Đôi khi, ta cũng gặp Lý Như Mộ.
Ta nghĩ hắn sẽ đối đầu, sẽ vạch trần.
Không ngờ, hắn lại chăm chú lắng nghe từng lời ta nói.
Chỉ là đến cuối, hắn gọi ta lại:
“Văn Linh, cô rõ ràng biết —— những việc này đều là công cốc.”
Ta ngoảnh đầu, nhìn hắn:
“Công hay không, phải thử mới biết.”
Lý Như Mộ không nói nữa.
Trong mắt hắn, có ánh sáng lạ thường, mờ mịt mà sâu không đáy.
Ta hiểu —— Lý Như Mộ cũng đang tăng tốc.
Giống như ta xem hắn là biến số ——
Hắn cũng xem ta là biến số.
Cả hai chúng ta đều không cho phép mọi việc tiếp diễn theo đúng “quỹ đạo cũ”.
Ai giành được tiên cơ,
người đó —— sẽ là kẻ chiến thắng.
Cho nên, đến đầu xuân…
Tấu chương vạch tội Thái tử dâm loạn vô độ, kết giao thần tử mờ ám ——
được trình thẳng lên án thư trước mặt Hoàng đế.
18
Thái tử bị phế truất —— không phải chỉ vì một tấu chương đó.
Mà là vì quý phi nửa năm qua thường vô ý lộ miệng, vì Trấn Phủ Ty liên tục tra ra việc thái tử tư thông với thần tử, càng là vì Hoàng đế tuổi già sinh nghi, lòng dần dấy lên những ngờ vực.
Tề vương từ đó một bước lên trời, trở thành ứng cử viên mạnh nhất cho ngôi vị thái tử.
Vị thế của Văn Nhụy cũng nước lên thì thuyền lên.
Tuy mãi đến tháng Tư mới thành hôn, nhưng hôn sự này do chính Hoàng đế và quý phi định đoạt, không còn khả năng thay đổi.
Nàng đắc thế đến cực điểm.
Mà ta — không còn Yến Tùy kiêu ngạo chống lưng, chỉ đành tạm thời né tránh mũi nhọn.
Văn Nhụy đắc ý vô cùng, khi thấy ta đi qua hành lang, liền sai nha hoàn gọi ta lại, bảo ta trèo cây hái chùm hạt du để nàng nấu món canh hạt du.
Ta ngẩng đầu nhìn cây, dẫm lên thang trèo lên.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Khi hái đến chùm thứ ba…
Nha hoàn của Văn Nhụy đột nhiên từ bên ngoài lao vào như điên, mặt tái nhợt, thở không ra hơi:
“Không… không hay rồi! Tam tiểu thư! Tề vương điện hạ… điện hạ đang du thuyền, cùng một đám nhạc kỹ… vui chơi bất cẩn… ngã xuống nước rồi… cứu… không lên được...”
"Phịch" một tiếng.
Chiếc bánh xuân trong tay Văn Nhụy rơi xuống đất, vỡ nát thành từng mảnh.
Tề vương… băng hà.
Nhưng quý phi khóc lóc t.h.ả.m thiết, nói sợ con mình lẻ loi nơi suối vàng, sợ thế tử không ai chăm sóc, ép Văn Nhụy thừa lúc còn trong kỳ tang nóng, phải gả vội qua đó, thay Tề vương thủ linh,
Với Văn Nhụy và đại bá mẫu mà nói, đây là tin sét đ.á.n.h giữa trời quang.
Nhưng đối với Hoàng đế và toàn thể triều đình, lại chỉ là một cái gật đầu mà thôi.
Thái tử, rồi Tề vương, lần lượt xảy chuyện…
Lựa chọn còn lại cho Hoàng đế, đã không nhiều nữa rồi.
Và lúc này đây —
Lý Như Mộ, kẻ gần đây liên tiếp hoàn thành các nhiệm vụ lớn nhỏ, bỗng nhiên bước vào tầm mắt của toàn thể triều thần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
19
Nửa tháng trước, Văn Nhụy vẫn còn là quý nữ được sủng ái bậc nhất kinh thành.
Chớp mắt một cái, vinh quang ấy đã rơi xuống đầu vị tân tấn vương phi tương lai.
Lý Như Mộ được sắc phong làm Tấn vương.
Triều đình toàn ban tấu chúc mừng.
Ta vốn định lấy cớ bệnh mà không tới, nào ngờ Lý Như Mộ chỉ lộ chút tâm tư với tổ phụ, ta còn đang nằm trên giường giả vờ bệnh, liền bị tổ phụ sai người kéo dậy trang điểm lên đường.
Ta nghĩ: đến thì đến. Ít nhất cũng có thể nhân cơ hội gặp mặt Yến Tùy — những ngày gần đây, chúng ta đều bận rộn, thời gian gặp mặt đã ít lại càng ít.
Nào ngờ — Lý Như Mộ gửi thiệp mời khắp triều, chỉ duy không mời Yến Tùy.
Mà Yến Tùy nay đã là người “hồi đầu thị ngạn”, cũng không tiện tự ý xuất hiện không thiệp, đành mặt lạnh chui vào xe ngựa của ta, miệng không quên dặn dò liên tục:
“Lý Như Mộ mà dây dưa nàng, thì xoay viên bảo thạch này, b.ắ.n độc châm vào hắn.”
“Gặp chuyện khó giải quyết thì thổi chiếc còi này.”
“Ta chờ ngoài cửa.”
Ta vừa buồn cười vừa bất đắc dĩ, thật chẳng hiểu trong buổi yến tiệc dưới ánh nhìn của bao người, còn có thể xảy ra chuyện “nguy hiểm” gì.
Nhưng nhìn vẻ mặt hắn khó chịu, ta vẫn nghiêm túc nhận lấy chiếc vòng tay và cây còi, rồi gật đầu đồng ý.
Vào yến tiệc, ta tránh được ai thì tránh, nhưng duy chỉ không tránh được chủ nhân yến tiệc — Lý Như Mộ.
Hắn chặn ta giữa hành lang lúc ta đi thay y phục.
“Văn Linh, làm Tấn vương phi, nàng có bằng lòng không?”
Ta vẫn là câu trả lời y hệt kiếp trước:
“Không bằng lòng.”
Nói rồi, ta nghiêng người định rời đi.
Hắn nắm lấy cổ tay ta, ánh mắt sâu như hồ nước đêm:
“Đây là cơ hội cuối cùng. Nàng không đồng ý, phụ hoàng sẽ chỉ hôn cho người khác.”
Ta rút tay về, hành lễ qua loa:
“Vậy thì, sớm chúc Tấn vương điện hạ cùng vương phi trăm năm hòa hợp.”
Lý Như Mộ không ngăn ta nữa.
Khi ta đi được một đoạn quay đầu lại nhìn, liền thấy hắn vẫn đứng yên nơi đó, lặng lẽ nhìn theo ta, ánh mắt trống rỗng xuất thần.
20
Cuối cùng, Hoàng đế hạ chỉ, chỉ định tôn nữ của Tuân Thái sư làm Vương phi của Lý Như Mộ.
Tuân Thái sư là nguyên lão hai triều, môn sinh trải khắp nửa triều đình, danh vọng cao quý.
Ban hôn con gái Tuân thị cho Lý Như Mộ làm chính phi, gần như đã là minh chỉ lập hắn làm Thái tử.
Lý Như Mộ lúc này, thanh thế không ai sánh kịp.
Hắn rốt cuộc có thể rảnh tay, quay sang đối phó với Yến Tùy — vị hoàng tử cuối cùng có thể uy h.i.ế.p được hắn.
Mà Yến Tùy, kỳ thực cũng không khó đối phó.
Những chuyện có thể lấy ra để đàn hặc hắn nhiều vô kể — chỉ riêng tác phong ngang ngược, lỗ mãng năm xưa, Lý Như Mộ không tốn mấy sức, đã thuyết phục được gần một nửa đại thần trong triều đồng lòng dâng tấu, liệt kê tội trạng năm xưa của Yến Tùy.
Hoàng đế tuy nhận tấu chương, nhưng chỉ giữ lại, không phát chỉ thị.
Thế nhưng đúng lúc này, hậu cung lại nổi sóng.
Từ sau khi Tề Vương băng hà, Quý phi vẫn luôn chay lặng không hỏi việc thế sự, bất ngờ đứng ra, tố cáo Trân phi mưu hại Tề Vương, nói rằng nữ nhạc kỹ mê hoặc vương gia chính là do Trân phi phái đến.