiếu hoan nghênh.

Hắn tuy hận Đường Kiếp tới tận xương, trên mặt lại bất động thanh sắc, không ngờ lại kết thành cùng trận tuyến với Đường Kiếp.

Thiên Cơ Tử lại hừ nói:
- Nếu thế thì đừng trách lão phu.

Nói xong hắn vỗ nhẹ bàn tay, chỉ thấy xa xa lại bay tới một tu giả, trong tay còn mang theo hai người, cư nhiên là Y Y và Lâm Hãn đang mê man.

Thấy một màn như vậy, ánh mắt của Đường Kiếp đột nhiên co rút lại.

Nhìn thấy Y Y trong tay bọn họ, Đường Kiếp liền hiểu ra, bọn họ lúc trước phải làm là diệt thủ hạ của Ngân Nhãn, sau đó lại tới. Nhưng ở trên đường đi, Thiên Cơ Tử lại vụng trộm an bài một người đi đánh lén Y Y. Y Y cho bọn họ là người một nhà, không thêm phòng bị, kết quả là bị đánh lén thành công, một chiêu chế phục, ngay cả báo cho Đường Kiếp biết cũng không kịp.

Thiên Cơ Tử này thật sự là thủ đoạn tốt, thần không biết quỷ không hay tính kế Đường Kiếp.

Đường Kiếp đã tức giận hừ một tiếng:
- Được, được, quả thật rất tốt. Ta vì nhân loại trừ yêu, Nhân Tộc lại xem ta là địch, mọi nơi tính kế ta, trí khôn đều dùng đối phó với người một nhà.

Thiên Cơ Tử trầm giọng nói:
- Ngươi ngộ nhập lạc lối, đã không là người một nhà nữa!

- Có phải lạc lối hay không, không phải do ngươi định đoạt!

Thiên Cơ Tử lại xoay người chỉ về phía Y Y và Lâm Hãn, quát:
- Đường Kiếp, nếu không muốn muội muội của ngươi và nữ nhân này chết trong tay ta…. Ngay lập tức đi giết Cực Quang rồi tự sát. Xem xét cống hiến mà ngươi tạo ra cho nhân loại, ta xin hứa chắc chắn sẽ tha mạng cho các nàng.

Đường Kiếp lấy ra một chuôi kiếm, từ trong kẽ răng rít ra:
- Hóa ra cống hiến cho nhân loại, đổi lại chính là tự sát sao?

Một khắc này trong lòng của hắn phẫn nộ, cả người đều run lên.

Thân Đồ Nguyên không chịu nổi nữa, kêu lên:
- Thượng nhân, Đường Kiếp làm cho chúng ta nhiều như vậy, chỉ bằng một câu thiên ý liền muốn giết người, có phải hơi quá đáng hay không?

Dạ Kiêu cũng nói:
- Chỉ bằng nghịch liền phán đoán là ma, Thương nhân có chút qua loa rồi. Đời tu giả, thiên đạo tất nhiên phải tuân theo, nhân lý cũng phải làm theo. Thương nhân theo thiên đạo mà giết người là làm trái với lẽ thường!

Vẫn là Băng Hoàng trực tiếp nhất:
- Đường Kiếp có công lớn cho nhân loại, ta lại lấy oán trả ơn, cách làm như thế chính là bất nhân bất nghĩa, xấu hổ với chính đạo!

Tây Môn Trường Phong ôm quyền nói:
- Mời Thượng nhân suy nghĩ kỹ!

- Mời Thượng nhân suy nghĩ kỹ!
Ngay sau đó đã có không ít tu giả nhân loại cùng nhau ôm quyền nói.

Ngay cả Phong Vô Tướng và Liễu Tông Xương cũng lộ ra vẻ do dự trên mặt.

Đúng vậy, Đường Kiếp đích thức đã đối lập với đại đạo.

Nhưng Thiên Cơ Tử cần gì phải vì ông trời mà bán mạng như thế chứ?

Thiên đạo rốt cục là cái gì? Có tồn tại hay không, mọi người cũng không biết. Nếu như nó có bãn lĩnh, sao không tự tới lấy tính mạng của Đường Kiếp, người gì phải nhờ người khác.

Mặc dù Đường Kiếp đi ngược lại với đại đạo, lại không thẹn với pháp lý, không có làm ra việc có lỗi với nhân loại.

Không phân biệt đúng sai quyết định chính tà, lại lấy nói là thay mặt thiên đạo đi diệt trừ người khác, đây chính là việc đáng ghê tởm nhất trong thiên địa!


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com